[Đồng Nhân Harry Potter] HP Chi Xin Hỏi Malfoy

Chương 21: Thừa dịp?




Đêm đó,Harry đương nhiên xâm nhập phòng ngủ Draco, dùng danh nghĩa cung cấp 24 giờ phục vụ ở nhà. Sau bữa tối đơn giản khỏe mạnh, khi Harry đưa ra chủ trương, Draco đảo mắt không cự tuyệt. Scor đêm nay ở với bố mẹ, nếu có thể ở với bạn trai, đó là chuyện không thể tốt hơn.

Vì thế Harry thừa dịp Draco đi tắm, về nhà rất hiệu suất gói ghém hành lý, bên trong không chỉ có đồ nhu cầu ứng phó một buổi tối. Harry cũng lợi dụng thời gian còn lại dùng lò sưởi nói cho vợ chồng Malfoy Draco bị bệnh, sau đó nhịn không được thoáng nhắc đi nhắc lại, cho dù Draco thích, bọn họ cũng không nên một lần chuẩn bị nhiều đồ cay. Narcissa ảo não sám hối rồi quyết định sáng mai gặp đi xem bọn họ.

Harry chấm dứt trò chuyện không lâu, Draco thơm ngào ngạt nóng hầm hập đi ra.

Harry không thể không chú ý đến, da thịt màu trắng sữa của Draco biến thành màu hồng nhan sắc xinh đẹp anh đào. Những giọt nước trong suốt men theo cái cằm xinh đẹp, cổ thẳng đến trước ngực Draco, biến mất trong áo tắm rộng thùng thình, triển lãm trong tầm mắt Harry.

Harry không tự giác nuốt nuốt nước miếng, ý thức được đêm nay không phải là một buổi tối thoải mái. Anh lung tung cầm quần áo tắm rửa, chạy vào phòng tắm. Đến khi Harry cọ xát đi ra, lúc này Draco cũng đã đổi áo ngủ tơ lụa, nằm trong chăn, tựa đầu giường lật xem văn kiện trong tay.

“Uống thuốc chưa?” Harry lau tóc rồi lên nằm cạnh Draco.

Bọn họ chưa từng thảo luận đêm nay Harry ngủ đâu, giống như đó là chuyện đương nhiên.

Draco đầu cũng không nâng nói, “Uống.”

“Trị liệu sư nói hôm nay em nên đi ngủ sớm một chút, đừng nhìn nữa.” Harry đề nghị.

“Anh ta còn nói em không thể ăn cay.” Draco liếc Harry, “Không có khả năng.”

“Em thời gian dài ẩm thực không bình thường, ngoan, ít nhất gần đây không được ăn, anh đã hỏi.” Harry dừng một chút, “Trước đây em đều như vậy, đến thời gian ăn ăn cái gì?”

“Thường bỏ qua nhưng thật sự chỉ là quên.” Draco nói, “Em cũng không muốn để lại nhiều việc đến nỗi chậm trễ cuối tuần.”

“Vì hẹn hò?” Harry hỏi.

Draco nhướng mày, “Đương nhiên, nó rất quan trọng.”

Bong bóng không thoải mái nho nhỏ trong Harry vỡ bụp, anh vươn tay đoạt lấy văn kiện của Draco để tới tủ bên đầu giường, “Về sau em chỉ có thể theo anh, chúng ta có thời gian cả đời từ từ, hiện tại nên ngủ.”

“Em hẹn hò cũng không nhiều hơn anh, cái tên lời ngon tiếng ngọt.” Draco hừ hừ nhưng thuận theo chui vào chăn.

Harry ôm Draco. Tuy rằng anh còn muốn cuốn lấy chân Draco nhưng nghĩ đến hình ảnh Draco mới tắm xong, quyết định để chân thẳng thì thỏa đáng hơn. Nhưng sau đó chân Draco quấn tới, Harry điều chỉnh một vị trí thoải mái rồi lẩm bẩm, “Không có, anh thường không biết nên nói cái gì.”

“Cho nên anh chỉ ‘làm’, em hiểu.” Draco lười biếng nói.

Harry trực giác đó là một đề tài nguy hiểm, anh dán trán vào Draco muốn dời đề tài, “Hình như không sốt, bình độc dược màu đỏ em có nhớ rõ đặt ở đầu giường chưa?”

“Kỹ xảo vụng về Harry.” Draco cười nhẹ, “Anh sợ hãi các cô gái đó như vậy?”

Harry nghiêng người xác nhận đầu giường có độc dược rồi mới nói, “Trị liệu sư nói nửa đêm em có khả năng sốt, anh phải xác nhận. Anh không phải sợ, chính là không có gì hay để nói.” Harry nằm xuống, điều chỉnh chăn.

“Giống như anh tò mò về em, em cũng sẽ tò mò.” Draco thoải mái híp mắt.

“Em muốn biết?” Harry nhíu mày, “Khi chúng ta ôm nhau?”

Tuy rằng bọn họ ôm nhau, Harry vẫn nằm cao chút cho Draco có thể gối lên cánh tay mình.

“… Được rồi, anh thắng. Em không muốn.” Draco hừ một tiếng, giật giật tay chân, thở dài, “Tuy rằng như này rất thoải mái, nhưng em hoài nghi em thật sự có thể ngủ, bây giờ còn không đến 10h…”

“Bình thường em đều khuya mới ngủ?” Harry thuận miệng hỏi, cũng di động tay thong thả có quy luật vuốt lưng Draco.

“Anh muốn hỏi cuối tuần hay không phải cuối tuần?” Draco cười xấu xa.

Harry nghe vậy thì hừ hừ, nâng cằm Draco, có chút thô lỗ hôn lên, nhưng vẫn có nhiệt tình, đến khi bọn họ hô hấp ồ ồ, Harry mới dừng hành vi công kích này. Anh liếm liếm môi Draco, khàn khàn nói, “Ngoan một chút, đừng cố ý chọc anh giận.”

“… A… Có lẽ em nên cố gắng làm anh giận?” Draco nói, anh cắn cằm Harry.

Harry rên rỉ, “A…Draco, đừng tới nữa… Chúng ta còn chưa kết hôn…”

“Xin nhờ, anh mới dừng.” Đến lượt Draco oán giận, hai tay càng tích cực sờ Harry,

“Không có ý nghĩa, chúng ta cũng không mang thai.”

“Đương nhiên không phải vấn đề mang thai.” Harry thoáng đẩy Draco ra, “Anh muốn chúng ta thật vui vẻ! Từng chút một, không có tiếc nuối…”

“Nhưng chúng ta vốn không tiếc nuối.” Draco không kiên nhẫn chen ngang, “Anh không hề ngu xuẩn xem nhẹ em, chúng ta đang yêu nhau. Mà chúng ta đều tắm xong, nằm ở trên giường, có thể hoàn mỹ hơn…”

Harry đột nhiên hỏi, “Anh là mối tình đầu của em đúng không?”

Draco sửng sốt, nghi ngờ hỏi, “… Anh nghe ai nói?”

“Có phải hay không?” Harry lắc lắc Draco muốn được đến đáp án.

Draco đảo con mắt, lại dính lên, “Nếu em nói đúng… Anh sẽ vồ em sao?”

“…Draco…” Giọng Harry bất đắc dĩ, “Anh rất muốn biết, em có thể nói cho anh biết không?”

“Biết thì như thế nào, không thay đổi sự thật anh từng thích Weasley.” Draco hừ nhẹ.

“Không, Luna nói anh và em vẫn có tia lửa, chính là anh ngốc không phát hiện.” Harry đ tự bạch.

“Chính xác, anh còn ngốc hơn cự quái.” Draco khoái trá hơn nhiều.

Harry nhịn không được lại hôn Draco, tuy rằng biết rất nguy hiểm, mà anh được Draco nhiệt tình triền miên đáp lại, cuối cùng Harry gian nan thoát ra. “Cho nên… Đó là thật?”

“Đúng vậy, chúng ta là của nhau. Anh rất vui?” Draco tiếp tục hôn nhẹ, lập tức bị Harry dùng sức ôm lấy, “Draco…”

“Cho nên không lý do gì ngăn cản chúng ta ‘làm’.” Draco vặn vẹo trong lòng Harry, “Anh đã chậm trễ đủ lâu…”

“Không, không giống…” Harry vẫn lắc đầu.

“Merlin, chúng ta cũng không phải lần đầu tiên!” Draco lại rên rỉ, “Em thật sự khó có thể lý giải loại kiên trì này…”

“Nhưng anh là lần đầu tiên.” Harry cúi đầu, không vui nhắc nhở, “Anh còn không làm với đàn ông.”

Draco trừng Harry, quái dị nói, “Cho nên đây là lý do anh quyết định kết hôn rồi mới làm?”

“… Không, phải nói anh chưa làm với em, đây mới là lý do.”

“Không hiểu!” Draco nhìn như có chút giận.

Harry xoay người áp Draco, thở dài nói,

“Draco, rất đơn giản, anh chỉ là muốn xác định em là của anh. Tình yêu của em, thân thể của em, cuộc sống về sau với em, toàn bộ. Anh không muốn khi chúng gần nhau nhất, trên người em có bộ phận nào không phải của anh. Anh muốn dùng phương thức đó cảm thụ em, khắc sâu, hoàn toàn. Có lẽ em sẽ nói anh tham nhưng không phải như vậy anh không thể thỏa mãn…”

Draco trợn to mắt, kinh ngạc. Thật đáng yêu, Harry lại hôn Draco.

Harry tiếp tục nói, “Đồng dạng, nh cũng muốn cho em cảm thụ anh như vậy. Anh là của em, em không tìm ra có bộ phận nào không phải. Anh nghĩ làm chuyện mãnh liệt nhất,… Cũng là duy nhất. Draco, chỉ có trở thành bạn lữ của em mới có thể đạt được, trước đó, cho dù em có được tiếng ca hải yêu, anh nghĩ anh cũng có thể nhịn xuống.” (Hải yêu: truyền thuyết tiếng ca hải yêu rất quyến rũ.”

“Anh…”,Draco há miệng thở dốc, “Anh…”

“Người chồng thâm tình?” Harry lập tức đẩy mạnh tiêu thụ chính mình.

“Cái tên hoa ngôn xảo ngữ!” Draco sẽ không thừa nhận mình mặt đỏ, hơn nữa tim đập nhanh hơn, “Cho dù là Slytherin cũng không nói được! Làm sao anh có thể?”

“A, nón phân viện nói qua anh có chút tính chất đặc biệt của Slytherin, có lẽ nó đúng.” Harry ngượng ngùng cười cười, sau đó nhịn không được hỏi, “Cho nên em nguyện ý xem xét lời cầu hôn của anh?”

Harry vừa nói vừa nằm xuống ôm Draco. Lần này Draco cũng ngoan ngoãn nằm, không nghịch ngợm vặn vẹo.

Im lặng đến mấy phút.

Draco không trả lời Harry, Harry không thúc giục, giống trước, lấy tay khẽ vuốt ve lưng Draco.

Đến khi Harry nghĩ đêm nay sẽ không được đáp án, trong bóng đêm toát ra giọng nói cứng nhắc của Draco.

“… Anh đã nghĩ rõ ràng?”

“Đương nhiên, không thể rõ ràng hơn.”

“Được rồi.”

“?”

“Em nói, được rồi.”

“Em đáp ứng!?” Giọng Harry to hơn.

“Em đáp ứng ‘xem xét’ lời cầu hôn của anh.”

“… A, vậy cũng rất tuyệt…” Giọng Harry lập tức suy yếu hơn nhiều.

“Sau đó em đồng ý.”

2 giây sau, phòng đột nhiên sáng lên.

Harry còn không cần dùng đũa phép.

Anh đẩy chăn ra ngồi dậy, nhìn Draco vô tội, hung tợn hỏi,

“Em nói cái gì!?”

“Em đồng ý lời cầu hôn, hình như đó là biện pháp duy nhất để lên giường với anh.” Draco vặn vẹo, chỉ chỉ chăn, “Em hơi lạnh, em là bệnh nhân.”

Nhưng kỳ thật Draco không quá cần chăn, vì Harry ôm chầm lấy anh, rất lâu, dùng nhiệt độ cơ thể cùng với hôn nồng nhiệt bảo đảm bọn họ có độ ấm cao hơn tiêu chuẩn bình thường.

Buổi sáng hôm sau, vợ chồng Malfoy mang Scor về nhà trọ của Draco nhưng họ phát hiện nhà trọ vẫn im ắng, dù sao hôm nay là chủ nhật, 10h còn ở trên giường cũng là bình thường, cho nên bọn họ chỉ có thể chờ ở phòng khách.

Narcissa lo lắng đi tới đi lui trước cửa phòng ngủ, “Không biết Draco đỡ hơn không?… A, đều là em không chú ý, em nên nghĩ đến thằng bé không thể ăn cay như vậy.”

Lucius ngồi ở sô pha an ủi, “Là Draco, không phải em sai,Harry ngày hôm qua cũng nói.”

Trước khi đến đây ông đã đọc báo, đôi người yêu Potter Malfoy ngọt ngào cầm tay đến St. mungo, bệnh viện chính là quán Cafe. Ông quyết định mình cũng nên tìm thời gian nhìn bác sĩ, xác nhận khỏe mạnh, dù sao áp lực của ông cũng rất lớn.

“Lát nữa nên bảo Harry nói rõ ràng hơn, Draco sẽ không nói thật.” Narcissa sầu lo bất mãn.

“Con đi gọi Harry, lười ngủ nướng là không nên.”

Scor nhảy xuống sô pha, chạy đến phòng ngủ Draco.

Nhưng cậu bé lập tức bị Narcissa kéo về, “Từ từ, hiện tại con không thể đi vào.”

“Vì sao?” Scor nghi hoặc hỏi.

Phòng Draco Scor lúc nào cũng có thể đi vào chơi a.

Narcissa há miệng thở dốc, không thể nói mình không muốn Scor nhìn thấy hai người đàn ông trơn ôm nhau, bà khó được khó nói, vì thế quay đầu, “Thân ái, anh đi.”

Lucius lập tức quái dị trừng vợ. Ông biết Narcissa nghĩ tới cái gì, trực giác cự tuyệt, “Anh cũng không muốn nhìn thấy, nhờ.”

“Vậy chả lẽ em đi?” Narcissa không đồng ý nhíu mày.

“Nhìn thấy cái gì?” Scor mở to mắt tò mò hỏi, “Bên trong có cái gì sao?”

Lucius không biết nói gì, đương nhiên ông không thể để vợ nhìn thấy người đàn ông khác trần truồng… Cho dù người kia là con và ‘vợ’ con. Sắc mặt Lucius không tốt, đứng lên lầu bầu, “Được rồi được rồi, anh đi, khi mở cửa nhớ rõ che mắt Scor và mắt em, đương nhiên, anh cũng sẽ che…”

Nhưng thật may mắn, khi Lucius chuẩn bị ‘mạo hiểm’, cửa phòng ngủ im lặng bị đẩy ra.

Harry đi ra, quần áo coi như đầy đủ, nhưng tóc tán loạn, anh gãi đầu, “Chào buổi sáng, mọi người đã đến?”

Narcissa lập tức tiến lên, “Draco có khỏe không?”

“Draco còn ngủ, nửa đêm lại sốt. Đã hạ sốt.” Harry trung thực báo cáo.

“Đều là cô không tốt.” Narcissa lại bắt đầu tự trách, “Cô càng phải chú ý.”

Harry ngốc vỗ vỗ vai bà, “Về sau chúng ta chú ý là tốt rồi, trước cháu cũng vẫn cho Draco ăn cay…”

Narcissa ảo não nói, “Nhất định là cốc nước hạt tiêu xanh sai! Cô nên ngăn cản Draco uống…”

Sắc mặt Harry có chút quái dị, “… Nghe thực cay.”

Nhưng nhìn thấy Narcissa lại tự trách, anh nhanh sửa miệng, “Đúng rồi, Draco đã nhận lời cháu.”

“Nhận lời cái gì?” Narcissa còn nghĩ Draco khỏe mạnh.

“Draco đồng ý kết hôn!” Harry cười cười, “Làm sao bây giờ, nhẫn còn chưa xong.”

Narcissa lập tức trừng lớn mắt, “Cái gì!? Thật sự!?”

Lucius cũng há miệng thở dốc, lại nhắm lại, không thể bình luận.

“Quá tuyệt vời!!” Scor hoan hô, “Về sau chúng ta có thể ở với nhau!”

Narcissa cổ vũ ôm Harry, “Quả thật quá tuyệt vời!!”

“Cô biết sẽ thuận lợi!! Chúc mừng Harry!!”

Lúc này từ phòng ngủ truyền ra một giọng nói lạnh lạnh.

“Có cái gì con đã bỏ qua? Mọi người thật sự không giống lần đầu tiên gặp mặt.”

Nhà Malfoy và thành viên mới Harry quay đầu lại, Draco ôm ngực, dựa cửa nhìn bọn họ.

Chạng vạng cùng ngày, Mione và Ron trở về.

Vâng theo thói quen, Mione đương nhiên là lật báo chí đọc.

Khi Ron tắm, Mione mở lớn miệng, khiếp sợ nhìn đầu đề báo.

Cô không thể quyết định có nên thiêu hủy để tránh lát nữa Ron phát bệnh tim hay không.