Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 766: Gặp mặt (2)





Sáng hôm nay, Bạch An Viễn đi tìm gặp Phương Hạo Vân, gặp mặt liền xin tiền, nhưng số tiền này lại khiến cho Phương Hạo Vân vừa nghe xong đã muốn xỉu...

Năm mươi tỷ ...

Bạch An Viễn mở miệng ra là cần năm mươi tỷ ...

Dựa theo lời nói của ông, ông phải cần nhiều tiền như vậy để chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới, nếu không thì phần thắng sẽ cực kỳ nhỏ.

Hơn nữa, Bạch An Viễn còn muốn chiếm lấy quyền khống chế, quyền quyết định tuyệt đối.

Nghe xong yêu cầu của Bạch An Viễn, ngay cả một người hành sự quyết đoán như Phương Hạo Vân cũng không khỏi nhíu mày liên tục : "Bạch tiên sinh, chuyện này rất lớn, ông cần phải suy nghĩ cẩn thận cho tôi..."

"Phương thiếu gia, tôi biết yêu cầu của tôi làm cho cậu khó xử, nhưng xin cậu tin tưởng tôi, tôi dùng sinh mạng của tôi ra để đặt cược, nếu tôi thất bại, tôi nguyện ý lấy mạng ra đền. Đương nhiên, mạng của tôi không có giá trị như số tiền kia, nhưng điều tôi có thể, chỉ có nhiêu đó thôi ..." Bạch An Viễn thành khẩn nói : "Lần này nếu chúng ta thành công, thì đúng là một đả kích kinh tế không nhỏ cho gia tộc Morgan, và lợi nhuận ít nhất của chúng ta sẽ là hơn mười tỷ ..."

"Lợi nhuận không tồi..."

Phương Hạo Vân suy nghĩ một chút rồi nói : "Một tiếng nữa ông đến tìm tôi..."

"Ừ!"

Bạch An Viễn gật đầu, xoay người rời đi.

Phương Hạo Vân hơi nhắm mắt lại, suy nghĩ một chút, liền gọi điện cho Hà Thanh, kêu cô lại đây một chuyến. Ba phút sau, Hà Thanh liền xuất hiện trong bộ trang phục màu đen.

Tao nhã ngồi xuống trước mặt Phương Hạo Vân, Hà Thanh hỏi : "Xảy ra chuyện gì, giọng nói trong điện thoại của cậu dường như hơi gấp..."

Phương Hạo Vân vội vàng đem yêu cầu của Bạch An Viễn nói ra, rồi hỏi ý kiến của Hà Thanh.

Hà Thanh há miệng ra tròn như hình chữ O, hỏi : "Hạo Vân, cậu thật sự có thể bỏ ra nhiều tiền vậy sao?"

"Tiền không phải là vấn đề, cái tôi lo lắng bây giờ chính là, Bạch An Viễn có giở trò quỷ trong đó hay không. Hoặc lỡ như thất bại thì làm thế nào?" Phương Hạo Vân hỏi.

"Cậu nghi ngờ Bạch An Viễn?" Hà Thanh hỏi.

"Nghi ngờ thì chưa tới, nhưng liên quan đến một số tiền khổng lồ như vậy, tôi không thể không cẩn thận suy xét ..." Phương Hạo Vân nói : "Ý của tôi là, từ hôm nay trở đi, cô tự mình bảo vệ cho Bạch An Viễn, giám sát tất cả, lỡ như ông ta gây rối cái gì thì không cần nương tay ... Đương nhiên, nếu ông ta quả thật suy nghĩ vì Đằng Phi, thì cô cần phải chiếu cố ông ấy thật tốt.... Gần đây trong khoảng thời gian này, võ sĩ của gia tộc Morgan không ngừng lẻn vào Hoa Hải, tuy rằng tôi và dì Bạch đã tiến hành ngăn chặn, nhưng mà cẩn thận vẫn hơn, ngàn vạn lần không được chủ quan ..."

"Tốt, tôi hiểu rồi ..." Hà Thanh gật đầu.

Ngay sau đó, hai người thương lượng việc giám sát Bạch An Viễn thế nào. Nguồn truyện: Truyện FULL

Đợi sau khi Hà Thanh rời khỏi, cũng đã hơn năm mươi phút rồi.

Bạch An Viễn lo lắng gõ cửa tiến vào, nói : "Phương thiếu gia, thế nào rồi, thời gian không đợi người, chậm một phút là nguy hiểm một phút ..."

"Không thành vấn đề, năm mươi tỷ thì năm mươi tỷ ..." Phương Hạo Vân nghiêm mặt nói : "Bạch tiên sinh, chuyện lần này mặc kệ là ông, hay là tôi, hoặc là Đằng Phi, đều là một khảo nghiệm lớn. Tôi hy vọng ông có thể dùng hai trăm phần trăm sức lực để giải quyết chuyện này... Nhớ kỹ lời tôi nói, tôi tin tưởng ông, tin tưởng thành công của ông ... "

"Phương thiếu gia, cậu yên tâm đi... Cho dù tôi liều mạng, cũng sẽ không làm phụ kỳ vọng của cậu ..."

.................................

Dưới sự trao đổi và tiếp xúc không ngừng, Nguyệt Như và Đinh Tuyết Nhu đã thân thiết như chị em ruột rồi, có điều Vương Hà vẫn còn có chút không thích Nguyệt Như, cũng không biết là trong lòng đang có tâm tư gì nữa.

Dựa theo ý của Phương Hạo Vân, Nguyệt Như cũng không để lộ thân phận sát thủ của hắn cho Đinh Tuyết Nhu biết.

Vốn Đinh Tuyết Nhu còn hy vọng rằng sẽ tìm hiểu về cuộc sống của Hạo Vân trong mấy năm qua, nhưng sau vài lần thử đều không có kết quả gì cả.

Buổi sáng hôm nay, hai người hẹn nhau đến công viên gặp mặt, rồi sau đó đi chơi mua sắm dạo phố này nọ. Mãi cho đến khi Vương Hà gọi điện thoại đến báo, hai người mới chịu lái xe chạy về tập đoàn Siêu Uy.

"Nhu Nhu... bọn chị điều tra ra được trong tài khoản ngân hàng Thụy Sĩ của Đinh Bối Thành và Đinh Vọng Tân có mười lăm triệu Euro, đồng thời, nhân viên của chúng ta còn kiểm tra được bọn họ dùng radio công suất nhỏ để liên hệ với người của gia tộc Morgan ..." Vương Hà nói : "Người thì chị đã giam lại, em xem nên làm thế nào bây giờ?"

"Chúng ta đi xem thử ..." Đinh Tuyết Nhu chủ động mời Nguyệt Như : "Nguyệt Như, tập đoàn Siêu Uy là của Hạo Vân ... Em coi như cũng là chủ nhân một nửa, cùng đi nhé ..."

"Được rồi" Người ta mời rất nhiệt tình nên không thể từ chối, Nguyệt Như có thể cảm nhận được Đinh Tuyết Nhu rất thật lòng, cho nên gật đầu đáp ứng.

Tuy rằng Vương Hà hơi bất mãn, nhưng cũng không nói gì cả.

Vài phút sau, ba người đi đến phòng giam bên dưới tập đoàn Siêu Uy. Cái phòng giam này ngày xưa là do một tay Đinh Vọng Tân xây nên.

Bây giờ hắn lại bị giam vào chính nơi mà hắn đã xây dựng thành.

Nhìn thấy Đinh Tuyết Nhu vào, Đinh Bối Thành vội vàng nói : "Nhu Nhu... hiểu lầm ... hoàn toàn là hiểu lầm ... Con thả chú ra trước đi, chú chậm rãi giải thích với con. Đều là người một nhà, sao phải làm ra như vậy ..."