Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 761: Ngươi thua (thượng)




Cùng lúc đó, lôi hệ văn tự đã mất đi tinh hoa bên trong thì còn tác dụng gì?

Kết quả Lục Nguyên một chiêu Dưỡng Ngô tiên kiếm dễ dàng cắt ra sáu lôi hệ văn tự thành mười hai phần.

Mọi thứ xảy ra quá nhanh, hơn nữa thôn phệ long như thôn lôi long đều ẩn khuất, vậy nên trong mắt người bên ngoài ra Lục Nguyên một kiếm cắt ra sáu lôi hệ văn tự. Chỉ có Pháp Nhất Đế Tử nhìn ra chút khác biệt, khác biệt ảo diệu.

Giờ thì Lục Nguyên mạnh mẽ tấn công, Dưỡng Ngô tiên kiếm chớp mắt đâm xuyên qua người Nghiêm Thiên Pháp, máu đổ ào ạt. Cùng lúc đó, Dưỡng Ngô tiên kiếm chuyển ngang rạch cổ Nghiêm Thiên Pháp.

- Trận này chiến này chấm dứt, là ngươi thua.

Nghiêm Thiên Pháp ngây như phỗng!

Trước khi chiến đấu gã đã được lão tổ tông người Nghiêm gia dạy, chuẩn bị hai đại tuyệt chiêu là pháp thuật vô song và sáu lôi hệ văn tự, kết quả đều bị Lục Nguyên dễ dàng phá, giờ còn thua trong tay hắn. Vấn đề lớn nhất là Lục Nguyên bị thương không nhẹ, pháp lực hao chỉ còn có năm phần đấu với gã, kết quả hắn thắng!

Bốn phía các Nghiêm gia, Tống gia, Lữ gia, Vu gia, Thượng Quan gia, Đường gia, ba trăm thiên tài, Pháp Hoàng Đế Tử, Pháp Thánh Đế Tử, Thương Vân Đế Phi, vân vân và vân vân cùng ngẩn ngơ.

Những người như họ đều có thần thông, thậm chí một số là thiên tôn cảnh thế mà không thấy rõ mới rồi Lục Nguyên một kiếm chặt đứt sáu lôi hệ văn tự là làm sao được. Văn tự không dễ dàng bị chặt đứt, đây là sao? Chắc chắn trên người Lục Nguyên có giấu bí mật.

Nhưng nói đi phải nói lại, người được xưng tuyệt thế thiên tài ai không có bí mật? Ai không có kỳ ngộ kinh thường?

Có gia thế cung cấp đồ tốt, có kỳ ngộ, đây là cách vượt xa người cùng thế hệ.

Qua thật lâu mọi người mới phản ứng lại, Lục Nguyên thắng rồi!

Trạng thái bị thương, pháp lực còn năm phần đấu với Nghiêm Thiên Pháp đã chuẩn bị tốt, cuối cùng Lục Nguyên vẫn thắng.

Đây tuyệt đối là cuộc chiến không công bình, Lục Nguyên ở vị trí bấtl ợi mà cuối cùng vẫn thắng.

Chiến thắng không dễ dàng, nghênh nghịch cảnh mà thắng.

Trận chiến này triệt để đánh nghiêng quang hoàn tuyệt thế thiên tài trên đầu Nghiêm Thiên Pháp. Gã dưới tình huống có khắp ưu thế mà còn thua Lục Nguyên thì có lời gì để nói? Mặt mũi gã mất sạch rồi, sau này người ta nhắc tới sẽ nói rằng: 'a, Nghiêm Thiên Pháp, chính là cái tên dùng âm mua thủ đoạn kết qua vẫn thua.'

- Đánh hay lắm Lục Nguyên!

- Lục Nguyên, đàn ông lắm!

Một đống la hay. Mọi người có mắt thấy trận chiến này không công bình, công đạo ở lòng người, bây giờ tất nhiên có người kêu hay.

Trong chức vân vân liễn truyền ra một giọng nói mềm mại dễ nghe:

- Trận chiến này là Lục Nguyên thắng, vậy đồng tâm bội liền giao cho Lục Nguyên.

Một khối ngọc phối không là gì, nhưng đồng tâm bội thì không bình thường. Mành châu chức vân vân liễn bị vén lên, là hai tỳ nữ xinh đẹp vén rèm. Trong vân liễn mơ hồ thấy một mỹ phụ ung dung hoa quý, nhưng như trong sương thấy không rõ hình dáng, chỉ cảm thấy rất đẹp.

Thương Vân Đế Phi nói:

- Tụ Tuyết, đồng tâm bội này từ ngươi giao cho hắn đi.

Hoàng y thiếu nữ tụ tập thiên địa linh tú, đẹp đến không giống phàm trần bước ra khỏi vân liễn. ánh mắt của hoàng y thiếu nữ sáng như nhìn thấu lòng người, trên đôi mắt sáng là hàng mi dài như lá liễu.

Cổ trắng ngần thon dài, cử thiên vũ sa vàng nhạt, đai lưng bạc trắng, thiếu nữ đẹp đến không giống trần gian.

Trên bàn tay thuôn cầm một khối ngọc bội, bề mặt ngọc bội viết hai chữ đồng tâm, ẩn ý sâu xa.

Hoàng y thiếu nữ đi tới bên cạnh Lục Nguyên, khuôn mặt đỏ rực.

- Này, cho.

Lục Nguyên ngơ ngác đón lấy:

- Nàng là? Kiếm Linh Đế Cơ?

Tuy có tặng thiên tinh ngư nhưng Lục Nguyên chưa từng thấy khuôn mặt thật của Kiếm Linh Đế Cơ Vân Tụ Tuyết, vậy nên không dám chắc.

Mũi quỳnh khẽ hừ, Vân Tụ Tuyết nói:

- Đúng vậy, đồ ngốc.

Trong tiếng đồ ngốc có bao nhiêu tình sâu ý đậm, người bên cạnh có thể nhìn ra được. Lập tức một nửa nhóm người kêu la lên.

- Qảu nhiên, nghe nói Thương Vân Đế Phi tuyển nữ tế.

- Trước kia có nghe nói Nghiêm Thiên Pháp và Lục Nguyên quyét đấu là tình đấu, ta đâu có tin nhưng giờ thì tin rồi.

- Đúng đúng!

Lục Nguyên nhìn Vân Tụ Tuyết, đột nhiên nghĩ đến một vấn đè quan trọng:

- Nếu ta thua?

- Nếu ngươi thua thì kêu tỳ nữ đưa đồng tâm bội.

Vân Tụ Tuyết khẽ hừ, nói:

- Đồ ngốc ghen kìa.

Nàng nở nụ cười tinh nghịch.

Lục Nguyên như ở trong thiên đường.

Nhưng lúc này vang một thanh âm:

- Lục Nguyên, ta muốn khiêu chiến với ngươi!

Lục Nguyên quay đầu lại, thì ra là Phong Nhị Thập Tứ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Phong Nhị Thập Tứ chắp tay sau lưng đứng, không còn vẻ anh tuấn tiêu sái bình thường, nói:

- Nếu ta thua thì sẽ không dây dưa Vân tiểu thư nữa, nếu ta thắng thì ngươi cũng đừng quấy rầy Vân tiểu thư!

Hiển nhiên Phong Nhị Thập Tứ đứng một bên không cam lòng.

Lục Nguyên không vui, đang cùng thiếu nữ mình yêu tình chàng ý thiếp bị đánh gãy thì tất nhiên không vui rồi.

Tốt lắm, Phong Nhị Thập Tứ, ngươi muốn tự tìm thất bại thì hôm nay chuẩn bị đi.

Chợt bên tai hắn vang giọng của Thương Vân Đế Phi.

"Lục Nguyên, con gái bổn cung thích ngươi, bổn cung có biết, chẳng qua mấy vị kia là rắc rối, ngày hôm nay nếu ngươi đem Phong Nhị Thập Tứ và còn lại Thiên Hoang Đế Tử giải quyết luôn thì ta sẽ ngầm chấp nhận chung sự của ngươi và Tụ Tuyết."

Lục Nguyên nghe vậy thầm cười to.

Tốt lắm, hôm nay quét sạch luôn.

Có bao nhiêu tình địch hôm nay quét hết.

Để đám người đo biết mình và Vân Tụ Tuyết là một đôi, kld là đàn bà của mình, người khác đừng mơ nhúng chàm!

Lục Nguyên nhìn hướng Phong Nhị Thập Tứ, nói:

- Phong Nhị Thập Tứ, ngươi muốn khiêu chiến thì ta ứng chiến. Sau cuộc chiến đừng lại dây dưa Tụ Tuyết nữa. Nhân tiện, ta muốn tốc chiến tốc thắng, cho nên lấy hai mươi chiêu làm hạn định đánh ngã ngươi.

Lục Nguyên thốt cuồng ngôn, muốn trong phòng hai mươi chiêu đánh ngã Phong Nhị Thập Tứ.

Lục Nguyên rất mạnh! Nhưng Phong Nhị Thập Tứ cũng cường không kém.

Phong Nhị Thập Tứ là được công nhận nhanh nhất dưới thế giới cảnh.

Dù là Nghiêm Thiên Pháp đấu với Phong Nhị Thập Tứ cũng chưa chắc thắng được gã.

Bây giờ Lục Nguyên lại nói rằng trong hai mươi chiêu sẽ đánh ngã Phong Nhị Thập Tứ.

Đó là cuồng ngôn cỡ nào chứ.

Thật ra Lục Nguyên muốn tốc chiến tốc thắng hai ba cái quét hết tình địch, thế mới phù hợp phong cách của hắn.

Vậy nên mới tuyên bố như thế.

Đối với hắn đó không phải cuồng ngôn mà là tự tin.

Phong Nhị Thập Tứ cười to nói:

- Hai mươi chiêu đánh ngã ta hả? Ngươi cuồng vọng thật đấy. Lục Nguyên, hôm nay phải để ngươi biết cái gì gọi là trời cao đất rộng, cái gì là tốc độ nhanh nhất dưới thế giới cảnh.

Mái tóc đen của Phong Nhị Thập Tứ theo gió bay lên, tiêu sái vô cùng, giằng co với Lục Nguyên.

Trận chiến vừa rồi Lục Nguyên và Nghiêm Thiên Pháp đánh quá đã ghiền nhưng thời gian hơi ngắn, nhiều người đến xem như lục đại gia tộc, ba trăm thiên tài, ba đế tử, một đế phi.

Bây giờ đánh một trận nữa mới đáng giá chứ.

lần này Lục Nguyên đối đầu với Phong Nhị Thập Tứ, người nhanh nhất dưới thế giới cảnh.

Hôn sự, là việc không đơn giản.

Đương nhiên nếu ngươi nói ngươi là tán tu, hai bên cùng là tán tu hoặc tiểu môn tiểu hộ cái gì thì không phải chuyện lớn, chỉ cần hai bên vừa mắt, theo thường lên là vương bá xứng đậu xanh, nhìn trúng thì không thành vấn đề, đơn giản tiến hành hôn sự là có thể ở chung một chỗ.