[Harry Potter Đồng Nhân][TomSev] Kế Hoạch Nuôi Dưỡng Hắc Ma Vương

Chương 14: Phân viện (hạ)




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

tải xuống 33

Sau khi kết thúc nghi thức phân viện Tom vẫn không yên ổn tâm tình.

Cậu dùng khóe mắt nhìn Severus trên bàn giáo sư, hy vọng có thể nhìn ra chút mánh khóe.

Snape giáo sư giống như đá cẩm thạch không có biểu cảm, thế nhưng không có nghĩa hắn không phát giận. Tính cách người này vốn vậy, lúc nào cũng duy trì vẻ mặt âm trầm.

Biết rõ tính cách người giám hộ, Tom thở dài một hơi… Xem ra Severus không có tức giận lắm đối với việc cậu vào Nhà Slytherin, đúng không?

Vì vậy đêm xuống, Tom bắt đầu viết thư.

Người nhận đương nhiên là Severus Snape, người giám hộ của cậu.

Cậu ngồi ở phòng nghỉ công cộng của nhà Slytherin, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn huy chương Rắn bạc trên vách tường.

Vừa có vài rắn nhỏ Slytherin mời hắn. Những con rắn nhỏ dòng giống quý tộc này đều biết “Non phân viện dùng tốc độ mau chóng hô Slytherin” có nghĩa gì, nó đại biểu huyết thống thuần khiết. Abraxas Malfoy cũng biểu thị chúc mừng, mời cậu tham gia tranh đoạt chức thủ tịch niên cấp.

Nhà Slytherin có chế độ hạng nhất đặc biệt, từng cấp kể cả năm nhất tân sinh đều có thể tuyển ra “thủ tịch”. Nhưng sau khi nghe quy tắc, Tom ngay cả đầu cũng không nâng.

“Ta tặng cho ngươi.” Cậu nhẹ nhàng nói với Malfoy.

“Những lời này có thể hay không được coi là khiêu khích cùng vũ nhục?” Abraxas khoa trương kêu lên, “Ta không yếu kém a… cái gì mà kêu “nhường”?

Nhưng lời phản đối của hắn chỉ đên nửa là dừng.

Bởi hắn nhìn thấy ánh mắt của Tom.

Ánh mắt nâu chăm chú nhìn da dê, hình như xuyên thấu qua nó để nhìn nơi rất xa. Giờ khắc này Abraxas hiểu rõ, thiếu niên thần bí nơi Hẻm Xéo đang làm chuyện rất quan trọng đối với cậu.

“Vậy được rồi.” Abraxas thu bớt thái độ vui đùa, nhẹ giọng nói một câu, “Vậy ta đi trước, sau đó ta sẽ lợi dụng chức quyền thủ tịch giúp ngươi phân đến cùng phòng ngủ với ta.”

Tom Riddle vẫn không nói gì.

Tom đang làm chuyện vô cùng quan trọng, việt thư xin lỗi cho Severus.

Cậu nghĩ mình phải luôn xin lỗi, cho dù thái độ của Severus như thế nào. Dù sao cậu đã làm chuyện mà Severus không thích, đúng không? Severus ghét rắn, đương nhiên sẽ không thích Slytherin.

Một hiểu lầm sinh ra từ nhiều năm trước, cho tới bây giờ vẫn thâm căn cố đế trong đầu tiểu Tom.

Cậu rất rất rất nghiêm túc bắt đầu viết thư, vì vậy đã biên ra những dòng với nội dung… thiếu chút nữa khiến Giáo sư Snape phát tác bệnh xuất huyết não.

“—— xin lỗi xin lỗi xin lỗi, ta thật sự không hề cố ý!”

“—— ta viết Severus vẫn ghét rắn, vì vậy ta đã tận lực tách những thứ liên quan đến rắn. Nhất định ngươi rất không thích huy chương rắn của Nhà Slytherin, đúng không? Vì vậy ta đã định vào Nhà Hufflepuff, bọn họ nói đây là học viện nhân số tối đa học viên cũng không đặc sắc nhất, nhưng ta nghĩ không tồi…”

“ —— thế nhưng cái nón phân viện quỷ quái kia! Cái nón phân viện kia cứ cứng rắn ném ta tới nơi này, còn nói ta có huyết thống thích hợp Slytherin nhất… Severus ta thật sự không cố ý đâu!”

“—— Tom Riddle viết.”

Thư xin lỗi của cậu thành khẩn lại nghiêm túc… Nhưng có thể tưởng tượng, ngày thứ hai, Severus thu được thư sẽ có biểu cảm gì.

Sau khi thu được thư Severus nảy sinh xung động chạy ào vào phòng nghỉ công cộng Slytherin.

Quả thực hắn muốn lập tức mở cái đầu ngu ngốc của đứa bé kia ra, xem xem bên trong rốt cuộc có cái gì! Rốt cuộc đứa bé kia muốn làm cái gì vậy a?

Hắn vốn nghĩ bản thân là vì Slytherin mà vinh, sau nhiều năm làm viện trưởng Slytherin, hắn càng “trắng trợn” bao che Nhà của mình. Kết quả đứa bé kia nói mình ghét rắn, rốt cuộc đây là mở cuộc vui đùa gì!

—— Xà vương hầm Slytherin sao có khả năng “ghét” rắn?

Còn có quyết định “ta đã định vào Nhà Hufflepuff” kia, càng khiến Severus thêm tầng tầng tức giận…

Meilin não tàn a, nếu ngày sau xuất hiện Hắc Ma Vương xuất thân Hufflepuff, những Slytherin này mai sau có thể nước mắt tràn mi kéo kẻ thù Griffindor cùng nhau tự sát.

Sau khi đọc câu “đều do nón phân viện”, biểu cảm trên mặt Severus mới hòa hoãn một chút. Cũng may pháp thuật xa xưa của Hogwarts vẫn còn chưa mất hiệu lực, nếu không ném đứa bé kia vào Hufflepuff mất. Lần đầu tiên, hắn có ý niệm cảm kích nón rách nát Nhà Griffindor…

“May là, may là nón phân viện sáng suốt a…”

Lần phân viện hỗn loạn lần này của tiểu ma vương Tom, cư nhiên khiến Severus Snape nảy sinh ý cảm ơn Griffindor cảm ơn nón phân viện… Quả thực lực sát thương của “thư xin lỗi” quá mạnh mẽ…

Thế nhưng sau khi xé bỏ phong thư, Severus Snape bỗng nhiên cảm thấy có chút hoảng hốt.

Hắn nhíu chặt mày, hồi tưởng lại toàn bộ quá trình nghi thức phân viện hôm nay. Hắn bỗng nhiên phát hiện một vấn đề, một vấn đề không tính quan trọng nhưng dường như cũng vô cùng vô cùng nghiêm trọng…

Đứa bé Tom, có đúng hay không có chút quá mức rộng rãi hoạt bát?

Hắn đã nói cho mình rất nhiều lần không cần đặt tên Voldemort kia so với Tom. Cho dù bọn họ có linh hồn tương đồng, cũng là hai người bất đồng. Thế nhưng cho đến hôm nay hăn mới nghĩ, dường như cái “bất đồng” của Tom có quá mức chút…

Sau nhiều năm đưa tiểu Tom rời viện trẻ mồ côi, hắn cho rằng mình sẽ thấy một đứa bé âm trầm quái gở. Sau khi phát hiện thiên phú pháp thuật kinh người của Tom, hắn lại cho rằng mình sẽ dưỡng ra một đứa bé hận đời.

Thế nhưng cũng không có.

Mỗi ngày Tom đều thật thà cẩn thận, vây quanh hắn “Sev”, “Sev” kêu loạn… Bình thường đều làm ra những chuyện kỳ kỳ quái quái khó tin, sau đó bức hắn đến thu dọn tàn cục. Nếu nói thật cá tính như vậy… hầu như biến thành… tổ hợp Giffindor cùng cự quái…

Hơn nữa còn là cự quái nhỏ chuyên cả ngày quấn quýt lấy Severus hắn!

Severus Snape đè đầu, lần thứ hai bắt đầu khổ não vì sao thiếu niên Hắc Ma Vương lại biến thành cái dạng này… Khả năng giáo dục của hắn có thể kém như vậy sao? Hay nói… Tom bị con rắn nhỏ Meilin làm hư?

Nghĩ Tom Riddle vẫn tùy thân mang theo Meilin làm vật dưỡng, biểu cảm trên mặt Severus càng khó coi. Hắn biết rõ tính Meilin có bao nhiêu không đứng đắn cùng thường thức có bao nhiêu không bình thường, nói cho đúng Tom ở bên lâu như vậy, không bị ảnh hưởng mới là kỳ tích