Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 265: Một chiêu đã thu (1)




Đồng Hồng nghe vậy thì ánh mắt khựng lại, hung tợn nói:

- Muốn chết, ngươi cứ yên tâm đi, ta sẽ triệt để phế bỏ ngươi, cho ngươi từ một thiên tài trở thành một phế nhân, hy vọng tới lúc đó ánh mắt của ngươi vẫn còn có thể ngông cuồng như vậy.

Lời vừa dứt thì khí thế trên người của gã nháy mắt liền bạo phát ra, một cỗ kình khí quét ngang, không khí xung quanh dường như cũng bị ảnh hưởng, bắt đầu vù vù xoay tròn, hóa thành một cỗ áp lực khủng bố bao phủ trên người của Diệp Huyền.

Diệp Huyền lập tức cảm giác được chính mình giống như bị ngàn cân đè nặng.

- Huyền áp?

Đôi mắt Diệp Huyền hơi ngưng tụ, đúng là có chút giật mình, không ngờ khả năng nắm giữ huyền khí của đối phương đã tới mức độ này, khiến cho huyền khí dưới khí thế của bản thân hình thành một loại uy áp, mang tới áp lực cực lớn trên tinh thần cho đối thủ.

Điều này hiển nhiên phải khiến huyền khí vận chuyển tới một mức độ cực kỳ thâm hậu, hơn nữa, muốn hình thành huyền áp thì huyền khí trong cơ thể phải vô cùng tinh thuần, đây là công pháp địa phẩm trở lên mới có thể có uy lực như vậy.

Chẳng trách người này có thể đứng hàng thứ ba mươi sáu trong phong vân bảng của học viện, đúng là có chút thực lực.

Nhìn thấy vẻ ngưng trọng trong ánh mắt Diệp Huyền, trong đôi mắt lạnh như băng của Đồng Hồng lộ ra ý cười lạnh.

- Mới có thế này thôi đã khiến cho ngươi giật mình rồi sao? Dưới huyền áp của ta, ta cũng rất tò mò, thực lực của ngươi bây giờ còn có thể phát huy ra được mấy phần, bất quá bấy nhiêu vẫn chưa xong đâu, tiếp tục cho ngươi biết võ hồn của Đồng Hồng ta.

Lời vừa dứt thì Đồng Hồng đột nhiên cười lạnh một tiếng, bên ngoài thân thể của gã đột nhiên lóe lên một đạo quang mang mờ ảo, một đoàn hư ảnh màu đen liền xuất hiện trên đỉnh đầu của hắn, hắc ảnh nhúc nhích, lại biến ảo thành một con mèo đen.

Con mèo này vừa xuất hiện thì trong hư không lập tức xuất hiện một loại khí tức âm lãnh, đôi mắt u lãnh tựa như hắc bảo thạch của nó nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, một cỗ hàn khí tự nhiên vây quanh toàn thân Diệp Huyền.

Chẳng những Diệp Huyền, ngay cả những học viên đứng bên dưới đài khiêu chiến nháy mắt liền nổi da gà, toát ra một tia hàn khí.

- Võ hồn của ta chính là quỷ ảnh miêu!

Đồng Hồng cười lạnh.

Quỷ ảnh miêu thuộc về ám hệ võ hồn, những kẻ có được loại võ hồn này thì phương diện tốc độ và ẩn nấp sẽ được gia tăng rất nhiều, thường xuất quỷ nhập thần, hơn nữa bên trong huyền khí có chứa một cỗ lãnh ý đặc biệt âm lãnh, có thể ăn mòn và đông lại huyền khí của người khác trong một lúc.

Ở trong rất nhiều võ hồn, quỷ ảnh miêu này thuộc loại khá là mạnh.

Sau khi thi triển ra võ hồn quỷ ảnh miêu, vẻ đắc ý và nụ cười lạnh trên mặt Đồng Hồng chẳng những không dừng lại, mà càng thêm sáng lạn hơn.

- Bây giờ trong lòng ngươi đã bắt đầu tuyệt vọng hay chưa? Bất quá chớ nên vội, đây còn không phải trọng điểm, thứ sẽ khiến ngươi tuyệt vọng thật sự chính là cái này!

Đồng Hồng khẽ quát một tiếng, tiếng ong ong vang ra, phía trên võ hồn quỷ ảnh miêu kia cư nhiên xuất hiện hai đạo quang hoàn màu đen, hai đạo quang hoàn qua lại xen kẽ nhau, khí tức lạnh lẽo quỷ dị kia nháy mắt lại gia tăng mấy lần.

Hàn ý mãnh liệt khiến cho tất cả học viên khác ở đài khiêu chiến đều lùi lại, vẻ mặt vô cùng hoảng sợ.

- Nhị tinh võ hồn, cư nhiên là nhị tinh võ hồn.

- Đồng Hồng này che giấu sâu thật đấy, võ hồn của hắn đột phá nhị tinh khi nào vậy? Sao ta không biết thế này.

- Tâm cơ đáng sợ thật đấy, lấy thực lực của hắn, một khi võ hồn đột phá thì vị trí thứ ba mươi sáu kia căn bản không phải thực lực thật sự của hắn, e là có thể nhảy vào hàng hai mươi của phong vân bảng đó.

- Diệp Huyền này xui xẻo rồi.

Chỉ thoáng một cái thì dưới đài khiêu chiến lại ồn ào nghị luận, tất cả mọi người đều giật mình nhìn võ hồn mà Đồng Hồng đã phóng xuất ra với vẻ khiếp sợ không dám tin.

Nhị tinh võ hồn, so với nhất tinh võ hồn thì cường đại hơn rất nhiều.

Ở Huyền Linh học viện, các học viên chỉ cần đạt tới võ sư tam trọng thì đã có tư cách tốt nghiệp, cho nên phần lớn học viên bình thường đều một lòng tu luyện.

Bởi vậy cho nên khi còn ở trong học viện rất ít có học viên nào chịu tăng võ hồn lên nhị tinh, chỉ có những gia tộc lớn có bối cảnh thâm hậu, có thể tìm được huyền thú và luyện hồn sư thì mới có điều kiện này.

- Võ sư nhị trọng, võ hồn nhị tinh, Đồng Hồng không hổ là cao tầng của Thái Tử Minh, cao thủ hàng đầu của phong vân bảng, hắn lần này cư nhiên bộc lộ ra hết tất cả bao gồm lá bài tẩy này, chỉ sợ là thật sự nổi giận với Diệp Huyền, muốn lập uy trước mắt tất cả mọi người, Diệp Huyền này chắc căn bản là không đỡ nổi mấy chiêu của Đồng Hồng đâu.

Mấy tên học viên khác có tên trên phong vân bảng liền nghiêm mặt đánh giá.

- Mấy chiêu?

Kẻ đứng bên cạnh không khỏi cười nhạo một tiếng:

- Ngươi xem so sánh khí thế của hai người đi, ta dám cam đoan, Diệp Huyền đối mặt với Đồng Hồng, tuyệt đối là nháy mắt sẽ bị đánh bẹp ngay.

- Nói đúng lắm, nếu như tiểu tử kia có thể đỡ nổi một chiêu của Đồng Hồng mà không thua thì cũng xem như kinh diễm tuyệt luân rồi.

Mọi người ồn ào bàn tán, còn mấy người Lãnh Dĩnh Oánh thì cũng nghiêm mặt hẳn lên, siết chặt hai tay, âm thầm cầu nguyện cho Diệp Huyền, đầy lo lắng.

- Tiểu tử, bây giờ đã bắt đầu tuyệt vọng hay chưa? Lần khiêu chiến này là tự ngươi nói ra, chỉ sợ là lúc ngươi nói ra không hề nghĩ tới sẽ có kết cục như vậy đúng không.

Đồng Hồng mở miệng, bước lên trước, huyền áp khủng khiếp kia càng trở nên cường đại hơn, hung hăng trấn áp lên người Diệp Huyền, xen lẫn khí tức lạnh lẽo của quỷ ảnh miêu, giống như muốn triệt để đông cứng không khí xung quanh Diệp Huyền vậy.

- Chỉ là một chút huyền áp mà thôi, cần ra vẻ tới vậy hay sao, chút huyền áp này đối với Diệp Huyền ta chẳng là gì hêt.

Trên đài khiêu chiến, Diệp Huyền cười lạnh, mở miệng nói, ánh mắt bình tĩnh đi lên phía trước.

Không khí quanh người hắn đột nhiên lưu động vô cùng quỷ dị, giống như ánh mặt trời nóng rực chiếu lên trên nền tuyết trắng, nháy mắt liền quét sạch cỗ huyền áp khủng bố kia.

- A?

Đôi mắt của Đồng Hồng hơi khựng lại, gã có thể cảm giác được, huyền áp mà mình phóng xuất ra, ngay khi vừa tiến vào phạm vi quanh thân Diệp Huyền thì giống như bị cuốn vào trong một dòng xoáy mạnh, nhanh chóng lưu chuyển hóa giải, nháy mắt liền tán loạn.