Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 39: “Hửm? Sao mình lại cảm thấy mình đẹp trai hơn thì phải?”




Kéo bảng xếp hạng ra, Trương Tiểu Kiếm bắt đầu quan sát.

Xem bảng xếp hạng khu dân cư trước.

Khu dân cư Long Đức gia viên ký chủ đang sinh sống hiện tại có tổng số người: 3264.

Hử? Số lượng tăng thêm 4 người so với trước kia, đây là lại có thêm bốn người thuê phòng sao?

Sau đó bên dưới chính là xếp hạng ----

“Hạng nhất: Thiều Hướng Minh, thu nhập bình quân một ngày: 26086,35 tệ.”

“Hạng nhì: Hoàng Khang Ninh, thu nhập bình quân một ngày: 18541, 95 tệ.”

“Hạng ba: Cố Ngọc Vận, thu nhập bình quân một ngày: 16246,83 tệ.”

Tổng thể mà nói thì mấy cái tên xếp hạng đầu vẫn là mấy người kia, thu nhập bình quân một ngày thì có thay đổi ít nhiều, nhưng thay đổi không phải rất lớn.

Trương Tiểu Kiếm lại kéo xuống dưới cùng, nhìn một tờ lại một tờ, sau đó chạm vào “Thứ hạng của tôi” ở cuối trang…

“Hạng 2754, Trương Tiểu Kiếm, thu nhập bình quân một ngày: 5,81 tệ.”

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Đậu má! Không biết từ khi nào, thu nhập bình quân một ngày của anh mày đã là năm tệ tám xu sao?! Giỏi banh trời nhá!

Nghẹn họng nói không nên lời, nước mắt tuôn rơi…

Mấy ngày nay không tốn công vô ích rồi, loại cảm giác kiên kiên định định vững bước bò trên cao này, quả thực không thể càng toẹt vời hơn!

Woa ha ha ha ha ha ha! Đã!

Trương Tiểu Kiếm theo bản năng nhìn người xếp hạng trên mình…

“Hạng 2753: Lưu Nghệ Huy, thu nhập bình quân một ngày: 5.82 tệ.”

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Nháy mắt cảm thấy toàn thân không còn sức lực nữa…

- Mọi người thật là xin lỗi, anh em kéo thấp GDP của quốc gia… Thằng nhóc ba tuổi nhà hàng xóm nhận được tiền mừng tuổi còn nhiều hơn cả tao…

Mẹ kiếp! Kiếm tiền! Phải kiếm tiền! Không thể chấp nhận được!

Buồn bực một lúc lâu, Trương Tiểu Kiếm lại mở ra bảng xếp hạng khu vực.

Khu vực CY ký chủ đang sinh sống hiện tại có tổng số người: 2.265.862.

Tiếp tục xem cho đã ghiền!

“Hạng một: Ngô Tường Vũ, thu nhập bình quân một ngày: 4.141.256,25 tệ,”

Haizzz….

“Hạng nhì: Lỗ Quan Ngọc, thu nhập bình quân một ngày: 3.269.625,96 tệ.”

Haizzz…

“Hạng ba: Mộ Chấn Hải, thu nhập bình quân một ngày: 2.637.563,22 tệ.”

Ừm…

Xem xong, Trương Tiểu Kiếm yên lặng thở dài, thứ hạng của mình thì…

“Hạng 1.982.854: Trương Tiểu Kiếm, thu nhập bình quân một ngày: 5.81 tệ.”

Ah?! Anh em rốt cuộc lọt vào top hai triệu sao?! Woa ha ha ha ha ha! Tốt lắm tốt lắm!

Sau đó chuyển đến bảng thứ ba, Trương Tiểu Kiếm quyết đoán nhắm mắt lại:

- Lần này tuyệt đối sẽ không đau trym vì mày!

Mở ra bảng xếp hạng toàn thành phố, Trương Tiểu Kiếm trực tiếp lựa chọn xem thứ hạng của mình ----

“Hạng 18.863.325: Trương Tiểu Kiếm, thu nhập bình quân một ngày: 5.81 tệ.”

“Còn cần 1856.32 tệ để được xếp hạng trên 18 triệu 400 nghìn người.”

- Ừm… - Trương Tiểu Kiếm lại hít vào một hơi thật sâu: - Xem ra muốn càng lên cao thì lại càng khó rồi. Lần trước cần một nghìn tệ, lần này lại cần hơn một nghìn tám trăm tệ… Nhưng may mà vấn đề không lớn lắm, cố gắng làm việc là được.

Hơn một ngàn tám trăm, con số này nói nhiều thì không nhiều, nhưng nói ít cũng không phải là ít.

Đối với những vị đại năng đứng đầu mà nói, có lẽ chỉ cần nháy mắt là có thể kiếm được một ngàn tám, nhưng đối với người ở dưới đáy xã hội như Trương Tiểu Kiếm mà nói, có lẽ cần hắn phải cố gắng mấy ngày mới được.

Mà còn chưa chắc là có thể kiếm được.

Nghĩ như vậy… Trym tao lại đau quá man ôi…

Kỳ thật con số này nhiều hay ít đều có liên quan đến tầng lớp xã hội. Không thì sao có một câu châm ngôn nói “Người hướng chỗ cao mà đi”. Tuy rằng năm nay Trương Tiểu Kiếm mới 24 tuổi, nhưng bình thường được mưa dầm thấm đất, cũng biết nếu bây giờ không thừa dịp trẻ tuổi mà phấn đấu, vậy thì chờ đến khi lớn tuổi, mọi thứ đều nguội lạnh hết rồi.

Có lần vội vàng nên gọi xe taxi, nói chuyện với tài xế, tài xế từng cảm thán thế này ---- “Còn trẻ tuổi mới tốt, làm việc gì cũng có tinh thần. Không giống như lứa tuổi chúng tôi, đến bốn mươi tuổi, rõ ràng là tình trạng thân thể không bằng trước. Cho dù biết mỗi ngày lái thêm một giờ thì có thể kiếm được hơn một trăm, nhưng mà không có sức để làm. Nếu buổi trưa mà không ngủ chút thì ánh mắt cứ híp lại, không muốn thừa nhận mình già cũng được… Các cậu thì khác, thừa dịp bây giờ còn trẻ, nhanh chóng bò lên cao, chỉ cần không phạm pháp, có thể bò cao bao nhiêu thì cố gắng bấy nhiêu, tương lai cưới vợ, có con, cũng có thể đỡ lo lắng hơn nhiều...”

Trương Tiểu Kiếm cảm thấy bác tài này nói rất đúng.

Không thừa dịp hiện tại mà cố gắng, tương lai cưới vợ bằng cái gì? Một căn hộ giá mấy triệu bạc!

Đợi đến tương lai có con cái thì lại làm sao đây? Dù sao nơi này cũng là đế đô, dưới chân thiên tử, một đứa trẻ từ khi sinh ra đến tốt nghiệp đại học, nếu chi tiêu tiết kiệm một chút, cũng phải mất một đến hai triệu bạc, thậm chí chưa chắc đã đủ --- Nói thật nếu cắn răng nhịn ăn nhị uống chi tiêu dè sẻn thì có lẽ cũng đủ, nhưng bản thân mình không làm được gì cả thì có thể cung cấp được gì cho con cái, còn muốn con cái thành rồng?

- Nỗ lực lên! - Trương Tiểu Kiếm hung hăng cắn răng: - Vì tương lai!

Sau đó hệ thống chọn thời điểm cực kỳ chính xác nói với hắn một câu:

- Cố gắng chưa chắc đã thành công, nhưng mà không cố gắng chắc chắn sẽ rất thoải mái.

Trương Tiểu Kiếm:

- Thoải mái cái đầu mày! Bây giờ thoải mái sau này cả nhà cạp đất mà ăn!

Woa ha ha ha ha ha! Lần đầu tiên phát hiện, phản dame hệ thống lại thích đến mức này đấy!

Ngủ!

Một giấc ngủ này còn rất là ngon, chung quy có tiền trong túi, gặp việc gì cũng không hoảng hốt đúng không?

Vì thế chờ đến khi Trương Tiểu Kiếm tỉnh lại, bà mẹ đã nấu cơm xong, chỉ chờ hắn đi ra.

- Cà chua chiên trứng, gan xào… - Trương Tiểu Kiếm nhìn đồ ăn trên màn, chảy nước miếng: - Mẹ, hôm nay làm toàn đồ ăn ngon thế? Ba đâu rồi?

- Ba mày lại đi xã giao với lãnh đạo rồi. - Bà mẹ cười ha ha xới một chén cơm cho Trương Tiểu Kiếm, nói: - Ngày mai phải đi làm rồi, bổ sung dinh dưỡng nhiều một chút, tối nay ăn nhiều vào, ngủ sớm đi.

- Biết rồi. - Trương Tiểu Kiếm nhận lấy chén cơm, bắt đầu dùng bữa.

Bình thường ấy, người lớn tuổi thì ít nhiều gì cũng sẽ thích dong dài, bà mẹ cũng không ngoại lệ, vừa nhìn Trương Tiểu Kiếm ăn cơm vừa nói:

- Đến đơn vị nhớ rõ đừng cãi nhau với lãnh đạo, có việc vặt thì làm nhiều chút. Hiện tại là lúc con cần cố gắng, cho nên đừng có lười nhé. Ngày mai đi sớm chút, biểu hiện cho tốt vào.

- Vâng, con biết, không thành vấn đề. - Trương Tiểu Kiếm gật đầu đồng ý nói.

Ăn cơm tối xong, Trương Tiểu Kiếm trở về trên giường, tùy ý tìm chút tư liệu liền bắt đầu xem ---- Tuy rằng hệ thống có thể cung cấp kỹ năng, nhưng mà không thể cung cấp được EQ đâu. Ngày mai là ngày đầu tiên đi làm, nên xem trước xem có những điểm nào cần chú ý.

Đến lúc nửa đêm mười hai giờ, trong lúc ngủ mơ, Trương Tiểu Kiếm mơ mơ màng màng nghe thấy tiếng thăng cấp của hệ thống ---

“Nhiệm vụ chính tuyến: chuẩn bị sẵn sàng chờ xuất phát - đã hoàn thành. Phần thưởng nhiệm vụ: Toàn bộ thuộc tính +2 điểm. Nhiệm vụ chính tuyến mới: Đến báo danh ở văn phòng kinh doanh bất động sản, đạt được thân phận nhân viên chính thức. phần thưởng nhiệm vụ: Mị lực +1.”

Trương Tiểu Kiếm xoay người.

- Ừm…

Một đêm im lặng.



Sáng sớm hôm sau, Trương Tiểu Kiếm ghi nhớ hôm nay là ngày đầu tiên đi làm, lăn lông lốc bò lên giường, sau đó đi vào toilet rửa mặt.

- Chém nha chém nha phóng túng niềm kiêu ngạo của tao…

Sau này bài hát này chính là bản mạng của mình!

Rửa mặt đánh răng, Trương Tiểu Kiếm vô tình liếc nhìn gương…

- Hửm? Sao lại cảm thấy mình đẹp trai hơn thì phải?

Vội vàng nhìn lại trái phải, xác thực đẹp trai hơn!

Quan trọng nhất ở điểm, tuy rằng vẫn là khuôn mặt đó, nhưng làn da tốt hơn trước kia nhiều, rõ ràng có chút trơn mịn, hơn nữa dường như là đường nét rõ ràng hơn trước kia một chút…