Huyền Huyễn Chi Diệt Thế Chí Tôn

Chương 13: Kinh khủng thực lực




Cả hai một lúc lâu không có dị động, Tần Phi có chút cảnh giác hơn, hai tay nắm chặt Cự Kiếm bước ra một chân tựa như vận sức chuẩn bị lao tới. Bên kia đầu Hung Thú như có thể nhận biết, toàn thân nó phát ra khí tức to lớn, mạnh hơn Tần Phi đâu chỉ 2 3 lần.

Vận đủ lực Tần Phi lao tới cực nhanh, chưa tới 2 tức hô hấp đã trực tiếp đứng phía trước người đánh mạnh vào phần bụng, Cự Viên Minh Vương tựa như hơi bất ngờ, chịu một đòn tân công mạnh khiến nó lùi lại vài bước. Cự lực của nó thuộc hàng khủng nhưng cũng bị Tần Phi đẩy lùi.

Rống rống!

Như bị kích động, nó rống lên như tức điên lao về phía Tần Phi, hai chi trước đánh mạnh xuống đất tạo nên rung động rung chuyển đất xung quanh. Tần Phi nhíu mày, nhảy ra phía sau thủ thế. Tựa vào cự lực nó nhảy tới phía trước mặt tung một quyền cực mạnh hướng về phía Tần Phi.

Đưa kiếm lên cao tựa như muốn ngăn chặn.

Rầm rầm!

Tiếng vao chạm giữa Cự kiếm cùng Cự Viên Minh Vương phát ra rất lớn, sóng ba động tán ra xung quanh làm gảy đổ cây xung quanh. Cự lực của nó quá lớn không thể ngăn chặn toàn bộ, Tần Phi trên miệng có chút huyết dịch chảy ra, thân thể bị đẩy lùi gần 5m tạo thành hai đường rảnh dài trên nền đất.

Cự Viên Minh Vương tựa như khiêu khích, trên mặt nó như lộ ra nụ cười mỉa mai, không cho Tần Phi cơ hội phản kháng, lao nhanh tới trước mặt tung thêm một quyền mạnh hướng tới. Tần Phi lúc này như có chuẩn bị, nhảy lên thoát khỏi đòn công kích, nhảy lên phía trên vung một kiếm chém mạnh lên phía trên cánh tay tạo ra vết thương tương đối sâu.

Rống rống!

Cự Viên Minh Vương như bị thương tổn rống lớn, chảy ra huyết dịch nhỏ xuống đất. Nó quá chủ quan, bị Tần Phi né đòn rồi bị đánh trả. Lần này nó như cẩn thận hơn, lùi về sau gần 2m.

Hai chi trước đánh mạnh xuống đất tạo ra vết lỏm gần 1m, đại địa xung quanh tựa như rung chuyển, dường như trọng lực xung quanh bị kéo xuống. Tần Phi ngỡ ngàng không ngờ đầu Hung Thú này lại có khả năng như vậy. Không kịp né tránh, Tần Phi bị kéo xuống, hai chân như khụy xuống, hai tay giữ lấy cự kiếm đâm xuống đất tránh bị ngã xuống.

Thấy Tần Phi có thể kháng cự, nó liên tục tăng trọng lên 1 thành 2 thành, tiến tới 5 thành lúc này Tần Phi tựa như không thể kháng cự, vung kiếm đánh mạnh xuống đất tạo lực đẩy người ra phía sau.

“Đội trưởng”.

“Ta tới trợ giúp hắn”.

Phía xa đám người quan sát thấy vậy hét lên. Đang có dự tính tiến tới hỗ trợ.

“Đứng lại, các ngươi qua chỉ làm vướng chân hắn mà thôi”.

Ngay lúc này Tiểu Vũ hét lên như đánh đến tâm lý đám người, lúc này đám người mới bình tỉnh lại, nàng biết nếu đám người tiến tới chắc chắn không tạo được nhiều khoảng cách nhưng có thẻ nói cầm chân Tần Phi. Bị trọng lực như lúc nảy áp đặt, đám người chắc chắn không thể kháng cự chỉ có thể chịu trận. Làm hắn phân tâm trợ giúp.

Tần Phi tập trung tuyệt đối không có chút lơ là, đám người hét lớn cũng khôgn hay biết. Lần đầu tiên trong đời hắn cảm nhận được cơ thể căng tới mức, lông tơ dựng đứng liên tục hấ thụ linh khí, từng mạch máu căng ra hết mức, hắn hiện tại tỉnh táo hơn mọi khi. Cảm nhận được cơ thể tựa như có chút biến đổi. Trên mặt nở ra một nụ cười phấn khích.

Phía xa đám người nhìn thấy Tần Phi biểu lộ như vậy có chút khó hiểu. Dường như hắn đang rất phấn khích một trận đấu như vậy. Không biết làm gì hơn chỉ ngoài mong đợi Tần Phi có thể an toàn rời đi.

Tần Phi lúc này tựa như chiến thần, khí tức đẩy cao tới cực điểm thậm chí có lúc gần ngang bằng cùng Cự Viên Minh Vương. Điều này làm cho nó có chút giật mình, mặc dù biến thực lực chưa tung ra hết mức nhưng có thể nhận biết được mục tiêu này không đơn giản. Có thể tăng khí tức lên nhiều cũng đủ để nó kinh ngạc.

Lao tới, Tần Phi hai tay cự lực lúc này lớn đâu chỉ tăng vài thành, liên tiếp đánh mạnh vào thân thể Cự Viên Minh Vương, liên tục đẩy lùi nó ra sau. Thân thể nó tựa như phòng ngự quá mạnh như Tê Ngưu nhưng khả năng hồi phục đâu phải mạnh hơn vài lần.

Dần dần hiện ra từng vết thương chi chít trên người, huyết dịch dần chảy ra ngày một nhiều, Cự Viên Minh Vương tựa như không để ý, tùy ý để Tần Phi tấn công. Nó muốn nhận biết con mồi có thể phản kháng tới mức nào.

Không một tiếng rống phát ra. Tần Phi tựa như nhận biết mình tấn công không có quá nhiều sức lực, lúc này mới dừng lại nhảy lùi ra xa. Nhanh chóng chưa tới 10 hơi hô hấp toàn bộ vết thương đều ngưng chảy huyết dịch, vết thương dần liền lại.

Tần Phi thấy vậy cũng rất kinh ngạc, chịu nhiều vết thương như vậy nhưng cảm giác không có quá nhiều sức ép lên nó.

“Tấn công không thành”.

Thật không thể nào!

Đám người thấy vậy không khỏi kinh hãi, liên tục bị chém trúng tựa như gải ngứa một dạng, đám người cảm thán. Phòng ngự cùng hồi phục quá kinh khủng. Trừ khi tấn công chí mạng mới có khả năng trảm sát.

Vương cấp Hung Thú quả thật biến thái, mạnh hơn đầu Cữu giai Hung Thú đâu chỉ 3 4 lần, chưa kể đầu Cự Viên Minh Vương thuộc thực lực cường đại Vương cấp Nhị giai Hung Thú, thực lực hiện tại nó chí ít phải gấp 5 lần. Mà hiện tại thực lực thật sự nó vẫn đang ẩn giấu.

Tần Phi tấn công toàn lực cũng không thể để nó chịu quá nhiều thương tổn, thực lực thì khỏi phải bàn cải chưa kể khả năng hồi phục của nó cũng khiến Vương cấp Hung Thú khác cũng phải dè chừng. Thông thường một đầu Vương Cấp Hung Thú có thể ngang bằng thực lực cùng Đấu Sư cấp Hồn Lực, chưa kể muốn mạt sát nó cũng không phải dễ dàng, chí ít đạt Đấu Sư ngũ giai trở lên mới dễ dàng mạt sát nó.

Tại tầng đầu tiên Cự Viên Minh Vương tựa như không hề dè chừng, tính tự đại nó rất lớn, lảnh thổ của nó không hề định sẵn, có lúc nó còn tới đánh phá lãnh địa của Hung Thú khác mà ngược lại không thương tổn.

Hồn Thú cùng Hung Thú thương sinh là cùng chủng loại, tại kỷ nguyên Thái Sơ Đại Đế mới phân chia ra thành hai dạng. Hung Thú thường mạnh hơn Hồn Thú một chút, ghi chép kể lại Hung Thú có dục vọng cực lớn, tàn bạo, không kiêng nể bất kể thứ gì, một đầu Hung Thú đỉnh điểm đã hủy diệt một tòa thành lớn. Hồn Thú thực lực thậm chí không thấp hơn, bình thường nó rất nhu hòa không tấn công, chỉ khi nó bị khiêu khích hay cảm nhận được sát cơ nó mới phản kháng.

Hồn Thú tới một thời điểm phù hợp linh trí được sinh ra, một khi có được linh trí, thực lực đâu chỉ tăng lên vài lần, Vương cấp Hồn Thú có linh trí có thể từ trong tay Thánh Cấp (cấp độ cao hơn 1 bậc) Hung Thú thoát đi mà không có nhiều tổn hại. Chưa kể Hồn Thú có khả năng cao có thể tu luyện đạt tu vi cao nhất trở thành Thần Thú.

Hung Thú muốn sinh ra linh trí quả thật rất khó, không có một ghi chép nào có thể chỉ rõ được, chỉ biết Hung Thú có linh trí nếu không mạt sát thì tương lai nó có thể đạt tới đỉnh cao thực lực trong truyền thuyết.

Cự Viên Minh Vương là một trong số ít.

Nhìn thấy Tần Phi không còn chủ động tấn công, nó lúc này tựa như chán ghét, trên mặt biểu lộ khinh bỉ nhìn chằm chằm. Bất động một lúc, nó di chuyển xung quanh tựa như khiêu khích. Thân thể khổng lồ nhưng di chuyển rất nhanh nhẹn không có cảm giác nặng nề. Nó có sở thích rất kỳ quái, trước khi kết liễu con mồi nó thường làm tương tự.

Tần Phi thấy vậy cũng không có dị động, hai tay nắm chặt Cự Kiếm hướng tới. Trên mặt mồ hôi chảy ra, quân phục tựa như ướt mưa một dạng, cảm giác bất lực dần hiện lên trong tâm trí.

Thực lực lúc này cũng chỉ còn lại 7 thành, không có khả năng có thể thoát khỏi, dốc toàn lực không làm nó tổn thương giờ 7 thành thực lực thì khác gì trứng chọi đá.

Tiểu Vũ tựa như nhận thấy thứ gì khác thường, nàng dốc toàn lực thúc đẩy Võ Hồn tiến tới, lúc này nàng nhìn thấy rất bất ổn, khí tức Tần Phi dao động ngày càng một giảm tựa như đã từ bỏ. Nàng cũng không thể làm gì khác ngoài cầu mong, Võ Hồn nàng bị giới hạn khoảng cách lớn, cần đứng ở gần mớ có thể trợ giúp, nàng chỉ cần tiến tới phạm vị của Cự Viên Minh Vương chắc chắn chỉ có đường chết. Tần Phi đã liều mình đánh chặn cho đám người rời đi.

Bành!

Giật mình, đám người tựa như bừng tỉnh, riêng Tiểu Vũ nàng nhìn thấy rõ nhất.

Tần Phi nhận một đòn trực diện cực mạnh. Hai tay giữ Võ Hồn ngăn chặn lại, cự lực quá kinh khủng.

Liên tiếp từng nắm đấm mạnh đánh lên, tới giới hạn chịu đựng.

Rầm rầm!

Trong lúc nguy cấp, trong đầu tựa như rỗng tuếch không thể đưa ra giải pháp, thì đột nhiêu nghe được một tiếng nói từ xa truyền thẳng vào. Tần Phi bừng tỉnh, nhảy lên, tiếp nhận cự lực mạnh mẽ đánh bay, lúc này khí tức như thác đổ liên tục tràn ra bao phủ lấy toàn thân tựa như làm lá chắn bảo vệ. Từng tiếng thanh âm đụng gãy cây vang lên, bị đánh bay rất xa không có chậm lại, bay gần 1 dặm lúc này đâm sầm vào thành tường hắc động lúc này mới chụ dừng lại.