Hệ Thống Tà Đạo

Chương 12: Trần Khánh Uyên (2)




Vừa hôn vừa sờ soạng nhau một lúc lâu, Uyên rời môi, híp mắt hỏi Hưng: “Có thật là trong lòng có chỗ cho mẹ hay không?” Nàng ôm cổ, nhìn hắn chằm chằm, không để hắn lẩn tránh.

Hưng nhìn thẳng vào mắt Uyên, một tay ôm eo nàng, một tay kéo lưng quần xuống, sau đó vén váy nàng lên đem quỷ long nhét vào giữa hai đùi nàng, qua một lớp quần lót ren ẩm ướt cọ xát phần thân đầy gân vào cửa mình mềm mại của Uyên.

“Mẹ thấy không? Nếu con không yêu thích mẹ thì cái này đã không thành hình dạng như vậy rồi.” Hưng vẻ mặt thẳng thắn nói ra, hông nhẹ đưa đẩy, hưởng thụ sự mềm mại giữa cặp đùi mỹ nhân. Hưng cảm nhận được dâm dịch đã thấm ướt quần lót của mẹ mình rồi.

Uyên hừ một tiếng: “Ai biết được thằng nhóc háo sắc nhà ngươi đã vì bao nhiêu nữ nhân khác mà nng lên rồi? Ngay cả dì ruột với mẹ ruột còn nng được thì người khác sao không được?”

Hưng nhoẻn miệng cười giảng hòa: “Mỹ nữ mẫu thân, mẹ đừng giận nữa. Hồi trước ở Lê gia, còn có lão cha của con, mà con lại không tu pháp được, làm sao con có mặt mũi theo đuổi mẹ đây? Rồi từ khi chuyển về ở với dì hai, dì hai mấy năm một mình chăm sóc cho con, với lại con cũng không nhìn nổi cảnh dì hai cô đơn như vậy, nên mới......”

Hưng nhẹ lắc đầu cười một cái, thái độ soái ca rởm, nói tiếp: “Còn bây giờ, mẹ cuối cùng cũng chịu vể đây với con, với lại con đã bắt đầu tu luyện được rồi, Pháp Hồn của con còn là hàng Việt Nam chất lượng cao nữa! Cho dù là còn lão cha con ở đây, con cũng đi cướp mẹ về từ trong tay hắn!”

Hưng làm ra vẻ rất hùng hồn, tráng chí bừng bừng, chỉ có điều, hắn đang kẹp dương v*t giữa hai đùi Uyên mà nhấp tới nhấp lui. Một màn này khiến lời của hắn mất sạch sức thuyết phục.

“Phụt!” Uyên nhìn cảnh tượng này buồn cười chịu không nổi, phun ra ngoài.

Uyên cười khúc khích nói: “Ngươi có đang tự nhìn bản thân mình không vậy? Chỉ giỏi mạnh mồm để ‘ăn’ nữ nhân thì ai thèm tin ngươi? Ngươi có chứng cớ gì để thuyết phục mẹ không?”

Hưng nghiêm mặt đáp: “Để con cho mẹ xem chứng cớ!”

Nói xong, Hưng xách một chân của Uyên lên, khiến nàng đứng dang háng thật rộng trên một chân còn lại. Sau đó hắn đút thần thương vào trong nàng, quy đầu đâm xuyên qua từng lớp thịt nóng. Hưng vào đến đâu thì nong rộng Uyên ra tới đó, khiến hai mép l^n nàng phải mở ra.

Uyên hít một hơi khí lạnh, trợn mắt nói ra: “Ngươi chỉ mới mười mấy tuổi, làm sao nó bự như vậy? Có phải ngươi ngu ngốc đi uống thuốc quỷ quái gì rồi không?”

Hưng nhoẻn miệng cười tà: “Đây mới chỉ là chút di truyền của lão cha con thôi, về sau con còn phát triển nữa, mẹ và dì hai cứ yên tâm tận hưởng, sẽ không thất vọng đâu!”

Nói xong, hắn đẩy eo về phía trước, toàn bộ dương v*t chui tọt vào trong âm đ*o Uyên, quy đầu chui vào đến ngay trước tử cung nàng thì mới dừng lại. Tuy nhiên, của hắn đúng là cũng chưa đủ lớn để thật sự đi sâu vào đến tận cùng. Có điều đã đủ lớn để đêm nào cũng chơi bà dì U40 của hắn đến phiêu phiệu dục tiên, dâm đãng rên la.

“Ôô......” Uyên rên lên một tiếng, dưới háng run rẩy tiếp nhận cảm giác bị đâm vào.

Hưng một tay vẫn xách một chân của Uyên, tay kia khẽ vuốt ve khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng. Tuy Uyên không có ánh mắt dụ hoặc, câu dẫn nam nhân như Hương, nhưng dung mạo trẻ trung đáng yêu của nàng lúc phê tình lại trở nên cực kỳ lẳng lơ, dễ dàng nhiếp hồn Hưng.

Hắn chịu không nổi nữa, gương mặt sấn tới, đè môi mình lên môi Uyên. Vừa tới là hôn kiểu Pháp liền, hai lưỡi quấn lấy nhau, môi miệng liên tục mút chùn chụt. Mà ở phía dưới, tình hình cũng kịch liệt không kém. Eo hông của Hưng đưa đẩy liên tục, thần thương liên tục chọc vào tường thịt nhầy nhụa mẫn cảm của Uyên, khiến d*m thủy của nàng ứa ra ngoài, chảy xuống đùi.

Hưng lần đầu tiên làm tình nơi dã ngoại, lại còn là ch^ch mẹ ruột của mình, hứng khởi bừng bừng, cảm thấy kích thích lên tới tận não, không khỏi nói ra: “Ôi mẹ con ơi, đúng là lá rụng về cội nha. Nơi con thuộc về đúng là chỉ có cái lỗ l^n này của mẹ. Sướng sắp chết con rồi!”

Uyên đang nhắm mắt rên ư ử, nghe hắn nói thì giật mình dậy, mặt đỏ như trái ớt, nhéo hắn một cái thật mạnh, trừng mắt mắng: “Trời ơi! Nói tục tĩu gì đó!? Là ai dạy ngươi!?”

Hông Hưng uốn éo một cái vì đau, dẫn tới dương v*t thọc loạn bên trong âm đ*o của Uyên, làm khớp chân nàng nhũn ra, rên lên ô ô. Bình tĩnh lại, hắn cười dâm đáp: “Là dì hai đó!”

Cái này cũng không phải là Hưng vu khống. Hương trong lúc phê tình rất thường hay nói tục nói bậy. Nhiều khi, kẻ là dâm nhân sống hai đời như Hưng nghe mà còn phải đỏ cả mặt.

Uyên thở dốc, ổn định khoái cảm lại, nghiến răng nói ra: “Bà Hương, xưa giờ cái tật nói tục trong lúc làm tình vẫn không chịu bỏ.” Được mấy giây, Uyên chợt nhận ra, trừng mắt lườm Hưng: “Nói vậy là... hai đứa ch^ch nhiều tới nỗi ngươi bị lây tật xấu của bà dì dâm của ngươi hả!?”

Hưng nghĩ nghĩ, nói ra: “Dạ... khoảng ba bốn hiệp mỗi đêm.”

Vừa nói xong, Hưng lập tức thục dương v*t vào âm đ*o Uyên, bắt đầu vùi dập liên tục, không để cho nàng thời gian nói nhiều. Uyên còn đang muốn mắng đôi gian phu dâm phụ này nữa, nhưng mà nàng chưa kịp lên tiếng thì dưới háng đã bị đ^t tới tấp, chịu không nổi ngửa ra, hai tay níu thân cây phía sau mà chịu đựng.

“Ứmm...... ứmm...... á...... ớ......” Uyên thở hổn hển, hai vú tưng lên tưng xuống, muốn tuột ra khỏi áo ngực. Nhưng vẫn chưa đủ đô, nàng tập trung siết cửa mình lại, để cho cái thứ thô to kia chà đạp âm đ*o của mình càng thê thảm hơn, khiến cho dâm dịch tuôn chảy khắp nơi, ướt cả háng.

“Hôôôôôô!!” Hưng dồn hơi gầm lên, eo lưng tăng tốc đến cực hạn, đ^t Uyên đến kêu bành bạch. Từ sâu thẳm bên trong, hắn cảm thấy một cỗ sức nóng hấp tấp dâng lên.

Uyên nhắm mắt tựa lưng vào thân cây, rên la oai oái. Nàng vừa cảm thấy dương v*t của con trai co giật muốn bộc phát thì cố đè nén rên rỉ, nói ra: “Xuất, xuất vào bên trong mẹ!”

Hưng gác hẳn chân trái Uyên lên vai, dùng cả hai tay ôm eo nàng, eo lưng thục vào không ngừng nghỉ. Cuối cùng, cả hai người không chịu nổi nữa, đồng thanh rên lớn như hét.

“A... Aaaaaa!! Hưng... Hưng... Mẹ ra... Mẹ ra đến chết mất!!”

“Ô... ô... mẹ... xuất bên trong mẹ thật đã!”

Hạ thân Uyên rút lên một cái, sau đó liên tục co thắt như điện giật, từ bên trong phun ra một vòi d*m thủy nhầy nhụa, ướt hết cả quần Hưng. Còn Hưng thì xuất như vòi ròng, khiến Uyên cảm nhận được lũ lụt nóng hổi đập vào tử cung mình.

Hai mẹ con lên đỉnh xong, toàn thân đẫm mồ hôi, môi miệng lại quấn lấy nhau, tiếng chùn chụt vang vọng không dứt trong khu rừng hoang vắng. Hưng sợ Uyên mỏi nên rút dương v*t ra, hạ chân nàng xuống. Vừa xong, chất dịch nhầy ào ra khỏi âm đ*o nàng, chảy thành một vũng nhỏ màu trắng đục dưới chân.

Hiển nhiên, đây hoàn toàn là bất thường. Lý do là vì phương thức tu luyện của Hưng có bao gồm dùng pháp lực luyện thể như đấu giả, nếu không hắn đã không đủ sức mỗi đêm thỏa mãn cơn dâm của Khánh Hương. Hiện tại có thể thấy được, người đồng tu Đấu - Pháp có thân thể rất mạnh, sinh lý cũng mạnh theo.

Hưng hôn xuống cổ Uyên, sau đó dời môi đến tai nàng, nói: “Mẹ, ta yêu nàng.”

Uyên khẽ run lên, gục đầu lên vai hắn, vòng tay ôm hắn thật chặt. Từ lúc nàng vừa nhìn thấy mặt hắn lúc mới sinh hắn ra, tâm lý nàng đã tự ấn định rằng nàng thuộc về hắn. Loại cảm xúc kỳ lạ này kết hợp với tình mẫu tử, tạo thành một loại tình yêu rất không hợp thói thường.

Nói tới đây, chỉ tội nghiệp cha hắn ở chỗ, từ ngày sinh hắn ra, lão chưa hề được lên giường với vợ dù chỉ một lần, dẫn tới gia đình hắn bắt đầu làm lớn chuyện. Uyên cũng nhân dịp đó mà cường hoành ly hôn, trở về với bảo bối của nàng, để hắn mỗi đêm làm tình với nàng.

Lúc trước, hắn còn nhỏ, lại không có thiên phú tu luyện, nên nàng mới giao hắn cho Khánh Hương, để hắn rời khỏi cái gia đình họ Lê kia. Hiện tại hắn đã tới tuổi trưởng thành, nàng chỉ cần gây hấn một chút bên đó, ly hôn, rồi về chỗ Hương tìm lại con trai.

Hiện tại thì tốt đẹp rồi, nàng vừa trở về chưa được mấy tiếng đồng hồ đã lập tức cùng hắn giao hoan, ch^ch đến nhật nguyệt vô quang, thiên đạo lu mờ, đạo đức sụp đổ.

Uyên ngước lên, hôn vành tay hắn một cái, thì thầm: “Mẹ cũng... Thiếp cũng yêu Hưng lắm.”