Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Cô Nhóc Lanh Chanh

Chương 50: Game 3d




Long đến phía góc tủ lôi ngay ra mấy cái kiếng rồi chạy đi đâu đó và lấy thêm mấy cái găng tay với mấy đôi giày nữa.

-Trò chơi này chỉ chơi được hai người một lần chơi thôi. Nên bây giờ tôi và Mi sẽ chơi trước, thua thì tới người khác thay thế, ok!!

-Sao anh lại được chơi trước?- nó nhăn mặt

-Tại mấy cái này là của tôi và trò này là do tôi nghĩ ra nên tôi chơi trước- vừa nói tên Long vừa đeo găng tay vào rồi quay sang Mi- Mi cẩn thận nhé, trò này có cảm ứng đấy, bị đánh trúng là hơi bị đau đó.

-Ok! ^-^ Mà khoan đã…….. đánh trúng bị đau…… vậy nếu bị phóng phi tiêu hay phun lửa gì thì mình có bị cháy không vậy???

-Không, tê tê thôi- Long nhe răng cười nham nhở

Mi hơi méo mặt nhưng cũng bắt đầu chơi. Tụi nó ngồi lại tập trung lên màn hình. Trò này vui thật, mình chỉ cần dậm chân tại chỗ là nhân vật sẽ tự động đi tới. Thấy yêu quái thì đứng vung tay múa chân sao cho đập chết nó là được.

Lâu lâu Mi bị quái vật đánh trúng, cô nàng lại giật lên một cái nhìn mắc cười chết đi được. Tên Long thì cao thủ quá, chắc là luyện cả ngày nên đi hết mấy màn chẳng bị mất một giọt máu.

-Ê!! Tới màn giết chùm rồi kìa, haha, giờ thì tao ngồi nhìn con Mi giật giật sướng luôn, haha

Nó nói với Lam khi thấy con rồng 5 đầu xuất hiện. Biết thế nào Mi cũng sẽ bị dính mấy “chưởng” và giật giật thì nó lại cười ha hả.

Con rồng gần chết nên chơi chiêu cuối cùng phun lửa phèo phèo mà mạnh ơi là mạnh không có đường nào thoát. Tên Long cứ làm như là đang đóng phim tình cảm không bằng vậy là chạy qua đỡ cho Mi rồi đứng giật giật. Thấy cảnh đó nó lại cười như điên dại.

Xong, hết máu, tên Long die. Còn lại Mi, Mi cũng còn chút xíu máu à, qua vòng đó đi thêm được mấy bước là cũng “ngởm” luôn.

Vừa xong là nó định vọt lên cướp chỗ thì bị hắn đẩy đầu ngồi xuống. Quay qua nhìn hắn với bộ mặt “không mấy” là “đáng yêu” như muốn hỏi “Anh định giành với tôi sao?”

-Trò này gây ảnh hưởng tới não, tuy không gây tổn thương nhưng cô đang bị sốt thì chắc chắn là não đang có vấn đề nên ngồi im là tốt nhất.

-Gì chứ, bị sốt thì liên quan gì đến não!!!- nó cãi bướng

-Cô hay bị choáng, lại còn nhức đầu, lúc nãy đuổi theo Mi còn không được. Còn cãi nữa không?

-Hứ!!- Cứng họng, “hứ” một cái rồi nó quay đi, tiếc ngùi ngụi. Thật sự là nó muốn chơi lắm, mà hắn nói như vậy thì chắc chắn là sẽ không ai đồng ý cho nó chơi đâu

Chẳng bù cho Lam, không chịu chơi nhưng cứ bị tên Duy lôi kéo, thế là cuối cùng phải đi lên. Cô nàng đánh như kiểu mấy con nhỏ tiểu thư đi đánh nhau ý, cứ đưa tay ra trước mà huơ, làm nó ngồi cười nghiêng ngả. “Thôi không chơi cũng được, ngồi nhìn người ta giật giật là vui rồi ^-^”

Tên Duy này cũng ghê thật, toàn canh chừng nhào ra “bảo kê” cho Lam nên Lam mất máu có chút xíu mà tên Duy còn được khoảng một nửa thôi.

Trong khi nó ngồi cười không biết trời trăng mây đất thì mọi người lại nhìn nó lắc đầu ngao ngán, bạn nó bị “quánh” mà nó lại cười khoái chí như vậy, thiệt là hết chỗ nói.

Duy vì đỡ cho Lam nhiều quá nên die sớm, còn Lam không có Duy thì mấy chốc cũng đi theo. Bây giờ chỉ còn lại nó, hắn, Quân, chị Hoàng Yến là chưa chơi, mà nó thì không được chơi, chị Hoàng Yến thì không chịu chơi. Còn hắn với Quân.

-Này, hai người chơi đi

Hai tên đó lúc đầu không chịu chơi, nhưng vừa nghe nó nói thì cả hai đồng loạt đứng dậy và “đồ nghề” vào

-Ê, ê, tự dưng hai người đổi qua trò đánh nhau vậy, chơi diệt quái vật tiếp đi chứ.

Nó vội phản bác khi mà cả hai tên nhìn nhau một lúc rồi tiến tới đổi qua trò khác, nhưng mà cả hai đều xem lời nó như gió thoảng mây bay. Cứ tiếp tục chọn nhân vật và chơi. Nó như điên tiếc khi bị lờ đi liền nhào ngay tới

-YA…… Hai người không nghe tôi nói gì hả. Tôi nói là chơi diệt quái vật!!! Không chơi đánh nhau!!!!

-Chơi chút cho vui thôi- hắn nói mà mặt tỉnh bơ

-Vui cái đầu anh á! Tôi nói không chơi trò này, chơi trò khác!!

-Chơi tí thôi Nhi- Quân nhìn nó mặt trông rất ư là làm người khác siêu lòng

Nó nhìn mặt Quân mà lòng trùng xuống nhưng ý chí trỗi dậy, nó hất mặt

-Được thôi! Chơi đi rồi……. rồi hai người đừng nói chuyện với tôi nữa- nó tự thấy mình thật ngu ngốc khi đem cái chuyện này ra hù dọa.

Vậy mà không thể tin được, vừa nghe nó dứt câu, cả hai đều tự động đi tới đổi sang trò khác. Mà nó cũng thắc mắc lắm, sao đang yên đang lành hai tên đó lại muốn “bộp” nhau cơ chứ….. không hiểu nổi

Nó thỏa mãn khi thấy hai tên nghe lời….. Đúng là giỏi thật, hai tên này không tên nào cần tên nào đỡ dùm cả, cứ đi liên tục, gặp con nào hạ con đó, lâu lâu mới bị ăn một phát và giật một cái. Nó ngồi nhìn mà chán nản. Thèm muốn chết luôn mà không được chơi, ngồi nhìn hai người này chẳng vui tí nào. Không ai chịu…… giật cả.

Mi, Lam thì lại trầm trồ khen hay, Long Duy thấy vậy cả hai tên lại nổi máu ghen phản bác rằng “Hay đâu mà hay, Long/Duy đi một mình thì cũng không thua hai tên đó đâu” và nhận lại một câu cùng cái nhéo đầy bạo lực “Ý anh nói tôi làm vướng chân anh chứ gì!!!”

Ngồi chăm con mắt vô màn hình mãi đầu nó lại bắt đầu choáng nhưng lại cố gắng ngồi xem mà không được bao lâu thì nó gục luôn. Làm hắn với Quân đang “chiến” dữ dội thì vội tháo đồ ra rồi chạy tới chỗ nó.

Hắn đưa tay sờ trán, nó lại sốt nữa rồi. Đưa tay định bế nó lên phòng thì Quân lại nhào tới “dành”. Thế là cả hai lại nhìn nhau bằng ánh mắt tóe lửa. Hắn quyết không nhường lại nhào tới

-Cậu đi lấy khăn cho cô ta đi, để tôi đưa cô ta lên phòng

-Cậu đi lấy đi, tôi không biết chỗ, để tôi đưa Nhi lên phòng cũng được.

Thế là cả hai cứ “cậu đi đi” liên khúc như vậy. Nếu như lúc đó nó không bị ngất thì chắc chắn sẽ đạp cho mỗi người một cái, cứ tranh nhau như vậy thì đợi tới lúc đưa được nó lên phòng thì chắc cũng là…….. kì tích. Mi, Lam, Duy, Long thì há hốc mồm nhìn hành động “lạ lẫm” của hai người

Hoàng Yến thấy vậy lắc đầu ngao ngán liền tiến tới

-Này, con bé ngất rồi, tha cho nó đi, vì Quân không biết chỗ lấy khăn nên Quân bế con bé lên đi, còn Phong biết thì đi lấy đi, chứ hai người cứ như vậy thì tới bao giờ con bé mới lên được trên phòng

Nghe Hoàng Yến nói, hắn đánh ngậm ngùi để cho Quân bế nó đi. Còn Quân thì quay qua nháy mắt với Hoàng Yến một cái cười rõ tươi….