Hôn Ước Tuổi 16!

Chương 13: Kết thúc một buổi học mệt mỏi




Tiếng chuông báo kết thúc buổi học vang lên chấm dứt một ngày học mệt mỏi. Ai nấy đều nhanh chóng ùa ra khỏi lớp để trở về. Một ngôi trường danh tiếng như Trang Kính đương nhiên chất lượng học của học sinh cũng không thể tầm thường được. Bọn nó cũng không ngoại lệ, uể oải bước ra ngoài nhà xe. Bọn nó đi mô tô nhé. Còn Hải Minh, Hải My và Hải Băng thì có người đón.

" Anh Ken, anh đưa em đi chơi nhé. Còn sớm mà " - Hải My khoác tay Ken vui vẻ nói

" Anh xin lỗi. Hôm nay anh có việc rồi. Bù cho em sau nhé " - Khánh Anh xoa xoa đầu Hải My

" Nhưng hôm nay là ngày kỉ niệm của chúng ta mà. Anh có việc gì ạ? "

" Ken " - Từ xa một người đàn ông lịch thiệp cùng một cô gái vô cùng xinh đẹp bước tới

" Chào chủ tịch ạ " - Cả bọn đồng thanh

" Ừ. Chào các cháu. " - người đàn ông đó cười rồi nhìn qua Khánh Anh - " Cháu dâu của chú đâu? "

" Dạ... " - Hải My cười tươi lên tiếng thì Khánh Anh lên tiếng ngắt lời:

" Đây là An Vy ạ " - Khánh Anh đẩy An Vy lên trước làm Hải My khó chịu giậm chân.

" Ơ ơ. Dạ " - An Vy ấp úm

" Thật không ngờ em lại là em dâu của chị nha " - Người con gái đi cạnh chủ tịch không ai khác chính là Ngọc Ngân

" Hai đứa quen nhau sao? " - Chủ Tịch Lâm lên tiếng

" Con cũng mới biết An Vy thôi. Cô bé dễ thương lắm ba, hai chị em nói chuyện rất hợp ba " - Ngọc Ngân vui vẻ nói

" Hiếm khi thấy con vui vẻ như vậy nha Linda. Cô bé này quả là có duyên với nhà ta " - Chủ tịch Lâm cười

" Dạ. Đã lâu con không gặp được người nói chuyện hợp như thế ạ. Thôi mình đi ba. Hai đưa đi cùng luôn " - Ngọc Ngân nhìn ba rồi nhìn qua hai đứa

" Sáng nay em đi xe. Để em chở An Vy tới đó cho. Chú và chị đi trước đi " - Khánh Anh nháy nháy mắt với Ngọc Ngân

" À ba. Hay mình đi trước đi. Ở đây còn Kin với Candy nữa mà " - Ngọc Ngân nói khéo

" Vậy cũng được. Mấy đứa về cẩn thân nha " - Chủ Tịch Lâm cùng Ngọc Ngân quay đi, một chiếc xe sang trọng chạy tới và đón họ

" Sao cậu lại thành cháu dâu của chủ tịch rồi? Cậu làm tôi hết bất ngờ này tới bất ngờ khác đấy " - Hải Minh hỏi nó. Vẫn giọng trầm ổn thường ngày. Nhưng trong lòng cậu lại có chút khó chịu

" Chúng tôi có hôn ước với nhau. Không biết sao đây, mệt ghê " - An Vy ngán ngẩm

" Sao anh không nói rõ là anh đã có bạn gái và giới thiệu em với gia đình? " - Hải My khó chịu lên tiếng

" Anh đã nghe ông nhắc đến cái hôn ước này rất nhiều lần rồi. Anh không thể ra mắt em với gia đình được. Hơn nữa anh nghĩ cái người mà ông anh hứa hôn chắc gì còn sống. Nên anh mới để như vậy đợi đến lúc chúng ta trưởng thành mới ra mắt em "

" Cậu mới là người chắc gì còn sống đấy " - An Vy lườm Khánh Anh - " Tự nhiên dính líu tới cậu. Đúng là đen đủi mà "

" Phải gọi là ĐM " - Bảo Nam lớn tiếng cười

" Vớ vẩn " - Thái Điệp cốc đầu Bảo Nam đau đớn

" Tao bảo định mệnh mà mày làm sao thế? " - Bảo Nam la oai oái rồi nhìn Khánh Anh và An Vy mặt đáng thương

" Ngu " - Cả hai đồng thanh rồi đi tới lấy mũ bảo hiểm đội rồi leo lên xe

" Ơ ơ hai chúng mày phải bạn tao không vậy? " - Bảo Nam ấm ức

" Hôm nay có bữa tiệc gia đình. Anh đưa An Vy đi trước sẽ gọi cho em sau " - Khánh Anh nói với Hải My rồi lao đi

" Tao tưởng có Rain thì số phận tao sẽ khác chứ? " - Bảo Nam uất ức leo lên xe đội mũ bảo hiểm đợi Thái Điệp

" Sẽ khác. Nhưng không phải số phận của mày mà là số phận của người khác " - Thái Điệp vui vẻ lên xe Bảo Nam rồi vẫy vẫy tay tạm biệt bọn họ

" Cậu... " - Hải My tức giận lên tiếng nhưng bị Hải Minh giữ tay lại. Ở đây mọi người đều biết Thái Điệp đang nói đến ai. Chỉ có điều trong lòng mọi người vẫn không khỏi thắc mắc...

" Đi ăn kem nhé. Tao bao " - Bảo Nam nghiêng đầu

" Okey " - Thái Điệp gật đầu đồng ý ngay. Bảo Nam lao đi để lại ba con người ở đó.

" Tại sao Candy lại ghét em đến vậy? " - Hải Minh thắc mắc nhìn theo bóng hai người vừa đi khuất. Tuy không hợp nhau nhưng Thái Điệp và Hải My cũng là bạn cùng lớp đã 9 năm rồi, cũng từng cùng nhau tham gia các hoạt động của trường, nhưng từ năm ngoái đến giờ thì Thái Điệp thay đổi thái độ hoàn toàn với Hải My.

" Chắc vì chuyện năm xưa. Cậu ta vẫn nghĩ là do em hại Camella "

" Cậu ta thật vô lí " - Hải Băng trước giờ đã không thích Thái Điệp rồi.

" Thôi xe tới rồi, về thôi " - Hải Minh khoác vai hai cô em của mình rồi cùng lên xe.