Hôn Ước Quý Tộc

Chương 10: Chương 10: NGƯỜI MỘT NHÀ





Từ sân bay trở về nhà đến giờ, Hải Nghi luôn cảm thấy có hai đạo ánh mắt nóng rực nồng nặc mùi thuốc súng thẳng tấp bắn về phía mình, làm toàn thân cô cứ nóng nực, bứt rứt không yên.
Mà nguồn gốc của nó chính là xuất phát từ hai con người giống nhau như một kia, đang chằm chằm nhìn về phía cô như sinh vật lạ. Từ lúc ở sân bay hai người này cứ phóng “tia lửa điện” bắn về phía cô, làm cô có chút chột dạ mà xem lại bản thân.
Có phải trình độ của cô càng ngày càng thấp không, như thế nào lại bị hai người kia phát hiện, không đúng nha, lúc ở sân bay chẳng phải cô đã thành công “lừa tình” mấy cô nàng mê trai đẹp kia sao!? Thật khó hiểu?
Hải Nghi thật sâu kiểm điểm bản thân mình.
Hai anh em Hải Duy và Hải Lâm, vẫn còn ấm ức lắm vụ việc ở sân bay. Đường đường là hai thiếu gia của gia tộc Nguyễn Hà lừng danh, lại đẹp trai ngời ngời thế này, cớ sao lại để cho tên nhóc “vệ sĩ” vắt mũi chưa sạch qua mặt, thật là đáng xấu hổ mà!
Từ sân bay trở về bọn họ quan sát thật kĩ tên “vệ sĩ” kia có điều gì hơn anh em họ chứ. Nguyên nhân là khi họ đến sân bay, chỉ nhìn thấy cảnh tên kia được rất nhiều cô gái vây quanh mà đáng lẽ ra anh em nhà họ được chào đón nhiệt tình mới đúng.
Thật lòng hai anh em rất “tâm đầu ý hợp” mà đưa ra lí do “chắc là mấy cô nàng ấy không nhìn thấy họ thôi” mặc dù trong hoàn cảnh ấy Hải Duy và Hải Lâm cũng tận lực gây chú ý.
Như cảm nhận được nỗi uất ức của Hải Duy và Hải Lâm, anh cả Hải Phong cũng tận lực đem sự chú ý đặt lên người của Hải Nghi nhà mình, ánh mắt của Hải Phong chỉ dừng lại ở Hải Nghi đúng 1 giây. Rất ra dáng thám tử mà cầm cái kính lúp tiến từng bước về phía Hải Nghi, làm cô cảm thấy lưng mình hình như có một tầng mồ hôi đang dần ướt áo.
- Da trắng, thật mịn, còn hồng nữa, mi mắt thật dày và cong, mắt to, mũi cao, miệng nhỏ, môi mỏng… rất xinh đẹp.
Hải Phong rất khoa trương mà đưa chiếc kính lúp to sụ soi người cô từ trên xuống dưới.

Nguyễn Hà Trung lúc này mới thoát khỏi móng vuốt của bà xã đại nhân, hướng Hải Nghi đang đứng như trời trồng phía trước, tuyên bố một câu làm mọi người trong nhà choáng váng, thật sự là khó tin.
-Hải Nghi, đây là bà nội của con, kia là gia đình bác cả, bác hai và hai người họ chính là ba mẹ con.
“Hải Nghi”, là Nguyễn Hà Hải Nghi sao? Trong gia phả thì sinh con gái thì đặt tên là Nguyễn Hà Hải Nghi, vậy thằng bé là con bé? Nếu không lầm thì chẳng phải Bạch Kim Xuân- vợ của Nguyễn Hà Huy, 17 năm trước sinh hạ một đứa con gái sao? Tại sao lại biến thành thế này?
Lúc này suy nghĩ của mọi người đều giống nhau, riêng Hải Nghi thì từ ngay lần đầu gặp thì cô đã biết người phụ nữ dịu dàng, xinh đẹp kia chính là mẹ của cô. Vì vẻ ngoài của hai người không sai biệt lắm, lúc này cô có thể hoàn toàn khẳng định rằng lời nói trước kia của gia gia là “lừa đảo”.
Lúc nhỏ gia gia đã bảo với cô rằng “Jerry à, con xinh đẹp như vậy là vì con giống ta”.
Cô có ngốc mới tin.
-A dui…
Tiếng kêu thê thảm của Nguyễn Hà lão gia làm gián đoạn suy nghĩ của mọi người.
-Ông dám đem con bé sang Thái Lan chuyển giới sao lão già chết tiệt này, ông thật to gan.
Vừa nói vị “Thái Hậu” cao quý nhà họ Nguyễn vừa ra sức cấu vào hông chồng. Đồng thời ánh mắt nhìn về phía Hải Nghi tràn đầy vui vẻ.
Không để cho Nguyễn Hà Trung có cơ hộ biện hộ, sức tay vẫn không thuyên giảm mà còn có xu hướng tăng thêm. Nguyễn Hà lão nhân gia đáng thương hướng Hải Nghi cầu cứu.
Lão bà bà thật lợi hại nha! Rất có uy lực! Cô xác định cô rất thích người này. Nhưng nhìn gia gia tội nghiệp phải chịu đòn oan cô rất không nhẫn tâm.
Hải Nghi gỡ bộ tóc giả màu nâu kiểu Hàn, những lọn tóc đen thẳng được dịp tự do, xõa tự nhiên trên lưng cô. Tiến về trước một bước, hướng lão phu nhân cúi đầu, gọi một tiếng thân mật.
-Bà nội.
Một tiếng này thành công dừng lại hành động véo hông chồng của Nguyễn Hà lão phu nhân. Tiếng “Bà nội” này bà rất mong được cháu gái gọi rất lâu, đến giờ mới được nghe làm bà xúc động không thôi. Nguyễn Hà lão gia được dịp thoát nạn, nhanh chân tránh xa bà xã một chút.
Tiếp theo, hướng vợ chồng Nguyễn Hà Đông và Nguyễn Hà Thanh, lễ phép cúi đầu, chào hỏi.

-Thưa bác cả, bác hai.
Sau đó, cô đi tới trước mặt vợ chồng Nguyễn Hà Huy xúc động gọi hai tiếng.
-Ba… mẹ… Hải Nghi đã về.
Bạch Kim Xuân hai mắt đẫm lệ, kích động đứng dậy ôm con gái bảo bối vào lòng mà khóc. Có lẽ do quá nhớ nhung, quá kích động cho nên khi gặp lại con bà không biết phải nói gì? Những gì muốn nói đều tắt nghẹn không nói nên lời?
Nguyễn Hà Huy cũng vô cùng kích động đứng dậy ôm cả hai mẹ con vào lòng. Một nhà ba người cứ thế đứng ôm nhau, nước mắt cứ thế tuôn dài, đó là niềm vui mừng khi được đoàn tụ, là nước mắt của hạnh phúc. Hải Nghi như trẻ con mà vùi vào lòng mẹ… nức nở.
Bên cạnh mọi người cũng vô cùng xúc động lau khô nước mắt. Nguyễn Hà lão phu nhân không biết tự lúc nào mà nắm chặt tay ông xã. Nguyễn Hà Trung đau lòng mà ôm người vợ mà ông bỏ rơi suốt 17 năm, cũng chỉ tại ông quá ích kỉ.
Ba người Hải Nghi đang ôm nhau sụt sùi, thì mẹ của cô đột nhiên kêu đau, làm cô bất đắc dĩ phải thoát khỏi vòng ôm ấm áp của ba mẹ. Sỡ dĩ, cũng tại cái áo đầy gai mà cô đang mặc làm đau mẹ cô.
Lúc này Hải Nghi bước lại phía ba người con trai đứng sững sờ nảy giờ, mỉm cười xinh đẹp như một thục nữ Pháp.
- Anh cả Hải Phong. Anh Hải Duy, Hải Lâm.
Chẳng những biết tên cả ba người mà còn phân biệt được đâu là Hải Duy đâu là Hải Lâm. Vì vừa rồi cô có nghe họ nói chuyện với nhau nên mới xác định rõ như vậy.
Ba người có chút giật mình khi bị điểm tên, đồng thời cũng thoát khỏi tình trạng “hóa đá”.

Là một anh lớn trong nhà, Hải Phong lịch sử mỉm cười với cô em gái trong truyền thuyết này, khác xa với bộ dạng thám tử nghiệp dư vừa rồi.
-Xin chào, cô em gái xinh đẹp.
Sau đó rất thân sĩ mà nâng tay cô lên hôn nhẹ, đúng chuẩn một thân sĩ Pháp, rất lịch thiệp.
Lớn lên ở đất nước Pháp hoa lệ, văn minh Hải Nghi cũng rất phối hợp mà mỉm cười.
Hai anh em Hải Duy, Hải Lâm từ khi biết được Hải Nghi là con gái thì cũng không còn hiềm khích nữa, là con gái thì không còn là mối đe dọa của họ nữa nên hai người không hẹn mà cùng nhảy bổ vào ôm chầm lấy Hải Nghi như anh em thân thiết lắm.
Nhưng khi vừa chạm tay vào người cô, giống như được đặt chế độ sẵn hai người đồng thời phát ra tiếng kêu đau đớn, rụt tay lại, ăn ý xấu hổ mà cười hề hề. Nguyên nhân cũng lại là chiếc áo da đầy gai nhọn hoắc mà cô đang mặc đây mà.
Hải Nghi tinh nghịch mà cười ha ha. Ai bảo ngay từ đầu họ nhìn chằm chằm cô như thế chứ, đáng đời.
Cả nhà nhìn cảnh này không nhịn được cười vui vẻ, cuối cùng cả gia đình cũng được đoàn tụ. Đây mới chính là người một nhà.