Hồn Ma Che Dù

Chương 8: Chuyến xe đêm




Nếu như muốn quan tâm, vậy thì phải làm đến cùng, cũng không phải là trừ ma đơn giản như thế. Tôi phải giải quyết gọn gàng để dụ con ma nữ hại người kia diệt trừ hết, nếu như cô ta oán khí càng ngày càng lớn, đến lúc đó sẽ có người chết nhiều hơn.

Tôi nhìn Vương Đồn nói: "Chị à, tôi chính là biết một chút pháp thuật trừ ma diệt quỷ, hay là như thế này, để cho tôi đi làm thay giải quyết hết cái con ma nữ kia, chị xem như thế nào? "

Vương Đồn vui vẻ: “ Sáng sớm có nghe qua Vương sư phụ nói cậu là đại sư đạo không xuất thế, hehe, có những lời này.......... so với cái gì đều có tác dụng hơn,”

Tôi nở nụ cười, Đại sư? Nói không chừng ngày nào đó tôi sẽ chết tại cái tên đó đấy.

"Thế nhưng mà chỉ dựa vào mình tôi là không được, tôi vẫn cần hỗ trợ của chị. "

Vương đồn không hiểu, nói: "Tôi thì có thể giúp được gì cho cậu chứ..., tôi cũng không biết pháp thuật. "

Tôi chỉ chỉ về phía xe taxi của cô ấy nói: “ Tôi cũng cần chiếc xe này của cô để dụ rắn ra khỏi hang, dẫn sói vào nhà, dẫn quỷ đến thăm.!”

Vương Đồn nghe xong cũng không nguyện ý cho lắm, do dự, dù sao thì xe cũng là bảo bối kiếm cơm của cô ta, sẽ không có khả năng tùy tiện cho người khác mượn. Còn nữa, đó vẫn là xe ô tô taxi, nếu như bị cấp trên biết được, cô ấy cũng không cần phải nghĩ mà nghỉ công việc này.

Tôi nhìn cô ấy xem giống như là không muốn cho tôi mượn xe, không khỏi có chút tức giận.

Lúc này Vương sư phụ mới nói chuyện, “ Tiểu Đồn à... cho mượn chút đi, ngoại trừ ma nữ, đối với tất cả mọi người cùng cô làm ca đêm sẽ không phải là rất tốt hay sao.”

Vương đồn nhìn nhìn Vương sư phụ, thở dài một hơi, nói: "Đúng vậy, cho mượn thì cho mượn. "

Vẫn là sức mạnh tình yêu vĩ đại nhất =)).

Đừng nhìn bình thường tôi chỉ đạp xe đạp, thế nhưng tôi vẫn là người có bằng lái xe ô tô. Khi trước cũng là muốn mua một cái xe, cho nên đi thi bằng. Sau này kinh tế lại khó khăn không cho phép, hơn nữa tôi cũng không thường hay đi ra ngoài, cho nên việc mua xe vẫn cứ dùng dằng mãi chưa mua được. Tôi từ trong phòng ngủ lấy ra cái bằng lái xe cho Vương Đồn nhìn, để chứng minh là mình cũng biết lái xe, sẽ không khiến xe của cô ấy bị va chạm. Cũng giống như cho cô ấy một ít thuốc an thần.

Mượn xe là vì buổi tối đóng giả lái xe để dụ dỗ cái con ma nữ kia đi nhờ. Chỉ cần có thế gặp được nhau, tôi có thể tìm ra được cơ hội để diệt trừ cô ta.

Việc mượn xe đã xong, tôi còn bắt tay vào chuẩn bị một số thứ khác.

Tôi mở ô Âm Dương ra, đặt ở trên mặt đất, vì để cho âm khí bên trong bị tiêu trừ dưới ánh nắng mặt trời chiếu vào, âm khí nào thì cũng đều phải tan biến sạch sẽ.

Trọng điểm nhất chính là, Chiếc ô Âm Dương của tán nhân đều khác với những chiếc ô bình thường. Ô của tán nhân có thể chứa đựng được dương khí. Bây giờ tôi lấy ô Âm Dương đặt dưới mặt đất để phơi nắng, chính là cho nó hấp thụ dương khí. Quá trình này cũng giống như là sạc pin vậy.

Mặt khác, tôi tạm thời vẽ lên ba lá bùa, đều là bùa tránh quỷ, bởi vì tôi pháp lực cũng không đủ, cho nên lo lắng một tờ không tạo nên được tác dụng gì, cho nên còn cứ một lúc vẽ lên ba lá bùa để làm phòng bị.

Đã có được ba lá bùa cùng chiếc ô Âm Dương tràn ngập dương khí, tôi cảm thấy an tâm nhiều hơn.

Tôi làm thêm một giấc ngủ mini, tối hôm qua ngủ cũng không ngon, cứ ngủ gà ngủ gật, nếu như mà gặp ma nữ trong tình trạng quá mức mệt mỏi, tay chân cũng không nghe sự chỉ đạo của mình phát lực không được, vậy cũng không phải là chết ngu rồi sao. Cho nên tôi cứ phải bổ sung giấc ngủ cho mình một chút, đảm bảo cho mình ở trạng thái tinh thần tốt nhất khi đối phó với ma nữ.

Một giấc ngủ này rất lâu, thẳng đến hơn sáu giờ tối tôi mới tỉnh lại. Vương sư phụ cùng Vương Đồn vẫn còn ở đây, họ là trông tôi ngủ để phòng ngừa tôi ngủ quên mất. Tôi ăn một chút đồ để lót dạ, uống thêm một chén rượu tăng thêm lòng dũng cảm, cầm ba lá bùa tránh ma nhét vào trong quần áo, trong tay cầm theo ô Âm Dương, treo lên Gương Bát Quái trên hông rồi lên đường.

Tôi ngồi vào ghế lái ở trong xe, vuốt vô lăng, vẫy vẫy tay với Vương sư phụ, Vương đồn cùng Vương Vân, rồi liền khởi động, lái xe lên đường. Nói lên giống như là không quá may mắn, bắt đầu bước vào cuộc hành trình.

Vương Đồn đã đổ đầy bình xăng, cho nên có thể lượn lờ được nhiều. Tôi lái xe trên các con đường, chuyên môn tìm những nơi không có ai đi, không có đèn đường, đường hẹp, nơi có đường hỏng,.... bở vì những nơi đó có âm khí rất nặng, có thể dễ dàng gặp được những thứ không sạch sẽ kia, nếu như mà có ma nữ thật, nhất định sẽ xuất hiện ở những nơi này.

Thế nhưng tính toán của tôi vẫn là sai lầm, bắt đầu chạy từ bảy giờ đến tận mười giờ, khoảng ba tiếng, tôi sửng sốt vì không tìm thấy được nửa cái bóng ma nào cả. Khi lái cũng muốn có thể hỏi một số người biết rõ, nhưng nghĩ cũng không muốn đến hỏi nữa.

Tôi bắt đầu có chút vội vàng cùng xao động, giống như là bạn giấu phao trong người và đi vào phòng thi, đợi đến lúc tranh thủ cuộc thi mà quay bài, lúc đó lại có người nói cho bạn biết cuộc thì phải hoãn lại một giờ mới được, bây giờ cứ ngồi đó trước, chắc hẳn là bạn nhất định vô cùng bực bội. Tâm trạng bây giờ cùng với chuyện kia giống nhau.

Dừng xe lại, càng vội vàng, xao động càng làm cho mọi chuyện xấu đi, điều đó tôi vẫn còn hiểu rõ. Móc từ trong túi quần ra mảnh kẹo cao su, tôi thích ăn thứ này, nên lúc nào cũng mang theo bên mình, nhưng tôi cũng không thổi thành bóng, thật đúng là buồn cười.Trong khi nhai kẹo cao su, tôi đã nghĩ, vì sao ở đây lâu như thế rồi vẫn không thấy một cái bóng ma nào, chẳng lẽ Vương Đồn nói không đúng sự thật sao?

Dù sao đi nữa, cô ấy cũng không nói dối tôi vì đối với cô ấy cũng không có chỗ gì tốt cả.

Nghĩ đến việc những người lái xe không may kia đều là ở buổi tối gặp chuyện, Lưu Quyền Thế càng là từ mười giờ tối đến mười một giờ, trong một giờ bị giết hại, trong chuyện này có mối liên hệ nào liên quan hay không?

Ma quỷ bình thường là hoạt động ở ban đêm, cho nên lái xe buổi tối bị giết hại cũng không có gì là kỳ lạ, nhưng còn lời giải thích nào khác hay không? Tôi mơ hồ cảm giác được có một mối liên hệ bất thường nào đó giữa những chuyện không may kia cùng với ma nữ.

Tôi tổng hợp lại những ý chính, rồi suy nghĩ kỹ càng.

Buổi tối, làm đêm, lái xe, nữ quỷ.

Trong đầu tôi bỗng nhiên có một dòng điện xẹt qua, hehe, phóng đại, tôi đột nhiên nghĩ ra mấu chốt của sự việc, tranh thủ thời gian gọi điện thoại cho Vương sư phụ.

Vương sư phụ nghe máy từ đầu dây bên kia: "Tiểu xong à..., mọi chuyện sao rồi? "

Tôi lo lắng nói: "Vương sư phụ, cứ đưa cho Vương đồn nghe máy trước, tôi có chuyện muốn hỏi cô ấy. " Vương sư phụ đưa di động cho Vương đồn. Tôi nói tiếp: "Vương đồn, tháng này tổng cộng đã xảy ra ba vụ án lột da người, cô có biết hay không? "

Vương đồn nói có một cái, tỏ vẻ là biết rõ chuyện này.

Tôi hỏi tiếp: "Ba người bị hại đó, có phải đều là lái xe hay không? Khoảng thời gian bị hại, đều là buổi tối khoảng mười đến mười một giờ? "

Vương Đồn ở đầu dây bên kia nói: "Ba người đều là lái xe, không sai. Còn về thời gian bị hai, tôi nghĩ. " Sau một lúc lâu, cô ấy kinh ngạc nói: "Này, như cậu đã nói, thật sự đều là ở trong đêm từ mười đến mười một giờ. "

Lạch cạch, tôi tắt điện thoại, càng ngày càng tiếp cận được sự thật.

Ma nữ cũng không phải từng giây từng phút đều xuất hiện, cũng không phải gặp người liền giết. Cô ta sẽ chỉ xuất hiện trong đêm khoảng mười đến mười một giờ sát hại tài xế lái xe taxi, ma nữ cùng lái xe, có thù hận. Còn về việc là thù gì, tôi cũng không biết được, nhưng mà cứ nhìn theo phương pháp giết người tàn nhẫn như thế, thù này, nhất định là rất lớn.

Tôi nhìn thời gian trên điện thoại di động, hơn mười giờ, đây là thời gian ma nữ có thể xuất hiện.

Tôi nhổ kẹo cao su ra, một lần nữa lên xe, thắt chặt dây an toàn, thả phanh tay, dậm côn, khởi động.

Ở đâu mới có thể gặp được ma nữ kia? Nếu như cứ đi không mục đích thế này sẽ không gặp được, tôi lái xe đi đến hiện trường nơi Lưu quyền thế đã chết lượn một vòng, nói không chừng có thế phát hiện ra được thứ gì đó.

Nói đi là đi, tôi lái xe đi đến hiện trường phát hiện vụ án.

Hiện trường xe cùng với thi thể đều đã bị dọn đi sạch sẽ, chỉ còn để lại một vết máu lớn, về phần bên trên mặt đường, như cũ không có cái gì. Đúng vào lúc này, bỗng nhiên một hình bóng trắng vụt qua trước xe của tôi, tôi nhìn chăm chú nhìn kỹ, lại không thấy cái gì.

Tôi thở hổn hển hai cái, tiếp tục cẩn thận cầm tay lái, con mắt nhìn chăm chú mọi động tĩnh. Bỗng nhiên lại nhìn thấy một cái bóng người trắng giống lúc nãy thổi qua giao lộ.

Hay lắm. Tìm cô lâu như thế rồi, rốt cuộc cũng tìm thấy. Tôi đặt lên chân ga, tăng thêm tốc độ đi đến giao lộ, đợi đến khi đến đó, lại phát hiện thứ gì cũng không có. Cô ta cùng tôi chơi trốn tìm đây mà? Chả lẽ con ma nào cũng thích chơi cái trò hề này sao? Hư hư ảo ảo để cho người ta không chạm đến.

Trong lúc tôi vẫn còn đang nghi ngờ, ở đoạn đường phía trước bên kia, xuất hiện một người thiếu nữ mặc váy trắng liền áo, vẫy tay về hướng tôi, giống như là muốn gọi xe tôi qua chở vậy. Chỗ này không gần thôn làng, cũng không gần cái cửa hàng khách sạn nào, làm sao có thể xuất hiện một cô gái cơ chứ, hơn nữa lúc nãy tôi có lái qua cũng không nhìn thấy

Có vấn đề.

Tôi lái xe chậm rãi đi qua đó, dừng lại, nhìn về phía cô gái, ahihi, nhìn cô gái này cũng thật là không tầm thường chút nào.