Huyền Giới Chi Môn

Chương 1234: Giành giật từng giây (2)




Giờ này phút này, bên ngoài Vũ Nham Tinh, Thiên Đình đã dừng công kích.

Hơn trăm chiếc chiến hạm lúc này đã quay lại, tập trung ở gần vòng xoáy màu vàng này.

Tất cả mọi người nhìn vòng xoáy màu vàng kia, thần sắc hưng phấn.

Đại trận ngăn cản bọn họ nhiều ngày như vậy, cuối cùng sắp bị phá giải.

Những người khổng lồ cao vạn trượng đứng ở phía sau chiến hạm, thần sắc chuyên chú nhìn vào con thú lớn đang mở miệng ở trên mặt trống, dùi trống trong tay giơ lên thật cao, đang lẳng lặng chờ đợi mệnh lệnh công kích.

- Bì Lô huynh thần cơ diệu toán. Hộ tinh đại trận này cuối cùng sắp bị phá giải! Hôm nay hứa hẹn công phá được Vũ Nham Tinh.

Nam Cung Cảnh liếc mắt nhìn vòng xoáy màu vàng, lập tức quay đầu nhìn về phía Bì Lô tiên tướng đang đứng bên cạnh, kính phục nói.

- Nam Cung huynh quá khen. Muốn hộ tinh đại trận này tự động tiêu tan, còn phải chờ một chút thời gian. Chúng ta cũng không thể lại chờ đợi như thế. Hạ lệnh tấn công.

Trên mặt Bì Lô tiên tướng cũng mang ý cười. Hắn lập tức quay đầu nhìn về phía Tây Môn Tuyết ở sau lưng, nói.

- Vâng!

Tây Môn Tuyết cúi đầu lên tiếng, trong mắt lóe lên một vẻ kinh ngạc khác thường. Chỉ có điều chờ tới khi nàng ngẩng đầu lên, đã hoàn toàn biến mất.

Thân hình Tây Môn Tuyết lắc một cái, xuất hiện ở giữa không trung.

- Tấn công!

Một tiếng không vang dội lắm, lại tràn ngập uy nghiêm vang lên, trong nháy mắt truyền khắp hạm đội.

Hơn trăm tên người khổng lồ mặc áo bào màu vàng nghe được một tiếng ra lệnh này, ánh sáng trong mắt nhất thời sáng lên. Đùi trống trong tay nhất thời đập xuống.

- Ầm ầm.

Từng vòng sóng chấn động vô hình tràn ra. Trên tất cả chiến hạm, ánh sáng đột ngột phát ra. Hơn trăm mâu quang màu vàng cực lớn đồng thời kích phát, bắn về phía chỗ khu vực vòng xoáy màu vàng này.

- Ầm ầm ầm.

Liên tiếp những tiếng nổ cực lớn vang lên. Tinh vân màu vàng ở nơi đó nhất thời chấn động mở ra. Từng tầng khói mây giống như do bụi bặm tạo lên, dâng lên từng đợt chấn động, hỗn loạn tản về phía bốn phương tám hướng.

- Ầm ầm ầm.

Chiến hạm của Thiên Đình đồng thời phát ra công kích mãnh liệt. Từng cột ánh sáng lớn hung hăng đánh vào phía trên vòng xoáy màu vàng.

Tinh vân màu vàng trong vòng xoáy nhất thời lấy tốc độ nhanh hơn, nhẹ nhàng tung bay. Thông đạo trung gian càng lúc càng rõ ràng.

Lúc này, tình hình trên Vũ Nham Tinh phát sinh biến hóa kinh thiên.

...

Cùng lúc đó, tại tinh không ở gần Vũ Nham Tinh.

Một luồng ánh sáng hai màu đen trắng từ chỗ cực xa bay vụt đến, tốc độ cực nhanh. Chỉ mấy hơi thở liền đến gần, hạ xuống phía trên một khối thiên thạch cực lớn, hiện ra một thân ảnh. Đó chính là Thạch Mục.

Lúc này hắn có chút thở hổn hển, sắc mặt có chút trắng bệch.

Dọc theo con đường này, hắn không để ý tới chân khí tiêu hao, vượt qua cực hạn phát động lực Cửu Chuyển Âm Dương chạy đi. Hiện tại chân khí tiêu hao cực kỳ lợi hại.

Ánh mắt Thạch Mục nhìn lướt qua bốn phía xung quanh. Đồng thời hắn lật tay lấy ra một khối linh thạch cực phẩm, khôi phục chân khí.

Lúc trước, linh thạch trong cơ thể hắn đều đã tiêu hao hầu như không còn. Linh thạch trên người hắn bây giờ là lấy từ vật tư của liên minh.

Dù sao trước mắt hắn thân là minh chủ liên minh Di Thiên, đồng thời cũng là chiến lực quan trọng nhất, tất nhiên phải được phân phối tài nguyên tốt nhất.

Từ nơi này Vũ Nham Tinh đã mơ hồ có thể thấy được, ở phía xa, bên ngoài Vũ Nham Tinh có một tầng tinh vân màu vàng.

Trong mắt Thạch Mục có ánh sáng màu vàng lóe lên. Tuy rằng thi triển thần thông Linh Mục, nhưng hắn vẫn nhìn không được rõ lắm. Hắn không khỏi có chút hối hận vì mình đi quá mức vội vàng, không mang theo Thải Nhi đến đây.

Hắn toàn lực hấp thu linh lực. Khi chân khí vừa khôi phục bảy tám phần, hắn liền lập tức lại bắn ra, bay về phía Vũ Nham Tinh.

Lấy tốc độ di chuyển của hắn, không lâu lắm liền đến gần Vũ Nham Tinh.

Đến nơi này, đã mơ hồ có thể thấy được đại quân Thiên Đình ở gần Vũ Nham Tinh. Lúc này đại quân Thiên Đình đang tập trung một chỗ, điên cuồng tấn công hộ tinh đại trận của Vũ Nham Tinh. Vô số ánh sáng cuồng loạn lóe lên.

Trong lòng Thạch Mục khẩn trương. Hai cánh đen trắng phía sau lưng phóng ra ánh sáng cường đại. Tốc độ di chuyển đột nhiên tăng lên rất nhiều.

Vào thời khắc này, một đạo kiếm quang màu xanh từ trong tinh vân bên cạnh bay ra, bổ về phía Thạch Mục.

Đạo kiếm quang này có khí tức sắc bén, vừa bay ra khỏi tinh vân, mới đột nhiên có phong quang bắn ra bốn phía, tản ra sát khí nhộn nhạo cuồn cuộn, khiến người ta một loại cảm giác thần ngăn giết thần, phật cản giết phật.

Trong lòng Thạch Mục thầm kêu không tốt. Hắn chỉ lo toàn lực bay thật nhanh, không ngờ không chú ý tới bên cạnh có người mai phục.

Hắn mặc dù kinh hãi nhưng không loạn. Thân thể bỗng nhiên lắc một cái, giống như một con linh xà, cực kỳ quỷ dị dán chặt kiếm quang màu xanh dịch chuyển một cái, lách qua.

Một nam tử áo bào màu vàng mặt lớn từ trong tinh vân bay ra, trên mặt đầy vẻ chấn động kinh ngạc. Hắn tưởng một kiếm tất sát, không ngờ thất bại.

Cánh tay hắn vẫy một cái. Kiếm quang màu xanh bay vụt trở về, xoay quanh ở trên đỉnh đầu hắn.

- Các hạ là người phương nào? Xin khuyên một câu, người không có quan hệ cùng ba tộc Thiên Phượng, vẫn mong đừng nên tới gần thì tốt hơn.

Nam tử mặt lớn liếc mắt quan sát Thạch Mục từ trên xuống dưới. Hình như nhìn ra Thạch Mục không dễ chọc, hắn trầm giọng nói.

Nam tử mặt rộng này là một thần tướng của Thiên Đình, được Bì Lô tiên tướng phái tới dò xét tình hình xung quanh Vũ Nham Tinh, chính là để ứng phó với loại tình huống này.

Hắn vốn có chút bất mãn cho rằng Bì Lô tiên tướng để cho hắn để làm việc vặt vãnh như vậy. Thật không nghĩ tới lại có người đi qua.

Thạch Mục hoàn toàn không nói nhiều lời vô ích, một tay phất lên. Ba lá cờ nhỏ màu đỏ hiện ra. Đó chính là lá cờ Hạo Thiên Huyền Hỏa.

Ba lá cờ Huyền Hỏa phát ra ánh sáng màu đỏ nhanh chóng lớn lên.

Ầm.

Chúng lập tức hóa thành một mảnh mây lửa màu đỏ kích thước chừng mười mấy trượng, ùn ùn kéo đến chụp xuống về phía nam tử mặt lớn kia.