Hữu Tử Sự Cánh Thành

Chương 45: Nguyên nhân




Mắt thấy người xung quanh tụ tập lại xem náo nhiệt càng ngày càng nhiều, Lâm Tiểu Khởi nhắc nhở bọn họ nói: "Đi nhanh đi, bác gái e rằng ở nhà chờ con dâu sốt ruột rồi, các cậu còn muốn tiếp tục mua quà sao?"

Cậu thuận miệng tiếp nhận lời nói dối Chu Chu thêu dệt ra tiếp tục thêu dệt, mặc dù chuyện này không đáng tin nhưng cậu vẫn là muốn nói câu "Các anh em, làm tới xinh đẹp", đương nhiệm giả bộ Vi Ny tới đả kích tiền nhiệm gì đó thật là quá sảng khoái, đặc biệt là ở trước mặt mọi người đánh mặt Giản Thẩm Du, so với cách làm cậu trước kia nghĩ lén lén lút lút úp bao Giản Thẩm Du xả giận tốt hơn, không hổ là hoa hoa công tử chơi bụi hoa, hai hàng này gộp lại quả thực vô địch a, Giản Thẩm Du ở trước mặt bọn họ bại hoàn toàn, lỗ mất bà xã lại thua thiệt mặt mũi.

Mấy người nhanh chóng rời khỏi trung tâm thương mại, Vi Ny mắt sắc nhìn thấy xung quanh có người lấy điện thoại di động ra đang chụp ảnh hoặc quay video, cô oán hận trừng mắt nhìn Giản Thẩm Du một cái, trong đầu mở mộng ra vô số loại chuyện tính khả năng diễn biến.

Chờ 3 người bọn họ sau khi ngồi vào trong xe Chu Chu mới thở phào nhẹ nhõm, Chu Chu sau khi từ trên xuống dưới đánh giá qua Vi Ny mới trêu chọc nói: "Không nghĩ tới cô vậy mà cũng từng có tình sử nhấp nhô trầm bổng gập ghềnh như thế, quả thật người không thể nhìn bề ngoài, sau này tiếp tục tìm đàn ông vẫn là cảnh giác cao độ đi, đừng chó mèo loạn thất bát tao gì đều có thể vừa ý."

Vi Ny thuận tay cho y một cái: "Đừng tưởng rằng anh giả mạo làm đàn ông của tôi là có thể mặt nghiêm túc tới giáo dục tôi, làm như tôi không biết chút chuyện chăn gối của anh, cùng Giản Thẩm Du so ra anh cũng không mạnh hơn bao nhiêu, còn dám phồng má giả làm người béo chó chê mèo lắm lông."

Chu Chu sắc mặt tối sầm, rướn cổ nhìn Lâm Tiểu Khởi: "Cậu nói với cô ta?"

Lâm Tiểu Khởi lắc lắc đầu: "Tớ rảnh tới phát chán sao mà nói với Vi Ny chút chuyện này của cậu, tự mình thân xiêu bóng tà còn sợ người khác nói, sớm biết ngày hôm nay cậu còn không giữ mình trong sạch!"

Vi Ny tóm chặt tai y xoay cổ y qua chỗ khác, cười hắc hắc: "Xấu hổ à, không sao đâu, anh nói như thế nào cũng so với Giản Thẩm Du mạnh hơn năm mươi bước, ít nhất bạn gái cũ của gã trước mặt vạch trần bộ mặt thật xấu xa của gã rồi chuyện tốt của gã, bạn gái cũ của anh thì ở sau lưng tuyên dương chuyện của anh, yên tâm, cô ta chưa nói anh có bao nhiêu tra, chỉ nói anh đối với cô ấy có bao tốt cô ấy có bao yêu anh hi vọng tôi có thể bỏ qua thành toàn cho hai người các anh, nữ nhân bao thiện lương, chịu vì bạn trai cũ làm tới phần này quả thực là tấm gương của tất cả tiền nhiệm!"

Cô nói cực kỳ nghiêm túc, chỉ là dùng ngữ khí trịnh trọng kì sự như vậy để giễu cợt Chu Chu tạo thành cảm giác tương phản to lớn, Lâm Tiểu Khởi "Xì" cười ra tiếng.

Chu Chu không nghĩ tới Vi Ny đi theo y chơi mấy ngày liền gặp phải loại phiền toái này: "Sao cô không nói với tôi?"

Vi Ny không sao cả nhìn y một cái: "Nói với anh có ích lợi gì, anh tiếp tục đi tìm cô ấy nói anh không yêu cô ấy bảo cô ấy đừng si tâm vọng tưởng? Hay là giúp tôi giải thích tôi với anh là quan hệ hữu nghị rất thuần khiết?" Người ta tin sao.

Chu Chu lắp ba lắp bắp nói: "Tôi đã sớm nói với cô ấy vô cùng rõ ràng, tôi...... tôi kỳ thực cùng cô ta không có gì, cô ta hồi bé chịu kích thích quá mức đầu óc có bệnh, nhiều năm như vậy vẫn không tốt, tôi cùng nữ nhân khác chơi đùa một chút còn có thể, nhưng người như cô ta tôi chưa từng trêu chọc qua, thật đấy."

Lâm Tiểu Khởi càng nghe càng có cái gì không đúng, như thế nào lời này của Chu Chu nói tới giống như là giải thích sau khi ngoại tình bị vợ bắt được, trước khi gặp phải Giản Thẩm Du hết thảy không phải đều vẫn còn rất bình thường sao, Vi Ny là bạn cậu, Chu Chu cũng là bạn cậu, cậu nhờ Chu Chu làm dẫn đường cho Vi Ny, giữa bọn họ là quan hệ hữu nghị thuần khiết......

Chờ chút, hình như phía Chu Chu không phải là thuần khiết như vậy, Chu Chu còn từng cầm ảnh Vi Ny giả mạo bạn gái tương lai cho Chu mẹ xem, cậu tự mình cũng không lo lắng qua hai người bọn họ có thể phát sinh tình huống hay không?

Vi Ny cũng phát hiện dị thường trong lời nói của Chu Chu, cô liền muốn rời khỏi thành phố Hải Lam, lần sau nói không được lúc nào thì trở lại, đối với Chu Chu cô chỉ coi như là bạn bè chơi vui, chuyện như vậy nhất định phải nói rõ ràng, gặp phải một tra nam là đủ rồi, cô cũng không muốn tiếp tục dây dưa ra chuyện nói không rõ nữa.

"Mặc dù tôi với anh quen biết không bao lâu, thậm chí ngay cả bạn bè đều không tính là, nhưng tôi vẫn là hữu tình nhắc nhở anh một câu: Chuyện như vậy sớm xử lý chút đi, kéo thời gian càng dài đối với ai cũng không tốt, anh cũng đừng lãng phí thanh xuân của con gái người ta."

"Tôi không phải ý tứ này, tôi là nói......"

Chu Chu nóng lòng giải thích lời của mình, Vi Ny lại lạnh giọng cắt đứt y.

"Tôi mệt rồi, về khách sạn đi, sáng mai phải kịp máy bay."

Một đường yên tĩnh, lúc Chu Chu lái xe đến khách sạn Vi Ny xuống xe cũng không quay đầu lại rời đi, ngay cả một câu mời bọn họ đi lên ngồi một chút cũng không có, Lâm Tiểu Khởi trong lòng rõ ràng Vi Ny là đang trá hình cự tuyệt Chu Chu.

"Cậu nghĩ thế nào?" Lâm Tiểu Khởi buồn bực chính là Chu Chu thích Vi Ny tựa hồ tới không có chút nào báo trước, một khắc trước vẫn là bạn tốt giúp cô giải vây, một khắc sau liền ám hiệu mình đối với cô có ý tứ, thật là phát triển thần thánh.

Chu Chu mím môi không lên tiếng, thật lâu mới tới một câu: "Tớ động tâm rồi." Lúc y nghe được Vi Ny từng chữ từng câu chỉ trích Giản Thẩm Du động tâm rồi, nếu như nói lúc trước y đối với Vi Ny chỉ là có hảo cảm như vậy tại một khắc kia cánh tay y khoát lên vai Vi Ny y liền xác định người này là chính mình muốn, bất quá là nhất thời muốn hay là cả đời muốn y cũng nói không được, cho nên y mơ hồ nói ra suy nghĩ để cho Vi Ny quyết định.

Một khắc kia Vi Ny cự tuyệt y trong lòng y thở phào nhẹ nhõm, không nói ra là cái cảm giác gì, tình cảm tới quá nhanh đi cũng quá nhanh, ngay cả bản thân y đều cảm thấy là nhất thời kích động mê luyến bá khí của Vi Ny mới tùy tiện mở miệng.

Lâm Tiểu Khởi trầm mặc hồi lâu: "Tớ không thấy các cậu khả quan." Một vừa bị tra nam tổn thương qua vết thương còn đang kết vảy, một là cao thủ tình trường so với tra nam cũng không kém là bao, thấy thế nào Vi Ny cũng chỉ là phần chịu tổn thương.

Đưa Lâm Tiểu Khởi tới dưới lầu nhà cậu, lúc Lâm Tiểu Khởi xuống xe mới nghe được Chu Chu nhẹ nhàng một câu: "Tớ vừa rồi đầu óc hồ đồ rồi."

Cũng không biết là đang nói mình kích động tỏ thái độ với Vi Ny là hồ đồ hay là đang nói đối với Vi Ny động tâm hồ đồ.

Mấy ngày tiếp đó Lâm Tiểu Khởi đều suy nghĩ chuyện này.

"Anh nói cậu ấy rốt cuộc có ý gì?" Lâm Tiểu Khởi sờ cằm đứng ở cửa phòng bếp, nam nhân nhà cậu bất kể là công việc hay là xuống bếp đều có mùi vị như vậy, nhìn thế nào cũng nhìn không đủ.

Nam nhân trong phòng bếp bận rộn ung dung phối tốt đủ loại đồ ăn chuẩn bị đặt xuống nồi: "Cậu ấy rảnh rỗi phát chán."

Đối với Tiểu Khởi hai ngày này tất cả tinh thần đều suy nghĩ chuyện của người khác Nguyên Uyên rất không hài lòng, không riêng lớn ở chung một chỗ với anh không chuyên tâm kia, nhỏ cũng không làm người ta bớt lo kia, kể từ sau khi biết mình là cha nhóc gặp mình giống như không nhìn thấy vậy, suốt hai ngày không cùng mình nói qua một câu.

Cho nên hai ngày này Nguyên Uyên vừa tan ca liền về nhà vì hai bảo bối chuẩn bị cơm tối, tranh thủ sớm bắt tay giảng hòa với Bồng Hao.

Lâm Tiểu Khởi nghĩ một lát không cho ra kết luận dứt khoát mặc kệ chuyện này, dù sao hai người trong cuộc cũng không gấp gáp mình gấp cái gì, Vi Ny hôm nay đã rời khỏi thành phố Hải Lam, trước khi đi cậu và Chu Chu đi tiễn cô, ba người giống như cái gì cũng chưa phát sinh, ai cũng không đề cập tới sự kiện kia.

Ăn cơm xong Bồng Hao không có giống như hôm qua không nói một lời yên lặng về trong phòng mình chơi đùa, nhóc đứng bên cạnh bàn cơm lắp bắp nhìn Lâm Tiểu Khởi nói: "Ba ba, ngày mai...... có thể gọi Gia Gia tới nhà chơi không?"

Ngày mai là chủ nhật, cậu đã sớm nói tốt với Mông Lạc Dịch để cho Gia Gia tới chơi, chỉ là hôm đó ở trung tâm thương mại sau khi phát sinh sự kiện kia cậu không biết Mông Lạc Dịch có thể sinh lòng ngăn cách hay không, cậu đối với gút mắc giữa Mông Lạc Dịch và Giản Thẩm Du một chút cũng không rõ ràng lắm, Vi Ny sau khi xuất khẩu thành chương đem Giản Thẩm Du chế nhạo một hồi sắc mặt Mông Lạc Dịch cũng không dễ nhìn, không biết là bởi vì hắn đã sớm nhìn rõ ràng bộ mặt thật của Giản Thẩm Du hay là mới vừa biết được Giản Thẩm Du là một tra nam.

Lâm Tiểu Khởi lấy điện thoại di động ra nói với Bồng Hao: "Ba ba đương nhiên đồng ý để cho Gia Gia tới chơi, nhưng con trước tiên gọi điện thoiaj hỏi ý kiến Gia Gia một chút đi, hỏi bạn ấy một chút thời gian cụ thể ngày mai tới ba ba cũng có thể sắp xếp tốt."

Ngay sau đó bấm số điện thoại của Mông Lạc Dịch.

Bồng Hao hô to một tiếng cầm điện thoại di động qua đứng ở góc tường gọi điện thoại, Lâm Tiểu Khởi buồn cười lắc lắc đầu, con trai lúc nào thì dưỡng thành loại thói quen này rồi.

Bồng Hao gọi điện thoại xong liền chạy tới ngồi ở trên ghế sa lon bên cạnh Lâm Tiểu Khởi đang xem ti vi: "Ba ba ba ba, Gia Gia nói bạn ấy ngày mai 10h sáng đến nhà chúng ta."

"Ừm, còn nói cái gì?" Lâm Tiểu Khởi thấy bộ dạng bé muốn nói lại thôi hỏi.

Bồng Hao không được tự nhiên uốn tới ẹo lui: "Chính là...... Làm đồ ăn ngon cho Gia Gia." Thanh âm nhóc càng ngày càng nhỏ, mấy chữ cuối cùng cơ hồ không nghe thấy.

Lâm Tiểu Khởi ra vẻ khó xử nói: "Nhưng ba ba không biết nấu cơm a, con cũng biết, ba ba chỉ biết làm cơm chiên trứng, nhưng Gia Gia không phải là không thích ăn sao, vậy ba ba làm mì sợi cho Gia Gia được rồi."

Cậu nói trịnh trọng, nhìn thấy Bồng Hao nghe được lời của cậu sắc mặt cơ hồ muốn khóc lên dưới đáy lòng thở dài, không phải cậu nhất định phải làm khó dễ Bồng Hao, mấy ngày qua Bồng Hao đối với Nguyên Uyên không thèm để ý cậu nhìn nhất thanh nhị sở, hai người bọn họ đều là người cậu thích nhất, cậu không hy vọng giữa hai cha con này có cái gì cản trở.

Xét đến cùng chuyện này là mình không có xử lý tốt, thế cho nên Bồng Hao từ trước tới giờ sống ở gia đình đơn thân, mặc dù chưa từng nhắc tới một người cha khác của nhóc, nhưng Bồng Hao tựa hồ có một loại nhận thức kỳ quái, đó chính là bé bị một người cha khác vứt bỏ, chợt ngẩng đầu dùng thanh âm vang dội nói: "Ba ba, đồ ăn vặt của con không nhiều lắm, chúng ta đi mua thêm chút đồ ăn vặt cho Gia Gia ăn có được hay không?"

Lâm Tiểu Khởi không rõ phần quật cường này của Bồng Hao đến tột cùng giống ai, còn nhỏ tuổi đã không chịu dễ dàng cúi đầu với người khác, thật là khiến cậu không có biện pháp.

Cậu nhu nhu tóc Bồng Hao: "Tại sao không đi tìm ba ba Viên Viên chứ? Con hôm đó còn nói với Gia Gia muốn mời bạn ấy ăn cơm cha làm, chớp mắt một cái đã quên rồi sao?"

Bồng Hao đầu chui vào trong ngực Lâm Tiểu Khởi, thanh âm buồn bực nói: "Không có."

"Nói với ba ba trong lòng con là nghĩ như thế nào, hiện tại chỉ có hai người chúng ta, con có lời gì đều có thể nói với ba ba." Lâm Tiểu Khởi đối với bé hướng dẫn từng bước, dư quang quét tới thân ảnh chợt lóe lên ở khúc rẽ.

Bồng Hao chặt chẽ mà ôm Lâm Tiểu Khởi: "Con rất thích ba ba Viên Viên, nhưng ba ấy trước kia tại sao không cần chúng ta chứ? Ba ấy hiện tại trở về ở chung một chỗ với chúng ta, có thể có một ngày vẫn sẽ rời khỏi hay không?"

Lúc ba ba nói với bé ba ba Viên Viên chính là một ba ba khác của bé trong lòng bé vẫn là rất cao hứng, nhưng rất nhanh bé liền ý thức được mình cao hứng quá sớm rồi, tại sao bé trong thời gian trước đây lâu như vậy ba ba Viên Viên đều không có thăm qua bé, lúc bé cùng các bạn nhỏ cãi nhau không có đi khích lệ bé, lúc bé một mình lẻ loi nhìn ba ba công tác không có bầu bạn với bé, lúc bé hâm mộ nhìn người khác một nhà ba người đi chơi không có nhảy ra cùng đi với bé.

Những lời này bé không dám nói ra, bé vẫn luôn đều tận lực làm cho mình không chọc phiền phức cho ba ba, cho nên bé biến trở lại trạng thái trước kia, trầm mặc ít nói, âm trầm.