Kế Hoạch Chia Tay Của Tổng Tài Bá Đạo

Chương 49




"Lập Ninh...... Lập Ninh......" Thẩm Ninh ngớ ra lẩm bẩm tự nói.

Liễu Dật người ngoài này cũng bị Hạ Lập Nhân khiến cảm động, hắn cũng không tin Thẩm Ninh có thể thờ ơ, huống chi Thẩm Ninh vốn còn thích Hạ Lập Nhân, "Cậu ta là thật sự thích cậu yêu cậu, sao cậu không thể thẳng thắn với cậu ta chứ, cậu —"

Nhưng nói được một nửa hắn liền ngậm miệng, bởi vì hắn thấy Thẩm Ninh đang khóc, nước mắt từ trên khuôn mặt tái nhợt rơi xuống, Thẩm Ninh không có chút dấu hiệu khóc nào.

Liễu Dật cũng không biết nên nói cái gì nữa, kỳ thực cẩn thận suy nghĩ một chút, kỳ thực hắn khuyên cũng vô dụng, Thẩm Ninh có chủ ý của mình, hắn chỉ cần truyền đạt thái độ của Hạ Lập Nhân tới là được, tình cảm của hai người không phải là dựa vào lời khuyên của người thứ 3 là có thể thăng hoa, hắn cũng chỉ có thể làm loa phát thanh, giúp đỡ nhiều hơn kỳ thực cũng giúp không lớn lắm.

Liễu Dật từ một bên trên bàn giật tờ khăn giấy cho Thẩm Ninh, cũng đưa tay xoa xoa nước mắt cho Thẩm Ninh, trong lòng hắn cũng ê ẩm, hắn cảm thấy Hạ Lập Nhân rất đáng thương, nhưng Thẩm Ninh tình huống như thế hắn cũng không nên nói gì, dù sao Thẩm Ninh cũng không phải là cố ý hành hạ Hạ Lập Nhân.

"Xin lỗi." Thẩm Ninh nhận lấy khăn giấy sau đó bưng kín hai mắt của mình, anh biết bộ dáng bây giờ khẳng định vô cùng chật vật.

"Cậu với tôi nói xin lỗi cái gì a, tôi bây giờ hưởng chút ánh sáng của cậu, cảm ơn cậu còn không kịp đâu, cậu cũng đùng khóc nữa, Lập Nhân nếu biết tôi chọc cậu khóc nhất định muốn gọt tôi." Liễu Dật thở dài, "Được rồi, tôi không nói cậu nữa, coi như tôi vừa nãy chưa nói gì đi."

Thẩm Ninh vì Hạ Lập Nhân khóc, mà lúc này đây Hạ Lập Nhân đang cùng Trịnh Cảnh Đồng "hẹn hò", cũng chính là hẹn gặp mặt tán gẫu nói chuyện. (Tác giả: Mọi người không nên hiểu lầm)

Trịnh Cảnh Đồng kỳ thực không thể nào nghĩ ra, y nếu có thời gian rảnh rỗi, là muốn ở nhà theo A Bảo và con trai hơn, y cảm thấy Hạ Lập Nhân chính là có chuyện muốn tìm y, gọi điện thoại là được rồi, sao cần phải gặp mặt, quả thực lãng phí thời gian của y.

Cho nên lúc gặp mặt Trịnh Cảnh Đồng phi thường không kiên nhẫn, "Cậu rốt cuộc là có chuyện gì a không thể nói trong điện thoại, chẳng ai thèm nghe trộm nói chuyện của chúng ta cả, tôi hôm nay không đi làm, nhưng là muốn bồi A Bảo a."

Hạ Lập Nhân cảm thấy Trịnh Cảnh Đồng cái bộ dáng này quá kỳ cục rồi! "Cậu trước kia lúc chưa kết hôn cũng không phải cái bộ dạng này, tôi mời cậu ra ngoài uống trà ăn một bữa cơm cậu còn chê tôi phiền? Trọng sắc khinh bạn cũng đừng mang theo bộ dạng này."

"Ha ha." Kỳ thực sau khi kết hôn Trịnh Cảnh Đồng thấy Hạ Lập Nhân liền có chút ý kiến, không vì cái gì, liền vì bộ dáng của Hạ Lập Nhân.

Y tự nhận bộ dáng dáng cũng không tệ lắm, nhưng người với người so sánh luôn là có chênh lệch, Hạ Lập Nhân chính là loại người bất kể người nào cùng hắn so sánh đều muốn tức chết!

Nhưng a Bảo nhà y hết lần này tới lần khác liền thích kiểu này, lần nào gặp Hạ Lập Nhân đều không rời mắt nổi, nói người ta sao có thể bộ dáng tốt như vậy chứ, trong ngữ khí luôn là tràn đầy ngưỡng mộ, y quả thực muốn tức điên được chứ!

A, không phải bộ dáng tiêu chí hơn chút thôi sao, có gì đặc biệt hơn người chứ, tuổi cũng một bó to, nhìn mềm, trái tim lại không mềm, hơn nữa tật xấu còn một đống lớn, ai cũng chịu không được.

A Bảo chính là tuổi còn rất trẻ, kiến thức ít, không biết chỗ chán ghét của Hạ Lập Nhân, nhìn từ xa đương nhiên cảm thấy tốt, sống chung chút liền biết lợi hại!

Hạ Lập Nhân đương nhiên không biết duyên cớ trong đó, hắn chỉ cảm thấy Trịnh Cảnh Đồng tên bạn này kể từ khi kết hôn liền ý kiến với hắn nhiều hơn, hắn làm gì đối phương đều muốn có ý kiến, có phải còn muốn giội nước lã rắc muối nữa hay không.

Tôi liền hơi chút chiếm dụng thời gian của cậu thì sao, cậu đều kết hôn một năm rồi còn dính vợ như vậy, cậu mất mặt hay không a! Có chút xíu bộ dáng một bá đạo tổng tài hay không!

"Nói nhanh đi, chuyện gì." Trịnh Cảnh Đồng đẩy mắt kính uống một ngụm trà.

"Khụ khụ." Hạ Lập Nhân làm bộ làm tịch hắng giọng một cái, "Là như vậy, tôi chính là muốn hỏi cậu chút, cậu ban đầu sao lừa gạt Phó A Bảo về nhà được vậy? Cậu ấy cũng không thích cậu, sao có thể cam tâm tình nguyện kết hôn với cậu?"

Lời này Trịnh Cảnh Đồng nhưng không thích nghe, "Cái gì gọi là lừa gạt về nhà! Tôi và A Bảo là thật tâm yêu nhau có được hay không! Có thể nói chuyện nữa hay không a."

"Ha ha." Hạ Lập Nhân lộ ra một vẻ mặt khinh bỉ, "Lời này của cậu cũng chỉ lười gạt được mấy netizen không biết chân tướng kia thôi, nhưng không lừa được tôi."

"Nói lăng nhăng gì đấy, tôi lại không nói bừa." Trịnh Cảnh Đồng rất là chột dạ, tay y bưng chén trà còn có chút run rẩy.

"Vậy tôi liền hảo hảo phân tích một chút với cậu đi." Hạ Lập Nhân cũng không gấp, hắn đối với bộ dáng hạnh phúc này của Trịnh Cảnh Đồng hâm mộ ghen tỵ oán hận đã lâu, khiến người ta bực bội tôi hôm nay liền hảo hảo vạch trần cậu chút! "Cậu và cậu ấy năm ngoái tầm này tuyên bố muốn kết hôn, tháng 8 các cậu cử hành hôn lễ, trên báo chí còn đưa tin rất nhiều quá trình các cậu yêu nhau, người khác không biết, tôi sao có thể còn không biết?"

Hạ Lập Nhân ha ha hai tiếng, "Mấy tin tức kia tất cả đều là vớ vẩn, cậu trước tháng 6 căn bản là không yêu đương với Phó A Bảo, nhưng mấy bản thảo tin tức kia đều là cậu có người làm ra để che dấu tai mắt người khác đi?"

Trịnh Cảnh Đồng thanh thanh tiếng nói, "Dù sao tôi và A Bảo là thật tâm yêu nhau, em ấy thích tôi thích tới mức nhanh chóng, cậu đừng khích bác ly gián." Y làm bộ trấn định.

"Tôi không phải là khích bác ly gián, tôi là tới học hỏi kinh nghiệm." Hạ Lập Nhân cũng không sợ Trịnh Cảnh Đồng chê cười, "Cậu cũng không phải là không biết tình huống của tôi, tôi hiện tại nghĩ, nếu như có thể giống cậu lừa gạt Thẩm Ninh về nhà kết hôn là được rồi."

"Lời này tôi biết cậu gọi điện thoại không tiện nói, bị A Bảo nhà cậu nghe thấy chỉ sợ cậu liền không thể tốt được, tôi là suy nghĩ vì cậu mới hẹn cậu ra đây." Hạ Lập Nhân đạo lý lớn còn rất nhiều.

Trịnh Cảnh Đồng thật muốn nâng trán, được rồi, y ban đầu là giở thủ đoạn, ngay cả dụ dỗ mang theo lừa gạt khiến A Bảo đồng ý kết hôn với y, khi đó A Bảo không thích y cũng là sự thật, nhưng cách y dùng căn bản không thích hợp với Hạ Lập Nhân và Thẩm Ninh a, cũng không thể nói với Hạ Lập Nhân.

Cũng không thể nói với Hạ Lập Nhân y và A Bảo là vì con lập gia đình đi, A Bảo là thân thể đặc thù, nam nhân bình thường đâu có công năng sinh con chứ, hơn nữa sóng não A Bảo nhà y cũng có chút gì đó, bằng không sao dễ dụ như vậy, đổi lại người khác hơn nửa là không được, cũng chính là y vận khí tốt.

Hạ Lập Nhân lúc Trịnh Cảnh Đồng che giấu, trong lòng còn rất gấp gáp, "Cậu nói đi a, cậu yên tâm, tôi chắc chắn sẽ không nói với người khác, đây chính là bí mật nhỏ giữa chúng ta, chờ tớ việc thành công rồi khẳng định hảo hảo cảm ơn cậu! Thà rằng phá hủy mười ngôi đền cũng đừng phá hỏng một cuộc hôn nhân, giúp đỡ này cậu nhưng nhất định phải giúp tôi, không thể cất giấu, bằng không không phải là bạn bè!"

"Chuyện như vậy có gì tốt mà cất giấu." Trịnh Cảnh Đồng dở khóc dở cười, "Tôi cũng sẽ không nhìn cậu cô đơn, tôi là thật sự không có cách dạy cậu a, bằng không tôi cũng sẽ không tới 30 tuổi mới kết hôn."

Hạ Lập Nhân không tin: "Vậy làm sao Phó A Bảo rõ ràng không thích cậu hoàn toàn nguyện ý kết hôn với cậu?"

Trịnh Cảnh Đồng quả thực tim gan phèo phổi đều đau, cậu người này sao luôn đâm chỗ đau người khác a, trái một câu A Bảo không thích tôi, phải một câu A Bảo không thích tôi, cậu có phải nhìn tôi không lọt mắt hay không a!

Cuối cùng y có lệ nói: "Cậu cũng biết, A Bảo nhà tôi rất đơn thuần, mẹ tôi tài ăn nói lại tốt, khoác lác tôi một lần, A Bảo vừa lúc thất tình, trong lòng đang rất yếu đuối, tôi cũng là thừa dịp khoảng trống mà vào, cậu cũng không cần hâm mộ tôi, tôi cũng chính là vận khí tốt, không dùng thủ đoạn đặc biệt gì, chính là xoắn chặt lấy, sau đó nói với em ấy đủ loại chỗ tốt sau khi kết hôn, em ấy liền đồng ý."

"Chỉ đơn giản như vậy?" Hạ Lập Nhân rất là hoài nghi.

"Đúng vậy a, chỉ đơn giản như vậy."

"Cậu đây là vận khí cũng quá tốt chút rồi." Hạ Lập Nhân đang suy nghĩ độ khả thi để mẹ mình ra tay.

Trịnh Cảnh Đồng cười khan hai tiếng, cuối cùng lừa gạt qua.

Bất quá một giây sau y liền đen mặt, bởi vì Hạ Lập Nhân lại nói: "Vậy tớ hôm nào tới nhà cậu ngồi chút đi, tớ còn chưa hảo hảo tán gẫu với A Bảo đâu, mới gặp cậu ấy qua mấy lần, nhìn rất ngoan, phối với cậu thật đáng tiếc." =))))))))

Trịnh Cảnh Đồng quả thực muốn đập vào mặt Hạ Lập Nhân! Y đen mặt nói: "Em ấy phải đi học lại rồi, mấy tháng gần đây đều phải học bài, nghỉ hè thoáng cái liền phải đi học nữa rồi, cậu đừng quấy rầy em ấy, em ấy người này rất nhạy cảm, cậu hỏi đông hỏi tây em ấy nếu nghĩ lung tung làm sao bây giờ?"

Lời này y nói xong bản thân cũng chột dạ, thần kinh Phó A Bảo thô không đại não đó là ai cũng biết, vậy liền hù dọa Hạ Lập Nhân rồi, dù sao Hạ Lập Nhân và Phó A Bảo không có giao tập gì, cũng không quá biết "danh khí" của đối phương.

Nói chuyện nửa ngày cũng không nghe được đề nghị hữu dụng gì, Hạ Lập Nhân rất là thất vọng, cho nên bữa trà này cuối cùng là Trịnh Cảnh Đồng tính tiền (ui đm =))))), lại chọc Trịnh Cảnh Đồng tức giận một hồi, lần sau y tiếp tục ngu vl như vậy tới đây nghe người ta tốt khổ y liền không họ Trịnh! Quả thực không thể tốt được!

Sau khi trở về y liền cáo trạng với Phó A Bảo, buổi tối lúc nằm trên giường nói xấu Hạ Lập Nhân không ít, nói là không thể trông mặt mà bắt hình dong, "Bộ dáng tốt không có nghĩ là tâm địa tốt, bộ dáng đặc biệt đẹp nhất định phải cẩn thận đề phòng!" Y nói như vậy.

Phó A Bảo phi thường không đồng ý, "Ai nói, em chính là bộ dáng đặc biệt đẹp, em chẳng lẽ không phải người tốt sao, hay là nói anh cảm thấy em bộ dáng không đẹp? Anh có thể tán gẫu hay không a, anh có phải ghen tỵ em mỹ lệ đáng yêu hay không, nhìn em không lọt mắt đúng không?"

"......" Trịnh Cảnh Đồng triệt để bại, y sao đã quên rồi chứ, A Bảo nhà y nhưng là tiểu cuồng tự luyến, "Không phải, anh không phải nói em, em đương nhiên là siêu siêu tốt, ai cũng kém em, em không phải là biết rồi sao, trong mắt anh em chính là tốt nhất."

"Này còn không sai biệt lắm." Phó A Bảo hừ một tiếng, "Bất quá lời này của anh nói tới không đúng, cái gì gọi là trong mắt anh, em ở trong mắt người nào cũng đẹp được chứ, lời này của anh nói tới giống như là tình nhân trong mắt hóa Tây thi vậy, kỳ thực em vốn là không tốt như vậy, thật là sẽ không nói chuyện, không tán gẫu với anh nữa!"

Trịnh Cảnh Đồng: "......" Sao bị thương luôn là ta, ta đã làm gì sai chứ.

Y đương nhiên là sẽ không trách Phó A Bảo, cho nên chuyện này lại nhớ tới trên đầu Hạ Lập Nhân.

(Số anh Đồng vẫn luôn là số bị hắt hủi thôi đíu thể nào thay đổi được =)))))

......

Hàn Văn Quân sau khi theo Liễu Kiệt về nhà lại an an tâm tâm làm thiếu phu nhân của Liễu gia, Liễu gia đối với cô ta là dè dặt vô cùng, lúc vừa mới kết hôn kỳ thực cũng rất cẩn thận rồi, hiện tại lại càng không được, hỏi han ân cần, một chút xíu cũng không dám khiến cô ta mất hứng, quả thực cúng cô ta giống như tổ tông.

Loại tình huống này sau khi Hạ Lập Nhân công bố dự án hợp tác "Lập Ninh" đạt tới đỉnh.

Dự án hợp tác "Lập Ninh" người đề xuất là Hạ thị và Liễu thị, dự án vốn là Liễu Dật đề xuất, nhưng tài chính của Liễu thị căn bản đều tìm không được, chỉ có thể tìm nhóm hợp tác cường lực, Hàn thị là Hạ Lập Nhân chọn, kỳ thực chỉ cần dựa vào Hạ thị cũng được, nhưng Hạ Lập Nhân nguyện ý cùng Hàn thị chia một chén canh, Hàn gia đương nhiên sẽ không cự tuyệt, đây là chuyện tốt thiên đại.

Hạ Lập Nhân tính cách hỏng bét này còn có thể làm buôn bán tới lớn như vậy, không có đem vài cái bàn chải là khẳng định không được, mắt nhìn của hắn chưa từng xảy ra bất trắc, dự án hắn tự mình phụ trách chưa từng có vụ nào không thành công, hợp tác với hắn trên căn bản là không có nguy hiểm, cho nên ai cũng sẽ không cự tuyệt miếng bánh ngọt này.

Gia nhập của Hàn thị khiến Liễu gia càng thêm cảm thấy Hàn Văn Quân quan trọng, bọn họ cùng Hàn gia là quan hệ thông gia, nếu như bọn họ không đối xử tử tế với Hàn Văn Quân, Hàn gia giữa đường đào hố bọn họ một cái liền có thể vạn kiếp bất phục rồi!

Cho nên Hàn Văn Quân gần đây trải qua càng giống như là một cô công chúa, cô ta còn rất hưởng thụ loại đãi ngộ này, nếu như có thể cứ luôn ở tách ra với Liễu Kiệt như vậy bộ dáng hình như không tồi, nhưng cô cũng biết cái này không thực tế, đợi sau khi mục đích của cô ta đạt thành vẫn là phải ly hôn, cô ta cũng không muốn lên giường với nam nhân ác tâm kia thay hắn sinh con.

Mấy yêu cầu cô ta đề ra phần lớn Liễu Kiệt rất dễ dàng liền làm được, sau một tuần lễ cũng chỉ còn lại hai cái.

Một chính là chuyện thu thập Thẩm Ninh, đây là mục đích chủ yếu của cô ta.

Một khác chính là chuyện của Tô Nhã Như, mặc dù không phải là mục đích chủ yếu, nhưng nữ nhân này cách ứng vớ cô cũng là sự thật, có thể chỉnh một chút đó là tốt nhất.

Liễu Kiệt không để cho Hàn Văn Quân thất vọng, ba ngày sau đó Tô Nhã Như lên tin tức đầu đề.

Bởi vì cô ta bị hủy dung rồi, trên mặt bị vạch vài dao, không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng căn cứ vào giải thích của bác sĩ, cái này trên mặt là khẳng định sẽ lưu sẹo, hơn nữa còn là vết sẹo tuyệt đối sẽ ảnh hưởng tới mỹ quan, chính là làm giải phẫu cũng rất khó hoàn toàn biến mất, vết thương sau khi khép lại có lẽ khuôn mặt còn sẽ có vặn vẹo nhất định.

Hoàn hoàn toàn toàn hủy dung, trị không hết, con đường ngôi sao của Tô Nhã Như đến đây chấm dứt rồi, cô cũng không thể ca hát đóng phim tham gia tiết mục nghệ thuật nữa.

Sự kiện vô cùng ác liệt, nghe nói lúc Tô Nhã Như được phát hiện khuôn mặt đều là máu, bảo tiêu và người đại diện của cô ta cũng bị người hung hăng đánh, ảnh hưởng vô cùng ác liệt, cảnh sát địa phương đã triển khai điều tra.

Internet tạc oa rồi, nói là sau sự kiện tiểu tam Hàn gia hoặc là Liễu gia trả thù, cũng có người nói là có người không ưa cô ta làm tiểu tam còn giả bộ đáng thương thay trời hành đạo, dù sao nói gì cũng có, âm mưu bàn luận là vô cùng tận.

"Tôi cảm thấy là Hàn Văn Quân kia tìm người thu thập, cô ấy một thiên kim tiểu thư, đâu chịu nổi loại tức giận này, đương nhiên phải hung hăng trả thù lại, khiến con tiện nhân kia mất mặt, tôi ủng hộ cô ấy."

"Nói không chừng là Liễu Kiệt đấy, tìm tiểu minh tinh vui đùa một chút, không nghĩ tới kết quả là bị người chơi, cho không nói, còn muốn bán đứng lợi dụng người khác, các người có phải mù hay không a, Tô Nhã Như gần đây ở trên ti vi nhảy nhót nhiều lắm, cô ta mặc dù mất mặt, nhưng cô ta đỏ a, có người chính là không biết xấu hổ như thế này, vì nổi tiếng chuyện gì cũng làm được, cô ta vốn chính là xuất thân thoát tinh, có thể có tiết tháo gì."

"Đều bình tĩnh chút đi, ai làm còn không như nhau chứ, ban đầu chuyện này lúc đi ra người mắng Tô Nhã Như cũng không ít, tùy tiện chọn một hai cái ra thu thập cô ta liền đủ cô ta chịu đựng rồi, các người nói chuyện đều phải có trách nhiệm, cảnh sát đâu có không tra ra cái gì chứ, các người coi các người là Holmes a."

"Khẳng định sẽ không phải là người khác, đám người nói ngu không xem tin tức sao, Tô Nhã Như ra cửa dẫn theo rất nhiều bảo tiêu, còn có người đại diện nữa, cũng bị đánh, còn không có bị chụp ảnh quay phim, nhất định là người có quyền có thế, không phải là Liễu gia chính là Hàn gia, không có người khác, ai có thể gánh gió lớn như vậy a, trên thế giới tiểu tam nhiều lắm, đây nếu là thay trời hành đạo vậy cũng thật sự muốn bận rộn tới chết rồi."

......

Trên mạng đều là suy đoán ngổn ngang, đám người Hàn gia cũng rất kỳ quái, lúc trước bọn họ muốn thu thập Tô Nhã Như, nhưng vẫn không có thành công, luôn có người chống đỡ dễ dàng cho Tô Nhã Như, bọn họ xoắn rất lâu, bọn họ bây giờ đều không hành động đâu Tô Nhã Như này sao liền hủy dung vào bệnh viện, chẳng lẽ là Liễu gia làm?

Không thể nào, Hàn gia bọn họ đều làm không được, Liễu gia này làm sao làm được? Nhìn thế nào Liễu gia cũng không có khả năng lớn như vậy.

Vậy có thể là ai chứ?

Liễu Kiệt làm chuyện này dạ giấu người khác, đừng nói người Hàn gia không biết, ngay cả người nhà mình cũng không biết, hắn biết nếu lên tin tức, chuyện này là một nhược điểm, hắn cũng không thể tùy tiện nói, trong nhà nhưng còn có anh trai dị tâm đấy, hắn sao có thể không đề phòng, nếu Liễu Dật đem chuyện này hành hạ hắn, hắn liền nói không rõ nữa, cũng không thể bị cảnh sát bắt đi ngồi tù đi.

Dù sao người hắn tìm rất đáng tin, tuyệt đối sẽ không lưu lại chứng cớ gì, đây là một trong những điều kiện Hàn Văn Quân không ly hôn với hắn, hắn phải hoàn thành.

Sau khi chuyện thành công hắn đi tranh công với Hàn Văn Quân, chuyện hắn đáp ứng nhất định sẽ làm được, hắn đối với Tô Nhã Như kia tuyệt đối không có tình cảm gì, vợ bảo động thủ liền động thủ, hắn tuyệt đối không hai lời, nói được là làm được.

Nhiều ngày như vậy, Hàn Văn Quân rốt cục cho Liễu Kiệt một nụ cười chân thành, xem ra nam nhân này thật đúng là không phải dỗ cô, cái này một yêu cầu tin tưởng cũng rất nhanh chóng hoàn thành, bọn họ có chút khẩn cấp, cô rất muốn biết Liễu Kiệt sẽ đối phó Thẩm Ninh như thế nào, nhưng cô chịu đựng không hỏi, như vậy cũng không có kinh hỉ nữa.

Chuyện Tô Nhã Như liền cho cô một kinh hỉ, cô không nghĩ tới Liễu Kiệt sẽ ác như vậy, lại hủy dung Tô Nhã Như hủy tới hoàn toàn như vậy, một nữ nhân ôm giấc mộng ngôi sao vì nổi tiếng không chừa thủ đoạn nào bị hủy dung sẽ sụp đỏ thành cái dạng gì cô có thể tưởng tượng.

Hàn Văn Quân tâm tình thật tốt, cuối cùng tên nam nhân này còn có chút dùng.

Liễu Dật lúc nhìn thấy tin tức có chút mộng, Tô Nhã Như này không phải là người Hạ Lập Nhân chống sao, sao sẽ bị người hủy dung, cô ta một mình chạy lung tung khắp nơi coi như xong, nhưng lúc đó còn có bảo tiêu và người đại diện cơ, người của Hạ Lập Nhân khẳng định cũng ở xung quanh đây, sau sẽ bị người đắc thủ?

Hắn suy nghĩ một chút có chút không đúng, liền gọi điện thoại cho Hạ Lập Nhân.

"Lập Nhân, rốt cuộc chuyện gì xảy ra, cậu không phải nói Tô Nhã Như kia là cậu chống sao, sao chống vào bệnh viện vậy?" Liễu Dật cảm thấy người Hạ Lập Nhân tìm quá không đáng tin rồi, đây đều nhìn không được bị người đắc thủ, kỳ cục a!

"Cậu nghĩ xem." Hạ Lập Nhân có chút ghét bỏ thông minh của Liễu Dật, "Tớ đương nhiên là cố ý nhường."

"Hmm?" Liễu Dật không rõ, "Tại sao?"

"Tớ lúc trước giúp họ Tô kia chẳng qua là cảm thấy cô ta có ích, cậu thật sự cho rằng tớ đồng tình cô ta a, làm tiểu tam không đáng được đồng tình được chứ, chẳng qua là so sánh một chút cô ta hơi không có khiến tớ ác tâm như vậy thôi." Hạ Lập Nhân ngữ khí vô cùng chán ghét, "Cậu yên tâm đi, chuyện này tớ cũng cho người chụp được rồi, tớ có chỗ dùng."