Huyền Giới Chi Môn

Chương 1255: Huyết đấu (1)




Sau khi viên trân châu màu trắng rời khỏi thân thể, mắt Nam Cung Cảnh khôi phục lại sự trong sáng hóa ra, sắc mặt lại tái nhợt đến tột cung, lồng ngực hơi lên xuống.

Hắn đứng lên, ánh mắt phức tạp liếc mắt nhìn hạt trân châu màu trắng trong tay, lật tay thu nó vào.

Vào thời khắc này, tiếng xé gió lại hồi sinh!

Hư không bên cạnh Nam Cung Cảnh chớp hiện. Một cây trường côn màu vàng đột nhiên xuất hiện, quét ngang đến.

Hắn biến sắc, trong tay bấm quyết. Trên người có ánh sáng trắng tăng mạnh.

Chỉ có điều không đợi hắn lại làm ra cái gì, trường côn màu vàng liền ầm ầm đánh vào trên người của hắn.

Ầm một tiếng, thân thể Nam Cung Cảnh hóa thành vô số mảnh nhỏ. Chỉ có điều những mảnh nhỏ lập tức hóa thành băng vụn bay khắp bầu trời, tất cả đều đột ngột nổ tung.

Hư không lóe lên. Bóng dáng Thạch Mục hiện ra, lông mày nhăn lại.

- Lại là một chiêu này.

Hắn thì thào tự nói.

Một chiêu thế thân này, giống như khi ở liên minh Di Thiên, Nam Cung Cảnh đã từng thi triển qua.

Cùng lúc đó, hư không nơi nào đó cách đó hơn trăm trượng có ánh sáng trắng lóe lên. Thân thể Nam Cung Cảnh hiện ra, sắc mặt lại trắng hơn vài phần.

- Xem ra ngươi thi triển ra lĩnh vực, cũng không phải hoàn toàn dựa vào lực của bản thân, cũng mượn ngoại vật. Chỉ là lực ngoại vật kia có phiêu lưu quá lớn. Lúc này ngươi đã là nỏ mạnh hết đà!

Thạch Mục liếc mắt nhìn Nam Cung Cảnh, gào to một tiếng, thân hình bay nhào tới.

Một tay hắn vung lên, Phiên Thiên Côn công kích xuống đầu.

Kim ảnh rậm rạp như núi hiện ra, phát ra tiếng rít chói tai trùng thiên, mang theo tất cả cuốn về phía Nam Cung Cảnh.

Sắc mặt Nam Cung Cảnh khó coi. Hai tay hắn vung vẩy, toàn thân có ánh sáng trắng tăng mạnh. Một ảo ảnh màu trắng cực lớn lại xuất hiện ở phái sau lưng hắn. Không ngờ chính là ảo ảnh pháp tướng màu trắng mới vừa xuất hiện kia.

Chỉ có điều lúc này pháp tướng mờ nhạt hơn so với trước rất nhiều, thân hình lắc một cái chắn ở phía trước người Thạch Mục.

Trong lúc lấy ra pháp tướng, đồng thời Nam Cung Cảnh xoay người một cái bắn ra, bay về phía Bì Lô tiên tướng ngoài xa.

Lúc này hắn giống như Thạch Mục nói, đã là nỏ mạnh hết đà. Chỉ có điều lấy tu vi Thần Cảnh trung kỳ của hắn, chỉ cần cho hắn một chút thời gian, hắn liền có thể thi triển ra một môn độc môn bí thuật, khôi phục phần lớn nguyên khí.

Pháp tướng màu trắng lóe lên ngăn cản ở phía trước người Thạch Mục. Đối với ánh sáng của Phiên Thiên Côn, hắn hoàn toàn không để ý tới, mặc cho nó đánh vào người. Hai bàn tay thoáng mơ hồ, thình lình bắt lấy thân thể Thạch Mục.

Két két két!

Hàn khí vô cùng vô tận bỗng nhiên bạo phát. Một quả cầu băng cực lớn hiện ra, bao phủ Thạch Mục ở bên trong.

Răng rắc!

Bản thân pháp tướng màu trắng bị Phiên Thiên Côn đánh trúng, thân thể trực tiếp vỡ vụn ra, hóa thành vô số quang ảnh biến mất.

Nam Cung Cảnh tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, nhất thời vui vẻ. Thân thể nhanh như điện chớp bắn về phía xa.

Vào thời khắc này, trước người hắn màu ảnh lóe lên, một con cực đại vẹt đột nhiên xuất hiện, ngăn cản đường đi của hắn, chính là Thải Nhi.

- Hắc hắc, muốn chạy trốn sao? Không có cửa đâu!

Thải Nhi hét lớn một tiếng, há miệng phun ra một mảnh hỏa diễm màu xanh sẫm.

Ngọn lửa này cuồn cuộn, không ngờ hóa thành một lồng giam hỏa diễm, bao phủ Nam Cung Cảnh ở phía dưới.

Trong lòng Nam Cung Cảnh thầm run sợ, nổi giận gầm lên một tiếng. Tay phải một chỉ điểm ra. Pháp bảo chỉ sáo có ánh sáng tăng mạnh. Từng bóng ngón tay màu trắng bắn ra, hung hăng đánh vào trên lồng giam hỏa diễm.

Ầm ầm ầm!

Liên tiếp những tiếng động phát ra. Không ngờ lồng giam hỏa diễm màu xanh lá cây này lại kiên cố vô cùng, tuy rằng run rẩy kịch liệt, chỉ có điều không vỡ nát.

Thải Nhi cười đắc ý. Vừa rồi Càn Nguyên Yêu Hỏa của và Hạo Thiên Thánh Diễm lại có biến đổi khác thường. Những áo nghĩa hỏa diễm kia, nó cũng lĩnh ngộ không ít. Thần thông yêu hỏa của nó tăng lên rất nhiều.

Ầm!

Một tiếng nổ lớn vỡ nát từ phía sau truyền đến. Quả cầu băng cực lớn quanh thân Thạch Mục thình lình vỡ nát. Hắn từ trong đó thoát khỏi sự vây khốn lao ra.

Trong nháy mắt, sắc mặt Nam Cung Cảnh trở nên trắng bệch, điên cuồng hét lên một tiếng. Từng bóng ngón tay bắn ra, đánh vào trên lồng giam hỏa diễm.

Ánh mắt Thạch Mục đảo qua Nam Cung Cảnh phía xa, trong hai mắt có ánh sáng màu vàng lóe lên. Thân hình hắn thoáng động, muốn bay tới công kích Nam Cung Cảnh.

Liên tục nhận vài bóng ngón tay công kích, cuối cùng lồng giam hỏa diễm vỡ nát.

Ầm

Một tiếng nổ lớn phát ra, hóa thành tàn diễm khắp bầu trời.

Chỉ có điều không đợi Nam Cung Cảnh lộ ra vẻ cao hứng, phía sau, bóng dáng Thạch Mục đã giống như tia chớp bay vụt tới.

- Tất cả đều nên kết thúc!

Thạch Mục phát gào to một tiếng, từng hỏa diễm màu đỏ không ngừng từ toàn thân hắn bay lên, hóa thành một bộ áo giáp hỏa diễm.

Sau lưng của hắn có ánh sáng màu đỏ nhộn nhạo. Ở trong không khí bốc hơi dày đặc mơ hồ có hình dáng. Thoạt nhìn những đường nét này giống như một con hung viên tuyệt thế toàn thân có hỏa diễm quấn vòng quanh, cao tới nghìn trượng. Nó đang tức giận gào thét từ trong mây lửa nặng nề lao ra, bắn nhanh về phía hắn.

Phiên Thiên Côn phát ra từng âm thanh chấn động ong ong. Phía ngoài thân côn được che phủ bởi một tầng ánh sáng màu vàng giống như hạt mưa lất phất. Bên trong hiện lên từng vòng phù văn màu vàng, theo thân côn quấn lên. Từ bên trong truyền ra từng đợt khí tức sắc bén vô cùng.

Uy thế như thế, người còn chưa tới, một khí thế giống như đào núi lấp biển đã đè ép đến, khiến cho người ta tránh cũng không thể tránh được!

- Là ngươi ép ta!

Nam Cung Cảnh thấy vậy, cắn chặt hàm răng. Trên mặt thoáng lộ ra một vẻ kiên quyết.

Hai tay hắn vung lên, ở trước người đánh ra từng pháp quyết cổ quái, trong miệng ngâm nga những chú ngữ huyền diệu khó hiểu.

Lớp da toàn thân Nam Cung Cảnh trong nháy mắt biến thành màu trắng, thân thể rốt cuộc trở nên mơ hồ trong suốt. Mái tóc hắn vốn màu đen, rốt cuộc đều biến thành màu sương trắng.

Một tia hàn khí màu trắng từ trong da hắn thẩm thấu ra, tạo thành từng từng dầy xung quanh, hóa thành từng vòng hào quang màu trắng giống như phật quang vậy.

- Két két két.

Từng tiếng đông cứng vang lên. Hơi nước trong không khí xung quanh Nam Cung Cảnh ngưng kết, đông lại thành từng tầng bông tuyết màu trắng.

Những băng tuyết này đông cứng từng tầng, càng lúc càng trở nên dầy hơn, càng lúc càng ngưng thực. Phía trên cũng bắt đầu xuất hiện từng đường vân quỷ dị.