Hệ Thống Toàn Năng Hóa

Chương 11: Thôn Vĩ Dạ




Trôi qua một khoảng thời gian không biết rõ là bao lâu, Khải Minh mở mắt ra dáo dác nhìn xung quanh, hiện tại cậu đang ở trong một căn phòng, nhìn sơ qua thì căn phòng khá giản dị, mùi thuốc tràn ngập cả phòng, xen lẫn là mùi hương êm dịu.

"Ngươi tỉnh rồi à, ngươi đã ngủ ba ngày rồi đó, lúc trước ta thấy ngươi bị thương bên ngoài nên đem về đây!", một thiếu nữ khoảng 16 tuổi bước vào, trên tay đang cầm chén thuốc.

Khải Minh liền xem thông tin.

Dương Nguyệt Nhi

Tuổi:16

Tu vi: Tôi Thể Bát Tầng.

Khải Minh nhíu mày suy nghĩ "Nàng họ Dương, có liên quan với gia tộc mình không ta."

"Cô nương, có thể cho ta biết đây là đâu không." Khải Minh hỏi.

"Đây là thôn Vĩ Dạ, ngươi là người bên ngoài thôn à, à mà ta tên Nguyệt Nhi!" Nguyệt Nhi tò mò nhìn Khải Minh hỏi.

"Ta tên Khải Minh, ta ở Thanh Dương Thành!" Khải Minh lúng túng trả lời, thật ra cậu vẫn chưa tiếp xúc nhiều với nữ nhân nên còn e ngạy (thằng này kiếp trước FA mà)

"Thanh Dương Thành, đó là đâu vậy?" Nguyệt Nhi hiếu kỳ hỏi.

"Cô nương không biết Thanh Dương Thành!" Khải Minh nghi ngờ, chỉ nhận được cái gật đầu từ Nguyệt Nhi.

"Thôi ngươi cứ nghĩ ngơi đi ta còn có việc phải đi làm!" Nguyệt Nhi nói xong liền đi ra ngoài.

Khải Minh hiếu kì cũng đi ra ngoài, vết thương trên người cậu quả thật rất nặng, nhưng cũng đỡ hơn một chút quả thật thuốc của Nguyệt Nhi rất tốt. Bước ra ngoài đập vào mắt Khải Minh là một cảnh tượng rất đẹp, một cánh đồng cùng với rừng cây xen kẽ bởi những ngọn núi, có một ngôi làng ở giữa làm nó thêm phần hùng vĩ.

Đây là một thung lũng nào đó, ngôi nhà mà Khải Minh đang ở nằm trên một vách núi, bên dưới cách đó không xa là thôn làng.

Khải Minh xem Bản Đồ thì vẫn ở trong U Minh Sâm Lâm chỉ là vào sâu hơn thôi, cách địa điểm Khải Minh dùng lá Bùa đến khoảng 500 dặm.

Khải Minh hiếu kì, nơi sâu như vậy thì sẽ có rất nhiều yêu thú Thất giai, có khi tồn tại Cửu giai,Thánh thú nữa, chả nhẽ thôn này có tồn tại cường giả, chỉ có tồn tại cường giả mới sống ở nơi nguy hiểm này được thôi.

Khải Minh đi khắp thôn dò xét, việt xuất hiện người lạ không làm người dân nơi đây chú ý, cùng lắm nhìn Khải Minh một cái rồi tiếp tục công việc, chắc việc cậu được Nguyệt Nhi cứu cả thôn này biết rồi.

Thôn này nhìn dáng vẻ rất yên bình, Khải Minh quan sát đa số người dân ở đây đều làm nông, một số dệt vải từ một loại cây nào đó, số khác đang làm quần áo trang bị từ da và một số vật liệu khác từ yêu thú như: răng nanh, móng, sừng, xương,.......

Đi gần hết thôn theo như quan sát cả thôn từ mắt thường và từ Bản Đồ, thì thôn này có dân số khoảng 500 người, thế nhưng cậu chả thấy tên nào có tu vi Trúc Cơ, có một vài Luyện Thể, còn lại đều là Tôi Thể, người thường là nhiều nhất có đến 300 người, còn một số người đang bên ngoài thôn nữa, Khải Minh chỉ biết họ là người trong thôn thôi, không thấy được tu vi ( Bản Đồ chỉ hiện người, quái và số lượng, không hiện được tu vi), có lẽ họ đi săn đợi họ về rồi biết.

Đến chiều bọn họ về mang theo một số yêu thú, cùng với một nhóm người thường có lẽ là đội hái thuốc. Lúc này Khải Minh càng tò mò hơn, vì thôn này không hề có sự tồn tại của cường giả, thế tại sao thôn này lại tồn tại ở đây được làm Khải Minh hứng thú, nhất định phải tìm hiểu thôn làng này.

Lúc này Nguyệt Nhi từ một ngôi nhà nào đó trong làng đi ra cùng một ông lão.

"Ngươi tỉnh rồi à, đây là trưởng làng cũng là gia gia ta!" Nguyệt Nhi giới thiệu ông lão với Khải Minh.

"Cậu khỏe hơn chưa, ta nghe Nguyệt Nhi nói cậu từ bên ngoài đến à!" ông lão vuốt bộ râu hỏi với giọng khàn khàn.

"Vâng ạ, vãn bối tên Khải Minh ở bên ngoài, do lạc đường nên đến đây, cảm ơn mọi người cứu giúp!" Khải Minh cung kính nói với ông lão.

Lão ra hiệu Khải Minh đi theo, 3 người vào căn nhà kia, Ông lão ngồi xuống, bảo Khải Minh ngồi rồi ông cất tiếng nói.

"Ta từng nghe tổ tiên nói rằng bên ngoài có một thế giới lớn lắm, cũng theo đó là sự nguy hiểm luôn rình rập, đã nhiều người của thôn muốn ra ngoài nhưng điều bị yêu thú giết, cả đời ta làm trưởng thôn ở đây ngươi là người đầu tiên đến đây đấy, mấy đời trưởng thôn trước cũng chưa từng xuất hiện người bên ngoài vào thôn."

"Vãn bối có một thắc mắc là tại sao mọi người có thể sinh sống ở đây vậy, ta nhớ là khu vực này có nhiều yêu thú cường đại lắm mà?" Khải Minh tràn đầy nghi vấn hỏi.

"à tổ tiên ta từng có nói, bên ngoài chừng năm dặm có một trận pháp do người sáng lập thôn này tạo ra để bảo vệ thôn, chỉ có hung thú vào được thôi, yêu thú vào sẽ bị chặn lại, và nó tồn tại hơn vài trăm năm rồi!" ông lão uống chén trà rồi cất tiếng nói.

"Tiếp theo cậu định làm gì?"ông lão nhìn về phía Khải Minh hỏi.

"Vãn bối cũng chưa biết cách ra khỏi đây, trưởng làng có thể cho ta làm việc ở đây không, xem như là tiền công ta ở đây vậy?" Khải Minh nói với ông lão.

"Được ngày mai cậu đi theo đội hái thuốc, còn nữa ta tên Dương Thiên, ngươi có thể gọi ta là Thiên Lão." Thiên Lão nhìn Khải Minh một lúc lâu nói.

"Đa tạ Thiên Lão!" Khải Minh khom người cung kính trả lời.