Khi Người Con Trai Bật Khóc

Chương 3: Tên biến thái-first kiss của tôi




Và………….. Hắn bất giác chạm nhẹ vào đôi môi kia, không khiềm chế đk mình nữa vậy là hắn đang hôn nó, nụ hôn đầu của nó. Nó trợn tròn mắt ra mơ màng thỳ bỗng sực tỉnh, đẩy hắn ra nhìn hắn bằng con mắt căm giận và:-CHÁT CHÁT……… hai cái tát nữa in trên má hắn (hnay là ngày a Phong bị đánh hay sao ý m.n thương anh ý ghê) nó hét lên:

-ĐỒ BIẾN THÁI, ĐÓ LÀ…ĐÓ LÀ...........ĐÓ LÀ............. LÀ............... LÀ....... FIRST KISS CỦA TÔI ĐÓ TÊN KHỐN…...............................................

Nói xong nó chạy đi để che đi những giọt nhước mắt còn lại hắn ngơ ngác chôn chân ở đó với đống suy nghĩ miên man:-“ hazz mình điên sao, sao lại hôn nhỏ đó, sao lại cứu nhỏ đó, k lẽ…….. nhưng chắc nhỏ hận mình lắm, giờ s đây???”. Đang suy nghĩ thỳ chuông đt của hắn reo lên (Bài Khóc Trong Mưa của Trịnh Thiên Ân...)

"Hình như bóng tối nhiều khi giăng lối đời ta, để trong sâu thẳm lòng thấy cay đắng phũ phàng, từ trong tầm tay 1 giấc mơ vút bay, giật mình để ta mới hay cái gọi là cuộc đời.

Chạy vào màn đêm ở nơi cơn mưa vừa rơi, ùa vào bên tai tưởng chừng như tiếng tim mình, là điều chua xót mà muốn kêu lớn lên, để lòng sẽ thôi nỗi buồn nhưng có gì ngăn ta lại.

Khóc trong mưa cho không ai hay ta đang mắt ướt lệ, lúc cơn mưa vô tư rơi trên đôi mi đã xóa nhòa, khóc trong mưa cho không ai hay thật ra ta yếu đuối sau nụ cười, tiếng mưa nhắc lại những nỗi nhớ ngỡ quên.

Cuốn trôi đi xin mưa mang đi xa ta những thất vọng và khi dứt cơn mưa xin chỉ còn đây chút lắng đọng, để nước mắt thôi rơi ta trở lại ta như vẫn thế, chút ngông cuồng, ngẩng đầu nhìn lên trời sáng.

Tình yêu cũng thế nhiều khi mang đến niềm đau, cần người để yêu, để trao trọn trái tim mình. Vài người đi qua rồi chỉ như gió lạ, nồng nàn rồi cũng xa cách thôi nên chỉ làm cho tiếng yêu phai sắc hương. Thì đành…."

màn hình in lên chữ “Nhất ” hắn liền nhấc máy:

-………………...................................................................

-Thằng hâm sao mày kéo cô ta đi hại tao đứng đây chờ cả tiếng đồng hồ vậy hả??? Giờ mày ở đou tao đón còn chuẩn bị để chiều đón thằng Ken nữa…..

-------------giới thiệu chút---------------------------------------------

Ken ý nói anh nó Park Tae Ha ask, gọi ken cho dễ đọc.(tác gỉa giới thiệu luôn vì phần Giới Thiệu Nhân Vật còn thiếu sory m.n nhoa...*cúi đầu*, anh zai nó gặp hắn và anh khi hắn và anh qua Hàn du lịch vì tính hợp nhau nên kết bạn lun và sau này mới bíết gđ hắn anh và cậu là bạn thân chí cốt từ nhỏ. Nick name của anh: Kai, cậu:Ken, hắn: Key. Nó: Hanna, Cô: Jenny, chị: Mimi.)

----------vào truyện----------------------------------------------------

-Tao Mệt- nói xong hắn cúp máy quay bước ra đi để lại thằng cầm cái đt trên tay ngơ ngát bạn ngơ ngác ở đó với cái suy nghĩ vớ vẩn: " thằng này hôm nay ăn nhầm đồ ăn à trời." (tg k phải đâu tương tư á anh.... Anh: ooh thế à *cười gian tà) và lên xe tự đi ra sân bay lun….

--ta là vạch ngăn cách---------------------------------------------

Về phía hắn sau khi quay bước đi hắn đi bộ về tới nhà. ( trời siêng z a)

----------------------------------Tại biệt thự băng-----------------------

Giống như cái tên nơi đây lạnh lẽo y như chủ nhân của nó vậy. Lết thân về nhà hắn vào nhà bếp và uống một hơi nước mát…. Thói quen… sau đó lê bước lên phòng.

Ném thân mình lên chiếc giường êm ái, 1tay đặt lên trán 1 tay đặt ở môi nơi còn vương lại hơi ấm của người con gái ấy mang lại( chị Linh Băng ý…. Iu rùi.