Hiệp Giả Hệ Thống Dị Giới Hoành Hành

Chương 211: Phật môn thần chú, vận khí gia tăng




Bạch y đổi hắc y, Từ Hiền cầm mặt nạ trên tay, chưa kịp đeo lên thì một tiếng thông báo của Hiệp Đạo Giang Hồ khiến hắn phải dừng động tác ấy lại.

Liếc qua giao diện của hệ thống, Từ Hiền tuy có chút bất ngờ nhưng lại chẳng quá kinh ngạc, bởi hắn đã đoán trước được rằng nhiệm vụ này sẽ hoàn thành trong năm, mười ngày nữa thôi, chỉ là không ngờ lại tới sớm hơn hắn dự tính.

[Các hạ hoàn thành Nhiệm vụ trừng ác: Hãm Hại Hài Đồng, Thiên Lý Bất Dung]

[Đạo cụ nhiệm vụ【Tầm Hung Kính】chuyển hóa thành kỳ vật.]

[Uy danh tăng cao, Danh Vọng của các hạ thăng cấp từ Tiểu Hữu Danh Khí thành Phong Mang Sơ Hiện, chấn nhiếp đạo chích, bình dân kính phục!]

[Tỉ lệ phẩm chất phần thưởng trong Đại Hiệp Thiên Luân xuất hiện thay đổi, xin thiếu hiệp tự chủ kiểm tra để biết thêm chi tiết!]

Chừng hai canh giờ trước Từ Hiền còn thấy có đến mười ba tên Sát Thần môn đồ tồn tại trên【Tầm Hung Kính】, chỉ là khoảng cách giữa chúng với hắn đều ít nhất ngàn dặm, tưởng rằng phải tốn thêm chút thời gian để tìm đến diệt sát, nào ngờ đã có người hảo tâm giúp hắn giải quyết mối họa này.

‘Trong thời gian ngắn ngủi mà gặt hơn mười thửa, xem ra có không ít hung đồ ôm đoàn sưởi ấm. Đáng tiếc, có lẽ cái lạnh mà chúng gặp phải lại là kỷ băng hà.’

Cười trên sự đau khổ của bọn ác nhân, Từ Hiền chưa vội tìm tới vòng quay “may mắn”, hắn trước tiên kiểm tra xem【Tầm Hung Kính】sau khi chuyển hóa thành kỳ vật thì có diệu dụng gì.

__________________________________________________________________

Vật phẩm:【Tầm Hung Kính】

Loại hình: Kỳ vật

Phẩm chất: Hi Hữu

Vào giữa giờ Tí, Mão, Ngọ, Dậu,【Tầm Hung Kính】tự động quét hình trong bán kính 5 dặm, làm lộ vị trí, danh tính, cảnh giới, võ học của toàn bộ ác nhân nằm trong phạm vi quét hình.

*Chú: Truyền vào nội lực có thể tăng tầm quét hình của【Tầm Hung Kính】, tối đa 100 dặm.

__________________________________________________________________

‘Rất tốt, mặc dù mất đi công năng định vị từ xa, cũng bị hạn chế số lần sử dụng, nhưng đối tượng quét hình không bị giới hạn trong Sát Thần môn đồ. Đảm bảo chỗ mà ta đi qua, ác nhân không một kẻ sống sót… Trừ phi ác nhân đó quá mạnh.’

Thu【Tầm Hung Kính】lại vào trong tay áo, Từ Hiền lúc này mới chuyển sang món chính, cái món ăn mà gần ba vạn điểm Thiện Ác của hắn từ lâu đã khao khát, thèm thuồng.

‘Chờ đã, vậy là ăn hay bị ăn?’ Từ Hiền cảm thấy có gì đó sai sai ở đây, nhưng việc đó không quan trọng. Thầm mặc niệm bốn chữ “Đại Hiệp Thiên Luân”, cái giao diện vòng quay quen thuộc lập tức xuất hiện ngay trước mắt hắn.

Ba mươi sáu ô vật phẩm hết thảy như cũ, không có thay đổi gì, chỉ có mấy dòng thông tin giải thích cơ chế quay thưởng giữa vòng quay là xảy ra một số thay đổi nhỏ.

[Tỉ lệ phẩm chất phần thưởng: Phổ Thông 30% - Hi Hữu 40% - Tuyệt Phẩm 25% - Sử Thi 5% - Truyền Thuyết 0% - Thần Thoại 0%]

[Điểm Thiện Ác tiêu hao mỗi lần quay: 1000]

[Điểm Thiện Ác hiện có: 28031]

[Nhắc nhở: Danh vọng càng cao, phẩm chất phần thưởng càng cao, điểm Thiện Ác tiêu hao càng nhiều]

Tỉ lệ quay ra vật phẩm Phổ Thông giảm mạnh từ 70% xuống còn 30%, Hi Hữu tăng từ 25% lên 40%, Tuyệt Phẩm càng tăng mạnh gấp năm lần, từ 5% lên 25%, trên hết là giờ đã có tỉ lệ quay ra vật phẩm Sử Thi, mặc dù chỉ là 5%, nhưng có còn hơn không.

Nhưng Từ Hiền không thể vội mừng, bởi vì…

‘Giá cả trực tiếp tăng lên gấp mười? Một lần quay mất đến một nghìn điểm Thiện Ác?’ Mặc dù công phu hàm dưỡng không tệ, nhưng giờ phút này trên mặt hắn vẫn không thể giấu được vẻ bàng hoàng khi thấy điểm Thiện Ác mình cần tiêu hao mỗi lần quay.

Trước đó hắn còn nghĩ chờ Danh Vọng tăng cao, mình có thể chơi một lần đã đời, quay số từ sáng sớm đến tối mịt, nhưng hiện giờ xem ra đó chỉ còn là ảo vọng hão huyền.

Mặc dù lúc xem qua cửa hàng hệ thống, Từ Hiền phát hiện giá trị của vật phẩm Tuyệt Phẩm không có món nào dưới một nghìn, có vật phẩm còn cao tới gần vạn.

Theo lý thuyết, chỉ cần quay ra một món như vậy, hắn vẫn có thể lời tới chảy máu, thậm chí nếu trúng vào vật phẩm Sử Thi thì lời nhuận cao còn hơn đi ra ăn cướp, nhưng điều kiện tiên quyết là hắn có thể quay trúng mới tính.

Nhìn vào năm ô Chúc Các Hạ May Mắn Lần Sau, Từ Hiền cảm nhận được một loại ác ý vô cùng sâu đậm đến từ Hiệp Đạo Giang Hồ.

Nhưng Từ Hiền không có lựa chọn, ngoại trừ việc để mốc meo đống điểm Thiện Ác của mình, chờ đến rằm Trung Thu lúc cửa hàng hệ thống đổi mới, hắn chỉ có thể tiêu phí vào Đại Hiệp Thiên Luân mà thôi.

Chân mày khẽ nhíu, Từ Hiền quyết định quay thử một lần xem xem thời vận thế nào.

Hay là nhờ Danh Vọng thăng cấp mà tỉ lệ quay trúng ô Chúc Các Hạ May Mắn Lần Sau sẽ giảm xuống cũng chưa biết chừng.

Mặc niệm một tiếng ‘quay’, cũng như lần đầu tiên hắn quyết định tiêu phí chơi vòng quay, một thông báo mới chợt nhảy ra từ hệ thống.

[Danh Vọng của thiếu hiệp vừa đạt tới Phong Mang Sơ Hiện, thiếu hiệp có một cơ hội được nhận năm thành chiết khấu nếu chọn quay 20 lần liên tục, xin mời lựa chọn hình thức mong muốn!]

[Quay 1 lần: -1000 điểm Thiện Ác] [Quay 20 lần: -10000 điểm Thiện Ác (Giá gốc: 20000)]

[Thành ý nhắc nhở, thời gian lựa chọn chỉ có 60 giây, nếu bỏ qua cơ hội lần này, thiếu hiệp cần chờ đến lần thăng cấp Danh Vọng tiếp theo mới nhận được chiết khấu, xin hãy suy nghĩ cẩn trọng!]

‘Cảm thấy ăn chắc ta rồi sao?’ Thầm than một tiếng, nhưng Từ Hiền biết mình không có lựa chọn nào khác ngoài thuận theo.

Nếu đã không thể kháng cự, vậy thì hãy cứ hưởng thụ, dù sao người được lợi cũng là chính hắn, mặc dù cái cảm giác bị áp đặt này không quá dễ chịu.

Nhưng cảm giác cũng chỉ là cảm giác, nhịn một chút chờ nó qua thì không sao rồi. Đại trượng phu, không nhẫn việc nhỏ, tất hư việc lớn.

Chọn phương thức quay hai mươi lần, nhìn 10000 điểm Thiện Ác của mình bốc hơi không một tiếng động, Từ Hiền không có thời gian để đau lòng, hai mắt nhìn chăm chăm vào khung thông báo của hệ thống, chờ đợi kỳ tích xuất hiện.

Đầu tiên là…

[Chúc Các Hạ May Mắn Lần Sau]

‘Không sao, chuyện thường ở huyện.’ Sắc mặt chẳng chút gợn sóng, Từ Hiền cảm thấy không hề hấn gì.

[Chúc Các Hạ May Mắn Lần Sau]

[Chúc Các Hạ May Mắn Lần Sau]

Lần thứ hai, lần thứ ba cũng hệt như vậy, Từ Hiền vẫn không hề biến sắc, bởi hắn đã từng trải qua sáu lần liên hoàn “may mắn” cơ, đây chỉ có thể xem như mưa bụi.

Nhưng rồi…

[Chúc Các Hạ May Mắn Lần Sau]

[Chúc Các Hạ May Mắn Lần Sau]

[Chúc Các Hạ May Mắn Lần Sau]

[Chúc Các Hạ May Mắn Lần Sau]

Bốn, năm, sáu, bảy, thiếu một câu nữa là được một bài thất ngôn bát cú, Từ Hiền còn chưa kịp tự an ủi mình thì bài thơ này cũng đã hoàn thành.

[Chúc Các Hạ May Mắn Lần Sau]

Không thể giữ được vẻ bình thản nữa, nét mặt của hắn lúc này đã cứng lại như đá, sau đó trực tiếp biến thành nham thạch vạn năm khi nghe được âm thanh “may mắn” thứ chín và thứ mười.

Xong rồi, năm thành chiết khấu mà hệ thống “chân thành” tặng cho Từ Hiền nhoáng một cái đã trở về túi của nó.

Hít sâu một hơi, Từ Hiền định niệm vài câu khẩu quyết của Đường Môn, Chân Lý Môn, Cự Lực Ma Môn, nhưng chưa kịp xuất khẩu thành thơ thì đã nghe…

[Thời vận khá khẩm, chúc mừng các hạ quay trúng ô Kỹ Nghệ! Vật phẩm đã được chuyển về rương đồ, xin hãy kiểm tra lại!]

[Phúc tinh cao chiếu, chúc mừng các hạ quay trúng ô Đan Dược! Vật phẩm đã được chuyển về rương đồ, xin hãy kiểm tra lại!]

[Vận khí thường thường, chúc mừng các hạ quay trúng ô Tạp Vật! Vật phẩm đã được chuyển về rương đồ, xin hãy kiểm tra lại!]

‘Quả thật là ác ma thao túng lòng người!’ Liên tiếp ba lần gặp được may mắn đúng nghĩa, Từ Hiền ngoại trừ cười khổ cũng không biết phải nói gì thêm.

Giống như nghe được hắn mắng mình là ác ma, Đại Hiệp Thiên Luân sau đó lại nhảy ra thêm một bài thơ tứ tuyệt, bốn câu bảy từ giống hệt nhau như muốn trêu ngươi Từ Hiền.

Nhưng Từ tiên sinh của chúng ta lúc này đã khám phá hồng trần, tứ đại giai không, tâm cảnh kiên định không gì có thể dao động, trong miệng lẩm nhẩm Bát Nhã Ba La Mật Đa Tâm Kinh.

Xem chừng nếu mà hắn chịu cạo trọc, hẳn là có thể ganh đua danh hiệu Tiểu Thánh Tăng với Vong Đức.

Bài Tâm Kinh tựa như một câu thần chú có thể tăng cao vận khí của Từ Hiền, ba lần quay cuối cùng hoàn toàn không xuất hiện một từ “may mắn” nào.

“…xá lợi tử, thị chư pháp không tướng, bất sinh bất diệt, bất cấu bất tịnh, bất tăng bất giảm…”

[Phúc tinh cao chiếu, chúc mừng các hạ quay trúng ô Đan Dược! Vật phẩm đã được chuyển về rương đồ, xin hãy kiểm tra lại!]

“…Cố tri bát nhã ba la mật đa, thị đại thần chú, thị đại minh chú, thị vô thượng chú, thị vô đẳng đẳng chú, năng trừ nhất thiết khổ, chân thật bất hư…”

[Số trời chiếu cố, chúc mừng các hạ quay trúng ô Trang Bị! Vật phẩm đã được chuyển về rương đồ, xin hãy kiểm tra lại!]

“Yết đế, yết đế! Ba la yết đế, ba la tăng yết đế! Bồ đề tát bà ha!”

[Phúc khí vô song, thời vận kinh hồng, chúc mừng các hạ đã quay trúng ô Đại Thưởng, xin hỏi có nhận thưởng ngay hay không?]

[Có/ Không]

Tụng xong bài Tâm Kinh, nghe đến chỗ này, Từ Hiền chắp tay chữ thập, nhẹ giọng niệm một câu A Di Đà Phật, tự hỏi liệu mình có nên bỏ hiệp đạo để nhập Phật môn hay không?

‘Vì tài vật mà mong được chèo đến bờ bên kia, e rằng vị Bồ Tát muốn đón tiếp ta không phải Quán Thế Âm mà là đức Địa Tạng Vương… Tội lỗi, tội lỗi!’

Vuốt nhẹ lọn tóc rủ xuống bên tai, Từ Hiền cảm thấy bản thân mình vẫn nên tiếp tục lênh đênh trên khổ hải, tìm kiếm cái gọi là tiên hiệp thì hơn.