Học Cách Yêu

Chương 13: Lỡ hẹn




Hai đôi môi đang tiến lại gần nhau thì bỗng chuông điện thoại của Duyen reo lên, cô vội vàng nghe máy:

-Alo!? Lại có chuyện à?(Duyên)

-Khu phố Trần Duy Hưng! Nhanh lên!(Một người đàn ông đầu dây bên kia nói)

-Ok! Tôi đến ngay đây!

Cô quay lại nhìn Hoàng và anh chàng MC với ánh mắt ái ngại nói:

-À….Ừm…xin lỗi mọi người, bây giờ t phải đi có việc nên….có thể hủy cặp của t được ko?

MC gật gật đầu, cô toan chạy đi thì bị Hoàng giữ tay lại:

-Cậu định như thế mà đi được sao?

-T có việc gấp, thật đấy!(D)

-T ko cản cậu, nhưng ít ra cậu cũng cho t một lời giải thích chứ!?

-….Bỏ tay t ra!(cô gắt)

-….(Hoàng ko nói gì, ánh mắt nghiêm nghị)

-Hừ….t đếm từ 1->3 mà cậu ko bỏ tay t ra t sẽ giết cậu đấy!.....1….2….3(Duyên nói vậy mà Hoàng vẫn ko chịu bỏ ra, 2 người cứ đứng như thế khoảng 2 phút, mọi người ai cũng nhìn chằm chằm vào họ)

Cô tức lắm rồi, liền quát lớn:

-Đồ khốn!! Cậu có biết nếu cứ giữ tay t như vậy thì sẽ có vài mạng người nữa mất đi ko? Hãy để t đi, sau này t sẽ giải thích với cậu…..t hứa đấy!!

Hoàng nghe xong đơ người…tay từ từ bỏ ra….Duyên chạy vụt đi mất…

MC phải tìm 1 cặp khác vào thi, còn Hoàng thì…ra về trong buồn bã… Cậu ta thực sự ko hiểu, người con gái ấy là ai? Là người như thế nào? Cậu ko biết gì về cô, ngoài một cái tên mà cậu ta nghĩ là giả “Hoàng Nhật Kỳ Duyên”. Cậu ta lẽ nào đã rung động trước người con gái ấy, người mà cậu chẳng biết gì cả….

Tên tội phạm giết người hàng loạt ấy, gặp điệp viên(hoặc có thể hiểu là cảnh sát ngầm) số 1 trụ sở thì làm sao mà thoát được!! Nhưng để bắt được hắn, cô tiêu tốn những 3 tiếng đồng hồ đó…

*12h đêm, tại nhà Duyên*

-Ngoài tổ chức ra, có lẽ những tên tội phạm này ko thể làm khó được em rồi!(Quang)

-Anh đừng nói vậy chứ!(Duyên cười)

-Em….ko định chế thuốc giải….(Quang chưa kịp hỏi hết thì ….)

-Để làm gì? Để e già đi à? Hay là anh muốn e lại có …

-Ko! Ko phải, anh chỉ muốn….e chữa được căn bệnh ko còn cảm giác….đó….

-Vậy thì sao? E càng thích, nếu có nó rồi….e sẽ chỉ thất bại nặng nề mà thôi!!

-Tùy em thôi, nếu cần….thử nhờ cậu ta xem!

Cô im lặng, ko nói gì….

*Tại một nơi khác*

-Thưa ngài! Ngài đã tìm ra…?

-Đúng vậy! Cái chết của Max, thật ko uổng chút nào! Trông nàng ta có vẻ mạnh mẽ hơn nhiều rồi!(Người đàn ông có chất giọng trầm ấm, đeo mặt nạ đen nói)

-Ngài….ko định thủ tiêu cô ta luôn sao!?

-Ko ko…~~ Người con gái ta yêu, sao giết cho được! Nhưng tới một thời điểm nào đó…ta sẽ chính tay giết nàng….Điều quan trọng bây giờ là phải diễn cho thật tốt, để nàng tin tưởng ta hơn…

-Hôm nay….là ngày giỗ của Max!!

-Hừ! Ta ko quan tâm! Chính ta ra lệnh giết hắn, giờ ngươi còn đòi nhắc đến ngày giỗ của hắn sao?(Hắn ta gắt lên làm tên kia tím mặt)

-Xin thứ lỗi…..

-Mà chuyện của nàng…cũng phải tuyệt mật đấy!

…..

Phải, hôm nay là ngày giỗ của Max….