Huyền Môn Thiên Y

Chương 12: C12: Em cứ ngồi đó đi




"Đường Hán, em cũng ăn đi, không đủ thì gọi tiếp." Hoa Phi Phi ăn cũng kha khá rồi, lau miệng, nói với Đường Hán.

"Chị Hoa, em no từ lâu rồi." Đường Hán nói.

"Em cứ ngồi đó đi, chị đi vệ sinh chút." Hoa Phi Phi có thể là ăn nhiều rồi, nên mới đứng dậy đi đến nhà vệ sinh.

Đường Hán đếm những đồ mà Hoa Phi Phi ănt, bảy miếng bò bít tết, năm miếng pizza, hai đ ĩa trái cây... Những đồ này đầy đủ để anh ăn một tuần rồi.

Đường Hán đợi được một lúc, Hoa Phi Phi vẫn chưa về, sau khi tu luyện Huyền Thiên Công lục thức của anh cực kì nhạy cảm, nghe phía bên ngoài có người cãi lộn, hình như có giọng của Hoa Phi Phi.

Đường Hán đi ra bên ngoài xem xét, quả nhiên là Hoa Phi Phi đang cãi nhau với người khác, cô gái tóc đỏ đứng đối diện với cô ấy, khí thế hung hăng chỉ vào mặt Hoa Phi Phi chửi ầm lên: "Cái con heo như cô, không có chuyện gì thì chạy ra ngoài làm gì, nếu tôi là cô thì sẽ xấu hổ mà không dám ra ngoài đâu."


Hoa Phi Phi tức giận: "Con người cô sao lại như vậy, đụng vào người khác mà không xin lỗi, lại còn chửi người nữa?"

Cô gái tóc đỏ cười khẩy nói: "Mọi người xem xem, là tôi đụng vào cô ta sao? Đường rộng như vậy mà cô ta đã chiếm mất, tôi đâu còn chỗ để đi nữa, lại còn nói tôi đụng vào cô ta chứ.

"Cô... Là cô đi đứng không nhìn người, còn muốn nói đạo lý à?"

"Đây là trách tôi sao? Bộ dạng cô béo như thế, nhìn cô làm tôi tốn cả sức."

"Cô... Hoa Phi Phi tức đến nỗi run cả người.

"Tôi cái gì mà tôi? Cô cũng không nhìn xem bản thân mình thế nào, một con lợn thì bao nhiêu kg? Xuất chuồng cũng không đến một trăm kg, cô thì bao nhiêu kg? Tôi thấy chắc phải hơn trăm kg mất thôi?"

Hoa Phi Phi ức chế đến nỗi nước mắt chảy dài, ức hiếp người khác quá rồi đấy.

Đường Hán đi tới, vỗ vào vai Hoa Phi Phi, ra hiệu cô ấy không nên tức giận. Sau đó nói với cô gái tóc đỏ đối tóc đỏ: “Cô có bệnh."

Cô gái tóc đỏ giống như mèo bị giãm phải đuôi, nhảy cẵng lên chửi: “Mày mới bệnh ý, cả nhà chúng mày đều bệnh.”


Khuôn mặt Đường Hán nghiêm túc nói: "Tôi nói thật, tôi là bác sĩ. Mặt cô vàng như thế, kinh nguyệt không đều, thận tắc nghẽn nghiêm trọng. Nếu như không được đả thông, về sau có thể có vấn đề lớn, da dẻ cũng sẽ càng ngày càng kém”

Cô gái tóc đỏ không chửi rủa nữa, mỗi một cô gái đều cực kì để ý đến dung mạo của mình, quả thực gần đây có nhiều người nói sắc mặt của cô ta khá vàng, chính cô ta cũng cảm thấy da dẻ cũng xuống sắc.

Nhìn thấy biểu cảm thành thật không giống lừa cô ta của Đường Hán, cô ta lấy chiếc gương từ trong ba lô ra soi soi, quả nhiên phát hiện sắc mặt mình khá vàng, hốc mắt sâu, nhãn cầu còn hiện đầy tia máu đỏ. Cho dù cô ta đã dùng che khuyết điểm dày nhưng vẫn không thể che giấu được.

Vẻ mặt Đường Hán thành thật nói: "Tôi không có lừa cô, tôi là bác sĩ, sẽ tự chịu trách nhiệm về lời nói của mình. Trên lưng mỗi người đều có một huyệt vị quan trọng, gọi là huyệt Thiên Cơ, tình trạng của cô chỉ cần xoa bóp huyệt này là có hiệu quả ngay.."

"Ở đâu cơ?" Cô gái tóc đỏ mất đi vẻ phách lỗi, vấn đề quan trọng liên quan đến dung mạo, cô ta không thể không coi trọng.

"Đặt tay lên eo, phía dưới đốt xương sườn cuối cùng. Dùng ngón tay chậm rãi ấn thử, chỗ đó có cảm giác đau buốt tê dại, thì chính là huyệt Thiên Cơ." Đường Hán nghiêm túc chỉ đạo, biểu cảm cực kì giống với một thầy giáo ân cần.


Cô gái tóc đỏ dựa theo lời chỉ dẫn của Đường Hán sờ sờ trên lưng, rất nhanh trên mặt cô tỏ ra sự vui vẻ: "Tìm thấy rồi."

"Tốt, dùng lực ấn xuống, hơi đau nên cô phải nhẫn nhịn, lập tức sẽ hữu hiệu quả." Đường Hán nói.

Cô gái tóc đỏ làm theo lời Đường Hán nói, dùng sức ấn xuống.

Lúc này xung quanh đã có rất nhiều người tập trung lại hóng chuyện, cả Hoa Phi Phi cũng ngừng rơi nước mắt, ngơ ngác nhìn Đường Hán hướng dẫn cô gái tóc đỏ, không biết anh đang làm cái trò gì nữa.

"Bụp..." Một âm thanh xấu hổ phát ra từ dưới chiếc váy thời trang của cô gái tóc đỏ, ngay sau đó có một mùi cực kì nồng nặc khó ngửi lan ra hành lang.