[HP Đồng Nhân] Hero

Chương 7: Ưng viện .




Lúc này, bàn ăn bắt đầu mang thức ăn lên, thịt bò nướng, gà nướng, thịt heo, thịt dê, lạp xưởng, thịt xông khói cùng bò bít- tết, còn có cà chua, khoai lang nướng, khoai điều, bánh pudding Yorkshire, tuyết lê, cà rốt nấu với thịt, sốt cà chua, còn có kẹo cứng vị bạc hà.

Những năm gần đây sống ở gia đình Dursley, Harry đã dưỡng thành thói quen ăn uống rất ít, ăn một chút liền no. Vì  không muốn bữa ăn kết thúc quá sớm, Harry đành thong thả từ từ cắt một miếng thịt bò trước mặt. Sau đó cẩn thận quan sát dãy bàn giáo sư, Hagrid đang nâng chén uống điên cuồng, Giáo sư McGonagall cùng cụ Dumbledore đang nói cái gì đó, Dumbledore tựa hồ chú ý tới Harry, nghịch ngợm nháy mắt với cậu, Harry nở nụ cười, đồng thời trong lòng cũng buông xuống một khối đá lớn: xem ra Dumbledore cũng không ghét chuyện cậu phân đến Ravenclaw, cũng đúng, không uổng công cậu ở trước mặt Hagrid cố ý biểu hiện sự cuồng nhiệt đối với sách vở. Cậu lại nhìn về phía Snape, hắn đang không kiên nhẫn nghe Quirrell bên cạnh đang lắp ba lắp bắp nói cái gì đó.

Đột nhiên, Snape lướt qua khăn quàng của Quirrell nhìn thẳng vào mắt Harry.

Màu đen đối diện màu xanh biếc.

Hờ hững tĩnh mịch đối diện bình tĩnh cô đơn.

Sau đó vết sẹo trên trán cậu bỗng nhói lên, phỏng rát, Harry thu hồi tầm mắt nhìn chăm chú Snape, ngược lại nhìn thẳng vào cái ót của Quirrell.

Sát ý của ngươi che dấu còn không tốt a, Voldemort.

Harry nhìn chằm chằm Quirrell một lát, rũ mắt xuống, từ từ ăn thịt bò với bánh pudding Yorkshire, động tác tao nhã đúng chuẩn, có thể không cầu kỳ hoa mỹ như đám quý tộc bên Slytherin, nhưng cũng đủ gọn gàng lịch thiệp, là một loại mỹ cảm nói không nên lời.

“Có chuyện gì vậy bạn?” Harry buông dao nĩa, ngẩng đầu, hỏi tân sinh từ năm phút trước đến giờ vẫn theo dõi cậu.

Cậu nhóc tóc xám đối diện lập tức đỏ mặt, “Thực xin lỗi! Thực xin lỗi! Tớ là Evan Sippus! Mong được giúp đỡ nhiều!”

Harry ôn hòa nở nụ cười, “Tớ là Harry Potter, Mong được giúp đỡ nhiều!”

Harry không biết chính là, vừa rồi khi cậu quan sát dãy bàn giáo sư, các tân sinh khác đều đang tự giới thiệu, chỉ có một người cậu yên lặng ăn cơm, điều này làm cho rất nhiều Ravenclaw muốn làm quen với cậu chùn bước. Mà biểu hiện ôn hòa vừa rồi của Harry khiến cho bọn họ buông lo lắng xuống, một đám bắt đầu hướng Harry giới thiệu tên mình.

“Tớ là Terry Boot!”

“Tớ là Padma Patil!”

“Stewart Ackerly!”

“Orla Quirke!”

Cứ như vậy nhóm Ravenclaw dưới không khí vô cùng hài hòa khoái trá hưởng dụng bữa tối.

Cuối cùng, khi bánh ngọt cũng đã ăn xong, Dumbledore lại đứng lên, toàn trường lập tức yên tĩnh trở lại.

” Nào, nếu tất cả mọi người đã ăn uống no đủ, ta muốn nói thêm hai câu nữa. Ở học kỳ mới bắt đầu, ta muốn nói với các con vài việc cần lưu ý.”

“Tân sinh phải đặc biệt chú ý: Vườn Cấm cạnh trường nghiêm cấm Học sinh tiến vào. Điểm này những học sinh lớp trên cũng phải nhớ kỹ.” hai mắt Dumbledore sáng ngời hữu thần hướng về phía anh em nhà Weasley.

“Đồng thời,  giám thị Filch  của chúng ta muốn ta nhắc nhở các con, ngoài giờ học không được sử dụng Pháp thuật trên hành lang.”

“Các trận Quidditch sẽ được tiến hành vào tuần thứ hai của học kì, nếu trò nào muốn tham gia thi đấu cho đội bóng của Nhà, hãy đăng kí  với cô Hooch.”

“Cuối cùng, ta phải cảnh cáo các con, nếu không muốn gặp phải cái chết cực kì thảm khốc ngoài ý muốn, thì xin đừng đi vào hành lang tầng bốn phía bên phải.”

Nhóm Ravenclaw nhỏ giọng nghị luận một chút quyết định này, đều cho rằng đây là một nghiên cứu có thể đăng lên nhật báo.

Cuối cùng, mọi người dưới sự hướng dẫn của Dumbledore cùng nhau hát vang bài ca của trường, sau đó cùng Huynh Trưởng Helen Thaisz đi đến tháp tây lâu đài. Đó là phòng nghỉ công cộng và ký túc xá của Ravenclaw.

Sau khi đi qua thang gác xoay tròn, cuối cùng bọn họ đi đến trước một cánh cửa, trên cửa không có tay nắm, cũng không có lỗ chìa khóa, chỉ có một khối gỗ trống trơn cũ xì, mặt trên có một thứ để gõ cửa hình con chim đại bàng màu đồng.

Helen Thaisz gõ cánh cửa, miệng ưng lập tức mở ra, nhưng không có phát ra tiếng chim kêu mà vang lên một tiếng nói ôn nhu êm diệu:

“Nếu không lên tiếng, mi nói ra tên ta;

Có điều mi lại phải cất tiếng.

Nhưng nếu mi có thể nói tên ta ra,

Thì sẽ là một kỳ tích.”

Helen Thaisz nghĩ nghĩ, hồi đáp: “Là ‘ trầm mặc ’.”

“Đúng vậy, thân ái.” thanh âm kia nói xong, cánh cửa liền mở ra.

Thaisz quay đầu nói với tân sinh: “Ravenclaw không có khẩu lệnh, chỉ cần trả lời đúng vấn đề của kẻ giữ cửa là có thể tiến vào.”

Phòng nghỉ công cộng của Ravenclaw là gian phòng rộng lớn hình tròn biến ảo khôn lường. Năm thứ bảy Harry từng cùng Luna tới nơi này tìm kiếm vương miện, còn bị Alecto Carrow tập kích, cho nên Harry có chút ấn tượng đối với nơi này. Trên tường là cửa sổ hình vòm đang mở nhìn vô cùng lịch sự tao nhã, được treo những dải lụa màu lam cùng màu đồng, có thể từ cửa sổ nhìn ra phong cảnh xinh đẹp bên ngoài. Trần nhà hình vòm, mặt trên điểm thêm những vì sao chiếu xuống tấm thảm màu lam sẫm. Trong phòng có bàn, giá sách, trong một hốc tường đối diện cánh cửa là bức tượng nửa người bằng cẩm thạch của Rowena Ravenclaw, người phụ nữ này rất đẹp, trên mặt mang một nụ cười chế nhạo như có như không, có chút làm người ta sợ hãi. Trên đỉnh đầu  bà có một chiếc vòng tinh xảo dùng đá cẩm thạch phục chế, đó chính là vương miện Ravenclaw. Mặt trên có khắc một dòng chữ rất nhỏ: “Tri thức bao la là kho báu lớn nhất của con người.”

Huynh Trưởng Thaisz đứng trước pho tượng giới thiệu với tân sinh: “Đây là Rowena Ravenclaw cơ trí, ” mang trên mặt vẻ sùng kính, “Sách vở trong phòng của chúng ta ở phía dưới pho tượng, Học sinh Ravenclaw đụng vào đáy pho tượng là có thể tới đó. Đây là một không gian Pháp thuật phi thường tinh diệu, có lẽ về sau các em có thể học được. Ký túc xá ở sau cánh cửa bên cạnh pho tượng này, bởi vì Học sinh học viện chúng ta là ít nhất trong trường, cho nên mỗi người có thể được hưởng một phòng, sau khi tân sinh tự tìm được phòng khắc tên mình, hành lý đã được đưa tới.”

“Tốt lắm, chúc buổi tối đầu tiên của các em ở Hogwarts có thể ngủ ngon.” Helen Thaisz đẩy cánh cửa phía sau pho tượng, xoay người nói với nhóm tân sinh.

Phía sau cửa là một phòng nhỏ hình bán nguyệt, có tất cả bảy con đường, từng con đường thông tới một ký túc xá của từng cấp. Harry đi vào con đường bên tay trái thứ nhất, rất nhanh tìm được cánh cửa có khắc tên mình, đẩy cánh cửa ra.

Gian phòng không lớn lắm, có kèm theo một phòng tắm, đối với một người vậy là đủ rồi. Vách tường màu lam sẫm, thảm màu đồng. Giường hình tròn có màn che màu lam. Bên giường là một bàn học thật to, hành lý của Harry được để ở nơi đó.

Harry đi rửa mặt, sau khi đem hành lý sắp xếp gọn gàng, xuất ra mười ba quyển sách  về Trường Sinh Linh Giá, đặt vào ngăn tủ ở dưới bàn học, làm một cái bùa khóa.

Trước hôm nay không nhìn, như thế này, đêm đã khuya, liền đi giải quyết cái vương miện kia đi.

Lúc này, một trận đập cửa vang lên, Harry mở cửa liền nhìn, đúng là Huynh Trưởng Helen. Harry mời cô vào cửa, hoang mang hỏi: “Chị Thaisz, còn có chuyện gì sao?”

“Trò Potter, có chuyện cần phải báo cho em,” cô hắng giọng một cái, nghiêm túc nói, “Chuyện tiếp theo chị nói em hãy nghe cho cẩn thận. Nhà Ravenclaw chúng ta nổi tiếng với trí tuệ hơn người, chúng ta theo đuổi tri thức, nhưng mà, tri thức thì lại vô tận, thời gian cũng thì có hạn. Vì thế, Rowena Ravenclaw vĩ đại đã chế tạo ra công cụ chuyển đổi thời gian. Nó mỗi lần chuyển đổi, liền có thể lui lại một giờ đồng hồ, nhiều nhất có thể chuyển 12 giờ, các em có thể lợi dụng khoảng thời gian này đọc sách, nghiên cứu, làm phong phú thêm tri thức của các em. Nhưng dùng công cụ chuyển đổi thời gian để có thêm thời gian không phải chuyện tốt, nó sẽ làm cạn kiệt tính mạng của em, em dùng càng lâu, tuổi thọ của em lại càng ngắn. Chỉ có những Ravenclaw có pháp lực hùng mạnh, sau khi sử dụng công cụ chuyển đổi thời gian mới có thể miễn cưỡng sống đến bảy tám chục tuổi, mà ma lực yếu chút, thường chết trẻ. Bởi vậy Ravenclaw còn định ra một cái quy định, bà đem một hòn đá cảm ứng Pháp thuật để ở trên pho tượng trong phòng nghỉ công cộng, tiệc tối trước mỗi một năm khai giảng, sau lưng pho tượng sẽ hiện ra tên của tiểu phù thủy năm đó có pháp lực hùng mạnh nhất. Chỉ có những người đó mới có thể có được công cụ chuyển đổi thời gian. Các Huynh Trưởng hàng năm phụ trách kiểm tra pho tượng, sau đó đem công cụ chuyển đổi thời gian cho bọn họ. trò Potter, chúc mừng em có được quyền lợi này.” Cô đem một cái đồng hồ cát màu vàng có dây xích dài tinh tế đưa cho Harry.

” Tuy nhiên, chị phải cảnh cáo em, ngàn · vạn · không · được · lạm · dụng · thời · gian! Thời gian và không gian là hai đại nan đề mãi mãi không thay đổi trên thế giới. Mà công cụ chuyển đổi thời gian một khi bị lạm dụng · dùng sai, có lẽ sẽ sinh ra hậu quả không thể cứu vãn.” sau khi thấy Harry gật đầu ánh mắt cô mới trở nên nhu hòa một chút, “Còn có, chuyện này em không được nói với người nào khác, cho dù là đại bộ phận học sinh Ravenclaw cũng không rõ chuyện này lắm. Khi sử dụng hãy ở nơi không người.”

Nhìn theo Huynh Trưởng Helen rời đi, Harry xòe tay ra nhìn đồng hồ cát màu vàng nằm trong lòng bàn tay, câu khóe miệng lên. Này thật đúng là kinh hỉ ngoài ý a.