Huyền Giới Chi Môn

Chương 1407: Nhật Tinh Nguyệt Hoa (1)




- Chỉ có điều, hiện tại mặc dù ngươi đã luyện thành Huyền Công cửu chuyển, nhưng tu vi lại còn chưa đủ. Nếu như ngươi và Đế Quan chính diện giao phong, nhất định rơi vào thế hạ phong.

Lịch Thăng chuyển đề tài câu chuyện, nói.

- Quả thực như vậy. Hiện tại ta so với Bạch Viên Lão Tổ năm đó vẫn còn cách một khoảng xa. Nhưng lấy tu vi của ta hiện nay, đột phá bình cảnh không phải là chuyện một sớm một chiều có thể thành công. Hiện tại tình thế bắt buộc, thời gian không đợi ta...

Thạch Mục nói như thế, chân mày nhíu chặt lại.

- Chỗ của ta có một biện pháp, có thể khiến cho ngươi đột phá bình cảnh. Ngươi có muốn thử một lần hay không?

Lịch Thăng nhìn Thạch Mục, hỏi.

- Là biện pháp gì?

Thạch Mục nghe vậy, vội vàng hỏi.

- Mở ra thông đạo Minh Vực, đưa nước Minh Hà tới, rót vào Càn Dương Nguyệt U Đại Trận, rótt tất cả Nhật Tinh Nguyệt Hoa tích lũy ngàn năm ở bên trong bí cảnh Thương Nguyệt vào đến bên trong cơ thể ngươi, có thể một lần hành động trợ giúp ngươi đột phá gông cùm xiềng xích của tu vi.

Ánh mắt Lịch Thăng lóe lên nói.

- Ta nguyện ý thử một lần!

Thạch Mục suy nghĩ một chút, mở miệng nói.

- Phương pháp này tuy là có thể thực hiện được, nhưng cũng có nguy hiểm cực lớn. Ta cần báo cho ngươi biết một chút.

Lịch Thăng nói.

- Có nguy hiểm thế nào?

Thạch Mục hỏi.

- Bí cảnh Thương Nguyệt vì có cổ thụ Thương Nguyệt, cho nên có thể hấp thu Nhật Tinh Nguyệt Hoa trong thiên địa với mức độ cực đại. Hơn ngàn năm qua, cụ thể tích trữ được bao nhiêu năng lượng, ta cũng không có cách nào dự tính được. Cho nên, một khi lực lượng này đột phá khả năng chịu đựng cực hạn bên trong cơ thể ngươi, ngươi liền có khả năng bạo thể mà chết.

Lịch Thăng nhìn Thạch Mục một chút, giải thích.

- Không sao. Ta nguyện thử một lần. Mong tiền bối thành toàn.

Thạch Mục vừa chắp tay, tự tin đặc biệt nói.

Hiện tại hắn đã có thân bất tử. Đối với năng lực chịu đựng của thân thể mình, hắn vẫn có vài phần tự tin, cũng không quá mức lo lắng.

- Được, ngươi đã có quyết định, liền đi theo ta.

Lịch Thăng thoả mãn gật đầu, nói.

Hắn dẫn theo Thạch Mục từ trong cung điện đi ra, ngang qua một mảnh kiến trúc đổ nát, đi tới một mảnh thảo nguyên địa thế bằng phẳng xanh tươi sát biên giới.

Thạch Mục quay đầu lại liếc mắt nhìn về phương hướng cung điện. Chỉ thấy tán cây cổ thụ Thương Nguyệt cực lớn, cao tới chóc vào bầu trời.

Thảo nguyên trước mắt này có địa thế hơi thấp. Xung quanh thoáng hiện ra thung lũng. Càng đi tới chỗ trung tâm địa thế càng thấp.

Phạm vi thảo nguyên ước chừng hơn mười dặm. Cỏ dại phía trên sinh trưởng cao tới đầu gối, một màu xanh tươi, có vẻ sức sống bừng bừng.

ở trong đống cỏ dại còn kèm theo không ít địa tinh linh thảo, tản ra mùi thuốc thoang thoảng, vô cùng thấm người.

Ánh mắt Thạch Mục đảo qua. Ở trong những thực vật tươi tốt này, còn có thể thấy từng thạch đài màu trắng, phân bố tán loạn ở trong đó.

Những thạch đài màu trắng này cao không tới đầu gối, chiều rộng chỉ có một trượng, dài cũng chỉ có hơn mười trượng, có hình hơi tròn, tạo thành nửa vòng tròn phân bố dọc theo từng tầng địa thế trên thảo nguyên, thấp thoáng ở trong cỏ xanh.

Thạch Mục nhìn ra ngoài một hồi, trong lòng âm thầm kinh ngạc.

Những thạch đài màu trắng vờn quanh từng tầng, không ngờ mơ hồ tạo thành một trận pháp có thể ngưng tụ thiên địa nguyên khí. Vì vậy mới khiến cho thảo nguyên này sinh ra không ít linh dược.

Lịch Thăng thấy trên mặt Thạch Mục lộ ra vẻ kinh ngạc, liền mỉm cười, dẫn hắn đi về phía trung tâm của thảo nguyên.

Tại vị trí trung tâm của thảo nguyên có địa thế thấp nhất, bố trí một khối thạch đài hình tròn phạm vi mười trượng. Phía trên chạm khắc đầy những phù văn. Mơ hồ có thể nhìn thấy rất nhiều vết nứt loang lổ, gió sương ăn mòn tạo ra vết sâu.

Ở trong không ít kẽ nứt đều hiện lên một màu xanh sẫm, lại mọc ra không ít rêu xanh.

Ở dưới sự ra hiệu của Lịch Thăng, Thạch Mục nhảy lên một cái, rơi vào trên thạch đài, khoanh chân ngồi xuống.

- Đại trận này do ta tự mình chủ trì. Ngươi chỉ cần ngồi đó, tận lực dung hợp nguyên khí thiên địa và nhật tinh nguyệt hoa hội tụ vào trong cơ thể là được.

Lịch Thăng dặn dò.

Thạch Mục gật đầu, thu hai tay tới trước người ngồi yên, dần dần tiến vào trạng thái nhập định.

Lịch Thăng thấy thế, tay áo bào run lên. Toàn thân hắn lơ lửng ở giữa không trung, bay đến trên không trung của Thạch Mục. Một tay hắn phất lên, tám cái kính tròn màu đỏ có kích thước bằng bàn tay bay lượn ra, xoay quanh ở trên không trung.

Kính tròn tám mặt, được làm bằng chất liệu đồng đỏ. Mặt kính âm có khắc rất nhiều phù văn cổ quái. Phía sau lại điêu khắc tám loại dị thú xấu xí.

Ánh mắt Lịch Thăng nhìn về phía tám mặt gương đồng, hai tay chuyển động nhanh, đánh ra mấy pháp quyết quái dị. Trong miệng niệm lên khẩu quyết huyền diệu.

Kèm theo từng âm thanh niệm giống như phạm âm vang lên, tám tấm kính bằng đồng đỏ v đều sáng lên một đạo hồng quang, liên kết với hai tấm gương bên cạnh, hình thành một vòng tròn màu đỏ với phạm vi mười trượng.

Ở giữa vòng tròn lộ ra một màn ánh sáng tối đen. Tám ảo ảnh dị thú xấu xí lần lượt hiện lên. Chúng gào thét chen chúc lại với nhau, lấp đầy vòng tròn không lớn.

Tám ảo ảnh con dị thú giãy dụa, bộ dạng sốt ruột muốn từ bên trong vòng tròn lao ra. Cái đầu của nó định thò ra khỏi phạm vi bên ngoài vòng tròn. Nhưng bất luận chúng giãy giụa như thế nào, trước sau vẫn bị một lực lượng ràng buộc, không có cách nào thoát ra được.

Sau khi trải qua giãy dụa, tám con dị thú cuối cùng không cường thịnh lao ra ngoài nữa, ngược lại vọt vào phía trong màn ánh sáng tối tăm.

Một lần xông tới, màn ánh sáng tối tăm nhất thời bị phá, lộ ra một đường hầm dài.

- Ầm ầm ầm...