Huyết Hồ Thiên Hạ: Cuồng Ngạo Sát Thủ Phi

Quyển 1 - Chương 15: Ấn định rồi




Hắc y nam tử mang đấu lạp xong việc liền hướng ngõ nhỏ kia chạy qua. Đập vào mắt là thi thể đầy đất, bóng dáng màu đỏ kia lại không biết đi nơi nào. Nam tử cảm giác được trong lòng một trận trống rỗng.

Hốt hoảng nhìn nhìn vũng nước, ngẩng đầu nhìn trời cao, con ngươi tối đen của hắc y nam tử hiện lên một đạo u quang, cảm thấy có chút không thích hợp. Chính mình vận dụng khinh công từ trong rừng chạy tới cũng bất quá một chút, như thế nào xuất hiện nước ở đây. Nhưng trong lòng lại bắt đầu vì hồng y nữ tử kia lo lắng.

Hắn bắt đầu hiểu được, thời điểm hắn vì nàng dừng lại, một khắc ánh mắt hắn dừng ở trên người nàng, rốt cuộc hắn liền bị hấp dẫn, rốt cuộc không an tâm.

Ánh mắt của nàng thật quật cường, hào quang của nàng, thị huyết của nàng, khí chất ác độc của nàng không một tiếng động làm rung động tâm hắn, làm cho hắn rốt cuộc không thể quên. Giờ khắc này hắn hiểu được, tiểu hồ ly này hắn đã ấn định rồi!

“Chính là phía trước, quan gia, bên trong có thiệt nhiều thi thể!”

Hắc y nam tử ánh mắt đảo qua, thấy cách đó không xa có rất nhiều quan binh nơi đó tiến đến, lúc này mới lắc mình rời đi.

......

Màn đêm buông xuống, bầu trời đầy sao, Tòa nhà thật lớn lộ ra vài phần lạnh lẽo mà lại quỷ dị.

Trong thư phòng, nam tử áo trắng khoanh tay mà đứng. Con ngươi có chút yêu khí nhìn chằm chằm bức mặc họa trên tường. Trong mắt có thật sâu quyến luyến cùng vô tận ôn nhu.

Trên bức họa là một nữ tử mặc váy dài hồng y, khuôn mặt tươi mát mang theo vài phần xinh đẹp vài phần mị hoặc. Nữ tử thần sắc như hoa, khuôn mặt như vầng trăng thanh cao mà kiều diễm, mi gian có bông hoa hồng, khóe môi mấy phần cười khẽ, rất sống động. Đặc biệt cặp con ngươi linh động của nữ tử, tựa hồ còn mang theo vài tia ý cười.

“Phong Nhiễm”

Theo tiếng kêu của nam tử, một bóng dáng màu đen liền lặng yên không một tiếng động xuất hiện phía sau áo trắng nam tử, mắt nhìn chằm chằm áo trắng nam tử đang thưởng thức bức họa chắp tay nói: “Chủ tử” Ngữ khí rất là cung kính.

Áo trắng nam tử nhẹ nhàng xoay người. Lúc này thiên địa một mảnh thất sắc, dung nhan thật đẹp, tươi mát tuyệt mỹ, xuất trần thanh nhã mang theo một chút yêu khí, nhẹ nhàng như gió xuân mê hoặc lòng người.

Hắc y nhân liếc liếc mắt nhìn nam tử áo trắng, mặc dù nhìn quen dung mạo nam tử áo trắng nhưng vẫn vì dung nhan chủ tử nhà mình mà nhè nhẹ giật mình. Khuôn mặt tuấn mỹ bất phàm, đây là một cái yêu nghiệt như thế nào, có thể làm cho tinh thần đều mất đi tự chủ, trong nháy mắt, đúng là làm lung lay mắt người.

Ánh mắt áo trắng nam tử trong trẻo nhưng lạnh lùng hướng Hắc y nhân, khẽ mở bạc môi, thản nhiên nói:

“Đi tìm xem nữ tử này ở đâu.”

“Là, Phong Nhiễm lĩnh mệnh”

Áo trắng nam tử nhẹ nhàng gật đầu. Giây tiếp theo, hắc y nam tử biến mất, giống khi đến, lặng yên không một tiếng động.