Huyền Giới Chi Môn

Chương 1358: Linh Thú Châu (2)




Toàn thân Thạch Mục bị băng tinh (bông tuyết) đông kết, băng tinh này hiển nhiên không phải vật tầm thường, vô cùng kiên cố, nhất thời không dãy ra được.

Thân thể Huyền Vũ bỗng nhiên thu nhỏ lại mấy lần, tứ chi khẽ động, nhanh chóng bay đến phía trước không xa, quay đầu nhìn Thạch Mục ở trong băng tinh màu đen, trong mắt lóe lên một tia hàng hoang hung ác.

Hai đạo hắc quang hình rắn từ trong con ngươi bay ra, xung quanh quanh quẩn những phù văn màu đen, tản phát ra một chỗ pháp tắc lực.

Hắc quang vừa lóe lên rồi nhập vào trong băng tinh hắc sắc, rõ ràng một chút cũng không bị băng tinh ngăn trở, dễ dàng xuyên qua, nhanh như chớp đánh vào đầu Thạch Mục trong băng tinh.

Thạch Mục biến sắc, quát lớn một tiếng, tâm tạng (trái tim) huyết hải bỗng nhiên đập một cái, một cỗ lực lượng từ bên trong tuôn ra, chớp mắt đã chuyển đến tứ chi bách xương.

Vốn dĩ hắn đã bành trướng thân thể mấy lần, lại một lần nữa phồng lớn thân thể lên gấp đôi, bỗng nhiên vận lực chấn động, cự lực vô tận nhập vào cơ thể.

Ken két!

Băng tinh hắc sắc ầm ầm vỡ ra, thân thể Thạch Mục khẽ nghiêng, tránh được hai đạo hắn quang.

Ánh mắt của hắn bỗng nhiên nhìn về phía Huyền Vũ, sát ý đại thịnh.

Lúc trước không toàn lực ra tay, thực ra là có chút xem thường Huyền Vũ này rồi.

Thân thể hắn khẽ gập, thân hình lập tức biến mất trong không gian.

Ánh mắt của Huyền Vũ linh thú lại một lần nữa biến đổi, đang muốn sử dụng mánh khóe cũ, phun ra Quỳ Thủy Thần Lôi hộ thể.

Thủy quang trên người nói vừa mới bắt đầu vận chuyển, hư không trước người lóe lên, thân ảnh của Thạch Mục xuất hiện trong không trung, vô cùng nhanh chóng đánh ra một quyền.

Lực lượng vô cùng bén nhọn từ trên quyền bộc phát ra, trực tiếp xé rách thủy quang hộ thể của Huyền Vũ, mang theo uy thế vô tận, đánh xuống đầu nó.

Huyền Vũ cả kinh, không ngờ tốc độ của Thạch mục lại nhanh như vậy.

Lúc này muốn thi triển phương pháp khác cũng đã không kịp nữa rồi, trốn tránh thì càng không có khả năng, tốc độ vốn dĩ không phải là sở trường của nó.

Đầu nó co lại nhanh như chớp, nháy mắt đã chui vào trong mai rùa.

Không chỉ như vây, tứ chí và đuôi cũng đều rúc vào trong mai rùa, đồng thời, mai rùa trên người nó hắc quang đại thịnh, tản phát ra quang mang vô tận, cả người dường như chớp mắt biến thành một khối băng hắc sắc cực lớn.

Thạch Mục cười lạnh một tiếng, nắm tay không dừng lại một chút nào, quyền ảnh dày đặc mang theo tiếng gió thổi, hung hăng đánh lên mai rùa của Huyền Vũ.

Một tiếng vang thật lớn!

Thân thể to lớn của Huyền Vũ bỗng nhiên bị đánh từ dưới đất, bay lên không trung, mai rùa kêu răng rắc một tiếng, xuất hiện những vết nứt, có điều cũng không quá lớn.

Trong mắt Thạch Mục lóe lên một tia vô cùng kinh ngạc, sau đó thân ảnh lập tức nhoáng lên, biến mất ngay tại chỗ, một khắc sau lại xuất hiện trên không của Huyền Vũ, lại một lần nữa đánh xuống một quyền.

Thân thể to lớn của Huyền Vũ giống như thiên thạch ở trong không trung đập xuống mặt đất, trên người bị quyền đánh trúng lại một lần nữa hiện ra mấy vết nứt.

Thạch Mục đạp chân vào hư không một cái, không khí phát ra một tiếng nổ lớn, thân ảnh của hắn lại một lần nữa biến mất, ra sau mà tới trước xuất hiện trên mặt đất trước Huyền Vũ, lại một lần nữa đánh ra một quyền.

Thân thể của Huyền Vũ lại một lần nữa bị đánh bay lên trời.

Thân hình Thạch Mục giống như ma quỷ, di chuyển lúc ẩn lúc hiện, thân thể to lớn của Huyền Vũ giống như một cái bao cát, bị hắn đánh ra một quyền, lại quay về đánh một quyền.

Vết nứt trên người Huyền Vũ càng lúc càng nhiều, càng lúc càng lớn, đã bày kín toàn thân.

Nó liên tục rống giận, thủy quang trên người thỉnh thoảng phát ra, muốn thoát khỏi sự khống chế của Thạch Mục, đáng tiếc căn bản là vô dụng.

Thủy quang vừa xuất hiện, lập tức liền bị Thạch Mục tiện tay đánh vỡ, chỉ có thể bị động chịu đòn.

Ánh mắt Thạch Mục ngưng đọng, cánh tay bỗng nhiên đánh ra, bắp thịt rung động, huyết quang hiện ra mảng lớn.

Đây cũng không phải là chân khí, mà là huyết dịch vận chuyển cấp tốc, từ trong lỗ chân lông phun ra mà thành.

Nắm đấm lập tức đánh trúng vào chính giữa phần bụng của Huyền Vũ, một cỗ cự lực của núi lửa phun trào đáng sợ bỗng nhiên bạo phát ra.

Răng rắc!

Thân thể của Huyền Vũ cuối cùng vỡ tan, chia năm xẻ bảy.

Thạch mục thở phào một hơn, trong người vang lên một trận kêu ken két, khôi phục lại như ban đầu.

Thân thể vỡ nát của Huyền Vũ cũng hóa thành một mảnh thủy quang lớn, dung nhập vào trong hư không xung quanh, biến mất không thấy đâu nữa.

Thạch Mục nhướn mày, nhặt lên một viên cầu lam sắc ở trên mặt đất, chính là Linh Thú Châu của Huyền Vũ.

Linh lực thuộc tính thủy vô cùng tinh thuần từ bên trong truyền ra, linh lực vô cùng cô đọng, gần như có thể so với Nhiệt Hải Tuyền Linh lúc trước, mặc dù chỉ là một khối hình cầu nho nhỏ, nhưng Thủy Chi Lực ẩn chứa trong đó tuyệt đối có thể so với một dòng sông lớn cuồn cuộn.

Thủy Chi Lực Cửu Chuyển Huyền Công trong người Thạch Mục rục rịch náo động một trận, giống như không nhịn được mà muốn chiếm đoạt linh lực của Linh Thú Châu.

- Thủy linh lực dồi dào như vậy, nếu như chiếm được rồi, đối với việc tu luyện Bát Chuyển chính là tăng thêm rất nhiều... - Thạch Mục vui mừng, trong lòng thầm nghĩ.

Chỉ là hoàn cảnh này, nếu như vận dụng chân khí...

Ánh mắt hắn lóe lên, lắc đầu một cái, ánh mắt trở nên kiên định, Cửu Chuyển Huyền Công trong cơ thể lập tức vận chuyển nhanh chóng chiếm đọt linh lực của Linh Thú Châu.

Trên mặt Thạch Mục lập tức vui mừng khôn xiết, Thủy Chi Lực nhanh chóng tiến bộ.

Ầm ầm ầm!

Thạch Mục vừa vận dụng chân khí, không gian xung quanh lập tức đại biến, mặt đất vang lên tiếng ầm ầm, nổi lên tảng lớn hoàng quang (ánh sáng màu vàng), những con Cự Mãng (Con mãng xà/con trăn lớn) hoàng sắc (màu vàng) chui ra từ trong mặt đất, hung hăng bổ nhào về phía Thạch Mục.

Mỗi một con Cự Mãng bất ngờ lại tản phát ra khí tức khoảng chừng Thánh Cấp, số lượng kinh người, có chừng trên trăm nghìn con.

Đồng thời, trong không trung, trong nháy mắt cũng có hoàng hà (đám mây vàng) xoay chuyển, hiện ra đám mây màu vàng lớn, trong tiếng ầm ầm liên tục, từng thiên thạch cực lớn bay xuống từ trong đám mây, ùn ùn kéo đến đánh vào Thạch Mục, khí thế vô cùng kinh người.

Thạch Mục thấy vậy, trong lòng cả kinh.

Mặc dù đã sớm dự liệu được khi vận dụng chân khí ở nơi này, sẽ gặp phải thế giới này tự phát sinh ra công kích kịch liệt để loại trừ, nhưng không ngờ, lần này lại kịch liệt như vậy.