Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 493: Vảy Mọc Dài Ra






Nhìn thấy Liễu Long Đình cười với tôi, trong lòng tôi không có bất kỳ rung động nào, thậm chí còn không nghĩ ra lúc trước khi cơ thể của tôi còn là con người, làm thế nào mà lại yêu anh ta, chẳng qua là lúc này bên trong đáy biển Quy Khư ánh sáng mặt trời đang chiếu xuống thiêu đốt da thịt đang hư thối của tôi, làm động thịt nhão trên người tôi càng thêm nóng lên, để cho cơ thể của tôi, không ngừng phát ra mùi hôi thối, loại hối thối này lập tức làm cho đám tà yêu tới tham gia hôn lễ của Liễu Long Đình ngạt thở, nhao nhao lên muốn tránh né tôi, giống như gặp phải Ôn Thần.

Tôi bị hành hạ nhiều ngày như vậy ở bên trong Hắc Thủy, lúc này vốn dĩ tôi đã hoàn toàn không còn muốn biết những con quỷ yêu ở bên cạnh tôi có ý kiến gì nữa, khi tôi ngước mắt lên nhìn Liễu Long Đình, Liễu Liệt Vân và U Quân còn có Kiều Nhi, mọi người cũng đều đứng ở bên cạnh Liễu Long Đình, Liễu Liệt Vân và Kiều Nhi không nhận ra tôi, trong lúc các cô ấy trông thấy một con rồng lớn cơ thể hôi thối từ trong ngục đi ra, trên mặt cũng lộ rõ vẻ ngạc nhiên, 0 Quân đứng ở bên cạnh Liễu Liệt Vân, anh ta cúi đầu nhìn tôi, trong mắt không rõ là vui hay buồn.

“Tam ca, con rồng lớn này, là từ đâu tới vậy? Thật đáng thương!” Kiều Nhi cách tôi rất xa, nhưng bây giờ đã khôi phục yêu thân, nên vẫn có thể nghe thấy giọng của cô bé hỏi Liễu Long Đình, có điều lúc này nhìn thấy Kiều Nhi, lúc trước cô bé đã giúp tôi thoát khỏi ngục tù đầy tai ương, nhưng sau lần đó, bây giờ tôi thật sự vẫn phải vào trong tù, vận mệnh trên thế giới này, giống như là đã định sẵn, nếu như muốn thay đổi, thì nó vẫn sẽ dùng những phương thức khác để xuất hiện trên người của bạn.

Kiều Nhi hỏi Liễu Long Đình xong, Liễu Long Đình vẫn luôn nâng khóe miệng cười với tôi, giống như không nghe thấy Kiều Nhi đang nói cái gì, nhưng ngược người đang đứng trước mặt Kiều Nhi - Long Đằng, vẫn luôn nhìn chằm chằm vào tôi, trả lời: “Con rộng lớn này là chị Tiểu Bạch.”

Lúc Liễu Liệt Vân nghe thấy con rồng lớn đó chính là tôi, vẻ mặt cô ấy lập tức trở nên vô cùng kinh ngạc, Kiều Nhi lập tức muốn chạy tới chỗ tôi, có điều lại bị U Quân đang đứng ở phía sau lưng cô bé đề bả vai xuống, mà lúc này người dẫn chương trình đã ở dưới bầu trời ngày may, chủ trì hôn lễ cho Liễu Long Đình, vẻ mặt của Tang Hạ đằng sau tấm khăn che mặt cô dâu vô cùng thẹn thùng.

“Không được, Tam ca, anh không thể kết hôn với người phụ nữ này, anh phải kết hôn với chị Tiểu Bạch, em không cho phép hai người ở bên nhau, bây giờ chị Tiểu Bạch bị thương như vậy, anh mau tranh thủ thời gian cứu chị ấy đi, nếu không em sẽ trở mặt với anh!”
Sau khi Kiều Nhi biết con rồng lớn này chính là tôi, lập tức dang hai tay ra ngăn trước mặt Liễu Long Đình, không cho phép Liễu Long Đình và Tang Hạ ở bên nhau, một bên vừa ngăn cản anh ta, một bên vừa sốt ruột nhìn tôi.

Nhưng bây giờ hôn lễ của Liễu Long Đình đã thông báo với toàn bộ Quy Khư, thêm việc anh ta là Quy Khư Thần Hoàng, ngay lúc này, sao hôn lễ có thể bị một đứa cô bé làm náo loạn được?
Tuy lúc Liễu Liệt Vân nhìn về phía tôi cũng rất đau lòng tôi, thế nhưng không có cách nào khác, đưa tay ra giữ Kiều Nhi lại, nói Kiều Nhi đừng làm loạn, bên dưới có rất nhiều người đang nhìn.

“Em muốn náo loạn đó, em chính là muốn gây rắc rối đó! Tam ca anh ấy bội tình bạc nghĩa, không phải là người đàn ông tốt, nếu Tam ca vẫn quyết định kết hôn, em coi như chưa từng có người anh này!”
Kiều Nhi vô cùng giận dữ nói, thẳng thứng chỉ trích Liễu Long Đình, tâm tình của Liễu Long Đình vốn dĩ đang rất tốt, nhìn thấy Kiều Nhi đang hô to gọi nhỏ bên cạnh mình, nhướng mày, ra hiệu cho những yêu binh ở bên cạnh mình, những yêu binh này lập tức đi về phía Kiều Nhi, trực tiếp nâng Kiều Nhi lên mạng đi!
Kiều Nhi vừa đi, hiện trường hôn lễ lúc này mới vui mừng trở lại, hôn lễ đang tiếp tục diễn ra.

Nhìn thấy một thân áo đỏ, sắc mặt trắng nõn như tuyết như sương, nghĩ đến lúc trước, tôi đi theo Liễu Long Đình cũng có hai năm, trong thời gian hai năm này, tôi đã sống so với hàng vạn năm còn muốn lâu hơn, tôi cũng đã từng nghĩ tới, tôi muốn kết hôn với Liễu Long Đình, nhưng tưởng tượng, cuối cùng cũng chỉ là tưởng tượng, tôi và anh ta chắc chắn không bao giờ đến được với nhau, chứ đừng nói đến chuyện có thể kết hôn sinh con.


Tuy tôi biểu hiện ra bên ngoài không có một tia gợn sóng, nhưng khi nhìn thấy Liễu Long Đình và Tang Hạ bái thiên địa nhờ thiên địa làm chứng, trong lòng tôi, như giam giữ một con mãnh thú cực lớn đang gào thét dữ dội, tôi biết tôi chẳng có quyền gì, cũng không có tư cách vì chuyện này mà buồn bã, nhưng trong lòng tôi giống như có một thứ gì đó vô cùng mong manh, đang từng vỡ ra từng chút một, cho đến khi biến mất không còn thấy gì nữa.

Toàn bộ hiện trường hôn lễ vô cùng vui mừng, tất cả mọi người đều lần lượt chúc phúc cho Liễu Long Đình và Tang Hạ, mà tôi nâng cao cơ thể cực lớn dài khoảng trăm mét, xung quanh tôi lạnh lẽo hiu quạnh, ngoại trừ Liễu Liệt Vân đang ở trước mặt lấy thức ăn cho tôi, thì hoàn toàn yên tĩnh, tất cả những người kia đều đi tới chỗ Liễu Long Đình và Tang Hạ, chúc phúc cho bọn họ sớm sinh hoàng tử, suốt đời hòa hợp.

Tôi không biết Liễu Long Đình cố ý đưa tôi tới đây là có ý gì, có lẽ bởi vì là ngày cưới của anh ta, cho tất cả yêu tà ở bên trong Quy Khư đặc xá một ngày, hoặc muốn cố ý cho tôi thấy, anh ta không giống như những gì tôi nghĩ, anh ta không hề muốn kết hôn với tôi.

Nhưng có điều bây giờ cho dù có ý gì đi nữa, tôi cũng không quan tâm, sau khi hôn lễ chấm dứt, tôi lại tiếp tục bị đuổi về Hắc Thủy bên trong ngục tù, nhưng lần này quay về Hắc Thủy, oán niệm bên trong Hắc Thủy, giống như đã không còn tràn vào bên trong cơ thể của tôi nữa, lúc trước những oán niệm này luôn muốn nuốt chửng tôi, nhưng hôm nay, Hắc Thủy vô cùng tĩnh lặng, không có một tia dao động nào.

Điều này làm cho tôi cảm thấy có chút ngạc nhiên, có điều sau khi tôi bị đưa vào bên trong Hắc Thủy không bao lâu sau, tôi nghe thấy bên ngoài cửa truyền đến một tiếng khóc sướt mướt của đứa trẻ, từ ngoài cửa bước vào, là một thân hình nhỏ bé của Kiều Nhi, đi theo Kiều Nhi vào, là Long Đằng.

Kiều Nhi vừa nhìn thấy tôi bị ngâm mình bên trong Hắc Thủy, lập tức đi về phía bên cạnh Hắc Thủy, lớn tiếng hỏi tôi: “Đại Long, chị thật sự là chị Tiểu Bạch sao?”
Kiều Nhi đang đứng trước mặt tôi, tuy tôi có oán hận với Liễu Long Đình, nhưng tôi.

cũng không ghét Kiều Nhi, thế nhưng lúc này cuống họng tôi giống như nát ra ngay cả nói chuyện cũng không thể nói, chỉ có thể rên rỉ một tiếng, mà âm thanh rên rỉ này, mãnh mẽ vang lên phía trên Hắc Thủy, truyền vào trong lỗ tai Kiều Nhi.


Nghe thấy tôi thừa nhận, Kiều Nhi khóc càng to hơn, đang muốn nhảy vào trong nước, nhưng bị mấy tên yêu binh đi theo cô bé và Long Đằng kéo lại, nói với Kiều Nhi đây là Hắc Thủy, nếu nhảy vào, cô bé sẽ bị Hắc Thủy này làm cho tan chảy!
Tuy Kiều Nhi đau lòng tôi, nhưng cô bé cũng không dám lấy mạng của mình ra đùa giỡn, vì vậy cô bé tiến lại gần chỗ tôi hết mức có thể nói với tôi: “Chị Tiểu Bạch, em phải làm gì mới có thể cứu chị, Tam ca anh ấy quá khốn kiếp, chị Tiểu Bạch, chị nhất định phải sống thật tốt, lúc trước em giúp chị xem tướng tay, sau tai ương ngục tù này, chị sẽ có cơ hội mới để thay đổi, chị Tiểu Bạch”
Kiều Nhi ở bên cạnh bờ vừa khóc vừa gọi tên của tôi, tôi không nói gì cả, cũng không có trả lời Kiều Nhi, Long Đằng đứng ở bên cạnh Kiều Nhi, giống như một tên ngốc chỉ ngơ ngác nhìn cơ thể của tôi đắm chìm trong Hắc Thủy, một câu cũng không nói, có thể nguyên nhân là do trời quá lạnh, cậu bé cũng bị cảm lạnh, liên tục hít hít mũi.

“Chị Tiểu Bạch, chị có hận Tam ca không? Chị đối xử với anh ấy tốt như vậy, anh ấy lại đem chị nhốt ở bên trong Hắc Thủy này, còn kết hôn với người phụ nữ khác, em cũng không thích Tam ca, Tam ca anh ấy thả yêu quái ra ngoài ăn thịt người, anh ấy là tên đại bại hoại, Nhị tỷ cũng đã kết hôn rồi, một lòng chỉ nghĩ tới U Quân, em và Long Đằng đều đã nói xong rồi, chỉ cần chị có thể ra khỏi dòng nước này, em và Long Đằng sẽ đi theo chị, tuy hai người chúng em không có bản lĩnh gì, nhưng sau này chị Tiểu Bạch thiếu người truyền tin và chân chạy vặt, em và Long Đằng đều có thể làm được.”
Tôi ở bên trong Hắc Thủy, nghe Kiều Nhi nói những lời này, trong lòng cảm thấy đau đớn mà không thể giải thích được, tôi không biết ba mẹ của bọn nhỏ ở đâu, nhưng tôi biết, bọn nhỏ đều là do Liễu Liệt Vân một tay nuôi lớn, bây giờ Liễu Liệt Vân đã lập gia đình, tất nhiên là không thể chú ý đến Kiều Nhi và Long Đằng như trước, mà những gì bọn họ tu luyện từ khi còn nhỏ lại là giúp người tích thiện tiên đạo, hôm nay cách làm của Liễu Long Đình, đi ngược lại với lý niệm tu luyện của bọn họ, mọi người đều chết hết rồi, còn làm tiên với thần để làm gì?
Nhưng khi nhìn thấy cơ thể hư thối của tôi, tôi đã không còn chút sức lực nào trong người, tôi còn có thể lấy cái gì mà đấu với Liễu Long Đình, để cứu vớt những mạng người đang dần dần mất đi đó, tôi hận chính mình, hận chính mình không thể mạnh mẽ, cũng hận chính mình quá bất cẩn, nên mới rơi vào tình trạng đau khổ như vậy, nếu như có thể cho tôi thêm một cơ hội nữa, tôi nhất định phải Niết Bàn trùng sinh, làm những chuyện mình có thể làm, cố gắng dùng tất cả năng lực của mình, bảo vệ mọi người, không bị yêu tà xâm hại, để cho bên trong Tam Giới, ca múa vui mừng cảnh thái bình.

Lúc này trong lòng tôi, đã không có bất cứ suy nghĩ lung tung nào, cho dù là chuyện Liễu Long Đình kết hôn, tôi cũng không đem chuyện này để trong lòng, chỉ một lòng nghĩ muốn bảo vệ Tam Giới, ngay lúc này, người vẫn luôn không nói chuyện - Long Đằng, bỗng nhiên nói một câu: “Dòng nước trở nên trong rồi, vảy trên người chị Tiểu Bạch đang mọc dài ra.”
Nguồn Novel Tok.