Hướng Dẫn Chăn Dắt Thiên Địch

Chương 37: Cướp thuyền tinh đạo




Ở đế quốc Thú Nhân, tinh đạo cũng không nhiều.

Đế quốc mạnh mẽ lại hưng thịnh, nào có thể khoan nhượng cho đạo tặc hoành hành ngang ngược trong địa bàn của mình.

Tuy ít nhưng vẫn là có, trong số đó có những tội phạm không muốn nhận tội liền cướp bóc phi thuyền du đãng giữa không gian, kỳ thực cũng có người có chút thân phận, vì không muốn làm mà muốn hưởng thì lén đi cướp của người khác, cũng có vài kẻ là do tinh đạo sinh ra, đời đời kiếp kiếp đều là tinh đạo, ở lại trên vài tinh cầu chưa khai phá...

Khởi nguồn tinh đạo thì nhiều vô kể, nhưng bất kể thế nào cũng không thể phát triển quá lớn mạnh, dù sao hơi lớn một chút liền bị quân đội theo dõi, đồng thời, bọn họ cũng không dám tùy ý làm bậy.

Bọn chúng cướp bóc tài vật trên phi thuyền, phe đế quốc hẳn không rảnh tốn cả đội quân đi đối phó đâu, nhưng nếu dám cả gan giết người hại người, hoặc làm chuyện gì tàn nhẫn gây phẫn nộ, quân đội tuyệt đối có thể trong thời gian ngắn nhất đánh thẳng vào sào huyệt bọn chúng.

Tỷ như Edgar từng tiêu diệt một phi thuyền tinh đạo nắm giữ rất nhiều hàng hóa vận chuyển, bọn chúng vốn là đời sau của một đám bỏ việc mấy trăm năm trước, lúc đó đế quốc Thú Nhân thế cuộc tương đối hỗn loạn, có rất nhiều tinh cầu tư nhân thiếu quản lý, cho nên chuyện bỏ việc là không thể chấp nhận được, bọn chúng cướp khoáng sản rồi trở thành tinh đạo. Lúc này rất có chừng mực, không cướp phi thuyền buôn lậu hay phi thuyền từ các tinh cầu, cũng không giết người, phe đế quốc khong có phái quân đi chèn ép làm gì, kết quả mấy trăm năm trước chúng đổi thủ lĩnh, tự cho là lợi hại, thiếu á thú nhân liền cả gan làm loạn cướp một phi thuyền lữ hành, còn giết vài thú nhân rồi đoạt đi á thú nhân trong đó.

Cuối cùng á thú nhân trốn thoát, liên lạc với quân đội khẩn cấp kể hết đầu đuôi giúp Edgar đưa người tới tiêu diệt.

Những người khác trên phi thuyền chưa từng gặp tinh đạo bao giờ, hiện tại dù sao cũng hơi sợ sệt, nhưng Edgar thật không thể lo lắng nổi... Lại đi coi trọng phi thuyền rách nát này hẳn chẳng có bản lĩnh gì, phi thuyền bọn họ tuy là phi thuyền vận chuyển hàng hóa nhưng trang bị không ít vũ khí, trên phi thuyền còn có quân nhân biết sử dụng cơ giáp, muốn đẩy lùi đối phương đâu có khó.

Bất quá bây giờ, hắn lại không muốn đẩy lùi đối phương.

Đi đến buồng lái, Edgar nhìn bản đồ quét sóng.

Đám tinh đạo kia còn cách bọn họ khá xa, chỉ là một lão phi thuyền vọng cổ, mà sở dĩ Jones biết bọn chúng là tinh đạo là vì... Là vì chủ thuyền tinh đạo chủ động phát tin tức nói cho bọn họ biết.

Vậy xem như là chiêu đe dọa phủ đầu đi, chờ cho người trong phi thuyền bị cướp sợ hãi cùng cực rồi, bọn chúng có thể cướp hàng dễ như ăn cháo.

"Điện hạ, để chúng tôi đánh cho đám tinh đạo kia chạy cong đuôi đi!"

"Điện hạ, ta có cơ giáp, thỉnh cầu xuất chiến!"

"Điện hạ, ta cũng thỉnh cầu xuất chiến!"

Hai trăm quân nhân từ Thiêm tư tinh cầu đều tỏ vẻ háo hức, kích động muốn ra quân.

Bọn họ từ lúc được phân tới Thiêm tư còn chưa từng được chiến đấu thực sự bao giờ, nhiều nhất cũng chỉ là bắt giữ động vật có lực sát thương khá lớn thôi, hiện tại biết mình có cơ hội đi giết tinh đạo, có thể tưởng tượng là hưng phấn cỡ nào a.

"Tạm thời không xuất chiến, chờ bọn chúng tới đã." Edgar nói.

"Chờ bọn chúng tới rồi một mẻ lưới bắt hết sao?" Jeka không nhịn được hỏi, hắn đang đứng mà kích động run người, sắp biến thành thú hình tới nơi, nếu không phải biết kích động biến thành thú hình là biểu hiện không thuần thục, sẽ bị cười chê, hắn khẳng định đã không nhịn được rồi.

"Ừm." Edgar nhàn nhạt gật đầu.

Đám người đang chờ càng kích động.

Thư Thư căn bản không hiểu sao bọn họ lại thế, đó là tinh đạo a! Cậu chưa thấy tinh đạo bao giờ, nhưng chắc không kém cướp biển trên Trái đất là bao đi?

Bình thường xem tiểu thuyết hay xem phim cậu đều rất thích đề tài cướp biển, thậm chí có lần còn cảm thấy cướp biển một mắt rất tuấn tú, nhưng nếu thực sự gặp phải... Cậu nhất định sẽ sợ chết, không muốn gặp chút nào hết, cũng không muốn bị cướp bóc đâu!

Edgar vừa định sắp xếp cho Thư Thư cẩn thẩn, liền thấy bộ dáng lo lắng đề phòng của cậu: "Thư Thư, em về phòng đi, yên tâm, nhất định không xảy ra việc gì đâu."

"Thật sự không sao chứ?" Thư Thư vẫn còn hơi thấp thỏm, tuy Edgar thoạt nhìn rất lợi hại, nhưng ai biết được lỡ như có kẻ lợi hại hơn thì sao?

"Không sao, ta sẽ về với em mà." Edgar dịu dàng nói, nhìn sang Jones: "Bác sĩ Jones có thể chơi với Thư Thư không?"

"Được." Jones gật đầu, vừa nãy gặp phải tinh đạo y cũng hơi sợ, nhưng bây giờ hết rồi, thậm chí rất muốn ra ngoài nhìn xem, nhưng tình hình lúc này, vẫn là thôi đi, đi chơi với Thư Thư vui hơn.

Tố chất thân thể y không bì được với thú nhân, dù có chút thủ đoạn, nhưng đám tinh đạo kia sẽ lộ ra sơ hở cho y bắn trúng thuốc gây mê sao? Đừng đi chuốc lấy phiền toái thì hơn.

Edgar đưa Thư Thư và Jones về phòng, phái người bảo vệ trước cửa, còn phân phó đám quân nhân còn lại: "Chờ lát nữa 2 phi thuyền kia tiếp cận, các ngươi núp trong tối chờ bọn chúng lên một lưới bắt hết. Chú ý đừng để thuyền viên bị thuơng." Kỳ thực để tổ lái đi thực thi nhiệm vụ cũng được, nhưng bọn họ chỉ là thú nhân phổ thông, thực lực thấp kém, Edgar tất nhiên sẽ không để bọn họ mạo hiểm làm gì.

"Điện hạ, vậy còn ngài?" Có người hỏi.

"Ta có chuyện khác cần làm." Edgar đáp.

Bố trí xong xuôi, Edgar chọn một phòng trống, biến về nguyên hình, vẫn là thu nhỏ về hình dáng Thư Thư vừa gặp qua to bằng ngón cái.

Edgar nhìn đuôi mình mình, lại một lần nữa cảm nhận được sự thần kỳ của linh lực.

Phương pháp tu luyện kia cũng không biết tiểu á thú nhân tìm ở đâu ra, giúp hắn có thể tùy ý lớn lên nhỏ đi... Nếu như càng ngày càng nhiều người học theo phương pháp này, nếu như đọa thú có thể học được...

Đương nhiên điều này còn quá sớm để nói trước, đợi tới thủ đô tinh bàn lại với tiểu á thú nhân đã.

Hiện tại... Hắn còn chuyện quan trọng hơn cần làm.

Nghĩ thế, Edgar lại nhìn móng vuốt của mình, sau đó cảm thấy bản thân mình hiện tại vẫn còn hơi lớn.

Nếu như có thể nhỏ hơn tí nữa thì tốt quá... Nhắm mắt lại, Edgar bắt đầu vận chuyển linh lực, mà theo đó, quả nhiên biến nhỏ lại một vòng, chỉ lớn hơn que tăm chút xíu.

Bộ dáng nhỏ bé thế này lại khiến Edgar có chút không quen, nhưng hắn biết với hình dáng hiện tại, người khác rất khó chú ý tới hắn, chớ nói chi là hắn còn có thể dùng linh lực phủ kín toàn thân để giấu mình.

Trên người một tầng linh lực quấn lấy, Edgar đi tới cửa nơi bọn họ vận chuyện hàng hóa, đám tinh đạo kia vẫn chưa tới, nhưng xung quanh đây quân nhân đều đã mai phục cả rồi.

Giờ này hẳn thuyền tinh đạo đã tới gần lắm rồi.

Thuyền trưởng bên kia tên Camus, là một thú nhân hình rắn, cũng là thủ lĩnh tinh đạo này, đoàn tinh đạo cũng không phải một tay hắn thành lập mà là kế thừa từ cha hắn.

Lão trung đoàn trưởng tinh đạo có quyền kiểm soát tuyệt đối với phi thuyền này, trước khi chết giao lại cho con trai độc nhất Camus, ngoài hắn ra không ai có thể thúc đẩy thuyền tinh đạo này, Camus nghiễm nhiên trở thành tân thủ lĩnh.

Nhưng lần này là lần đầu tiên Camus dẫn quân đi cướp bóc từ sau khi kế nghiệp.

Không ngờ vận may của bản thân không tệ, lần đầu ra quân đã gặp được chiếc thuyền cũ kỹ này, vừa nhìn đã biết sẽ không ai đi quan tâm, cướp đoạt cũng không gây ồn ào lắm!

Thấy phi thuyền vận chuyển hàng hóa kia không tỏ vẻ phản kháng, Camus cảm thấy cao hứng cực kỳ.

"Thuyền trưởng, chúng ta vẫn nên cẩn trọng một chút, kẻo rơi vào bẫy của đối phương." Bên cạnh có người nhắc nhở Camus.

"Có bẫy sao? Có thể gạt ai chứ? Chẳng qua chỉ là một chiếc phi thuyền vận chuyển hàng hóa già nua, nhìn không giống như có sức phản kháng..." Thủ hạ của Camus tuy mơ hồ thấy có chút không ổn, nhưng không nói thêm gì, trái lại có phần nóng lòng muốn xông lên.

Tinh đạo không có thân phận, không thể lên mạng không thể tới tinh cầu phồn hoa, kỳ thực sống qua ngày cũng không tốt lắm, chỉ là trên người cơ bản đều có án cũ, đời này chỉ có thể làm tinh đạo, dù muốn thay đổi cũng chẳng được...

Bây giờ có thể cướp được một chiếc phi thuyền vận chuyển hàng hóa, nói không chừng còn có thể tìm được chút đồ mới mẻ... Bọn họ tự nhiên vô cùng hưng phấn.

Hai chiếc phi thuyền cập tới xong, nhóm tinh đạo võ trang đầy đủ, gào thét vọt vào chiếc phi thuyền vận chuyển kia.

Ô? Không có người?

Nhóm tinh đạo nhất thời sửng sốt, nhưng cẩn thận hơn, đáng tiếc đã không còn kịp nữa...

Đám lên trước chỉ là nhãi nhép, thực lực kém, dùng để thăm dò do thám mở đường, đều đã bị quân chính quy bắt gọn.

Đám Jesis phí công chờ đợi, đem đám tinh đạo lẻn lên phi thuyền bắt được lôi về, sau đó đột nhiên phát hiện ra... Nhiệm vụ Hoàng thái tử giao phó đã làm xong rồi, tiếp theo phải làm gì đây?

Bọn họ đều có chút mờ mịt, đúng lúc đó, tinh đạo trên thuyền truyền tín hiệu tới.

"Ta đầu hàng, ta đầu hàng, đừng giết ta!" Một tiếng kêu thảm thiết đau đớn trên thuyền tinh đạo vang lên, một lát sau biến thành khóc lóc cầu tha: "Ta không cố ý đâu mà, sau này sẽ không bao giờ cướp của người khác nữa, xin ngươi thả ta đi..."

Ai đang kêu vậy? Jesis có chút ngạc nhiên.

Người kia hình như là thuyền trưởng Camus của bọn chúng... Nhóm tinh đạo bị bắt có chút câm nín.

Camus tuy thực lực thường thường nhưng cũng là thú nhân 4 sao, bên cạnh còn có thú nhân 5 sao bảo vệ, quan trọng hơn là... Hắn đang ở trên phi thuyền của mình, muốn qua đó phải qua tầng tầng cửa ải, tại sao lại bị bắt được? Những người này rốt cuộc làm thế nào vậy?

Đám tinh đạo kia thấy phiền muộn cực kỳ, Edgar thì lại cảm thấy sự tình quá sức thuận lợi.

Hắn lợi dụng lúc thuyền tinh đạo đột nhập, lén trườn qua đó, trực tiếp tới thẳng buồng lái phòng thủ nghiêm ngặt nhất, quả nhiên thấy tên thủ lĩnh tinh đạo, sau đó đột nhiên hắn biến lớn, dễ dàng bắt sống tên kia...

Thủ lĩnh tinh đạo rít gào khiên đám tinh đạo kia không dám phản kháng, thực ra, thủ lĩnh bị Edgar uy hiếp hạ gục rất thức thời mà dùng quyền hạn củ mình nhốt đám còn chưa rời thuyền lại, bọn chúng cũng đành khoanh tay chịu trói... Vì vậy bên này đám Jesis tiến quân thần tốc, cuối cùng thấy được một số tinh đạo bị Edgar đánh ngất, còn có tên thủ lĩnh bị Edgar trói lại kia.

Tất cả những thứ này và những gì bọn hắn tưởng tượng là khác nhau một trời một vực, gặp phải tinh đạo không phải nên hứng trí bừng bừng đánh một trận thật sảng khoái sao? Sao đang vui chưa gì đã kết thúc thế?

Còn nữa, điện hạ rốt cuộc là làm sao đã bắt được thủ lĩnh tinh đạo rồi?

Đám Jesis nghi hoặc không thôi, sau đó lại không khỏi cảm khái – điện hạ thật quá lợi hại!

Edgar không quản đám lính đang nghĩ gì, hắn còn đang bận dùng đuôi gõ các nút lệnh.

Phá bỏ kiểm soát của tên thủ lĩnh, phong tỏa triệt để một vài khu vực trong phi thuyền, sau đó dùng đuôi quật cho thủ lĩnh tinh đạo hôn mê, rồi quét đuôi đẩy y tới trước mặt Jesis.

Thấy Jesis tóm lấy tên kia rồi, Edgar trở lại thuyền mình, mặc y phục lại cho đàng hoàng.

Trước tiên đến chỗ tiểu á thú nhân, báo cho Thư Thư mình đã tóm gọn hết tinh đạo rồi, sau đó mang theo 200 quân nhân nhốt nhóm tinh đạo bị bắt lúc đầu, đồng thời tước hết vũ khí của bọn chúng.

Jeka yêu thích chiến đấu, cũng thích các tiểu thuyết và phim ảnh thể loại này, tuy là một người linh, nhưng thần tượng mà hắn sùng bái nhất thật là "Tinh đạo vương" thuyền trưởng.

Tinh đạo trong lòng hắn, anh dũng bất khuất phi thường mạnh mẽ, nhưng bây giờ... Nhìn nhóm tinh đạo bị tước hết vũ khí lẫn y phục chỉ còn lại đồ lót, cuộn tròn rúc vào một chỗ, trên người tỏa ra từng luồng từng luồng thối hoắc, hắn cảm thấy các loại ảo tưởng về thần tượng đều sụp đổ hết rồi.

"Tinh đạo sao lại như vậy chứ?" Jeka không nhịn được hỏi.

"Tinh đạo không thế này thì còn thế nào?" Jesis đáp, nhóm tinh đạo cơ bản đều lưu lạc trong vũ trụ, điểm dừng chân cũng là tinh cầu chưa bị khai phá... Có vài tinh đạo và người tinh hệ xa xôi móc nối với nhau sinh sống tốt, nhưng đại đa số tinh đạo kỳ thực đều thiếu thốn rất nhiều thứ, khó mà được tắm một cái cho thoải mái.

Nhắc tới... Chiếc phi thuyền tinh đạo này sử dụng tuy có lịch sử 100 năm, đối với phi thuyền vận chuyển hàng hóa mà nói thì còn mới chán, nhưng bị đám tinh đạo này dày vò xong thì bẩn kinh hồn, y có chút không nhìn nổi nữa rồi.

"Đưa đám này đi tắm đi, tắm xong lại về đây." Edgar nói. Hắn thường xuyên gặp phải cảnh tượng này, không cảm thấy những kẻ này hay phi thuyền bẩn thỉu gì lắm... Nhưng phi thuyền này có cửa sổ, hắn còn dự định cho tiểu á thú nhân tới ngắm sao, nếu vậy, trước tiên phải dọn sạch nơi này đã.

Đám tinh đạo được người của quân đội đưa đi tắm xong, mỗi người đều được đưa một khăn lau, sau đó bị yêu cầu trong một canh giờ phải quét dọn phi thuyền sạch sẽ, nếu không sẽ ném bọn chúng ra khỏi phi thuyền!

Tuy có điều tới vài người máy hỗ trợ, tuy nhiều người, nhưng 1 canh giờ mà muốn quét dọn cả phi thuyền có phải quá khó khăn hay không a?

Đám tinh đạo muốn nói mà nghẹn họng, căn bản không dám phản kháng, chỉ có thể vội vội vàng vàng đi làm việc.

Camus vốn bị đánh ngất xỉu, hiện tại đã tỉnh rồi, hắn cầm khăn lau và thùng nước bắt đầu lần tổng vệ sinh lần đầu tiên trong đời, cả khuôn mặt đều uất ức: "Mấy người này rốt cuộc là ai? Đã lừa gạt chúng ta còn đòi phá phi thuyền, bọn họ không thấy ngại à?" Người lợi hại như thế, có thể lẻn vào phi thuyền phòng ngự chặt chẽ không bị phát hiện làm sao lại dùng tới một chiếc phi thuyền vận chuyển cũ nát chứ? Căn bản là cố ý hãm hại bọn chúng đi?

"Nếu như ta đoán không sai, thủ lĩnh của những người này, là Hoàng thái tử Edgar." Người đứng cạnh Camus nói.

"Ngươi... ngươi nói cái gì?" Camus khiếp sợ nhìn người kia.

"Ngài không phải từng thấy dáng dập của Edgar rồi sao? Đáng lẽ phải nhận ra rồi chứ?" Người kia nhìn Camus.

"Ta chỉ nghĩ là khá giống thôi, hơn nữa thú hình của hắn không phải rắn, đúng không?"

"Hoàng thất nếu thức tỉnh huyết thống sẽ biến thành dáng vẻ kia." Người kia lại nói, đồng thời nhanh chóng chà cọ vách tường.

"Hoàng thái tử tại sao lại muốn sống mái với ta a..." Camus cảm thấy ưu thương cực kỳ, sau đó hắn liền bị đánh một roi, người quất hắn cả giận nói: "Ngươi mau làm việc đi, đừng có biếng nhác!"

Camus ủy ủy khuất khuất bắt tay vào việc.

Người hồi nãy nói chuyện với Camus nhìn hắn vậy thì thở dài, sớm biết người này chỉ cần bắt lấy đe dọa một phen là giao ra quyền kiểm soát, hắn đã sớm cướp phi thuyền về tay lâu rồi!

Bất quá, cho dù có cướp được đi chăng nữa, nếu thấy chiếc phi thuyền vận chuyển này thì cũng vẫn đi cướp đoạt, đến lúc đó lại rơi vào hoàn cảnh như bây giờ...

Chỉ là Hoàng thái tử đến cùng là bị sao vậy? Tự dưng lại bắt bọn chúng tẩy sạch phi thuyền...

Sau một giờ, Edgar lên phi thuyền xem xét một lượt, điều khiển linh lực tạo ra nước tẩy sạch lại mấy cửa sổ lần nữa, cuối cùng coi như hài lòng, sau đó gọi Thư Thư tới: "Em muốn ngắm sao phải không, nơi này có thể nhìn thấy đó."

"Tuyệt quá!" Thư Thư nằm nhoài trên cửa sổ, vui mừng nhìn ra bên ngoài.

Thật không ngờ làm một con chuột đồng nhỏ mà còn có cơ hội được ngắm trời cao!

Thư Thư cảm thấy mình đã không còn là chuột đồng bình thường nữa, hiện giờ nó là chuột đồng va chạm xã hội nhiều nhất thế giới này!

Được rồi, người trên thế giới này va chạm xã hội nhiều lắm, cho nên cậu cũng chẳng lợi hại gì cho cam...

Bất quá đồ đệ của cậu không tệ: "Edgar, anh thật là lợi hại! Tôi vừa nói muốn nhìn thấy sao trời, liền giúp tôi nhìn thấy."

Khóe miệng Edgar hơi cong lên.

Đám người Jesis thật không còn lời nào để nói, lúc trước bọn họ thật tò mò, không hiểu Hoàng thái tử điện hạ sao đột nhiên muốn cướp chiếc thuyền tinh đạo này, hóa ra là vì muốn lấy lòng á thú nhân?

Hoàng thái tử điện hạ đã lợi hại rồi, còn có nhiều trò để lấy lòng tiểu á thú nhân như thế... Bọn họ nhất định phải học hỏi, sau này không lo không cưa đổ được á thú nhân rồi!

Thư Thư kéo Edgar cùng ngắm sao, Edgar còn cố ý dặn người lái phi thuyền tới gần mấy hành tinh dọc đường, để cậu có thể thấy được cảnh tượng trên cao của chúng, cậu càng kích động ôm lấy cánh tay Edgar.

Mặc dù đã ngồi phi thuyền chừng mấy ngày, nhưng cho tới giờ phút này, Thư Thư mới được có cảm giác đang bay trên trời cao, trôi nổi giữa vũ trụ.

Cùng lúc ấy, cách đó không xa, có một chiếc phi thuyền phát hiện tình huống bên này, thấy hai phi thuyền cập vào một phi thuyền khác.

"Thuyền trưởng, phía trước có hai phi thuyền!"

"Trong đó một là của Camus, cha hắn chết chưa được mấy ngày đã đi đánh cướp, còn đụng tới một phi thuyền vận chuyển hàng hóa, vận may không tệ."

"Thuyền trưởng, tên Camus kia không có bản lãnh gì, bọn hắn bây giờ mới đánh cướp được một phi thuyền hàng hóa, phỏng chừng đang hỗn loạn, chúng ta có nên..."

Cũng không biết là Edgar số may hay là xui xẻo nữa, chiếc phi thuyền kia cũng là tinh đạo.

Bấy giờ bên kia đang bàn mưu tính kế, mà người thuyền trưởng kia nghe thủ hạ nói đủ thứ xong, lộ ra vẻ mặt đắc ý: "Chúng ta hôm nay tới đây còn không phải vì tên Camus kia sao?"

Cha Camus chết, hắn lại chẳng có uy vọng gì... Lúc này tuyệt đối là cơ hội nuốt trọn tốt nhất.. Hắn mang thủ hạ tới đây, chính là vì phi thuyền trong tay Camus.

Đoàn tinh đạo này không vội tiếp cận như Camus, phi thuyền bọn chúng tốt hơn, trang bị vũ khí cũng cao cấp, vừa xuất hiện đã bắn vài phát về phía phi thuyền bên này.

Đạn pháo để lại trên phi thuyền Camus một ít vết tích, phi thuyền chao đảo một hồi, sau đó, âm thanh đầu hàng của Camus vọng ra...

"Camus kia đúng là thứ vô dụng!" Trung đoàn trưởng tinh đạo bên kia khinh thường nói, sai thủ hạ qua tiếp quản phi thuyền Camus.

Thuyền vừa cập bến, thủ hạ của hắn đã như sói đói xông lên, sau đó chỉ thấy đám Camus hạ vũ khí, quần áo đơn bạc đứng trước cửa khoang thuyền chờ đầu hàng.

"Camus, làm khá lắm, ngươi không phải nên sớm dựa vào chúng ta sao?" Đám tinh đạo mới tới cười ha ha, thậm chí đùa giỡn Camus: "Ha ha, Camus tẩy rửa thuyền thật sạch sẽ, quả là giống y như á thú nhân vậy, phi thuyền giữ gìn sạch sẽ nhìn là biết ngươi rất ngoan hiền... Hay là làm á thú nhân để ta được sảng khoái đi? Tới lúc đó nhất định ta sẽ từ từ "yêu thương" ngươi!"

Camus run lên, nhưng nghĩ tới điều gì xong lại không tức giận, trái lại có chút thương cảm cho tên kia.

Đúng như dự đoán, chẳng được bao lâu, có tiếng thủ lĩnh tinh đạo truyền tới.

Tên thủ lĩnh này không có mất mặt xin tha như Camus, nhưng cũng nói: "Hỏa Diễm tinh đạo đoàn, toàn bộ hạ vũ khí, phi thuyền của chúng ta bị bắt sống rồi."

Tên vừa trêu chọc Camus mặt lơ ngơ, bọn chúng đang định bắt người khác, sao lại thành bị người ta bắt sống rồi? Hắn còn chưa kịp nghĩ rõ ràng, đột nhiên quân chính quy vọt ra, trong đó còn có ngươi mặc cả cơ giáp!

Gay to! Rơi vào mai phục rồi!

Bên kia, Edgar đang vận dụng tất cả các kỹ năng mấy ngày nay học được sảng khoái đánh ngất thuyền trưởng tinh đạo.

Phát hiện thấy thuyền tinh đạo này cao cấp hơn cái kia, hắn lại một lần nữa bắt bọn chúng quét tước sạch sẽ phi thuyền, tính toán trước lộ trình, dùng phi thuyền này mở đường, phi thuyền Camus sẽ theo sau, thẳng tiến tới thủ đô tinh.

Bởi vậy, tốc độ đã nhanh hơn rất nhiều, chẳng mấy ngày nữa mà tới nơi rồi.