Hoa Đầu Xuân Ấm

Chương 8: Mượn sách




Cũng giống như ngày hôm qua, giữa trưa đoàn người gần như không nghỉ ngơi, chỉ dừng chân ăn chút lương khô điểm tâm, đi sớm để tìm một khách sạn tốt nghỉ tạm.

Điểm dừng chân hôm nay là một thị trấn khá lớn, khách sạn cũng khá to. Chu quản sự bao hai tòa lầu và một cái sân viện, vừa đủ cho mọi người ở .

Đông Mạt và Ngụy ma ma hầu hạ Lý Tiểu Noãn tắm rửa rửa mặt xong, một lần nữa chải đầu, thay đổi một bộ quần áo sạch sẽ rồi Đông Mạt hầu hạ Lý Tiểu Noãn đi đến phòng chính nơi Lí lão phu chân ở.

Bên ngoài phòng chính, vừa vặn Chu phu nhân đang xem nha hoàn chuẩn bị cơm chiều trà bánh, gặp Lý Tiểu Noãn tiến vào, mỉm cười ý bảo nàng đi vào đông sương phòng. Lý Tiểu Noãn cười nhẹ nhàng hướng Chu phu nhân thỉnh an, lui ra phía sau hai bước, mới xoay người vào đông sương phòng.

Bên trong Đông sương phòng, Cổ Tiêu đang ngồi sát kế bên Lý lão phu nhân trên ghế trường kỷ. Lý lão phu nhân ôm hắn, vẻ mặt rạng rỡ nghe hắn nói chuyện. Cổ Vân San đoan trang ngồi phía trước tay vịn ghế, cười dịu dàng uống trà.

Lý Tiểu Noãn tiến vào, mỉm cười khụy gối thỉnh an Lý lão phu nhân. Lý lão phu nhân cười vẫy vẫy tay nói:

"Trên đường đi có mệt mỏi không? Đến, ngồi kế bên đây nghe Tiêu nhi kể chuyện, ngày hôm qua bách gia tính và thiên tự văn cháu đọc rất tốt, có thể thấy được bình thường cũng dụng tâm ."

Cổ Vân San nhẹ nhàng buông tách trà trong tay, cười uyển chuyển nhìn Lý Tiểu Noãn. Lý Tiểu Noãn khẽ khụy gối cấp Cổ Vân San lễ chào, rồi mới đi đến ghế trường kỷ, nghiêng mình ngồi xuống mép ghế.

Cổ Tiêu tràn đầy ý cười nhìn Lý Tiểu Noãn, thân thiết nói:

"Tiểu Noãn muội muội, ta cùng lão tổ tông đang nói chuyện ngày hôm qua chúng ta đi học đấy. Ngày hôm qua phu tử cho muội học thuộc mười câu tam tự kinh, muội học có được không?"

Lý Tiểu Noãn mỉm cười gật gật đầu, Cổ Tiêu ánh mắt cong cong nở nụ cười,

"Tiểu Noãn muội muội, mấy câu ta học thuộc xong, vừa rồi ta đọc qua một lần, lão tổ tông khen ta đấy, phu tử hôm nay khẳng định cũng sẽ khen ta."

Lý Tiểu Noãn vẻ mặt tươi cười nhìn Cổ Tiêu, còn thật sự nghe hắn luyên thuyên. Đang lúc Cổ Tiêu nói chuyện, ngoài cửa một tiểu nha hoàn vén rèm của lên, Cổ Vân Hoan mỉm cười vào phòng, Chu phu nhân cũng theo ở phía sau tiến vào, cười nói:

"Mẫu thân, đồ ăn đã dọn xong ."

Lý lão phu nhân đứng thẳng người dậy, vỗ về bả vai Cổ Tiêu, cười nói:

"Vậy bây giờ chúng ta liền ăn cơm, ăn xong hai cháu phải đi tìm phu tử đọc sách nữa,Tiêu nhi của chúng ta còn phải chờ phu tử khích lệ chứ!"

Mọi người nở nụ cười theo. Chu phu nhân tiến lên giúp đỡ Lý lão phu nhân, đoàn người đến gian ngoài, phân chia ngồi hai bên, lẳng lặng dùng cơm, vừa uống xong tách trà, Ngụy ma ma đã đến đây, cùng Ngô ma ma hầu hạ Cổ Tiêu và Lý Tiểu Noãn đi đến phía trước viện tây sương.

Cổ Tiêu bước qua cửa, dừng chân, chìa tay nắm lấy tay Lý Tiểu Noãn, lôi kéo nàng đi đến phía trước viện.

Vương phu tử nghe Cổ Tiêu cùng Lý Tiểu Noãn đọc sách xong, tiếp theo phân phó Lý Tiểu Noãn xem mười câu sau, lại viết vài chữ đưa cho nàng phỏng theo, tiếp tục không ngó ngàng đến nàng nữa.

Vương phu tử tỉ mỉ giảng dạy cho Cổ Tiêu, sau đó để cho Cổ Tiêu đọc vài lần, xem hắn luyện hơn nửa canh giờ, liền phái hai người đi trở về.

Cổ Tiêu ra cửa, nắm lấy tay Lý Tiểu Noãn, cúi đầu nhìn nàng, còn nghiêm túc nói:

"Tiểu Noãn muội muội, bên ngoài tối, muội không phải sợ, ta sẽ bảo vệ muội."

Lý Tiểu Noãn rũ hai vai, lòng tràn đầy bất đắc dĩ mặc cho Cổ Tiêu nắm chặt tay nàng, dẫn nàng đi vào trong viện.

"Cổ Tiêu..."

Lý Tiểu Noãn ậm ờ thấp giọng kêu lên, Cổ Tiêu dừng chân, quay đầu nhìn nàng,

"Sao vậy Tiểu Noãn muội muội ?"

"Ừm, ngươi đã đọc qua rất nhiều sách ư?"

Lý Tiểu Noãn ngửa đầu nhìn Cổ Tiêu hỏi, Cổ Tiêu thu liễm đắc ý, cố gắng ra vẻ bình thản nói
"Cũng không đọc quá mấy quyển, tuy nhiên cũng chỉ đọc đến quyển thứ bảy."

"Vậy ngươi đọc đến sách gì a?"

Lý Tiểu Noãn khẩn trương nhìn chăm chú hỏi. Cổ Tiêu buông Lý Tiểu Noãn ra, đếm trên đầu ngón tay:

"Bách gia tính, thiên tự văn, tam tự kinh, long văn tiên ảnh, đệ tử quy, thiên gia thi, hiện tại đọc là ấu học quỳnh lâm!"

Cổ Tiêu đếm xong rồi lại nhanh chóng cầm chặt tay Lý Tiểu Noãn, giống như ông cụ non thở dài, nói tiếp:

"Nếu không phải hoãn lại vì phụ thân mất, hiện tại ta đáng ra học đến quyển thứ 8 !"Lý Tiểu Noãn cười tươi nhìn Cổ Tiêu, nhẹ nhàng cảm thán nói:

"Cổ... Tiêu, ngươi đọc sách thật nhiều! Ta đều chưa thấy qua long văn tiên ảnh a, đệ tử quy a, thiên gia thi là hình dáng gì nữa đấy! Cổ... Tiêu, những sách đó, ngươi đều có sao? Bây giờ còn xem mỗi ngày sao?"

Cổ Tiêu xị mặt, cố gắng lờ đi nói:

"Đương nhiên là có, chỗ sách đó ta đã học qua, không cần mỗi ngày xem, Tiểu Noãn muội muội, muội đừng nhụt chí, về sau, muội chỉ cần cố gắng hơn nữa, dám chắc cũng có thể đọc tốt được như ta vậy!"

Lý Tiểu Noãn nghẹn họng, oán hận cắn cắn môi, lôi kéo Cổ Tiêu, thấp giọng nói:

"Ta muốn xem một chút sách của ngươi!"

Cổ Tiêu dừng lại cước bộ, cúi đầu nhìn Lý Tiểu Noãn, thành khẩn nói:

"Tiểu Noãn muội muội, sách này rất khó ! Muội mới niệm đến tam tự kinh, chắc chắn xem không hiểu sách này !"

"Ta muốn nhìn một chút!"

Lý Tiểu Noãn cúi đầu, thanh âm cúi đầu kiên trì nói, Cổ Tiêu ánh mắt đầy bao dung nhìn Lý Tiểu Noãn, lôi kéo tay nàng, hướng phía trong viện đi, gật đầu nói:

"Được, ta sẽ cho người đem qua cho muội, nếu muội xem không hiểu, cứ tới đây hỏi ta, ta sẽ dạy cho muội."

Lý Tiểu Noãn trở lại trong phòng, không bao lâu sau, từ cửa truyền đến tiếng đập cửa chậm chạp nhẹ nhàng, một giọng nữ rõ ràng nhẹ giọng kêu lên:

"Đông Mạt."

Đông Mạt vội vàng đứng lên, nhìn Lý Tiểu Noãn, thấp giọng nói:

"Là Cúc Ảnh tỷ tỷ."

Nói xong, bước hai bước tới cửa mở cửa ra. Cúc Ảnh một thân áo trắng, xinh đẹp mỉm cười đứng ở cửa, đưa bố bao trong tay cho Đông Mạt, cười nói:

"Đây là thiếu gia tặng cho biểu tiểu thư, giao cho ngươi, ta sẽ không đi vào quấy rầy biểu tiểu thư ."

Đông Mạt tiếp nhận bố bao, Cúc Ảnh cước bộ nhẹ nhàng xoay người rời đi.

Đông Mạt đem bố bao đưa cho Lý Tiểu Noãn. Cách một tầng thật dày vải bông, Lý Tiểu Noãn vuốt sách vở nặng trịch bên trong bên trong, tràn ngập ý cười quay đầu nhìn Đông Mạt hỏi:

"Cúc ảnh tỷ tỷ là nha hoàn của ai vậy?"

"Là đại nha hoàn trong phòng thiếu gia, ban đầu là nha hoàn nhị đẳng trong phòng lão phu nhân, năm kia đại nha hoàn Thu Vận trong phòng thiếu gia gả đi, lão tổ tông liền đem nàng qua hầu hạ thiếu gia, Cúc Ảnh tỷ tỷ năm nay cũng đã mười ba tuổi rồi ."

Đông Mạt hỏi một đáp mười, Lý Tiểu Noãn cầm bao bố đưa cho Ngụy ma ma, cười trong suốt hỏi tiếp:

"Đông Mạt tỷ tỷ năm nay bao nhiểu tuổi?"

Đông Mạt cúi hai vai, thật dài thật lâu, có chút phiền muộn nói:

"Aizz! Tròn mười hai !"

" Bích Liên cùng Thúy Liên tỷ tỷ kia thì sao?"

"Bích Liên tỷ tỷ năm nay mười bốn, Thúy Liên tỷ tỷ và Cúc Ảnh giống nhau, cũng là mười ba tuổi. Aizz!"

Đông Mạt lại thở dài, Ngụy ma ma có chút không hiểu nhìn Đông Mạt hỏi:

"Tốt mà, Đông Mạt cô nương thở dài chuyện gì?"

"Đông Mạt tỷ tỷ thở dài, là vì Bích Liên tỷ tỷ a, Thúy Liên tỷ tỷ a và Cúc Ảnh tỷ tỷ các nàng, chỉ so với Đông Mạt tỷ tỷ lớn hơn một hai tuổi aizz!"

Lý Tiểu Noãn híp mắt nhìn Đông Mạt, ngữ điệu nhẹ nhàng phiêu phiêu nói xong lời cuối cùng, lại học Đông Mạt, thở dài thật mạnh. Đông Mạt xoay người, chớp mắt, kinh ngạc nhìn Lý Tiểu Noãn, chần chờ một lát, mới hỏi dò:

"Lời này của cô nương, Đông Mạt không rõ lắm..."

"Chao ôi!"

Lý Tiểu Noãn lại nặng nề thở dài, ngẩng đầu, tràn đầy tiếc hận nhìn Đông Mạt nói:

"Đông Mạt tỷ tỷ vừa thông minh vừa có năng lực lại xinh đẹp, tiếp nữa lại sau vài năm, chờ mấy vị tỷ tỷ gả đi, Đông Mạt tỷ tỷ khẳng định có thể thăng làm nhất đẳng nha hoàn, nói không chừng, còn có thể lấy đến hai lượng tiền tiêu hàng tháng ấy! Aizz!"

Lý Tiểu Noãn lại thở dài, Đông Mạt mở to hai mắt, hơi hơi há miệng, ngơ ngác nhìn Lý Tiểu Noãn, sau một lúc lâu mới bừng tỉnh lại, vội vàng quay đầu thấy Ngụy ma ma cùng nàng giống nhau đang kinh ngạc nhìn Lý Tiểu Noãn, rồi quay sang lần nữa nhìn tiếp một tiếng thở dài của Lý Tiểu Noãn, ngây người nói không nên lời.