Hoạn Hải Vô Nhai

Chương 22: Q.1 - Chương 22: Chuốc rượu






Điều này cũng đã dẫn tới việc xung đột với sinh viên Triệu Trường Phong hệ tài chính khóa học 90 khi sinh viên này ngăn cản. Những hành động của Liễu Bân đã hoàn toàn vi phạm hành vi tiêu chuẩn của một sinh viên, trái với kỷ luật của nhà trường, tạo thành sự ảnh hưởng xấu đối với các học sinh khác.
Để giữ nghiêm kỷ luật của trường học, quản lý nề nếp của sinh viên, Đảng ủy của trường học tài chính và Viện trưởng thông qua thảo luận của hội nghị thường vụ, đặc biệt quyết định xử phạt nặng sinh viên Liễu Bân. Hi vọng sinh viên của trường chúng ta lấy đó làm gương, không nên phạm phải sai lầm này!
- Ta ngất! Triệu Trường Phong thật sự là quá mức trâu bò!
Một sinh viên hệ tài chính khóa 90 không nhịn được kêu lên.
- Đã đánh Liễu Bân thành như vậy mà không gặp phải chuyện gì. Hơn nữa còn được trường học thông báo khen ngợi. Thượng Đế ơi, không phải mình hoa mắt đấy chứ!
- Tôi thấy Triệu Trường Phong này đã đánh một trận như vậy, chỉ sợ sẽ leo lên trở thành nhân vật đứng đầu trong mười nhân vật phong vân ở đại học Hoa Bắc!
Một sinh viên đứng bên cạnh nói.
- Ngày thường Liễu Bân ỷ vào cha mình là xử trưởng bảo vệ xử, chẳng những hoành hành ngang ngược trong hệ thương mại của chúng tôi, thậm chí ở trong trường học cũng không có người nào dám trêu chọc vào hắn!
- Lần này gặp được Triệu Trường Phong hệ tài chính, chẳng những đã bị đánh một trận, còn bị chịu xử phạt nặng. Ha ha, Triệu Trường Phong có thể khiến Liễu Bân bị một trận như vậy, nếu hắn không được bầu làm nhân vật phong vân đứng đầu ở đại học Hoa Bắc, nhất định Thiên Lý sẽ không dung!


Văn phòng tổng bí thư Đảng ủy.
Lịch Trình Sinh đặt hai tờ thông báo ở trước mặt Triệu Trường Phong, hỏi hắn:
- Trường Phong đồng học, trường học xử lý như vậy, cậu có ý kiến gì không?
Triệu Trường Phong đọc qua hai tờ thông báo, trong lòng âm thầm giật mình:
- Chu Lịch Hoành làm việc thật sự đúng là mạnh mẽ vang dội. Buổi trưa vừa mới cam đoan với hắn, buổi chiều đã đưa ra thông báo.
- Lịch bí thư, tôi không có ý kiến.
Triệu Trường Phong đặt hai tờ thông báo lại phía trước mặt Lịch Trình Sinh.
- Trường Phong đồng học, cho dù có ý kiến gì cứ nói ra, không nên ngại mở miệng.
Lịch Trình Sinh cười ha hả nói.
- Bị oan khuất lớn như vậy, muốn yêu cầu bồi thường cũng là chính đáng thôi.
Triệu Trường Phong khoát tay đứng lên:
- Lịch bí thư, tôi không có yêu cầu gì. Tôi vô cùng hài lòng với cách xử như như vậy của trường học. Nếu Lịch bí thư không có chuyện gì khác, tôi muốn trở về.
- Trường Phong đồng học, vội cái gì chứ!
Lịch Trình Sinh cười ngăn Triệu Trường Phong lại:
- Vợ tôi có nấu mấy món ăn ngon, Trường Phong đồng học có hứng thú qua nếm thử hay không? Trương chủ nhiệm cũng đi cùng.
- Lịch bí thư, làm vậy dường như không thích hợp đi?

Triệu Trường Phong cố ý từ chối nói:
- Hai người là lãnh đạo trường cùng nhau ăn cơm, tôi đi cùng không thích hợp lắm đâu?
- Có gì mà không thích hợp chứ?
Lịch Trình Sinh oán trách nói:
- Trường Phong có thể ăn cơm với Chu hiệu trưởng, lại không thể ăn cơm với tôi và Trương chủ nhiệm sao? Hay là cậu khinh hai chúng tôi có chức vụ quá nhỏ?
Nói cũng đã nói tới mức này, Triệu Trường Phong còn có thể nói gì? Chỉ có thể đồng ý thôi!
Trình độ nấu ăn của vợ Lịch Trình Sinh vô cùng cao. Chẳng những mùi vị vô cùng thơm ngon, hơn nữa coi trọng cách phối hợp, dinh dưỡng cân đối. Trong đó có chỗ rất tinh diệu. Cho dù các bậc đại sư về món ăn thấy vậy chỉ sợ cũng muốn tán thưởng vài tiếng. Đáng tiếc đối với Triệu Trường Phong mà nói, hắn có thể hiểu được cái gì đây? Đối với hắn mà nói, chỉ cần có cá có thịt chính là thức ăn ngon! Vợ Lịch Trình Sinh đã bỏ không ít công phu, xem như làm cho người mù nhìn.
Lịch Trình Sinh và Trương Bảo Tài mới thấy Triệu Trường Phong tỏ ra thích thú, cũng cảm thấy vui mừng theo. Hai người càng không ngừng gấp thức ăn cho Triệu Trường Phong, giống như mở lại một trận đấu thức ăn. Chỉ một lát sau chén nhỏ trước mặt Triệu Trường Phong đã chất thành một ngọn núi nhỏ.
Mượn thời gian ăn uống, Lịch Trình Sinh và Trương Bảo Tài còn thân thiết bắt đầu nói chuyện với Triệu Trường Phong về "việc nhà".
Triệu Trường Phong biết ý của hai vị lãnh đạo! Hai người này cũng giống với hiệu trưởng Chu Lịch Hoành lúc trưa. Mục đích chủ yếu của Lịch Trình Sinh và Trương Bảo Tài vẫn là gặng hỏi về vấn đề gia thế của Triệu Trường Phong, muốn biết quan hệ giữa Triệu Trường Phong và Phó tỉnh trưởng Triệu Cường thế nào.
Triệu Trường Phong sao có thể để bọn họ được như mong muốn? Khi Lịch Trình Sinh và Trương Bảo Tài mới bắt đầu hỏi về gia đình hắn, Triệu Trường Phong liền thản nhiên lắc đầu nói:
- Không có gì đâu. Cũng giống với phần lớn các sinh khác, là gia đình công nhân bình thường.

Kéo đông kéo tây, chính là không nói chuyện trong nhà.
Triệu Trường Phong càng làm như vậy, Lịch Trình Sinh và Trương Bảo Tài lại càng không tin Triệu Trường Phong xuất thân từ gia đình bình thường. Nếu là gia đình bình thường, còn đáng để che giấu như thế không? Giọng điệu Triệu Trường Phong bình thản như thế, nói hàm hồ như thế này, không phải đã chính chứng tỏ trong đó còn có nhiều bí ẩn sao?
Lịch Trình Sinh và Trương Bảo Tài càng hỏi càng tỏ ra nhiệt tình. Bọn họ không tin vào điều này! Hai người là cán bộ cấp huyện có kinh nghiệm xã hội phong phú và kinh nghiệm đấu tranh chính trị, chẳng lẽ lại đấu không lại một kẻ tóc còn đỏ hỏn đang đọc sách hay sao! Bọn họ không tin không moi được gì từ miệng của Triệu Trường Phong!
Nhưng chuyện này cứ kỳ lạ như vậy! Hai người Lịch Trình Sinh và Trương Bảo Tài đã xuất ra thế võ toàn thân, nhưng Triệu Trường Phong lại vẫn chỉ đông đánh tây. Không hề nói dù chỉ một câu mang tính chân thực.
Trương Bảo Tài bất đắc dĩ liếc mắt nhìn Lịch Trình Sinh một cái. Có lẽ Lịch Trình Sinh đã có chút nóng nảy.
- Trương Chủ nhiệm, nhìn anh ăn thực sự không đã nghiền. Trong ngăn tủ của tôi còn có hai bình Mao Đài Quý Châu. Anh có chúng ta muốn làm vài chén hay không?
Trương Bảo Tài ngầm hiểu, gật đầu nói:
- Lịch bí thư, đáng ra anh nên sớm lấy rượu ra. Không rượu không phải là tiệc rượu!