Huynh Sủng

Chương 144: cưới gả





Diệp Trăn Trăn nghe thấy câu nói này của Hứa Du Ninh, trong lòng bỗng trở nên mềm nhũn.
 
Cũng không có ý muốn tránh thoát nữa thay vào đó lại duỗi cánh tay ra nhẹ nhàng vòng lấy cái eo thon gầy của hắn, ôm lại hắn.
 

Thì nghe thấy Hứa Du Ninh hỏi nàng: "Vừa rồi vị Ninh phu nhân kia vừa nhìn cũng biết đó là phu nhân nhà quyền quý, bà ấy cũng đã nói cha thân sinh của muội rất có quyền thế, Trăn Trăn, trong lòng muội có nghĩ tới muốn đi với bà ấy hay không?"
 
Lúc hắn nói ra lời này đầu vẫn đặt trên vai Diệp Trăn Trăn như cũ, giọng nói có chút buồn bực. Có thể nghe thấy nỗi bất an lo lắng không yên trong lòng hắn.
 
Diệp Trăn Trăn không khỏi bật cười.
 
"Muội cười cái gì?"
 
Hứa Du Ninh có chút bất mãn lầu bầu một câu, đầu đặt trên vai nàng còn cọ xát giống như động vật nhỏ.
 

Nụ cười trên mặt Diệp Trăn Trăn càng sâu thêm. Hơi nghiêng đầu lại nhìn hắn một chút, hỏi: "Vừa rồi không phải huynh nói vị Ninh phu nhân kia không phải là nương thân sinh của muội sao? Sao bây giờ lại nói như vậy?"
 
Hứa Du Ninh: ...
 
Đầu ở trên vai nàng lại cọ xát một chút sau đó Hứa Du Ninh mở hai mắt ra, có chút không được tự nhiên giải thích: "Vừa rồi ta cũng không có nói bà ấy không phải, chỉ là có chút nghi ngờ. Dù sao bà ấy cũng thật sự không lấy ra được bằng chứng xác đáng để chứng minh bà ấy chính là nương thân sinh của muội."

 
Diệp Trăn Trăn nhìn dáng vẻ nghiêm túc nói bậy này của hắn, nhịn không được đưa tay vỗ nhẹ lên đầu hắn một cái. Giống như Hứa Du Ninh trước kia cũng sẽ thỉnh thoảng vỗ nhẹ lên đầu của nàng.
 
Sau đó mỉm cười nói: "Được rồi, huynh cũng không cần giải thích với muội. Muội biết rõ trong lòng huynh lo lắng chuyện gì, không phải là sợ muội nhìn thấy cha nương thân sinh của mình đều là người có quyền thế phú quý thì lo lắng muội sẽ đi theo bọn họ, không cần huynh nữa phải không? Hoặc là bọn họ nhận muội về, không nhìn trúng huynh, muốn cho muội chọn một vị hôn phu khác. Nhưng huynh nhìn muội giống như người ham mê phú quý sao? Hơn nữa trong lòng muội, trên đời này còn có ai tốt hơn huynh đây? Trừ huynh ra, muội không muốn lấy bất kỳ người nào khác. Cho dù có ai bức ép muội thì muội cũng sẽ không gả."
Trước kia lúc hai người gần gũi Diệp Trăn Trăn cũng không nói với hắn những lời xuất phát từ trái tim như vậy. Trong chốc lát Hứa Du Ninh có chút giật mình. Khi khôi phục lại tinh thần thì trong lòng quá đỗi vui mừng.
 
Dùng đôi môi không ngừng cọ xát cổ Diệp Trăn Trăn, giọng nói mang theo khẩn cầu: "Trăn Trăn, đêm nay chúng ta thành thân ngay có được không?"
 
Dù sao tất cả đồ vật cần cho lễ thành thân bọn họ đều đã chuẩn bị xong, bất cứ lúc nào hai người cũng có thể thành thân.
 
Hơn nữa nếu như đêm nay hai người bọn họ thành thân thì sau này hắn sẽ là phu quân của Diệp Trăn Trăn, cho dù ngay cả hai người cha nương thân sinh của Diệp Trăn Trăn cùng nhau tìm tới cửa thì hắn cũng không sợ.
Diệp Trăn Trăn biết rõ lúc này trong lòng hắn cảm thấy bất an nhưng vẫn cười khẽ đẩy đầu hắn một cái, nói ra: "Huynh vẫn nên giữ lại tinh lực chuẩn bị cho kỳ thi đình ba ngày sau đi, chỉ mấy ngày nữa gấp gáp cái gì?"
 
Nàng vốn là có lòng tốt lo nghĩ cho Hứa Du Ninh, cũng không có suy nghĩ đặc biệt gì khác nhưng mà sau khi Hứa Du Ninh nghe xong thì lại đột nhiên há miệng ngậm lấy vành tai của nàng, khẽ cười nói: "Tinh lực của ta rất tốt. Cho dù đêm nay hai người chúng ta thành thân thì ba ngày sau ta vẫn có tinh lực đi thi đình như thường."
 
Lúc đầu Diệp Trăn Trăn vẫn chưa hiểu được những lời này của hắn là có ý gì. Đợi đến lúc phản ứng kịp thì xấu hổ mặt đỏ bừng lên.
 
Nghĩ thầm cái người này sao lại như vậy nha? Rõ ràng nàng đang nói chuyện rất nghiêm túc với hắn mà hắn lại nói những lời này với nàng?
 
Nàng trừng mắt liếc mắt nhìn hắn một cái sau đó không nói thêm lời gì nữa đưa tay đẩy hắn ra, xoay người lại chạy ra khỏi phòng đi đến phòng bếp.
 
Hứa Du Ninh nhìn theo bóng lưng của nàng, khóe môi mỉm cười không ngừng.

 
Không khỏi bắt đầu ngóng trông kỳ thi đình ba ngày sau. Trong lòng còn quyết định, đợi một lát nữa hắn sẽ đi tìm Diệp Tế Muội, nói rõ ràng với bà ấy, chờ hắn thi đình trở về thì ngay ngày hôm đó hắn muốn thành thân với Diệp Trăn Trăn.
 
Trong lòng của hắn là muốn được làm quan ở bên ngoài, tự nhiên lúc thi đình kia cũng không thể quá xuất chúng. Đến lúc công bố xếp hạng thi đình, sau khi Lại bộ quyết định cho hắn chức quan, hắn sẽ ngay lập tức lên đường mang theo cả nhà hắn rời khỏi kinh thành đi nhậm chức.
 
Về phần Ninh phu nhân, trong lòng Hứa Du Ninh lạnh nhạt nghĩ đến, nếu như mười lăm năm trước bà ấy đã vứt bỏ Trăn Trăn thì bây giờ đã không có tư cách quan tâm tới sinh sống Trăn Trăn như thế nào. Càng không có tư cách quyết định sau này Trăn Trăn phải sống ra sao. Có thể để cho bà ấy biết bây giờ Trăn Trăn vẫn sống rất tốt cũng đã đủ rồi, những thứ khác bà ấy cũng không cần phải suy nghĩ nhiều.
 
...
 
Chẳng mấy chốc đã là kỳ thi đình ba ngày sau.
 
Thi đình được tổ chức ở điện Thái Hòa trong cung, quan chủ khảo chính là đương kim Hoàng Thượng.
 
Hứa Du Ninh theo một đám người thi cử tiến vào điện Thái Hòa. Trên đường đi hắn cúi đầu rủ mắt xuống, cũng không có quan sát xung quanh cho nên cũng không có nhìn thấy rõ mặt mũi Hoàng Đế đang ngồi trên ngai vàng là gì.
 
Sau khi ngồi xuống chỗ đã chỉ định cho hắn, trên bàn cũng sớm đã đặt đầy đủ giấy bút nghiên mực và đề thi.
 
Sau khi đọc xong đề thi, hắn hơi suy nghĩ một chút rồi đề bút trả lời câu hỏi.
 
Lúc thi hội hắn không nghĩ tới rõ ràng chính hắn không có dốc hết toàn lực nhưng vẫn có thể chiếm được thứ hạng chín cho nên lúc này hắn lại càng không dám ra sức.
 
Tốt nhất xếp hạng thi đình hắn có thể ở cuối nhị giáp hoặc là đầu tam giáp, trên xác suất rất lớn như vậy là hắn có thể được làm tri huyện bên ngoài. Đã có thể rời khỏi kinh thành lại có thể phù hợp với những gì Hứa Hưng Xương đã dạy dỗ hắn lúc trước, học đủ để làm quan sau đó làm một vị quan tốt hết lòng cai trị yêu dân.
 
Thật ra trong nháy mắt hắn nhìn thấy đề thi ngay lập tức ở trong đầu đã nghĩ xong một bài văn chương nhưng cũng không có gấp gáp lập tức viết ra mà là chậm rãi viết. Viết một lúc còn nghỉ ngơi một chút. Cho đến khi nhìn thấy hơn một nửa người trong điện viết xong trang giấy bài văn nộp lên cho nội giám thì hắn mới viết xong bài văn chương của mình, thổi khô mực nước phía trên. Lúc này mới nhẹ cuốn lại giao cho nội giám bên cạnh, cúi đầu xuống, lặng lẽ đứng dậy đi ra ngoài.
 
Bên ngoài tự nhiên có một con đường có nội giám chỉ dẫn, hắn cũng không có dừng lại, nhấc chân đi về phía cửa cung.
 
Mấy ngày trước Diệp Tế Muội đã đồng ý với hắn, tối hôm nay sẽ để cho hắn và Diệp Trăn Trăn thành thân. Cho nên lúc này hắn chỉ cảm thấy giống như mũi tên hướng về tâm, chỉ hận không thể ngay lập tức về đến nhà mới tốt. Đâu sẽ như những học sinh khác vừa đi còn vừa lặng lẽ nhìn ngắm sự to lớn hùng vĩ bên trong hoàng cung là như thế nào.
 

Chỉ lúc đi đến cửa cung hắn mới dừng bước chân, quay đầu lại nhìn một cái.
 
Lúc này mặt trời chiều ngả về phía tây, ánh chiều tà vàng nhạt nghiêng trên ngói lưu ly phía trên cung điện, đầy rẫy phú quý lóa mắt.
 
Nhưng chẳng qua cũng vội vàng liếc mắt nhìn một chút, hắn lại quay đầu lại tiếp tục nhanh chân đi về phía trước.
 
Một đường bước nhanh về đến nhà, trong nhà đã được Diệp Tế Muội bố trí xong xuôi một phen.
Gian sương phòng ở hướng đông kia chính là phòng tân hôn cho hai người bọn họ, đã sớm đổi xong chăn màn màu đỏ chót. Trên mặt bàn bày một đôi nến hỉ long phượng màu đỏ chót, bên trong mấy cái mâm chân cao sứ trắng thả vào các loại hoa quả khô như đậu phộng, táo đỏ, quả nhãn ngụ ý cát tường. Trên cửa cũng dán chữ hỷ màu đỏ chót.
 
Diệp Tế Muội đang ở trong phòng bếp bận rộn. Hôm nay là thành thân nha, chắc chắn phải tưng bừng náo nhiệt mới có ý nghĩa. Nhưng bọn họ ở trong kinh thành này cũng không có người quen biết hoặc là thân quen gì. Chính là Ninh phu nhân, tuy nói là nương thân sinh của Diệp Trăn Trăn nhưng Diệp Tế Muội cũng chỉ biết bà ấy họ Ninh, căn bản cũng không biết thân phận của bà ấy hay là bà ấy sống ở đâu, muốn gọi bà ấy tới đây náo nhiệt thì cũng không cách nào gọi được.
 
Có điều không gọi tới cũng tốt, đỡ phải gọi đến nếu như ngộ nhỡ bà ấy không đồng ý chuyện thành thân giữa hai người Hứa Du Ninh và Diệp Trăn Trăn thì sao? Ngày đó cái người hầu tên là Ngô tẩu đi theo bà ấy kia không phải đã nói sao, hai người là kế huynh muội thì sao có thể thành thân được? Đây không phải là phá hỏng luân thương đạo lý sao? Cho nên dứt khoát không quan tâm đến bà ấy nữa.
 
Ngược lại này người thuê chung một chỗ trong nội viện, bình thường ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, Cho dù thời gian ở cùng một chỗ với nhau cũng không lâu, không tính là rất thân quen nhưng có thể ở cùng trong cái viện này thì chính là duyên phận, ngại gì không mời bọn hắn ăn một bữa cơm, cùng nhau vui vẻ một chút? Cũng coi là chứng kiến chuyện hai người Hứa Du Ninh và Diệp Trăn Trăn thành thân.
Cho nên sáng sớm hôm nay Diệp Tế Muội đã đi mua rất nhiều thức ăn đem về chuẩn bị. Lúc này cũng đã nấu gần xong, đang suy nghĩ lúc nào Hứa Du Ninh trở về, cũng đừng để lỡ giờ lành mới tốt.
 
Đang nghĩ ngợi thì nghe thấy giọng nói của Nguyên Tiêu ở bên ngoài lớn tiếng gọi ca ca.
 
Vội vàng từ trong phòng bếp đi ra ngoài xem xét, chỉ thấy Hứa Du Ninh đã nhanh chân đi vào trong sân.
 
Không đợi Hứa Du Ninh tới đây gọi bà, bà đã nhanh chân đi qua nghênh đón, thúc giục hắn: "Nhanh, nhanh, nước ấm ta cũng đã nấu xong rồi, thùng tắm ta cũng đã chuẩn bị xong, con nhanh xách nước vào trong phòng tắm rửa sau đó thì mặc hỉ phục vào. Trăn Trăn đang ở trong nhà Vương đại nương phía trước trang điểm đấy, chỉ chờ con ở đây xong rồi thì chúng ta sẽ đi đón nàng về."
 
Mặc dù bọn họ là người một nhà, vẫn luôn ở cùng một chỗ với nhau nhưng hôm nay là ngày thành thân, cho dù là trước đó ở cùng với nhau vậy thì cũng không thể ở trong nhà từ phòng này sang phòng kia được. Vì vậy tạm thời mượn một gian phòng trong nhà Vương đại nương bên cạnh để tân trang cho Diệp Trăn Trăn. Khi đến giờ lành thì để cho Hứa Du Ninh đi qua đón nàng về.