Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 367





"Hai vị thiếu gia, dạo gần đây A Kim sức khỏe không được tốt lắm, tinh thần cũng sa sút nhiều, quả thật không nghĩ ra được cách gì tốt cả… nếu theo tôi thì, chúng ta nên lấy tĩnh chế động. Việc ám sát Phương Hạo Vân, tổ chức sát thủ sẽ tự xử lý lấy… bây giờ chúng ta nên đem sức lực tập trung cho việc phát triển kinh tế, tuy những hộp đêm của chúng ta đều là mô phỏng theo mô hình của nhà họ Trần, họ Vương rồi tiến hành cải cách một chút, nhưng hiệu quả không rõ ràng cho lắm, đám nhân viên văn phòng sau khi đến một lần, thì không quay lại nữa… bây giờ khách chính của chúng ta, vẫn là đám dân không ra gì ở đầu đường xó chợ, không có tiền đồ phát triển…" Kim Gia chậm rãi nói.

A Kim, ông có điều tra qua, đó là do tại sao không ?" Đôi mày Tần Tử Kiếm chau lại hỏi.

"Mấy quán đêm của chúng ta an ninh không được tốt lắm, mấy chuyện đánh nhau đến đổ máu xảy ra như cơm bữa, hơn nữa phần lớn tiệm của chúng ta buôn bán thuốc là chủ yếu, hoàn cảnh xung quanh cũng khá phức tạp, cho nên loại người tự cho mình là thanh cao, cho rằng những quán đêm của chúng ta, không thích hợp cho những người đàng hoàng như họ… đám sinh viên học sinh thì càng khỏi nói… một số sinh viên bước vào đại sảnh xem lướt qua, liền chọn cách rời khỏi…" Kim Gia đem tình hình cụ thể nói rõ ra hết.

Tần Tử Kiếm chau mày hỏi: "A Kim, ông cho một đám người tính toán thử, nếu chúng ta cũng ngừng bán thuốc, lập lại trật tự, ông cảm thấy sẽ có lợi hơn hay không ?"

"Không cần tính toán nữa, chuyện này chắc chắn không thể được. Em trai, nếu hộp đêm mà không bán thuốc, không đánh nhau, em thấy còn có ý nghĩa gì không ?"

Tần Tử Hoa tùy tiện nói: "Hộp đêm, vốn là phải giống như những quán của chúng ta vậy… em nhìn mà xem, mấy hộp đêm của nhà họ Trần, họ Vương sớm muộn gì cũng phải đóng cửa, em cho rằng chỉ nhờ vào việc bán bia rượu mà có thể phát tài à."

"Anh hai, em lập lại lần nữa, bây giờ công ty giải trí của nhà họ Tần do em phụ trách, cái này thuộc vào phạm vi chức quyền của em, mong là anh đừng can thiệp vào…"

Tần Tử Kiếm mặt mày u ám nói: "Anh lo cho tốt mấy chuyện của anh là đủ rồi, từ hôm nay trở đi, chuyện của em anh đừng nhúng tay vào, mỗi người chúng ta đều có quyền lực riêng, sau này chỗ của bên nào có vấn đề thì bên ấy tự chịu trách nhiệm."

"Em được lắm, nếu em đã nói vậy thì, anh cũng không còn gì khác để nói nữa… chúng ta cứ chống mắt mà xem…" Tần Tử Hoa tức tối nói: "Sau này nếu công ty giải trí bị lỗ nặng, xem em sẽ ăn nói với ba như thế nào."

Tần Tử Kiếm không thèm nói chuyện với cái tên ngốc này, chuyển ánh nhìn sang Kim Gia, nói: "A Kim, đừng quên chuyện tôi giao cho ông đấy. Hãy làm thí điểm ở Đế Hào, hoàn toàn làm theo mô hình kinh doanh của Kim Bích Huy Hoàng, xem thử việc làm ăn có khởi sắc hơn không, đợi khi nào có kết quả, thì ông báo cho tôi biết một tiếng."

Kim Gia gật đầu, nói: "Yên tâm đi, tôi sẽ làm theo lời cậu đã căn dặn. Hai vị thiếu gia, nếu không còn việc gì, tôi xin phép được về trước."

"Khoan đã…!"

Tần Tử Kiếm gọi Kim Gia lại lần nữa, nói: "Liên quan đến việc em gái ông muốn tách vốn đầu tư ra, tôi đã suy nghĩ kỹ rồi, nếu cô ta đồng ý tách, vậy thì cứ tách đi, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể làm thủ tục với cô ta."

"Cám ơn…!"

Mặc kệ là muốn mua chuộc lòng người cũng được, hay là lương tâm trỗi dậy cũng được, tóm lại, đây là một việc tốt, nên Kim Gia đã thật lòng nói một tiếng cảm ơn. Đồng thời, ký một bản thỏa thuận với Tần Tử Kiếm, lấy lại toàn bộ vốn đã đầu tư vào các hộp đêm… vì muốn tỏ rõ lòng thành của mình, thậm chí Tần Tử Kiếm còn dựa theo số vốn đầu tư của cô, mà cho cô một số tiền lãi nhất định. Đối với việc đó Kim Phi không hề từ chối, mọi người đều là người làm ăn cả, cái mà họ theo đuổi chính là làm sao được lợi ích nhiều nhất, Tần Tử Kiếm cho cô tiền lãi, là điều đương nhiên.

Nhưng qua chuyện lần này, thái độ của Kim Gia đối với Tần Tử Kiếm đã có chút thay đổi. Hai thiếu gia nhà họ Tần tuy cũng có lúc bỉ ổi, nhẫn tâm, nhưng trên tổng thể mà nói, cũng rất biết cách sống, cách làm việc. Nếu hắn có thể tin tưởng mình hơn, thì cũng có khả năng sẽ hợp tác với hắn.

Làm xong thủ tục, tâm trạng Kim Phi liền nhẹ nhõm hẳn, tự lái xe chạy thẳng về phòng làm việc của chủ tịch ở tập đoàn Hồng Tinh, khi cô mở cửa ra, vô tình phát hiện, Phương Hạo Vân đang ngồi trên chiếc ghế của cô, đang thưởng thức rượu Bordeaux mà cô sưu tập.

"Anh... sao anh lại vào đây ?" Kim Phi có vẻ ngạc nhiên, vội vàng đóng cửa phòng làm việc lại, để tránh cho người khác nhìn thấy.

"Không mời mà tự đến..." Phương Hạo Vân trả lời một câu, lại nhấp thêm một ngụm rượu. Rượu Bordeaux quả thật rất khá, rất ngon, mùi thơm cũng khá nồng. Đã lâu Phương Hạo Vân không được uống loại rượu ngon như vậy.

"Xem ra sau này, tôi phải đến phòng làm việc của cô thường xuyên hơn..." Phương Hạo Vân cười mỉm: "Đứng đứng ngây ra đó nữa, qua đây uống vài ly nào..."

Kim Phi chần chừ một lúc, bỏ cái bóp trên vai xuống, từ từ bước qua, nâng ly rượu mà Phương Hạo Vân đã chuẩn bị sẵn cho cô, nhẹ nhè ngửi một cái, cố tình nói: "Chắc anh sẽ không bỏ thuốc vào đây đâu nhỉ ?"

"Bỏ thuốc à ?"

Phương Hạo Vân cười khinh thường nói: "Cô nghĩ tôi sẽ bỏ thuốc gì vào ly của cô chứ ? Thuốc mê hay là thuốc độc ? Nếu tôi muốn cô chết, chỉ cần bóp nhẹ vào cổ của cô, thì đã có thể giải quyết được rồi. Nếu tôi muốn chơi cô, trong lòng cô chắc chắn sẽ vui lắm, thế tôi có cần dùng thủ đoạn đó không ?"

"Vô sỉ...!"

Kim Phi tức tối nói: "Phương Hạo Vân, đừng nghĩ giữa chúng ta đã có mấy lần quan hệ với nhau, thì anh có thể chà đạp lên nhân cách tôn nghiêm của tôi... tôi không phải loại đàn bà như anh tưởng tượng. Bây giờ, anh đi khỏi đây cho tôi, nếu không tôi sẽ gọi điện báo cảnh sát..."

"Mấy hôm không gặp, cô đã nóng nảy hơn..."

Phương Hạo Vân cười khinh khi, từ trên ghế ngồi dậy, bước qua bên cô, một tay ôm lấy eo cô, ném lên ghế sofa, vỗ vài cái trên mông cô: "Này cô, nhớ kỹ, cô là nô lệ của tôi, phải đối xử với tôi tốt chút chứ... tôi biết tâm trạng của cô hôm nay rất tốt, vì cô vừa mới thoát khỏi sự khống chế của Tần Tử Kiếm, nên tôi muốn bàn một vụ làm ăn với cô..."

Kim Phi khẽ ngạc nhiên: "Sau anh lại biết... chuyện này chỉ có 3 người chúng tôi biết thôi... anh muốn bàn vụ gì với tôi ?"

"Tôi muốn lật đổ nhà họ Tần, âm mưu đoạt hết gia sản của họ, tôi cần sự hợp tác của cô... đương nhiên, tôi sẽ không để cô làm không công, vì muốn báo đáp cô, tôi có thể đảm bảo chắc chắn rằng khi nhà họ Tần bị tiêu diệt cô và anh cô sẽ không bị liên lụy." Phương Hạo Vân nói nhạt.

"Dựa vào gì mà tôi phải tin anh ?"

Kim Phi cười lạnh lùng nói: "Tôi thừa nhận, đúng là anh có chút bản lĩnh, nhưng xã hội bây giờ là do pháp luật thống trị, có những chuyện không phải cứ chém giết nhau là có thể giải quyết được. Nhà họ Tần đã kinh doanh ở Hoa Hải bao nhiêu năm nay, nền móng rất tốt, anh làm sao lật đổ họ được ?"

"Này cô, cô đang nghi ngờ thực lực và thủ đoạn của tôi à ?" Phương Hạo Vân nở nụ cười lạnh lùng, đột nhiên cúi đầu cắn vào môi Kim Phi, hôn một cái, mờ ám nói: "Chỉ cần là chuyện tôi muốn làm, thì không có gì là không thể, nhà họ Tần sẽ đi vào diệt vong... cho dù có là gia tộc Morgan cũng không giúp được họ."

Kim Phi được Hạo Vân hôn, sắc mặt liền ửng đỏ, nhưng rất mau chóng cô đã bình tĩnh lại, chuyện mà Phương Hạo Vân nói với cô hôm nay, quá quan trọng đi, không thể có chút nào phân tâm được. Lật đổ nhà họ Tần, còn có thể giúp anh mình khỏi bị liên lụy, quả thật đúng là một việc khiến cô cũng phải động lòng.

Từ trước đến nay, Kim Phi đều khuyên anh mình nên rời khỏi nhà họ Tần, nhưng anh ta cứ cứng đầu, trung thành một cách ngu xuẩn, cố sống cố chết cũng không nghe theo ý kiến của mình. Dạo gần đây, xem thái độ của anh ấy, hình như đã có chút thay đổi, nhưng anh ấy là do nhờ vào thế lực và sự bao bọc của nhà họ Tần mà phát triển lên, nếu muốn tự lập môn hộ, dường như là điều không thể được.

Nhưng, nếu nhà họ Tần sụp đổ, thì đó lại là một chuyện khác rồi.

Kim Phi không muốn nhìn thấy anh mình cả đời bị người khác quản lý, cả đời làm nô tài cho người khác, cô quyết định sẽ bàn bạc kỹ với Phương Hạo Vân...

"Không sai, quả thật tôi có chút nghi ngờ về thực lực và thủ đoạn của anh, nếu anh có đủ lý do để thuyết phục được tôi, thì tôi sẽ suy nghĩ lại, nếu không, tôi sẽ không dễ dàng gì đưa ra quyết định." Kim Phi nhìn thẳng Phương Hạo Vân, nói không hề sợ hãi.

"Cô cảm thấy lý do như thế nào mới có thể thuyết phục được cô ?" Nửa thân trên của Phương Hạo Vân đè trên thân người đàn bà, bàn tay hắn đã nhấn vào ngực cô, tuy vẫn còn cách mấy lớp áo, nhưng hắn vẫn cảm nhận được tính đàn hồi của bộ ngực người đàn bà.

"Đó là chuyện của anh... nên thuyết phục như thế nào, anh hãy tự nghĩ lấy..."

Kim Phi không hề từ chối sự xâm phạm của Phương Hạo Vân. Thật ra, cô có phản kháng lại cũng vô dụng, trước mặt người đàn ông như ác ma này, cô chỉ đành bị khuất phục.

Phương Hạo Vân phát hiện trên người Kim Phi cũng có một mùi thơm nhè nhẹ, cứ như có thể thôi thúc được dục vọng của con người vậy...

"Anh thả tôi ra trước, chúng ta sẽ bàn kỹ hơn ?" Đây là việc trọng đại, Kim Phi mong là mình có thể đưa ra quyết định trong lúc tỉnh táo nhất, cô khẽ chau mày, thử đẩy Phương Hạo Vân ra. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

Phương Hạo Vân ôm chặt lấy cô, cúi đầu hôn vào chiếc cổ trắng ngần của cô, đợi khi cô ngẩng đầu lên, chiếc cổ vốn trắng trẻo của cô, đã có thêm dấu tích của một nụ hôn nhẹ.

"Đúng vậy, đây là lần đầu tiên tôi để lại vết tích của tôi trên thân thể đàn bà..." Phương Hạo Vân như đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật vậy, nhìn vào vết cắn đang rỉ máu mà hắn đã tạo ra.

"Vô sỉ..." Kim Phi liền đẩy Phương Hạo Vân ra, cầm chiếc kiếng trên bàn xem, liền nổi giận. Dấu hôn rõ ràng như vậy, bảo cô làm sao dám ra gặp người...

"Này cô, tôi cảnh cáo cô lần cuối, nếu cô lại còn ăn nói với tôi như vậy nữa, tôi sẽ không ngại mà trừng phạt cô đâu..." Phương Hạo Vân lạnh lùng nói.

Kim Phi rất rõ cái mà Phương Hạo Vân gọi là trừng phạt. Nếu là bình thường, miệng cô mắng, nhưng trong lòng cô rất vui. Nhưng hôm nay không được, chuyện hôm nay quá quan trọng, cô phải giữ bình tĩnh, huống chi, tối qua cô cũng đã tự an ủi mình, có một số chuyện, không nên cứ làm cho nó phức tạp hơn.

Đối với những lời của Phương Hạo Vân, cô rất mong đợi, mà cũng rất nghi ngờ.

Thế lực của nhà họ Tần ở Hoa Hải này, cô hiểu rõ hơn ai hết, tuy nhà họ Trần đã dùng một số thủ đoạn trong việc đấu thầu dự án vịnh Kim Thủy, đánh bại được nhà họ Tần, nhưng điều đó không khiến nền móng nhà họ Tần bị lung lay, đối với Phương Hạo Vân, ấn tượng của cô với hắn chỉ là hắn đánh giỏi, nhẫn tâm độc ác, ngoài ra thì là tập đoàn Thịnh Hâm.

Theo như Kim Phi thấy, cho dù Phương Hạo Vân có tài giỏi cách mấy, nhưng cũng đâu có thể qua đó giết sạch người nhà họ Tần được, vậy thì cứ công khai mà chiếm gia sản nhà họ Tần à ? Bây giờ là xã hội pháp trị, cho dù là người thuộc tầng lớp có đặc quyền, anh muốn vượt qua giới hạn, cũng chỉ ở một mức độ nào thôi, nếu không, trước mặt cơ quan chính phủ, tất cả đều là cọp giấy cả.

Thậm chí cô còn nghi ngờ Phương Hạo Vân cố tình lấy cô ra để tiêu khiển nữa ?

"Đàn bà, tôi biết trong lòng cô đang nghĩ tôi nói đùa... tôi nói cô biết, tôi rất tỉnh táo, vậy đi, đợi khi tôi đã lật đổ được nhà họ Tần, ngoài việc đảm bảo anh cô vô sự ra, cho cô thêm 10% tài sản của nhà họ Tần ở Hoa Hải này..." Phương Hạo Vân lại lần nữa ôm lấy Kim Phi, nửa thân trên của hai người đè sát vào nhau, hắn cảm nhận được sự đàn hồi từ ngực của người đàn bà, trên môi Phương Hạo Vân như để lộ chút tà ý.

"Tôi không tin bất cứ lời hứa nào... tôi muốn được nhìn thấy cái gì đó thực tế hơn..." Kim Phi cố gắng giữ bình tĩnh.

Phương Hạo Vân mỉm cười: "Nghe tôi sẽ không sai đâu, có một số chuyện, sau này tôi sẽ giải thích với cô, bây giờ tôi chỉ hỏi cô, có đồng ý hay không ?"

Kim Phi cảm thấy thật mắc cười đối với sự tự tin của người đàn ông này: "Anh muốn tôi đồng ý, nhưng cho đến bây giờ tôi vẫn chưa nhìn thấy cái gì có tính thực tế cả, anh bảo tôi làm sao tin anh ?"

"Ghé tai qua đây...!" Phương Hạo Vân thì thầm vào tai Kim Phi một lúc lâu

Sau khi nghe xong những lời Hạo Vân nói với mình, trong ánh mắt của Kim Phi đã lộ ra nét vui mừng: "Những gì anh nói đều là thật chứ ?"

"Đương nhiên là thật, tôi nghĩ tôi đã giải thích rõ với cô rồi... nên làm thế nào, cô tự chọn đi ?" Phương Hạo Vân nói nhạt, tiện thể buông Kim Phi ra.

Kim Phi do dự một lúc, đột nhiên quỳ xuống, bàn tay bắt đầu rờ rẫm đùi của người đàn ông, không biết tại vì sao, đột nhiên cô lại có hứng, có chút kích động.

Đối với sự chủ động của Kim Phi, hắn cũng không từ chối, thật ra, hôm nay hắn đến tìm Kim Phi là vì có hai mục đích, mục đích thứ nhất là thuyết phục Kim Phi hợp tác với nhau cùng nhau lật đổ nhà họ Tần, mục đích thứ hai đương nhiên là muốn phát tiết, mỗi lần ở trên thân thể của Kim Phi, hắn có thể phát tiết đến điên cuồng, giải quyết hết cái tâm trạng phụ của hắn.

Nếu từ góc độ phát tiết mà suy nghĩ thì, hắn tình nguyện ở cùng Kim Phi.