Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1425: Dưỡng Hồn Thảo (2)




Diệp Huyền nhận biết một hồi, xác thực có một số ít người được thẻ ngọc giao dịch ra ngoài, có điều bình thường giá đều ở hai, ba ngàn Huyền Thạch trung phẩm.

Bắt được thẻ ngọc, Kỷ Linh mang theo hai người Diệp Huyền tiến vào kiến trúc, còn chưa tiến vào, liền bị hai tên Vũ Hoàng ngăn lại.

Hai người này rõ ràng không phải hai người lúc trước, nhưng tu vi đồng dạng ở bát giai tam trọng.

Trong lòng Diệp Huyền khẽ động, xem ra Nhĩ gia này xác thực không đơn giản, thủ hạ lại có nhiều Vũ Hoàng tam trọng như vậy, điều này hiển nhiên không phải người bình thường có thể có được.

Hai người nhìn thẻ ngọc trong tay Kỷ Linh một chút, mới để ba người Diệp Huyền vào.

Ánh vào mi mắt Diệp Huyền, là một vách tường có từng ô vuông, trong mỗi ô vuông, đều có một đánh số, mà ở trước vách tường, lại có một quầy hàng, một lão giả đang ngồi ở chỗ đó.

Ngoài ra, còn có hơn mười tên võ giả tụ tập ở trước vách tường, quay về lão giả kia nói gì đó, đồng thời lấy ra một đống Huyền Thạch, mà lão giả kia, sau khi thu qua Huyền Thạch, sẽ từ trong ngăn tủ lấy ra một tờ giấy bằng da dê, giao cho người võ giả kia.

- Diệp thiếu, trong vách tường này, chính là những vấn đề Nhĩ gia hỏi, tổng cộng có mười ba tầng, mỗi nhất trọng giá đều không giống nhau.

- Một thẻ ngọc, nhiều nhất có thể lấy ra năm vấn đề, chỉ cần ngươi giải quyết được bất luận vấn đề nào, cũng có thể tìm Nhĩ gia, yêu cầu Nhĩ gia trả lời một vấn đề.

Kỷ Linh đứng trước vách tường, nhìn Diệp Huyền tiếp tục giải thích:

- Có điều mỗi một tầng vấn đề, không phải ngươi muốn lấy liền có thể lấy, nhất định phải giao nộp chi phí, căn cứ số tầng không giống, chi phí cũng không giống.

- Ngăn tủ tầng thứ nhất, là một trăm Huyền Thạch trung phẩm, tầng thứ hai hai trăm Huyền Thạch trung phẩm, tầng thứ ba năm trăm Huyền Thạch trung phẩm, tầng thứ tư, một ngàn Huyền Thạch trung phẩm, cứ thế suy ra, đến tầng thứ mười, liền phải giao nộp mười vạn Huyền Thạch trung phẩm.

- Còn tầng thứ mười ba, là một triệu Huyền Thạch trung phẩm.

Kỷ Linh từng cái giải thích.

Một bên Huyết Kiếm Vũ Đế không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh, một triệu Huyền Thạch trung phẩm? Là 10 ngàn Huyền Thạch thượng phẩm, khái niệm này nghĩa là gì, một viên đan dược cửu giai cũng chỉ như thế.

Hơn nữa này còn không phải giá cả câu hỏi của ngươi, chỉ là giá cả thu được tư cách hỏi, một khi ngươi giải quyết không được vấn đề trong ngăn kéo, như vậy tiền của ngươi chính là uổng phí.

Nhĩ gia này đến tột cùng có lai lịch ra sao, dĩ nhiên có niềm tin bố trí quy định như thế? Chuyện này căn bản là gạt người a.

Càng làm cho Huyết Kiếm Vũ Đế buồn bực chính là, lại vẫn có nhiều người muốn cướp đi vào như vậy, chuyện này quả thật chính là nhiều tiền không địa phương tiêu.

- Diệp thiếu, ngươi tin tưởng cái tên này biết tất cả mọi chuyện?

Huyết Kiếm Vũ Đế không nhịn được nhìn về phía Diệp Huyền, vào lúc này, hắn cũng hoài nghi này có phải là âm mưu không.

Trên mặt Diệp Huyền khá là bình tĩnh, từ tốn nói:

- Mặc kệ có tin hay không, nếu đến rồi, vậy thì chơi một chút a.

Diệp Huyền nói, trực tiếp đi tới trước bức tường kia.

- Diệp thiếu, mười ba tầng ngăn tủ này giá cả không giống nhau, độ khó vấn đề cũng không giống nhau, đồ vật giải quyết vấn đề tự nhiên cũng không giống nhau, theo ta được biết, vấn đề bên trong bao hàm khắp các phương diện, có điều cho tới bây giờ, ta nghe nói giải quyết vấn đề cao nhất là ở tầng thứ mười.

Kỷ Linh ở Diệp Huyền bên tai nói.

Diệp Huyền gật gù, đi thẳng tới trước mặt lão giả kia, trước tiên điểm một ngăn tủ tầng thứ ba.

Rất nhanh Huyết Kiếm Vũ Đế liền đưa lên năm trăm Huyền Thạch trung phẩm, lão giả kia thu Huyền Thạch cẩn thận, từ tầng thứ ba rút ra một tấm giấy bằng da dê, giao cho Diệp Huyền.

Diệp Huyền mở ra xem, khẽ gật đầu.

Vấn đề trên giấy da dê, kỳ thực rất đơn giản, là để người trả lời thu thập một cây Dưỡng Hồn Thảo cấp bảy, cũng ở thời điểm hỏi giao cho hắn liền được.

- Diệp thiếu, thế nào?

Kỷ Linh cùng Huyết Kiếm Vũ Đế cũng góp mặt tới hỏi.

Nhìn thấy vấn đề trên giấy da dê, Huyết Kiếm Vũ Đế cười gằn một tiếng:

- Ta còn tưởng vấn đề gì, thần thần bí bí như thế, hóa ra là tìm một cây linh dược cấp bảy, quá bình thường a.

Tìm kiếm một cây linh dược cấp bảy, ở Cửu Thiên Vũ Đế như hắn xem ra, căn bản không phải một sự tình khó khăn.

Kỷ Linh ở một bên lắc đầu nói:

- Không nghĩ tới là nhiệm vụ tìm kiếm linh dược, Diệp thiếu, xem ra nhiệm vụ này của ngươi là rất khó xong.

- Một cây linh dược cấp bảy mà thôi.

Huyết Kiếm Vũ Đế không nhịn được khinh thường nói.

Kỷ Linh liền nói:

- Theo ta được biết, chỉ cần là nhiệm vụ tìm kiếm vật liệu, cho dù là thấp nhất, cũng rất khó hoàn thành, bình thường yêu cầu tìm kiếm vật liệu hoặc là vô cùng ít ỏi, hoặc hầu như tuyệt tích, đã từng có người ở tầng thứ nhất lấy nhiệm vụ tìm kiếm một viên Ôn Hồn Thạch cấp sáu, kết quả hắn tìm khắp cả toàn bộ Hỗn Loạn Chi Thành, thậm chí địa vực phụ cận Hỗn Loạn Chi Thành, cũng không thể hoàn thành.

- Có chuyện này?

Huyết Kiếm Vũ Đế lấy làm kinh hãi, nhìn về phía Diệp Huyền.

Thành trì mạnh mẽ như Hỗn Loạn Chi Thành, lại không tìm được một viên vật liệu cấp sáu, vậy dạng vật liệu này đến tột cùng ít ỏi ra sao? Hay căn bản không thể dùng ít ỏi để hình dung, chuyện này căn bản là hiếm thấy.

Diệp Huyền nhìn nội dung trên giấy da dê đăm chiêu.

Dưỡng Hồn Thảo, là một loại linh dược có thể ôn dưỡng Võ Hồn của võ giả, cấp bậc tuy ở cấp bảy, thế nhưng là vô cùng ít ỏi, xác thực là vô cùng hiếm thấy.

Thời điểm Diệp Huyền kiếp trước, đã từng chiếm được vài cây Dưỡng Hồn Thảo, mà ở đời này, hắn còn chưa từng thấy bất kỳ một cây Dưỡng Hồn Thảo nào.

Bởi vậy nhiệm vụ này của hắn căn bản là không xong được, nếu đối phương định ra nhiệm vụ này, nói rõ hắn ở trong Hỗn Loạn Chi Thành không tìm được vật liệu như vậy, hay là nhiệm vụ như vậy, đều là chuẩn bị cho những người chạy nạn đến Hỗn Loạn Chi Thành kia.

Có điều Dưỡng Hồn Thảo này giá trị cũng không đặc biệt cao, tuy hiếm thấy, nhưng một khi xuất hiện, bình thường cũng chỉ giá trị hơn một nghìn Huyền Thạch trung phẩm.

Bao quát Kỷ Linh trước nói Ôn Hồn Thạch cũng như thế, giá trị cũng ở hai, ba trăm Huyền Thạch trung phẩm, nói như vậy, vấn đề trong ngăn tủ này, giá trị hẳn là tương đương giá ngăn tủ, sẽ không cách biệt quá bất hợp lí.

Nghĩ tới đây, Diệp Huyền không do dự nữa, rất nhanh lại điểm một ngăn tủ tầng thứ sáu, tầng thứ tám, mà tầng thứ mười Diệp Huyền lại lựa chọn hai cái.