Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu

Chương 990: Liên minh - Mất mặt rồi




Căn cứ phi cơ canh phòng nghiêm ngặt, bây giờ họ đang bị cấm bay, đi cướp thế nào chứ?

Vệ Thường Khuynh liếc nhìn họ một cái, hỏi: “Các cậu bị cấm bay, cả căn cứ phi cơ cũng không thể vào sao?”

Quân Lương nói: “Cũng không đến mức đó, dù gì chúng tôi vẫn là đội viên của chiến đội Diệm Ưng, quân tịch cũng vẫn còn, căn cứ thì có thể vào, nhưng phi cơ thì đến cả sờ cũng không sờ vào được.”

“Vào trong rồi cưỡng chế cướp là được.” Vệ Thường Khuynh nói nhẹ nhàng như không.

Và lúc này, Thủ trưởng ban chấp hành đã ngồi trên xe chuyên dụng đi đến phòng chỉ huy của quân đội.

Cánh cửa to dày trượt mở ra về hai phía trái phải, ông trầm mặt bước vào trong, những người đang ngồi ở hai bên bàn hội nghị đều đứng dậy.

“Thủ trưởng ban chấp hành.”

Thủ trưởng ban chấp hành bước đến vị trí trống ở đầu bàn, đã có người bước đến thay ông kéo ghế ra, sau khi ông ngồi xuống điều chỉnh lại vị trí một chút, mọi người mặc quân trang ở hai bên mới ngồi xuống.

Người đầu tiên bên trái chính là Tướng quân Mạt.

Người đầu tiên bên phải là Tướng quân Mali.

Hai người này trước khi Thủ trưởng ban chấp hành đến đã tranh luận đến đỏ mặt tía tai, bây giờ lại chỉ nhìn chằm chằm vào nhau, tựa người ra sau không ai lên tiếng.

Thủ trưởng ban chấp hành liếc nhìn họ một cái, khẽ nhíu mày.

“Tình trạng bây giờ thế nào rồi?” Ông có thể nhìn ra, nếu bản thân ông không lên tiếng, hai người này chắc chẳng ai lên tiếng trước.

“Tướng quân Mali nói đi.”

“Tốt nhất nên để Tướng quân Mạt nói trước đi, dù sao chuyện này cũng có liên quan đến cô Mạt Na.” Tướng quân Mali vừa rồi suýt chút nữa lật tung bàn, bây giờ lại trầm lặng đến đáng sợ.

Nghe ông ta nói vậy, trong mắt Tướng quân Mạt liền tràn ngập lửa giận.

“Thủ trưởng ban chấp hành, tôi vốn không biết rốt cuộc cái tên Brien đó có ý định gì. Hắn và con gái tôi vốn không quen nhau, có thể nói cũng chẳng có cơ hội gặp nhau, bây giờ đột nhiên nói muốn chúng ta đưa Mạt Na đến cho hắn, đây rõ ràng là một âm mưu.”

Mạt Na làm ở Cục an toàn, vốn không tham dự chiến đấu, trước đây đúng là chưa từng tiếp xúc với Brien, Brien đột nhiên nói đòi giao cô ra, Tướng quân Mạt cũng thật sự rất kinh ngạc.

Chuyện này vốn không thể giấu Tướng quân Mali và những người khác trong bộ chỉ huy.

Bây giờ ánh mắt họ nhìn ông ta đều rất kỳ lạ, dường như hoàn toàn không tin những gì ông ta nói, có phải họ cho rằng Mạt Na và Brien có gì không?

Thấy họ đều không nói gì, trong lòng Tướng quân Mạt thầm tức giận, dừng lại một chút rồi nói: “Các người đừng quên, Mạt Na đã gả vào Vệ gia rồi!”

Nếu là trước đây nghe thấy câu này, Thủ trưởng ban chấp hành có lẽ sẽ trầm mặc im lặng.

Nhưng bây giờ ông đã biết Vệ Thường Khuynh vẫn chưa chết, không chỉ an toàn trở về, mà bên cạnh còn có một cô gái mà cậu ta yêu, đương nhiên cũng không thể xem như không có chuyện gì xảy ra. Ông ta nhíu mày nói: “Tướng quân Mạt, Mạt Na và bà Vệ bàn nhau thế nào chúng tôi tạm thời không quan tâm, nhưng cô ta quả thật không có cách nào đăng ký thủ tục kết hôn hợp pháp với Vệ Thường Khuynh.”

Tướng quân Mạt hơi sững sờ.

Trước đây họ cũng từng nhắc đến mấy chuyện này trước mặt Thủ trưởng ban chấp hành, ông ấy luôn tỏ thái độ không muốn quản nhiều, cũng chẳng lên tiếng nói gì, sao lần này lại nói ra những lời như thế chứ?

Nhớ đến chấp niệm của Mạt Na, ông ta liền lập tức nói: “Thủ trưởng ban chấp hành, thật ra tôi đã chuẩn bị xong một đơn xin, Vệ Thường Khuynh tuy về sau xảy ra những chuyện đó, nhưng, trước đây cống hiến của cậu ta đối với quân đội, với Liên minh vẫn là sự thật không thể xóa bỏ, thế nên, có phải chúng ta nên suy xét lại việc khôi phục đăng ký thân phận cho cậu ta không?”

Chỉ khi đăng ký thân phận xong mới có thể làm đăng ký kết hôn.

Thủ trưởng ban chấp hành nhìn ông ta với ánh mắt đầy bất ngờ.

Một cô gái như Mạt Na có chấp niệm với Vệ Thường Khuynh ít nhiều ông còn có thể lí giải, nhưng Tướng quân Mạt lại ủng hộ con cái mình gả cho một người “Đã chết” như vậy, Thủ trưởng ban chấp hành dù nghĩ thế nào cũng không nghĩ thông được.

Nhưng chuyện này không phải nội dung hiện cần bàn.

“Tướng quân Mạt, những chuyện này về sau hãy nói, chuyện bây giờ chúng ta đang nói là chuyện của Brien.”

Tướng quân Mali nói: “Lần này Brien hống hách hơn tất cả những lần trước, hắn còn nói cho chúng ta một tiếng để suy nghĩ, sau một tiếng nếu không cho hắn câu trả lời vừa ý, hắn sẽ dẫn theo phi cơ gây nổ mười vệ tinh của thủ đô của Liên minh trước.”

Bây giờ tất cả đều dựa vào vệ tinh, mười vệ tinh bị nổ, chắc chắn tổn thất nặng nề.

Hơn nữa vệ tinh rơi xuống, còn có thể gây ra thương vong.

Những chuyện khác khoan hãy nói, chỉ mỗi việc bị tinh tặc uy hiếp như vậy, cũng đã đủ sỉ nhục họ rồi.

“Mạt Na đã biết chuyện này chưa?” Thủ trưởng ban chấp hành hỏi.

Tướng quân Mạt lập tức nói: “Chuyện này vốn không cần cho con bé biết.”

“Sao lại không cần chứ? Chúng ta cũng phải hỏi rõ ràng cô ta và Brien có thật không có quan hệ gì không.” Tướng quân Mali vốn luôn đối đầu với ông ta. Trước đó hai người họ đã vì vấn đề này tranh cãi rất lâu.

Thủ trưởng ban chấp hành cũng đã quen với việc hai người họ đối chọi với nhau, liền nói: “Bảo Mạt Na đến đây trước đi.”

Tướng quân Mali lập tức đắc ý liếc nhìn Tướng quân Mạt một cái, sắc mặt Tướng quân Mạt chợt trầm xuống.

Cục an toàn cách bộ chỉ huy vốn cũng không xa lắm, chẳng bao lâu sau Mạt Na đã đến.

Cô mặc một chiếc váy quân trang, toát ra nét xinh đẹp mê người.

Mạt Na quả không hổ là đóa hoa của Cục an toàn, vừa bước vào, tất cả đàn ông có mặt ở đó tuy không ít người đã trạc tuổi bố cô, nhưng vẫn không kìm được sáng mắt.

Thậm chí còn có người không kìm được tim đập mạnh hơn một nhịp.

Cô gái xinh đẹp như vậy quả là độc dược đối với đàn ông.

Nếu bình thường, Tướng quân Mạt nhìn thấy con gái như vậy sẽ cảm thấy rất kiêu ngạo, nhưng hôm nay ông lại nhíu mày.

Không lẽ Brien cũng vì nghe đến danh tiếng sắc đẹp của cô, nên mới chỉ đích danh đòi cô sao?

“Chào Thủ trưởng ban chấp hành, các vị Tướng quân, tham mưu trưởng.”

Sau khi Mạt Na bước vào nhìn thấy mấy người họ đều có mặt, trong lòng cũng rất bất ngờ.

Bố cô ta đúng là chưa nói với cô chuyện Brien chỉ đích danh đòi cô ta.

“Cô Mạt Na ngồi đi.” Bây giờ Thủ trưởng ban chấp hành nhìn thấy Mạt Na tâm trạng cũng có chút phức tạp. Nếu cô ta biết Vệ Thường Khuynh đã trở về, sẽ có phản ứng gì?

Mạt Na đã từng gặp Tề Vân Diên, nhưng nếu biết Tề Vân Diên là người phụ nữ của Vệ Thường Khuynh, cô ta rồi sẽ phản ứng như thế nào?

Lúc này, ông cũng không tiện nói mấy chuyện này.

“Không biết Thủ trưởng ban chấp hành tìm tôi đến là có việc gì?” Trong lòng Mạt Na có chút dự cảm không lành.

Sắc mặt của bố cô ta cũng có vẻ khá khó chịu.

“Tôi muốn hỏi, cô có biết Brien không?” Thủ trưởng ban chấp hành hỏi.

Mạt Na rất bất ngờ, nhíu mày nói: “Brien? Người đứng thứ ba trên bảng xếp hạng tinh tặc, có thể nói tôi cũng từng nghe qua tên hắn ta.”

“Ý tôi nói, hai người có giao tình gì không?”

“Thủ trưởng ban chấp hành.” Mạt Na liền đứng bật dậy, đôi mắt bồ câu xinh đẹp lóe lên tia sáng: “Chuyện này tuyệt đối không thể nào! Tôi chỉ nghe qua chuyện của Brien, nhưng trước nay chưa từng gặp hắn, càng không thể có giao tình gì được.”

Thủ trưởng ban chấp hành gật đầu.

“Mạt Na, con đừng kích động, Thủ trưởng ban chấp hành chắc chắn sẽ tin con.” Tướng quân Mạt tỏ ý bảo cô ta ngồi xuống.

Mạt Na ngồi xuống, nghi ngờ hỏi: “Không biết sao Thủ trưởng ban chấp hành lại hỏi như vậy?”

Dưới sự ra hiệu của Thủ trưởng ban chấp hành, Tướng quân Mali nhắc lại một lần yêu cầu của Brien, sau đó cũng nói sơ qua tình hình của chiến đội Phi Tinh và chiến đội Long Toàn.

Hai chiến đội đã bay trở về, nhưng đều có thương vong.

Mà còn thương vong trong chính tay quân của mình, chuyện này nếu nói ra ngoài chắc chắn sẽ khiến người khác cười đến rụng răng, thế nên chuyện này tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài.