IMI - Thực Nghiệm Đảo

Chương 40: Hậu Phương chuẩn bị




Liên quan đến chap 22 và phụ chương 2, nói về việc lên đảo của Lilith Ren ở chap 38. Bỏ qua cũng ko sao ;))

...

Cánh cửa sập xệ đóng lại sau cú dập cửa thô bạo của cô gái, hoàn toàn chặn đứng không gian tĩnh mịch bên trong căn phòng cùng hành lang lạnh ngắt phía bên ngoài.

Trên đỉnh cao nhất của tòa tháp cắm giữa trường sinh đảo như cột trụ này, không hề có một nhân viên nào khác, cả tầng chỉ có Stellar và đám giấy tờ trên cái bàn thủy tinh là những vật duy nhất có khả năng di động.

Mỗi lần tới đây, bất kể là ai cũng đều cảm nhận được sự cô độc lãnh lẽo của đỉnh cao thế giới này, so với đỉnh Everest còn muốn đáng sợ hơn. Vì ở trên đó còn có gió bão làm bạn, ở đây thì chỉ có bốn vách tường sơn trắng cùng mấy bức tranh treo tùy ý kia thôi.

Lilith Ren cố gắng kềm chế lại để không để vẻ chán ghét lộ ra trên mặt. Dù sao người ngồi trước mặt cũng là một trong hai người chị duy nhất của mình trên thế giới này, cũng không thể mỗi lần gặp mặt là phải căng thẳng chọc phá nhau. Mỗi người có một cách sống, Stellar đã chọn con đường này để khẳng định bản thân, chẳng ai có quyền can thiệp vào ngoại trừ chính bản thân chị ta cả. Bản thân cô cũng có cách sống của riêng mình, vứt bỏ đi thân phận nữ hoàng thứ ba của IMI, hòa mình vào giới nghệ sĩ, đi lên từ một diễn viên nhỏ nhất, cho tới bây giờ đã trở thành một gương mặt khá quen thuộc với công chúng, Stellar dù bất mãn, nhưng cũng không quá mức can thiệp.

Mỗi người có một khung trời riêng của mình, chỉ cần họ vẫn là chị em với nhau, thế là đủ rồi.

“Thế... gọi em về, có việc gì vậy !?” Ren ngồi lên mặt bàn, ngả người ra sau, nghiêng đầu hỏi Stellar.

“Tiểu Bạch dùng khối lập phương truyền tống chúng ta làm năm ngoái, gửi King tới thực nghiệm đảo rồi !?” Stellar hiếm hoi ngả người ra sau, ưỡn ưỡn sống lưng, khiến bộ ngực giống như muốn phá bung cúc áo sơ mi, lộ ra mấy đường cong tuyệt mỹ. Chỉ tiếc là chưa hề có khán giả nam nào nhìn thấy.

“Hể !? Cái cô ả hồ ly đấy, đã nói là cô ta không đáng tin mà ! Hình như vụ náo loạn tháng trước ở thế giới mạng là do cô ta ngấm ngầm quậy phá đúng không !? Chị bị đấm một cái, cổng thông tin của IMI chút nữa sụp đổ, vậy mà vẫn còn tin dùng cô ta !?” Ren bĩu môi nói với giọng bất mãn.

“À, sau chuyện đó, cắt chức thư ký của cô ấy, cho đi làm chân chạy vặt. Bây giờ cô ta đang làm hầu gái rót nước ở thượng lâm đảo. Có vẻ hối lỗi lắm rồi !”

“Chút nữa để em đi tìm cô ả, đánh cho một trận.” Ren bẻ bẻ khớp ngón tay nói.

Stellar búng một cục tẩy trên bàn, nó lập tức bay đi với tốc độ đạn bắn, gõ một cái lên đầu Ren khiến cô ta kêu “au” một tiếng rồi phải ngồi ngay ngắn lại.

“Em đánh không lại người ta. Hai chúng ta liên thủ cũng chưa chắc đã đánh lại. Nếu không phải có cô ấy, em nghĩ mấy lão thiên vương đã già khú mà không chịu chết kia để cho chúng ta làm nữ hoàng như vậy !? Sợ là ngay sau khi được trọng sinh đã bị người ta mò ra giết rồi.”

“Vả lại, tiểu Bạch chỉ trung thành với King, không phải chúng ta. Chỉ có thể dựa vào chức vụ trong tập đoàn giáng cấp cô ấy là hết cỡ rồi.”

“Maz, thôi kệ đi. Chừng nào chị Shaorin về thì ba người chúng ta liên thủ, đánh úp cô ta một trận. Cái bộ mặt lúc nào cũng cười cười đó, nghĩ đến là khó chịu.” Ren làm bộ dáng như đang rùng mình vì sốt rét, nói với giọng như trẻ nhỏ giận dỗi chờ người lớn hối lỗi.

“Được rồi, chuyện đó tính sau. Bây giờ vấn đề là King đã bị truyền tống tới thực nghiệm đảo rồi. Thiên tài chiến đáng lẽ mười hai năm một lần mới có, năm nay bị mấy ông già kia cưỡng ép mở ra sớm tới hai năm. Tiểu Bạch không biết chuyện này, ném King lên trên đó với một đám nhóc con hung hăng quậy phá. Rủi rủi mà hắn chết mất thì chúng ta cũng tiêu đời. Gọi em về cũng vì chuyện này.” Stellar khoát tay nói.

“Cái đó cũng không đáng ngại lắm, dù sao trước đó chúng ta cũng định đưa King lên đảo để hồi phục rồi. Đám trẻ con choai choai trên đó chắc chắn đánh không lại anh ta, mà nếu như có vấn đề gì sơ suất, không phải vẫn còn Thần Tiễn à !? Hắn cũng nằm trong danh sách những người lên đảo đấy, ở trong lớp thanh niên số má cũng không tệ. Có ánh sáng hủy diệt dẫn đường, hắn sẽ tìm ra King sớm thôi.”

“Nhắc đến Thần Tiễn, em nhặt hắn về không phải để làm thuốc tẩm bổ cho King đấy chứ !?” Stellar làm mặt hồ nghi hỏi.

“Cho em xin đi, đừng nghĩ đầu óc ai cũng nham hiểm như chị chứ ! Chỉ đơn thuần thấy chơi với hắn cũng khá vui thôi !” Ren giãy nảy lên đáp lại.

“Hắn giống như con gián vậy, đánh thế nào cũng không chết, với lại... ừm... cũng có chút cốt khí, ngoài em ra chưa thấy hắn cúi đầu với ai cả. Cảm giác rất có thành tựu !”

“Maz, đừng xem thường người ta quá đáng là được. Cẩn thận đến lúc hối cũng không kịp.”

“Trước nay em làm gì chưa bao giờ phải hối hận cả. Đến giờ vẫn sống tốt đó thôi !” Khóe môi Ren cong lên với nụ cười sán lạn.

“Đó là vì tôi luôn ở đằng sau dọn bãi rác cô để lại !” Stellar cau mày nói.

“Lại cau mày rồi. Bà già !! Blè...”

Stellar cười méo xệch, gần thái dương thấp thoáng mấy sợi gân xanh.

...

Vốn dĩ Stellar sẽ vì thế mà đứng dậy truy sát cô em gái hỗn xược này một trận, và Ren sẽ vừa lè lưỡi vừa chạy quanh hòn đảo này để trêu tức bà già đầu bốc khói đang bám đuôi mình, thế nhưng cả hai chị em họ đều đột ngột dừng lại, bởi một bóng người đặc biệt xuất hiện đúng lúc đó.

Nói là đúng lúc cũng không hẳn là chính xác cho lắm, vì cả hai người đều không cảm nhận được rõ ràng người này đã đứng đây bao lâu rồi, chỉ khi Ren liếc mắt ngang dọc tìm đường chạy trốn chợt sững lại, và Stellar hiếu kỳ nhìn qua theo đó, hai người mới để ý thấy cô gái này đứng đó.

Mặc một bộ quần áo bằng lụa mềm mại mà đen tuyền.

Mái tóc rủ xuống giữa lưng, vùng mái thấp thoáng che mất đôi mắt nhắm nghiền, nhưng không ảnh hưởng đến tổng thể mỹ quan của cả một khuôn mặt nhu mỳ văn tĩnh, giống như viên pha lê nằm lẳng lặng dưới lòng nước mềm mại.

Thấp thoáng ở một bên tai cô ta là chiếc khuyên tai hình chuôi kiếm đong đưa qua lại, thỉnh thoảng lấp lóe ánh sáng nhè nhẹ, rất bắt mắt.

“Ối chà, từ khi nào mà hệ thống phòng thủ ở tầng cuối cùng của Trường sinh đảo lại xuống cấp như mấy cái firewall rẻ tiền quảng cáo nhan nhản trên mạng thế này ! Gián điệp vào tận phòng tổng giám đốc nghe lén rồi kìa” Ren đảo mắt rồi quay sang ném cho Stellar một ánh nhìn khinh thường rõ rệt.

Cô gái vừa mới tới nghe thấy vậy cười nói với giọng nhỏ nhẹ.

“Nếu em còn giả vờ không nhận ra chị thì....”

“Á á á....” Ren hét lên có vẻ vô cùng sợ hãi, rồi bật tới trong 1% giây, bám chặt vào cô gái đó, dụi dụi đầu vào ngực cô ta như một con mèo nhỏ nũng nịu đòi ăn.

“Má ơi, người đẹp từ đâu xuất hiện thế này, cho dù có là sát thủ hay gián điệp thì mình cũng không nỡ lòng nào bắt bớ nữa ! Ớ nhưng mà... không phải chị Shaorin đây saooooooooooooooooo..... !?”

Stellar nghiêng đầu, chống một tay lên má cười mỉa:

“Giống con khỉ diễn trò đòi chuối quá !”

Rồi bắt gặp vẻ mặt bất đắc dĩ của cô gái kia, Stellar tiếp tục nói:

“Trong năm năm em đi mất nó đã thành cái dạng này đó, sau này có thời gian thì quản nó nghiêm khắc một chút.”

“Mừng em đã trở về Shaorin.”

Queen thứ hai của Trường sinh đảo, Phong đao nữ hoàng – Shaorin, nghe thấy vậy gật đầu vui vẻ đáp:

“Lâu quá không gặp. Stellar, Ren, hai người vẫn chẳng thay đổi gì cả !”

...

Giữa phòng có một bàn trà để tiếp khách, vừa hay hội trưởng của hội hiệp sĩ bàn tròn vừa rời đi không lâu trước đó, ấm trà vẫn chưa nguội, ba cô gái được cho là mạnh nhất thế giới hiện tại cứ như vậy mà tự nhiên ngồi xuống, vừa châm trà vừa nói chuyện.

...

“Chuyện là như vậy. Có thể nói là em trở về rất đúng lúc !” Stellar thuật lại nguyên văn nội dung những sự kiện trong phụ chương số hai với vẻ mặt bất đắc dĩ.

“Cũng không phải trùng hợp như vậy, khi Tiểu Bạch chuyển King đến Thực nghiệm đảo em cũng vừa tới đó, nếu không chỉ sợ cô ấy và mấy Thiên Vương đã đánh lớn một trận.” Shaorin nâng lên một tách trà, đôi mắt vẫn luôn nhắm nghiền nheo nheo lại nhỏ giọng nói.

“Chỉ tiếc vẫn tới trễ một bước, nếu không có thể lên đảo cùng với anh ta khi đó luôn rồi.”

“Mấy thiên vương nói sao !?”

“Họ muốn hộ tống King trở về Trường sinh đảo vì thực nghiệm đảo đang rất hỗn loạn, nói chúng ta tự tung tự tác, không hề nghĩ gì đến trách nhiệm cần có của bậc lãnh đạo, chuyển đi rồi thì cũng tốt, coi như đây là cơ hội đế bọn họ kiểm nghiệm lại xem chủ nhân của mình có còn là chủ nhân đáng để bọn họ phụng sự nữa không, nếu không thể qua mặt mấy thiên tài tiểu bối đó, thì xin lỗi, trường sinh đảo này cần một vị lãnh đạo mới !”

“Dám nói vậy thật sao !?” Stellar cười lạnh đáp.

“À, đây là những lời nói với Tiểu Bạch trước khi em tới !” Shaorin ngẫm nghĩ một chút rồi nói.

“Con hồ ly này, lại báo cáo thiếu.” Stellar buồn bực đáp.

“Ài, nếu như có ông vua nào bỏ quốc gia của mình tới 22 năm chẳng thèm quản thì quần thần rục rịch cũng là chuyện tất nhiên thôi. Mà quan trọng là nếu như lúc đó họ thành công tóm được King trước tiểu Bạch, rồi báo cáo về là trên đường hộ tống xảy ra sự cố vô cùng đáng tiếc thì cả 3 chúng ta đều một mạng xong xuôi cả rồi, lấy ai truy cứu trách nhiệm của bọn họ nữa !”

Ren nằm bò ra bàn, nhàm chán ngắm hai cô chị đang đàm đạo như một đám quý tộc âm hiểm mà buồn bực nói xen vào.

“Liên kết với Trường sinh đảo cho chúng ta sức mạnh, nhưng tính mạng lại bị gắn chặt vào với King. Anh ta thì đang yếu nhớt, mấy lão thiên vương ho cho một cái chỉ sợ cũng chết, một ngày còn chưa tìm được anh ta về thì chúng ta còn phải bất an dài dài.”

“Nè nè, nói đi nói lại em vẫn không hiểu, tại sao các chị và tiểu Bạch cứ phải cố sống cố chết quăng anh ta lên hòn đảo khỉ ho cò gáy đó làm gì !?”

“Dĩ nhiên là để anh ta có cơ hội hồi phục, có khả năng tự bảo vệ mình, đỡ cho chúng ta lúc nào cũng phải lẽo đẽo theo sau bảo hộ chứ sao !” Stellar ném cho Ren một ánh mắt ngu ngốc nói.

“Thực nghiệm đảo là nơi hợp lý nhất để hấp thu tinh hoa tính mạng nhân loại, hai lần trước đã thu được tinh hoa tính mạng của hơn 800 thiên tài, nếu hấp thụ hết chỗ đó, cộng với khả năng của chân lý, ở nhân giới này sẽ chẳng có ai bắt được anh ta nữa !”

“Vậy thiên tài chiến hai lần trước để phục vụ mục đích này !?” Ren sửng sốt hỏi.

“Chứ còn gì nữa !?” Stellar đáp với vẻ mặt đương nhiên.

“Thế nhỡ có ai đó thắng cuộc thật sự thì sao !?”

“Thì tập đoàn vô cùng thương tiếc báo tin, sự cố xảy ra, nhà vô địch vong mạng rồi chứ sao !?”

Ren run run chỉ ngón tay vào Stellar nói với giọng không thể tin tưởng:

“Chị.... quá thâm độc.....”

Stellar bực mình đáp:

“Cuộc tuyển chọn là tự nguyện nhé, chị có bắt ai tham gia à !?”

Ren nhún vai đổi giọng:

“Em chỉ nói vậy thôi ! Dù sao cái vai người xấu cũng phải có ai đó diễn, chứ bộ máy lãnh đạo mà toàn người tốt thì quốc gia cũng sẽ sớm sụp đổ mấy hồi. Chị cứ thế mà phát huy. Thỉnh thoảng em sẽ diễn vai thiếu nữ chính nghĩa chống lại bà già tà ác hộ cho.”

Shaorin vẫn lẳng lặng ngồi lắng nghe nãy giờ, lúc này chợt nói xen vào:

“Được rồi, nguyên nhân hậu quả để sau hẵng nói. Ren, Thần Tiễn không thể tin được đâu, chị vừa đọc qua hồ sơ của hắn, người này ngạo khí rất cao, nếu như em càng nhấn mạnh tầm quan trọng của King với hắn, tác dụng chỉ sợ sẽ càng ngược lại. Tình hình hiện tại chỉ sợ không mấy tốt đẹp...”

“Phiền toái quá, vậy cứ giã nát hòn đảo rồi kéo King ra trước nhé, sau đó tính sao thì tính.” Ren vẫn không cam lòng nói.

“Không thế được, trừ khi có sức mạnh cao hơn 50% năng lượng cube, còn lại cũng chỉ có King và Queen là được đặc quyền ra vào đảo mà không bị hạn chế gì thôi.”

“Hừ, 3 chúng ta hợp lực lại, chẳng lẽ không đánh nổi 1 đòn vượt quá 50% sức mạnh cube à !?”

“Có thể, nhưng như thế sẽ hủy diệt một nửa hòn đảo, ngộ nhỡ King đang ở chỗ đó, lúc này hắn dùng 1% sức mạnh cube cũng vất vả, chỉ sợ chúng ta chưa lên được đảo hắn đã thành bụi khí quyển rồi.” Stellar kiên nhẫn giải thích, cô cũng sợ một khi không nói rõ, con nhóc chuyên làm càn trước mắt đây sẽ thực sự mạnh mẽ tìm cách xông vào đảo.

“ Được rồi, đừng có tìm cách lên đảo nữa, tóm lại, ngoại trừ King và Queen, cũng chỉ có các thiên tài dưới 20 tuổi, sử dụng được sức mạnh thấp hơn 10% cube là được phép ở trên đảo thôi. Cấm chế trên đảo rất nhạy, cũng đừng mơ giảm sức mạnh xuống để lên đảo, hậu nghệ cung là ngoại lệ duy nhất đấy” . Thấy Ren vẫn còn định tìm cách, Stellar đành nói trước, chặn họng cô nhóc lại.

“Ah, nếu là về vấn đề lên đảo thì vẫn có cách đấy !” Shaorin cúi đầu nhìn vào cốc trà óng ánh trước mặt chợt nói.

Stellar vốn trầm ổn, lúc này cũng không tài nào giấu được vẻ kinh ngạc, lên tiếng hỏi:

“Shaorin, em cũng biết là chúng ta đều đã vượt quá cấp bậc sức mạnh để lên đảo chứ !?”

Shaorin cười khẽ, chỉ đưa tay ra, từng đốm sáng xanh không biết từ đâu hiện ra, đang hội tụ trên bàn tay cô hình thành một vật.

“Hai người xem đây là cái gì !?”

Ánh sáng rất nhanh hội tụ xong, hình dạng của vật phẩm cũng hiện ra rõ ràng.

“Thanh long thần khí !?”

“Hậu nghệ cung !?”

Stellar và Ren đồng thanh nói, dù cách gọi khác nhau, nhưng đều để chỉ chung một vật.

Trường sinh đảo có tứ đại thần khí cao nhất, đều nằm trong tay của Queen năm xưa, nghe nói là do linh hồn của tứ linh thú được điêu khắc khảm nạm vào mà thành hình, phân biệt là:

Thanh Long cung, hiện đang vô chủ.

Bạch hổ vĩ tiên– cây roi này hiện đang ở dưới hình dạng chiếc thắt lưng của Stellar

Phượng hoàng phục sinh kiếm – đang ẩn dưới hình dạng chiếc khuyên tai thon dài của Shaorin.

Và cuối cùng là Huyền vũ thủ, đôi lúc là chiếc găng tay bằng sắt của Ren, lúc thì lại là chiếc vòng tay màu đen tuyền cô vẫn đeo từ lúc sinh ra.

“Nó ở đây tức là Thần tiễn xong đời rồi hả !?” Ren ngơ ngác nói, tuy nhiên cô chỉ tò mò chứ cũng chẳng quản đến sống chết của Thần tiễn đáng thương.

3 vị Queen của trường sinh đảo dù mỗi người một tính, nhưng có một điêm chung duy nhất trong tính cách, đó là ngoại trừ King – người có liên hệ tính mạng với bọn họ, còn lại những gã đàn ông khác đều là rác rưởi một đám. Không đáng quan tâm.

“Hậu nghệ cung, ngươi nói đi.” Shaorin dịu dàng nói với cây cung trên tay.

“Điều này…Queen, thật xin lỗi, hắn bị người ta vây công, hiện tại hai tay bị phế rồi, đang trên đường chạy trốn.” Thanh âm cổ lão của Thanh Long lại một lần nữa mang lên.

“Hừ, vô dụng…” Ren bĩu môi nói.

“Em muốn dùng Hậu nghệ cung để lên đảo !?” Stellar lúc này đã lấy lại bình tĩnh, dùng giọng đều đều hỏi.

“Ừm, Thanh long cung là vật mang đậm dấu ấn của chủ hồn nhất, vì thế mà nó có thể dễ dàng xuyên qua kết giới của thực nghiệm đảo.” Shaorin nhẹ nhàng đáp, cô gái này lúc nào cũng một vẻ ôn nhu như nước.

“Nhưng chỉ nó xuyên qua cũng không được tích sự gì mà !? “ Ren nói.

“Vấn đề là 3 chị em chúng ta đều ở đây rồi, tứ đại thần khí cũng ở đây luôn, chúng ta có thể đặt lại phong ấn một lần nữa, trước đó, để Hậu nghệ cung thu Ren vào trong trước, vậy là Ren cũng bị phong ấn trong đó luôn, đợi gặp được Thần tiễn, giải lại phong ấn, vậy là được rồi.” Shaorin giải thích

“Hiểu rồi, lúc ra khỏi phong ấn, Ren chỉ cần hạn chế sức mạnh của mình dưới 9.99% sức mạnh cube là sẽ không bị trục xuất nữa phải không !?” Stellar bừng tỉnh.

“Vậy nếu như em không gặp được Thần tiễn thì sao !?” Ren đột nhiên tái mặt nói

“Em phải gặp được, ở đây chỉ có em là từng giao tiếp với Thần tiễn nhiều nhất, vì thế mới chọn em. Cố gắng cảm nhận khí tức của cậu ta rồi đến đó, nhờ cậu ta giải phong ấn của Hậu nghệ cung, em sẽ được lên đảo thôi.” Shaorin nhẹ giọng nói, nhưng Ren cảm nhận được, sau cặp mắt vẫn luôn nhắm chặt của cô, là một sự cương quyết không thể kháng cự.

Đừng nhìn chị Shaorin lúc nào cũng mềm mại như nước, ẩn dưới đó là cả một cơn sóng thần á. Ren khiếp sợ thầm nghĩ.

“Vậy được rồi, tiến hành ngay đi, chậm phút nào King có thể gặp nguy hiểm lúc đấy, hơn nữa Thần Tiễn đang bị truy sát, nếu hắn xong đời thì em một là phá hủy hậu nghệ cung, may mắn thì toàn thây đi ra, hai là ở trong đó suôt đời, chờ chúng ta tìm được King để giải ấn đi.” Stellar vỗ vỗ tay kết luận.

“Vất vả lắm mới tụ họp, chưa gì đã khủng bố tinh thần người ta rồi.” Ren làu bàu.



Một luồng sáng xanh sau đó từ trên tầng cao nhất của trường sinh đảo, xuyên qua lớp lớp cấm chế cùng không gian lao vút đi.

Trong căn phòng xa hoa lúc này đã đổ nát không thể chịu hổi, Shaorin và Stellar cùng ngồi xuống thở dốc từng đợt, Ren đã biến mất, hiển nhiên họ đã thành công rồi.

Nghỉ ngơi được 1 lúc, Stellar mới khó khăn nói:

“Nhưng mà chúng ta để Ren đi như vậy, có sợ hỏng chuyện không đó, nó chỉ giỏi phá hoại thôi !”

Shaorin cũng miễn cưỡng cười đáp:

“Chắc là không đâu, Ren cũng lớn rồi mà !”

“Shaorin.” Stellar gọi.

“Vâng.”

“Em đổ mồ hôi hột rồi kìa.” Stellar chăm chú.

“Do mệt quá thôi, mệt quá thôi mà…” Shaorin quệt quệt lau đi đám mồ hôi trên trán mình khó khăn nói. Thực tế lưng cô cũng đã ướt đẫm mồ hôi. Đúng là lúc chọn người lên đảo mình đã bỏ qua đặc thù về tính cách của Ren, thật sự quá sơ xuất, nhưng muộn mất rồi.

“Ừ, hi vọng thế.” Stellar đáp giọng đầy lo lắng.