Huyền Giới Chi Môn

Chương 1374: Ngọc nát đá tan (2)




- Không ổn rồi! Hắn muốn tự bạo Huyền Thiên Linh Bảo, hủy diệt linh mạch hệ Thủy! Thạch tiểu tử, ngăn hắn lại mau đi!

Thanh âm Thủy Linh Tử vang lên, tràn ngập lo lắng.

Ý niệm trong đầu Thạch Mục vận chuyển cực nhanh, thân hình thoáng cái đã biến mất, sau một khắc đã thuấn di đến trước mặt Triệu Tiễn, kim quang lượn lờ quanh thân Phiên Thiên Côn, hắn đập thẳng một côn xuống.

Hiển nhiên là Triệu Tiễn đã có mưu đồ từ trước, lúc này muốn ngăn cản Linh Bảo tự bạo phá hủy linh mạch đã không còn kịp nữa rồi, chỉ có giết chết Triệu Tiễn mới là phương pháp tốt nhất.

Linh văn trên thân Phiên Thiên Côn lóe ra hào quang vàng óng, kim quang chói mắt, toàn bộ thân côn run rẩy phát ra từng tiếng ông ông, hiển nhiên là đang thúc giục toàn bộ uy năng.

Thân côn chưa rơi xuống, hư không liền phát ra tiếng kêu chói tai, từng vòng kim quang bộc phát chấn động.

- Muốn giết ta à? Hừ! Đã quá muộn rồi!

Triệu Tiễn cười cười lạnh lùng, miệng nói lẩm bẩm, phất tay lên.

Tia sáng bạc trên người hắn lóe lên, từng viên quang cầu màu bạc bay ra khỏi tay áo hắn, xuất hiện chung quanh Triệu Tiễn, bao vây hắn ở giữa.

Quang cầu màu bạc tản mát ra từng luồng gai bạc trắng sáng, lập lòe bất định, giống như những đóa hoa màu bạc đang nở rộ.

Một tiếng phốc vang lên, quang cầu màu bạc vỡ vụn, đám tia sáng trắng dung hợp vào nhau, hình thành một tòa pháp trận lớn chừng vài chục trượng.

Từng đám phù văn màu bạc tản ra từ pháp trận, hư không chung quanh pháp trận chấn động vặn vẹo, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Thanh âm ông ông phát ra từ pháp trận, giống như có vô số người đọc chú ngữ liên tục, chấn động lòng người.

Hết thảy nhìn như phức tạp nhưng diễn ra chỉ trong nháy mắt mà thôi.

Khi Phiên Thiên Côn mang theo uy thế vô tận đập xuống, tấn công trực tiếp vào pháp trận màu bác, phát ra tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa.

Ầm ầm!

Hư không trong phạm vi mười trượng quanh đó chịu ảnh hưởng, liền giống như mặt kính thủy tinh vỡ nát.

Nhưng pháp trận màu bạc bị Phiên Thiên Côn đánh trúng lại chỉ chấn động một chút, sau đó ổn định trở lại, không hề hấn gì.

Trong pháp trận màu bạc, Triệu Tiễn hoàn toàn chẳng bị tổn thương mảy may, khóe miệng cười lạnh nhìn Thạch Mục.

- Cái gì!

Thạch Mục chấn động.

Hắn lập tức liên tưởng đến chuyện ở Chu Tước Tinh, lúc ấy Triệu Tiễn cũng đào thoát từ trong tay hắn, cũng dùng loại quang cầu màu bạc này, khi đó hắn không để trong lòng nên chẳng tìm tòi nghiên cứu gì nhiều.

Torng lòng hắn căng thẳng, vung cẩy cánh tay, Phiên Thiên Côn bộc phát hào quang vàng kim, phát động công kích lần nữa.

- Đây là Ảo Ảnh Hư Không Đạo! Đó chính là Thần Thông Không Gian nổi danh từ thời thượng cổ, không thể ngờ được là bây giờ lại thấy nó lần nữa! Thạch tiểu tử, đừng có uổng phí sức lực làm gì, không gian chỗ đó đã được áp súc và cô đọng hàng nghìn lần, với sức mạnh của ngươi hiện giờ thì không thể phá giải nó trong lúc nhất thời được đâu.

Thanh âm Thủy Linh Tử vang lên nhắc nhở Thạch Mục.

Thạch Mục nghe vậy, trong lòng trầm xuống.

Vào thời khắc này, một tiếng vang thật lớn truyền ra từ phía dưới.

Hắc quang chói mắt đột nhiên xuất hiện, bao phủ toàn bộ mặt đất bên dưới động quật, giống như có hơn mười thái dương màu đen đột nhiên xuất hiện ở trong động.

Hết thảy không gian dưới mặt đất lắc lư kịch liệt, từng mảng đá vụn liên tục rơi xuống.

Sắc mặt Thạch Mục xanh mét, hoàn toàn không để ý Triệu Tiễn nữa, xoay người nhìn xuống phía dưới.

Giữa hắc quang ngút trời, vết rạn trên linh mạch hình rồng thuộc tính Thủy ngày càng mở rộng, sau đó toàn bộ linh mạch nứt vỡ, hóa thành vô số quang mang lam sắc, bắn ra bốn phương tám hướng.

Vèo!

Một vật màu lam lớn bằng đầu người bay ra khỏi linh mạch vừa bị nứt vỡ, giống như một khối cầu, đúng lúc bay vào hành lang bên trong lối vào linh mạch hệ Thủy.

Thạch Mục vừa thấy cảnh này, ánh mắt hơi chuyển động, nhưng tình huống hiện tại tràn ngập nguy cơ, hắn không thể để ý quá nhiều.

Trong nháy mắt khi linh mạch hệ Thủy nổ mạnh, công kích công gian bài xích Thạch Mục và Triệu Tiễn trong Ngũ Hành Ma Quật cũng đình chỉ đột ngộ, sau đó vỡ vụn tiêu tán.

Cùng lúc đó, một cột lôi điện của bốn màu sắc khắc cũng tiêu tán theo.

Cân bằng trong toàn bộ không gian của Ngũ Hành Ma Quật bị phá vỡ, không gian bắt đầu xuất hiện chấn động vô hình, tràn ngập toàn bộ Ngũ Hành Ma Quật với tốc độ cực kỳ nhanh chóng.

Ầm ầm ầm!

Vốn dĩ thiên địa linh khí đang cực kỳ cân bằng, đột nhiên trở nên vô cùng hỗn loạn, bộc phát ra xung đột kịch liệt.

Vô số đám mây đen nhanh chóng xuất hiện bên ngoài không gian Ngũ Hàng Ma Quật, hơn nữa chúng khởi động điên cuông, từng tia chớp tán loạn trong mây đen, toàn bộ không gian chìm dẫn vào trong hắc ám và hỗn độn, khiến cho người ta có cảm giác đây là ngày tận thế.

Giờ phút này, mặc dù Thạch Mục đang chìm sâu dưới mặt đất nhưng vẫn có thể cảm ứng được biến hóa bên ngoài.

- Xảy ra chuyện gì thế?

Sắc mặt hắn ngưng trọng, giọng điệu kinh hãi.

- Kẻ đó ra tay tự bạo Linh Bảo, hủy diệt một linh mạch chủ. Năm linh mạch chủ này là cơ sở để chèo chống thế giới, nếu một chủ mạch bị hủy, cân bằng ngũ hành trong Ngũ Hành Ma Quật sẽ bị đánh vỡ, linh khí ngũ hành sẽ xảy ra xung đột kịch liệt, nếu cứ để tình hình này kéo dài, e rằng toàn bộ không gian đều bị hủy diệt.

Thủy Linh Tử giải đáp nghi vấn của Thạch Mục thật nhanh, thanh âm trầm trọng.

- Hắc hắc! Thạch Mục, ta đã hủy diệt linh mạch nơi này rồi, chẳng bao lâu nữa thì không gian Ngũ Hành Ma Quật sẽ tan rã thôi, nếu ta không chiếm được thì ngươi cũng đừng mơ tưởng mà dùng nơi này để đạt tới huyền công Cửu Chuyển!

Ánh mắt Triệu Tiễn nhìn chỗ linh mạch bị nổ vở, đáy mắt mang theo chút luyến tiếc, giọng điệu cạnh khóe lạnh lùng.

Thạch Mục nghe xong, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.

- À đúng rồi, ta quên nói cho ngươi biết một chuyện, ngoài trừ Ngũ Hành Ma Quật này, ta vẫn còn nhiều phương pháp khác để đạt tới cảnh giới Cửu Chuyển, ngươi cứ đợi trở thành chất dinh dưỡng tốt nhất cho ta đi! Hắc hắc!

Triệu Tiễn bật cười ha hả, phất tay lên.

Pháp trận màu bạc đang bao quanh hắn phát ra ánh sáng rực rỡ, hóa thành một quang cầu màu bạc cực lớn, ngọn lửa bạc bùng cháy, bay vào hư không.

Phốc phốc, hư không lập tức bị hòa tan, tạo thanh một cái động đen sì cực lớn.

Quang cầu màu bạc lóe lên, chui vào bên trong, không thấy bóng dáng.