Hoàng Cung Tư Truyện

Chương 40




Thấy những vị phi tần khác cũng không ai muốn nói một lời nào,sắc mặt của họ đều khó suy đoán như nhau,dịu dàng nhưng lại không hề thật lòng dù chỉ một chút.An Nguyệt chán nản nhìn qua Trang quý phi đang ngồi tựa tay lên mặt bàn,ánh mắt của nàng ta lúc này thâm trầm kỳ quái,giống như đang suy tính việc gì đó.Mà Giang hiền nghi ở bên cạnh mày đẹp cũng hơi nheo lại,nhìn hơi nghiêng về phía của Hiền phi sau tấm mành che.Không khí lắng xuống trong giây lát,Trang quý phi cuối cùng cũng chịu mở miệng,buông ra lời vàng ngọc:

"Du thái y,chuyện này cũng không phải do ông làm ra,không cần phải nhận lỗi làm gì.Việc quan trọng bây giờ hãy mau nghĩ cách giải độc tố trong người của Hiền phi.An quý tần,muội cũng coi như là tinh thông y thuật,lại là tỉ muội tốt với Hiền phi.Muội hãy ở lại đây chăm sóc cho nàng ấy,ta để lại Như Tuyết ở đây,nếu có chuyện gì xảy ra phải đến báo ngay cho ta biết.Chúng ta không nên tụ tập ở nơi này,ảnh hưởng sức khỏe Hiền phi,thích khách kia vẫn chưa tìm ra được,nếu xảy ra chuyện đáng tiếc một lần nữa cũng không tốt.Các muội hãy mau chóng về lại cung của mình,không có lệnh không được ra ngoài."

"Chúng nô tì đã rõ,đa tạ nương nương dạy bảo"-Những cung phi khác cũng đồng loạt quỳ xuống .Trong lòng thực sư rất vui sướng,bảo các nàng đến xem một người bất tỉnh thì có gì hay ho chứ ?

"Được rồi,tất cả mau giải tán"-Trang quý phi đưa bàn tay ngọc ngà của mình cho cung nữ nắm,cúi người hành lễ với trưởng công chúa rồi mới đi ra.Giang hiền nghi cũng đứng dậy,đôi mắt phượng hướng ra phía trước,tà váy gấm Bích Ba mềm mại trượt theo từng bước đi của nàng,gật đầu với An Nguyệt,chào trưởng công chúa rồi cũng đi mất.Thật ra đến sau này An Nguyệt cũng không biết cái gật đầu đó có nghĩa là gì...Không lẽ nàng tạ ơn cô cứu nàng một mạng?Hình như đó không phải là tác phong của một người kiêu ngạo như nàng ta.Nhìn nàng có vẻ rất vân đạm phong khinh,không hề muốn liên quan đến việc đấu đá hậu cung,nhưng thật sự luôn tìm cách trục lợi cho bản thân mình.Người ta nói độc ác hiện trên mặt không hề đáng sợ,cái đáng sợ chính là ngấm ngầm độc ác.

Các phi tần khác cũng nhanh chóng đi khỏi,còn có người thì thầm việc mùi hoa cúc làm cho khó chịu,hay là hoàng thượng vì sao không hề tới.An Nguyệt nhắm mắt cho qua những chuyện đó.Hắn ta luôn bận trăm công nghìn việc,nào có thời gian cho việc đấu đá hậu cung.Cô đến vén tấm màn xanh ngọc bích lên,xem xét Hiền phi ở bên trong,sắc mặt của nàng vốn không tốt bây giờ lại còn kém hơn,cổ tay hiện rõ gân xanh,môi không huyết sắc,mồ hôi nhỏ giọt.Những thứ này đúng là biểu hiện của việc trúng độc,đáng tiếc là cô cũng không biết cách giải,không giúp gì được ...

"Nàng vẫn có khả năng tỉnh lại chứ?"-Trưởng công chúa nãy giờ vốn im lặng cũng mở miệng hỏi,tiến đến gần hơn xem xét Hiền phi.

"Vi thần sẽ cố hết sức làm cho ngài ấy tỉnh dậy,cách một khắc sẽ dùng ngân châm đâm vào những huyệt chính trên cơ thể,loại bỏ ứ huyết phong tỏa độc tố.Xin công chúa và nương nương yên tâm"-Du thái y run run trả lời,ngồi xuống cạnh giường,bắt đầu mở hộp kim châm ra để châm cứu .Hiền phi nằm trên giường nảy lên nhè nhẹ,có vẻ đau đớn.Trưởng công chúa nắm chặt bàn tay lại,nghiến răng trèo trẹo:

"Ta mà biết kẻ này làm ra chuyện này,kẻ ấy ắt sẽ không toàn thây"

An Nguyệt nghe xong không khỏi run lên,sau đó là dở khóc dở cười.Nếu không phải trong nguyên tác trưởng công chúa sau sẽ có ý trung nhân,cô cũng thực hoài nghi chuyện giữa hai con người này.Xem cứ như bách hợp...Cô sống ở hiện đại cũng đã bị nhiễm đôi chút từ mấy đứa bạn cùng phòng,tính tình quái gỡ không kém.

Bỗng nhiên Trưởng công chúa chạy vụt ra bên ngoài,An Nguyệt giật mình gọi to:

"Công chúa,người định làm gì...?"

"Ta phải đi tìm tên Vũ Hiên đế chết tiệt kia!"-Trong tiếng gió thổi có giọng nói tức giận đáp lại.An Nguyệt cũng chỉ có thể đờ ra,nhìn bóng dáng kia biến mất