IMI - Thực Nghiệm Đảo

Chương 29: Những con thiêu thân (6)




Luồng hào quang chói lọi ấy chấn động cả thực nghiệm đảo, dĩ nhiên Tường cũng cảm nhận được.

Hơn bất cứ ai hết, hắn còn là người cảm nhận được nó rõ ràng nhất, vì lúc này toàn thân hắn đã lại sáng trưng giống như cái đèo neon cỡ lớn.

Vốn dĩ vào ban đêm, căn nhà nhỏ này không có đèn, mà chỉ có mấy cây nến Linh vất vả đốt được, bây giờ thì tốt rồi, đèn điện đã về làng.

“Lại... lại sáng rồi !!” Linh quay ngoắt lại, lắp bắp nói.

“Ừ, lại sáng rồi !” Tường gật đầu tán đồng.

“Nhưng mà, trời tối như vậy, ánh sáng này sẽ bắt mắt lắm !”

...

Hiện tượng cộng hưởng này không hề nằm trong tầm kiểm soát của Tường. Dù với đôi mắt màu vàng kim có thể nhìn thấu hết thảy mọi thứ trên đời, hắn đã có thể kiểm soát 100% toàn bộ cơ thể mình, thế nhưng với ánh sáng này thì không thể, bởi nguyên bản nó không phải là của hắn hoàn toàn.

Còn một phần nhỏ khuyết thiếu.

Trước khi thứ ánh sáng này được tập hợp hoàn chỉnh, đôi lúc sẽ sảy ra sự mất khống chế ngoài tầm kiểm soát như vậy.

Và đúng như Tường lo ngại, giữa thung lũng tối om này, một căn nhà nhỏ với ánh nến leo lét đã đủ bắt mắt, bây giờ lại thêm một cột sáng tỏa hào quang rực rỡ như vậy, sẽ hấp dẫn vô số thứ không hay tìm đến.

Và đáng buồn là hắn vẫn còn đang bất động, vì lúc trước dùng lực quá độ, cơ thịt đã rách ra khá nhiều, dù ánh sáng đang không ngừng được cường hóa nhờ hiện tượng cộng hưởng này chữa trị, thế nhưng vẫn còn cần một khoảng thời gian lớn mới mong đi lại bình thường được.

Bắt đầu bằng một tiếng nổ bùm cạnh bờ sông, pháo hiệu báo động một đêm náo nhiệt khiến vô số kẻ mất ngủ và nhiều người phải ngủ vĩnh viễn bắt đầu.

...

Cột sáng do Thần Tiễn đột phá lúc sinh tử gần kể giống như một cột chống trời, dựng thẳng đứng lên cao vợi, chạm tới nóc vòng bảo hộ cao hơn mấy trăm mét của thực nghiệm đảo, giống như một đốm lửa lớn kéo tới vô số thiêu thân.

Nhưng cũng có rất nhiều con còn sót lại, và chúng lại phát hiện ra một đốm sáng còn lớn hơn.

...

Racha – Người Thái.

Siêu năng lực gia hệ tinh thần, mười sáu tuổi, em trai của Anacharka.

Mười năm trước, hắn chỉ là một đứa trẻ bình thường như bao đứa trẻ khác, với một gia đình khá giả và một ông anh yêu quý. Thế nhưng mọi chuyện bắt đầu khi cha mẹ hắn cùng mất tích trong một vụ lật đò ở một khu du lịch trên sông.

Vì không tìm thấy xác họ, nên người thân trong gia đình đã đưa hai đứa bé mồ côi này đến nơi cha mẹ chúng mất tích để phúng viếng lần cuối. Chuyến đi này đã thay đổi cuộc đời Racha.

Đứa bé mới được sáu tuổi này đột ngột di chuyển như bị ma nhập trước ánh mắt kỳ quái của tất cả họ hàng, và dừng chân trước một khúc sông nước chảy siết, chỉ tay và nói:

“Các cô các chú, có thể đưa bố mẹ cháu lên không !? Họ bị mắc kẹt dưới tảng đá kìa, nước chảy siết lắm... họ đang... đau lắm !!!”

Như lẽ bình thường, sẽ không có ai tin lời hắn, thế nhưng mười năm trước đã là thời điểm siêu năng lực gia cực kỳ phổ biến trên thế giới, đủ thứ siêu năng lực quái thai đã cùng xuất hiện, việc một đứa bé nhìn thấy ma cũng không thể vội vàng kết luận là nó tự huyễn hoặc ra ảo giác được.

Trong những người quen của bố mẹ Racha, có một người là công chức chính phủ, ông ta tin lời thằng bé, và điều động ngay một đội trục vớt tới khúc sông nọ để tìm kiếm. Kết quả thật sự tìm được. Vì khúc sông này nước chảy quá siết, không ai nghĩ rằng lại có xác chết kẹt được ở đây, thế là xác của đôi vợ chồng bị mắc vào đá ngầm này cứ lẳng lặng nằm đó mãi cho tới bây giờ.

Racha được đưa về phòng nghiên cứu tâm linh của chính phủ.

Hay đúng hơn, nó bị bán đi bởi những người mà nó gọi là họ hàng thân thích, bằng một khoản trợ cấp cực lớn.

Đối với xã hội ở Đông Nam Á, một khi chính phủ đã cho bạn một khoản tiền cực lớn dưới danh nghĩa trợ cấp người thân bị hại và hứa hẹn tương lai cho một đứa cháu sắp sửa mất tích không rõ lý do của bạn, việc sáng suốt nhất nên làm là cười bồi nhận khoản tiền đó, mua cho đứa cháu sắp sửa mất tích ấy một món đồ nó ưa thích, dỗ dành vỗ về an ủi nó trước khi đưa nó lên một chiếc xe đặc vụ chứa đầy những người mặc đồ đen trên mặt viết hai chữ nguy hiểm kia.

Bất cứ hành vi phản kháng hay phản đối nào cũng đều sẽ là vô ích, trái lại còn giảm đi lợi ích có được do ngoan ngoãn hợp tác rất nhiều lần.

Cứ như vậy, mặc cho Racha khi còn bé kêu khóc thảm thiết vì phải xa anh trai, người thân cuối cùng của nó, đứa bé có tiềm năng này được đưa đến một trung tâm thử nghiệm điện não đồ tiên tiến nhất, và làm quen với một siêu năng lực gia rất già, người sẽ trở thành sư phụ nó cho tới cuối đời.

...

Siêu năng lực của Racha không phải là nhìn thấy ma như họ hàng của nó vẫn tưởng, nếu không nó cũng đã không được đối xử đặc biệt như vậy.

Tên đầy đủ của loại siêu năng lực này là Thao tác tiếp nhận và xử lý sóng não sinh học của sinh thể, là một nhánh đặc thù của Tinh thần niệm lực (telekinesis). Năng lực này cho phép Racha tiếp nhận thông tin từ bộ não của đối phương bằng cách ghi đè sóng não của mình lên và chiếm quyền kiểm soát. Ở dạng bình thường khi chưa sử dụng năng lực, nó cũng hoạt động một cách vô thức, khiến cho bộ não của hắn liên tục tiếp nhận vô số luồng sóng não khác nhau, gây ra ảo giác giống như nhìn thấy hồn ma giống như trường hợp nhìn thấy cha mẹ đã chết của nó.

Có thể khi bị dìm xuống đáy sông, họ vẫn chưa chết hẳn, và liên tục cầu xin, kêu gào trong tuyệt vọng, những đoạn ký ức ấy vẫn còn được lưu lại dưới dạng sóng, và được môi trường nước xung quanh bảo tồn trong một khoảng thời gian dài, kết quả là bất cứ ai có khả năng tiếp nhận những thông tin ấy đều có thể gặp được hình ảnh trước khi chết của bọn họ và nghĩ rằng họ gặp ma.

Siêu năng lực này rất hữu dụng đối với rất nhiều cơ quan của chính phủ, nó có thể tìm ra thủ phạm giết người bằng cách đọc thông tin xác chết lưu lại, cũng có thể dùng để bức cung, tra tấn, bới móc thông tin.

Trong suốt 10 năm trời, Racha đều sinh hoạt tại một vùng nghĩa địa lớn, nơi có sóng não người chết dày đặc và mạnh mẽ nhất để luyện tập, nó sống cách xa mọi người, ở cùng một đám hồn ma tư duy hỗn loạn với những tư duy điên rồ. Mỗi lần ra ngoài là một lần đến hiện trường án mạng hay phòng thấm vấn để tiến hành bóc mẽ thông tin từ một tên gián điệp hay tội phạm nào đó.

Nói một cách đơn giản, trong đầu thằng nhóc này, không có khái niệm người sống bình thường nào cả, chỉ có một đám quan quân chính phủ đầu toàn thứ nhơ nhuốc và một đám tội phạm đậm đặc dục vọng chiếm hữu trong tinh thần mà thôi, nếu có ngoại lệ, chỉ có sự sợ hãi và tiêu cực của những người chết không cam tâm để lại.

10 năm như vậy, đủ để nó xem mọi người xung quanh như cỏ rác, ngoại trừ anh trai, người duy nhất lưu trữ những thứ tốt đẹp nhất trong tuổi thơ của nó.

...

Đây là lần đầu tiên Racha thấy một hiện tượng như vậy.

Ánh sáng chói mắt kia, lại có thể thiêu đốt những luồng ý thức luôn tự động tỏa ra một cách vô thức quanh nó. Giống như linh hồn đang bị tịnh hóa hay thiêu cháy vậy.

Người tên là Thần Tiễn đó thật đáng sợ, hắn chính là khắc tinh của Racha. Ánh sáng đó như xua tan tất cả tà ma, dục vọng, góc tối trong thế giới tinh thần của hắn. Đối với một người đã dung nhập tất cả những thứ đó vào trong thế giới quan của mình như Racha, làm vậy khác nào cắt đi một miếng thịt trên cơ thể hắn.

Racha muốn giết Thần Tiễn, không giống những người khác là vì ghen tị hay sợ hãi, mà hắn chỉ muốn giết đi nguồn ánh sáng có khả năng thanh lọc tinh thần lực của mình kia.

Bởi thế cho nên ngay từ khi lên đảo, hắn đã sai vô số con rối bị mình ghi đè tinh thần lực lên ngày đêm giám thị Thần Tiễn, mật báo cho Takeshi tổ chức quần công, muốn chơi chết hắn, vậy mà tên đó vẫn còn sống nhan nhản tới giờ.

Anh trai hắn đã vỗ ngực cam đoan sẽ xử lý vụ này trong đêm nay, Racha cũng tin như vậy, hắn chưa bao giờ nghi ngờ anh trai. Thế nhưng luồng sáng đó lại một lần nữa xuất hiện, không phải chỉ có một mà là hai, phiên toái nhân đôi, tại nạn gấp bội.

Một cái ở tít đằng xa như một cột chống trời muốn xuyên thủng nóc vòm của hòn đảo, một cái lại ở ngay sau ngọn núi mà hắn làm tổ, dưới một thung lũng sâu hun hút, tuy nhỏ nhưng vẫn rất đáng sợ.

Racha sợ phát khiếp, không ngờ thiên địch lại ở gần đến như vậy.

Từ khi nào Thần Tiễn biết phân thân !? Hắn không rõ, cũng chẳng muốn tự hỏi nữa, luồng sáng phía sau lưng khiến hắn ớn lạnh, tim đập nhanh hơn, máu dồn lên não nhiều hơn khiến cặp mắt trắng dã có nguy cơ đỏ ửng.

“Thật là đau đầu quá đi đó mà !”

Racha lẩm bẩm, rồi phát tán tinh thần lực, cử ba con rối mà hắn mới thu phục được gần đây xuống thung lũng dưới kia xem xét. Những con rối này mới đầu đều là siêu năng lực gia cao cấp, bị trúng cổ độc của anh trai khiến thần trí mơ hồ nên dễ dàng bị hắn chiếm quyền khiểm soát.

Siêu năng lực của hắn và anh trai phối hợp vô cùng ăn ý, hắn vẫn rất tự hào về điều này.

Ánh sáng phía thung lũng yếu hơn cột sáng chỗ Thần Tiễn rất nhiều, nếu như không có gì bất thường, hắn cảm thấy mình có thể xử lý được, không nên làm phiền anh trai nữa.

Cứ như vậy, sơn cốc yên bình cách thể của đôi bạn trẻ bắt đầu đón tiếp những vị khách không mời đầu tiên.