Huyền Giới Chi Môn

Chương 1312: Lột xác (2)




Hai người đều đang công kích mãnh liệt, nhưng mười người tộc Thiên Phượng tạo trận khá huyền diệu, vì thế vừa có thể tiếp nhận chiêu tấn công của cả hai, vừa vây hai người ở trong.

Giờ phút nào, Lưu Hỏa Sát Trận đã kích phát hoàn toàn, chín cột sang màu đó đã bị bao trùm bởi phù văn, tản ra khí tức sức mạnh pháp tắc.

Trong sát trận, hơn trăm vòi rồng bằng lửa cực lớn nối liền giữa trời và đất.

Những vòi rồng bằng lửa này đều được phủ phù văn, mặc dù đã bị ngăn cách bởi màn sáng của trận pháp, nhưng những người bên ngoài cũng cảm giác được nhiệt độ trong đó cao đến đáng sợ.

Vị trí của vòi rồng này cũng không có định, dường như chúng giống như những con rắn cực lớn xông tới liên tục, nơi nào chúng đi qua, nơi đó bị đốt thành hư vô.

Trong toàn bộ sát trận đều tràn ngập lửa, không ai nhìn thấy giả cả.

Thần sắc Triệu Chu Minh hoàn toàn không buông lỏng dù chỉ một chút, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lưu Hỏa Sát Trận.

Hắn nhìn thấy một quang cầu mơ hồ, bên trong có phòng ốc lớn nhỏ.

Trong quang cầu bay ra vô số phù văn màu vàng, hình thành mấy tầng màn sáng kim sắc phù văn, bảo vệ chặt chẽ quang cầu ở bên trong.

Bất kể vòi rồng hỏa diễm kia công kích như thế nào đi nữa, màn sáng kim sắc phù văn kia đều có thể cản trở, quang cầu không hề bị tổn hao chút nào.

- Hừ!

Triệu Chu Minh hừ lạnh, hai tay nhanh chóng bấm pháp quyết, bay vào trong Lưu Hỏa Sát Trận.

Chín cột sáng màu đỏ lập lòe hào quang đỏ rực, vô số hỏa diễm màu đỏ hội tụ trong sát trận, ngưng tụ thành bốn thanh kiếm lửa khổng lồ cao chừng mười trượng, tản mát ra khí tức đáng sợ,

Miệng Triệu Chu Minh lẩm bảo, cánh tay đột nhiên vung lên.

Bốn thanh kiếm lửa chém xuống, chúng giao thoa lẫn nhau, mang theo uy thế vô tận, chém vào quang cầu.

Màn sáng kim sắc phù văn chung quanh quang cầu run lên kịch liệt, lập tức bị xét nứt.

Bốn thanh kiếm lửa kia tiếp tục dùng khí thế hung bạo chém xuống bản thể quang cầu.

Ầm ầm!

Tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa truyền ra, toàn bộ sơn cốc đều bị chấn động đến mức run lên.

Bốn thanh kiếm lớn bằng lửa vỡ vụn ra ngay sau lần công kích đó, hóa thành vô số hỏa diễm màu đỏ một lần nữa.

Quang cầu kim sắc run rẩy kịch liệt, bề mặt hiện ra từng đường nứt rạn, sau một khắc liền phát ra tiếng ầm ầm nổ tung.

Một bóng người bay từ trong đó ra, chẳng ai khác ngoài Hỏa Đồ.

Gương mặt Triệu Chu Minh sung sướng hẳn lên, đáy mắt lập tức hiện lên sát cơ dày đặc, miệng lẩm bẩm cực nhanh, hai tay vung vẩy.

Trong Lưu Hỏa Sát Trận, hỏa diễm cuồn cuộn, từng thanh kiếm lửa cực lớn tiếp tục xuất hiện, trong nháy mắt đã hình thành trên trăm chuôi kiếm lửa, tạo thành kiếm trận.

Kiếm khí lăng lệ ác liệt tản mát ra từ hỏa diễm cự kiếm, tràn ngập toàn bộ Lưu Hỏa Sát Trận.

- Chết đi!

Triệt Chu Minh quát khẽ, cánh tay vung lên, đánh ra pháp quyết.

Trên trăm chuôi hỏa diễm cự kiếm hơi chấn động, lập tức chém xuống Hỏa Đồ, khí thế kinh thiên động địa.

Hỏa Đồ hừ lạnh, không sợ hãi chút nào, miệng nói lẩm bẩm, kím quang trên người lóe lên, mở lĩnh vực Kim Sắc Hỏa Diễm của hắn.

Ầm ầm ầm!

Một chuôi hỏa diễm cự kiếm chém trên lĩnh vực Kim Sắc Hỏa Diễn, mỗi một nhát chém đều khiến cho lĩnh vực run rẩy một lần.

Mặc dù lĩnh vực kim sắc này run rẩy kịch liệt, nhưng không hề có xu thế vỡ vụn, khiến cho sắc mặt Triệu Chu Minh trầm xuống.

Hỏa Đồ đứng trong lĩnh vực, không hề để ý đến tình huống bên ngoài, hắn há mồm phun ra ba viên châu màu vàng, hai tay hắn nhập lại làm một.

Ba viên châu màu vàng nhanh chóng biến lớn, hóa thành một cối xay trong nháy mắt.

Hai tay hắn bấm pháp quyết, kim quang sau lưng lóe lên, hiện ra hư ảnh cầm điểu cực lớn, thoạt nhìn giống như Thần Thú Phượng Hoàng, thế nhưng vẫn còn thiếu một chút say mê hấp dẫn của Phượng Hoàng chân chính.

Con chim kim sắc há miệng thật to, phun ra ba luồng hào quang kim sắc, chúng lóe lên rồi chui vào trong từng viên châu.

Ba viên châu kim sắc nhanh chóng vang lên từng tiếng ông ông, vô số phù văn màu vàng bay ra từ bên trong, chúng quay tít một vòng rồi ngưng tụ thành mười cây đinh tròn kim sắc, mỗi một đinh đều có mấy trăm rễ.

Mỗi một cây đinh đều tỏa hào quang kim sắc rực rỡ, long lanh óng ánh, tản mát ra khí tức pháp tắc mãnh liệt, thế nhưng đây không phải là sức mạnh pháp tắc Ngũ Hành, mà là một luồng sức mạnh ăn mòn cực kỳ quỷ dị.

- Hủ Tiên Đinh!

Sắc mặt Triệu Chu Minh biến đổ cực lớn, hắn muốn hành động như đã muộn màng.

- Đi!

Một ngón tay Hỏa Đồ chỉ ra.

Hàng trăm cây đinh màu vàng bắn ra, hơn nữa chúng nhanh chóng biến lớn, trở thành từng cây đinh cao hơn một trượng cực kỳ khổng lồ, mặt ngoài hiện ra phù văn kim sắc, chúng vọt tới chín cột sáng màu đỏ chung quanh Lưu Hỏa Sát Trận.

Phốc phốc phốc!

Mấy trăm cây đinh kim sắc bám vào cột sáng màu đỏ.

Quang mang kim sắc tuôn ra từ trên thân đinh, nhanh chóng lan tràn khắp cột sáng đỏ, cả cây cột biến thành màu vàng trong nháy mắt, sau đó chúng vỡ vụn, Lưu Hỏa Sát Trận lập tức xuất hiện một lổ hổng.

Sắc mặt Triệu Chu Minh biến đổi đột ngột, miệng phát ra tiếng hét điên cuồng, mười ngón tay chuyển động nhanh như bánh xe.

- Phật phật.

Hai cột sáng màu đỏ ở chung quanh tỏa ra hào quang rực rỡ, tạo thành luồng ánh sáng màu đỏ bao trùm lổ hổng đó.

Thế nhưng ngay khoảnh khắc lổ hổng được bao trùm, một thân ảnh bắn ra nhanh như điện, lóe lên rồi xuất hiện cách Triệu Chu Minh không xa, huyễn hóa ra thân ảnh Hỏa Đồ, ánh mắt hắn vô cùng âm u nhìn về phía Triệu Chu Minh.