Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 3982




Diệp Quân lùi về sau cả ngàn trượng, trong lúc đó chiếc rìu lớn bỗng phá tan không khí bay đến, khí tức uy lực sức mạnh cực lớn đè ép khiến hắn nghẹt thở.

Diệp Quân rút kiếm chém một nhát.

Một tia huyết quang phủ khắp trời.

Ầm!

Chiếc rìu khổng lồ bị kiếm của hắn chém bay, lúc này cường giả mặc áo giáp xòe tay phải ra, chiếc rìu rơi vào trong tay gã, gã đang định ra đòn lần nữa thì lúc này hàng ngàn thanh ý kiếm màu máu xuất hiện quanh, bỗng chốc hàng ngàn thanh ý kiếm nhấn chìm gã.

Rầm!

Khu vực mà người đàn ông mặc áo giáp đó đứng biến thành một vùng kiếm khí biển máu.

Đúng lúc này, một chiếc rìu cực lớn bỗng lao ra từ trong biển máu, ngay tức khắc chiếc rìu đó đã chém thẳng về phía Diệp Quân.

Vèo!

Sức mạnh cực lớn chứa trong đó đều khiến thời không đặc biệt ở bất cứ nơi nào chiếc rìu cực lớn đi qua đều rung chuyển dữ dội, cực kỳ đáng sợ.

Đối mặt với đòn tấn công này, ánh mắt Diệp Quân không có một tia sợ hãi, chỉ có sự tàn sát, hắn bỗng lao về phía trước, hai tay cầm kiếm chém một nhát.

Đối diện trực diện.

Ầm!

Vô số kiếm quang vỡ vụn, Diệp Quân lùi về sau, cường giả mặc áo giáp cũng liên tục lui về phía sau, trong lúc đó gã nhíu chặt mày, cả người run rẩy.

Huyết mạch phong ma!

Lúc này gã đã bị sát ý và tà khí của huyết mạch phong ma ảnh hưởng, thần trí cũng bắt đầu hơi bất thường.

Thấy thế sắc mặt Địa Ngục Chủ ở bên ngoài trở nên vô cùng nghiêm trọng.

Huyết mạch này thế mà cũng có thể ảnh hưởng đến cường giả cảnh giới Khai Đạo ư?

Đúng lúc này, Diệp Quân bỗng biến mất khỏi đó, thoáng chốc vô số tà khí và sát ý nhấn chìm cường giả mặc áo giáp như thủy triều.

Đồng tử cường giả đó co lại, đứng đơ tại chỗ, chính lúc này một thanh kiếm đã đâm vào giữa trán gã.

Diệp Quân hút hết huyết khí của cường giả đó.

Vụt!

Sau khi hấp thụ hết huyết khí của cường giả đó, khí tức Diệp Quân lại điên cuồng tăng lên.

Ầm!

Khu vực Diệp Quân đang đứng bỗng rung lên, sau đó khí tức huyết mạch và kiếm ý của hắn bắt đầu thay đổi.

Thấy thế, đồng tử Địa Ngục Chủ bên ngoài co lại, mặt đầy vẻ khó tin: “Mười phần thần tính… Mẹ nó chứ, như thế cũng được à?”

Lúc này ông ta đã ngây cả người.

Tên này làm cho mình điên loạn, sau đó thành mười phần thần tính?

Như thế cũng được nữa à?