Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 816: Gái nhà giàu phản nghịch





Hạ Thiên không khỏi dùng giọng kỳ quái hỏi:

- Sao phải bắt hắn không quen biết em?

- Vì bọn họ đều biết hắn là hắc đạo, nếu hắn cung kính gọi em là Đại tiểu thư, như vậy người khác chẳng phải sẽ biết thân phận của em sao?

Sở Dao khẽ nói:

- Chồng, anh không biết thôi, bọn họ biết em là ai thì sẽ không dám cùng em chơi đùa nữa. Anh biết vì sao em phải đi xe máy không? Vì không có người nào so tốc độ Ferrari với em nữa.

Hoắc Tiểu Xuyên nhìn Hạ Thiên, trong lòng thầm oán giận Sở Dao, những người kia đều biết Đại tiểu thư Sở Dao là người thống nhất hắc đạo thành phố Giang Hải, hơn nữa còn có chồng biến thái chạy bộ nhanh hơn Ferrari, ai còn dám cùng nàng đua xe? Chẳng phải tự làm mất mặt mình sao?

Hoắc Tiểu Xuyên dù thầm oán hận nhưng không nói ra, hắn chỉ buồn bực, phụ nữ đẹp đúng là, với tính cách kém như Sở Dao mà có thể tìm được loại đàn ông cực phẩm như Hạ Thiên.

Tất nhiên Hoắc Tiểu Xuyên rất bội phục Sở Dao, vì hắn phát hiện tính cách của Sở Dao bây giờ cũng không kém như xưa, nghe nói nàng đang cố gắng trở thành thục nữ. Khoảng thời gian đầu bọn họ còn không tin, nhưng gần đây bọn họ đã bắt đầu cảm giác được Sở đại tiểu thư dần trở thành thục nữ. Tuy ngẫu nhiên nàng cũng nói vài lời thô tục nhưng cũng không đến mức như trước kia.

- Này, đã bảo đứng xa ra một chút, còn sững sờ đó làm gì?

Sở Dao phát hiện Hoắc Tiểu Xuyên vẫn đứng ngây người thì có chút bất mãn.

Hoắc Tiểu Xuyên không còn cách nào khác, hắn đành phải chạy xe đi.

- Thế nào, Tiểu Xuyên ca, vừa ý em nào sao?

Một chiếc xe phóng về phía Hoắc Tiểu Xuyên, một tên thanh niên cắt đầu đinh ngồi trên xe cười hì hì hỏi.

- Tiểu tử, đừng nói nhảm, coi chừng tự gây ra phiền toái.

Hoắc Tiểu Xuyên tức giận nói, tên thanh niên này không phải người cùng phe với hắn, không thể nào biết được Sở Dao. Đám người đến đây chơi xe thường không phải tất cả là dân giang hồ, phần lớn là học sinh và trí thức, người đang nói chuyện với Hoắc Tiểu Xuyên chính là một tên sinh viên thích kích thích. Hoắc Tiểu Xuyên cũng không quen tên này, cũng không biết tên đầy đủ của đối phương, chỉ biết người ta gọi hắn là A Triết.

- Này Tiểu Xuyên ca, anh căng thẳng như vậy làm gì? Gái anh thích, em sẽ không bao giờ cướp mất của anh.

A Triết tỏ ra không quan tâm:

- Đúng rồi, kia có phải là Dao Dao không? Đúng là nóng bỏng, Tiểu Xuyên ca đã nắm bắt được chưa?

- Tiểu tử cần ăn đòn sao?

Hoắc Tiểu Xuyên có chút căm tức:

- Anh đã nói không liên quan đến cô ta, chú cứ nhất định gộp anh và cô ấy vào làm một, có tin anh cho chú no đòn không?

- Đừng, đừng.

A Triết vẫn nở nụ cười, không chút tức giận:

- Tiểu Xuyên ca, em chỉ thử anh mà thôi, nếu anh đã không có hứng thú với cô ấy, em phải hành động thôi. Nguồn truyện: Truyện FULL

Hoắc Tiểu Xuyên giật mình, sau đó hắn dùng ánh mắt khó tin nhìn A Triết:

- Cậu muốn tán cô ấy?

- Tiểu Xuyên ca, nói tán thì quá tục, cua, phải nói là cua.

A Triết liếc mắt nhìn Sở Dao từ xa:

- Cô nàng này có gương mặt đẹp vô đối, dáng người vô địch, nghe nói lại là gái có tiền, nhà giàu, tán vào tay cũng giảm đi ba mươi năm phấn đấu.

- Cậu nếu muốn theo thì nửa đời sau khỏi phấn đấu.

Hoắc Tiểu Xuyên lười biếng nói.

- Phải không? Xem ra Tiểu Xuyên ca biết rõ lai lịch của cô ấy. Thế nào? Có phải giống như những gì em nói, nhà cô ấy thật sự có tiền, có phải là loại phụ nữ nhà giàu phản nghịch mà người ta hay nói không?

A Triết càng hào hứng.

- Có thể nói là như vậy.

Hoắc Tiểu Xuyên thuận miệng trả lời, nhà Sở Dao tất nhiên có tiền, còn vấn đề phản nghịch, vị đại tiểu thư này cũng cực kỳ phản nghịch, nói là gái nhà giàu phản nghịch cũng không sai.

- Hừ, em sẽ phát đạt, Tiểu Xuyên ca, em sẽ tán em nó vào tay.

A Triết có vẻ rất hưng phấn, những năm nay người đẹp có tài có dáng có tướng có tiền đúng là rất khó kiếm, nếu gặp được thì khó thể buông tha.

- Sao chú không nhìn xem người ta có bạn trai chưa?

Hoắc Tiểu Xuyên hảo tâm nhắc nhở.

- Bạn trai thì nói làm gì, em thích nhất là đào góc tường, tục ngữ nói chỉ cần "vững cán cuốc" thì không có góc tường nào không đào được. Vì nửa đời sau không cần phấn đấu, em nhất định sẽ đào đổ góc tường kia.

A Triết hào hứng bừng bừng:

- Tiểu Xuyên ca, em không tán dóc với anh nữa, em đến với nửa đời sau đây.

A Triết nói xong thì chạy xe về phía Sở Dao, Hoắc Tiểu Xuyên nhìn bóng lưng của A Triết mà có chút đồng tình, tiểu tử này đúng là t*ng trùng lên não, không biết sống chết.

- Ông đã hảo tâm nhắc nhở mà không nghe, cũng đừng trách anh mày.

Hoắc Tiểu Xuyên lầm bầm một câu, hắn tin A Triết chẳng cần phấn đấu nửa đời sau làm gì, vì làm quái gì có nửa đời sau? Ngay cả Sở Dao cũng dám đến tán, hơn nữa còn tán Sở Dao trước mặt Hạ Thiên, phải có bao nhiêu lá gan mới dám làm trò nghịch thiên này?

Đúng là không biết không sợ.

Hoắc Tiểu Xuyên lắc đầu cảm khái, tiểu tử A Triết kia không biết chi tiết về Sở Dao và Hạ Thiên, vì vậy mà không sợ. Nhưng Hoắc Tiểu Xuyên cũng lười nhắc nhở đối phương, hắn không dám tiết lộ thân phận của Sở Dao, hơn nữa hắn cũng không quá quen tiểu tử A Triết này, có chết hay sống cũng không liên quan đến hắn.

Khoảnh khắc này Sở Dao đang hưng phấn chỉ vào cách đó không xa, nơi đó có hai tên đang cưỡi xe mô tô biểu diễn kỹ xảo, rất đa dạng, giống như biểu diễn xiếc. Phải nói là bây giờ chân núi Tây không còn giống như lần trước Hạ Thiên đã thấy, vì thuận tiên cho đua xe mà bây giờ đã cố ý tạo ra vài sườn đất, tất nhiên như vậy sẽ biểu diễn dễ dàng hơn.

- Chồng, anh xem, có đẹp mắt không?

Sở Dao có chút vui vẻ, thật ra tất cả những điều kiện tiện lợi nơi đây đều do nàng làm ra, nhưng ở đây ngoài Hoắc Tiểu Xuyên thì chẳng ai biết.

Thực tế Hoắc Tiểu Xuyên ở đây cũng chẳng vì hắn thích mô tô, hắn thật sự không thích trò này, hắn đến đây để bảo vệ Sở Dao. Tuy dưới tình huống bình thường thì Sở Dao không cần bảo vệ, nhưng vì đề phòng mà hắn phải cùng đến với đám này.

- Cũng không tệ.

Hạ Thiên nhìn chăm chú một lúc, tuy xe chạy tốc độ cao hắn thấy chạy xe máy cũng đơn giản, hắn có thể học được.

- Em thấy rất hay.

Sở Dao có chút hưng phấn:

- Nhưng, chồng, bây giờ còn chưa tính là đẹp, còn chưa kích thích, đến tiết mục buổi tối mới kích thích, đó là mô tô bay, có lẽ sẽ có người chết.

Đúng lúc này một giọng nói cực kỳ thân mật truyền đến:

- Dao Dao, em lại đến nữa rồi.