Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 736: Phải an phận một chút





- Phiền toái gì?

Hạ Thiên có chút buồn bực:

- Bọn họ không muốn bán Thanh Phong Sơn cho chúng ta sao?

- Chồng, chiều nay em đã liên hệ với vị phó chủ tịch huyện Mộc Dương Mạnh Tiến Tài mà chúng ta đã gặp mặt khi sáng, anh ta nói cá nhân rất hoan nghênh chúng ta đầu tư, nhưng cuối cùng Thanh Phong Sơn vào tay ai còn chưa xác định, điều này phải do bí thư huyện ủy huyện Mộc Dương quyết định.

Kiều Tiểu Kiều khẽ giới thiệu tình huống:

- Mạnh Tiến Tài nói hôm nay đã thông qua điện thoại xin chỉ thị của bí thư huyện Mộc Dương, bí thư quyết định kế hoạch của bọn họ trước đó, trước tiên quay phim tuyên truyền về Thanh Phong Sơn, sau đó cùng yêu cầu đài truyền hình tỉnh và các địa phương khác tuyên truyền, thu hút đầu tư, cuối cùng tiến hành mở đấu giá khai thác du lịch Thanh Phong Sơn.

- Đấu giá sao?

Hạ Thiên trừng mắt:

- Cái này thì anh biết, chẳng phải ai bỏ nhiều tiền thì giao cho người đó à? Đến khi đó chúng ta ra giá cao nhất là được.

Kiều Tiểu Kiều khẽ gật đầu:

- Chồng, đấu giá quả thật là như vậy, nhưng theo như lời Mạnh Tiến Tài, trước khi đấu giá bọn họ còn tổ chức một cuộc tuyển chọn cạnh tranh, phải phù hợp với điều kiện của bọn họ thì mới có tư cách tham gia đấu giá. Phiền toái nhất chính là chuyện này sẽ liên quan đến nhiều phương diện khác nhau, cũng không nhất định có tiền sẽ giải quyết được vấn đề.

- Nếu không thì anh đi tìm bí thư huyện ủy của bọn họ, sẽ trực tiếp để lão bán Thanh Phong Sơn cho chúng ta, nếu không thì anh đánh lão ta, chắc chắn lão sẽ đồng ý.

Hạ Thiên suy nghĩ rồi nói, hắn cảm thấy phương án này là trực tiếp nhất, cũng là nhanh nhất.

- Đầu óc ngu si tứ chi phát triển.

Bên cạnh vang lên một âm thanh châm chọc, là Kiều Phượng Nhi không nhịn được phải nói một câu.

Hạ Thiên dùng ánh mắt có chút bất mãn nhìn Kiều Phượng Nhi:

- Em là ngực to không não.

Kiều Phượng Nhi thiếu chút nữa bị những lời của Hạ Thiên làm cho sặc chết, trong lòng không khỏi thầm mắng đối phương, chẳng phải người làm nàng to ngực không phải là Hạ Thiên sao?

- Chồng, biện pháp của cậu cũng đúng, nhưng em cho rằng chúng ta dùng biện pháp bình thường đi cạnh tranh sẽ hay hơn.

Kiều Tiểu Kiều có chút trầm ngâm:

- Chúng ta biểu hiện tốt sẽ tìm được hiệu quả, dù sao chúng ta cũng không hy vọng nhiều người biết sự liên lạc giữ chúng ta và Thanh Phong Sơn, nếu cho người khác nhảy vào tham gia đấu giá công bằng thì tốt hơn.

Hạ Thiên suy nghĩ rồi lầm bầm:

- Điều này...Tống Ngọc Mị lợi hại kia cũng biết thần tiên tỷ tỷ, hình như chị ta còn muốn tìm đến thần tiên tỷ tỷ, nhưng gần đây không có động tĩnh, có chút kỳ quái. Xem ra mình phải an phận một chút, không thể cho chị ta biết thần tiên tỷ tỷ ở Thanh Phong Sơn.

Kiều Tiểu Kiều chợt sững sờ:

- Chồng, anh nói cái gì vậy?

Hạ Thiên quét mắt nhìn xung quanh, sau đó hắn kéo Kiều Tiểu Kiều lên lầu:

- Vợ, chúng ta lên lầu, miễn kẻ khác nghe lén.

Kiều Phượng Nhi lập tức buồn bực, nàng nhịn không được phải phản bác:

- Ai nghe lén?

Hạ Thiên không quan tâm đến Kiều Phượng Nhi, hắn kéo Kiều Tiểu Kiều vào phòng ngủ của nàng rồi đóng cửa lại.

- Chồng, rốt cuộc là thế nào?

Kiều Tiểu Kiều cảm thấy có chút kỳ quái.

Hạ Thiên kể từ đầu đến cuối chuyện gặp mặt một Tống Ngọc Mị ăn mặc kỳ cục võ công hùng mạnh cho Kiều Tiểu Kiều. Sau khi nghe xong thì Kiều Tiểu Kiều cực kỳ kinh ngạc.

- Chồng, anh nói, có một người phụ nữ còn mạnh mẽ hơn anh là kẻ địch của chị Nguyệt sao?

Kiều Tiểu Kiều có chút khó tin, nàng không ngờ trên đời này ngoài chị Nguyệt còn có người mạnh hơn cả Hạ Thiên.

- Chị ấy chỉ tạm thời đánh đấm giỏi hơn mà thôi.

Hạ Thiên không thừa nhận mình thua Tống Ngọc Mị:

- Lần trước anh cũng không bại, chị ta cũng thiếu chút nữa bị anh làm cho khổ chết, sau một thời gian nữa thì anh nhất định sẽ lợi hại hơn.

- Chồng, anh có muốn quay về Thanh Phong Sơn hỏi chị Nguyệt không?

Kiều Tiểu Kiều có chút trầm ngâm, sau đó nàng dùng giọng đề nghị nói.

- Thôi khỏi, người phụ nữ kia không có động tĩnh gì, cũng không biết có phải đang theo dõi anh không, bây giờ nếu anh quay về tìm thần tiên tỷ tỷ, chẳng phải đang dẫn đường cho chị ta sao?

Hạ Thiên suy nghĩ, cuối cùng hắn lắc đầu, thật ra hắn muốn quay về một chuyến nhưng vì suy nghĩ cho thần tiên tỷ tỷ mà hắn cảm thấy không nên về.

- Chồng, vậy anh định thế nào?

Kiều Tiểu Kiều cũng không có ý kiến gì hay.

- Anh đang nghĩ trước khi về lại thủ đô phải tìm ra biện pháp xử lý Tống Ngọc Mị kia.

Hạ Thiên nhanh chóng nói:

- Nhưng bây giờ hình như anh còn chưa đánh lại chị ta, vì vậy phải thêm một khoảng thời gian nữa. Nhưng điều này cũng không sao, vài ngày nữa anh sẽ lợi hại hơn chị ta, đến lúc đó anh sẽ xử lý chị ta, sau đó đi tìm thần tiên tỷ tỷ.

- Chồng, anh nhận định Tống Ngọc Mị kia thật sự là kẻ thù của chị Nguyệt sao?

Kiều Tiểu Kiều cau mày:

- Căn cứ vào những gì anh vừa nói thì có lẽ chị ta có quan hệ không tầm thường với chị Nguyệt mới đúng, ví dụ như cái bớt trên người chị Nguyệt, ngay cả em cũng không biết.

- Nhất định là như vậy, anh cảm thấy chị ta có địch ý với thần tiên tỷ tỷ.

Hạ Thiên tương đối khẳng định điều này, nhưng vấn đề của Kiều Tiểu Kiều cũng làm hắn mê hoặc:

- Nhưng những gì vợ hoài nghi cũng rất đúng, anh cũng không hiểu rõ vì sao chị ta lại quen thuộc thần tiên tỷ tỷ như vậy.

- Chồng, em thấy hay là thế này, đợi đến khi anh có biện pháp đối phó với chị ta, trước khi xử lý chị ta thì anh nên hỏi thăm ý kiến của chị Nguyệt.

Kiều Tiểu Kiều suy nghĩ rồi nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn

- Được rồi, cứ quyết định như vậy, vợ nói đúng, lần này chúng ta mua Thanh Phong Sơn nên ẩn nhẫn một chút, nếu không sợ rằng Tống Ngọc Mị sẽ biết được chỗ ở của thần tiên tỷ tỷ.

Hạ Thiên khẽ gật đầu:

- Người phụ nữ kia rất lợi hại, thần tiên tỷ tỷ cũng không nhất định đánh thắng.

- À, cứ quyết định như vậy là được, chúng ta sẽ cạnh tranh thu mua Thanh Phong Sơn theo cách thức thông thường, đảm bảo có thể thắng.

Kiều Tiểu Kiều khẽ gật đầu.

Kiều Tiểu Kiều dừng lại một chút, sau đó nói thêm:

- Trước tiên em làm chút chuẩn bị ở Giang Hải, chúng ta sẽ đến huyện Mộc Dương một chuyến.

- Được rồi.

Hạ Thiên cũng không có ý kiến gì về vấn đề này, sau đó hắn nhớ đến một việc:

- Đúng rồi, vợ, bây giờ anh đã học được nghịch thiên đệ tứ châm, đợi lát nữa anh sẽ thi châm cho em, thân thể của em sẽ tốt.

- À, được.

Kiều Tiểu Kiều nở nụ cười hân hoan, nhưng ngay sau đó nàng giống như nhớ đến một vấn đề gì đó, trên mặt không khỏi xuất hiện hai áng mây hồng, hình như có chút ngại ngùng.

- Vợ, bây giờ anh sẽ thi châm cho em, nhưng em phải cởi quần áo ra.

Hạ Thiên nhìn Kiều Tiểu Kiều rồi nghiêm trang nói.