Khi Thiên Thần Biến Thành Ác Quỷ

Chương 45




- Giờ chúng ta đi ăn sáng rồi hẵng đi chơi- Jun nhẹ nhàng nhìn Ice và nói. - Tùy Anh- Nó nói nhưng hầu như trong giọng nói không còn lạnh nữa , điều này làm cho Jun rất mừng vì chứng tỏ, cô đã chịu mở lòng ra lần nữa .

Tuân lệnh, Jun chở Ice đến cửa hàng ven đường và ở đó có món

Grill My Cheese Món mà Ice rất thích ăn.

- Của em đây, ăn xong chúng ta sẽ đi tiếp- Jun chìa đồ ăn ra cho Ice.

- Cảm ơn- Ice mỉm cười làm lòng ai xao xuyến.

- Ăn nhiều vào đấy nhé- Jun cười, lấy tay xoa đầu Ice làm cho mặt cô nóng bừng vì đây là người đầu tiên dám xoa đầu của cô ngoại trừ bố mẹ nuôi và anh trai .

"-Tách . Tách...."

- Anh đang làm gì vậy- Sau khi thấy điều gì không đúng lắm , cô ngẩng đầu lên thì thấy Jun đang chụp hình mình .

- Trông em đáng yêu quá...

- Xóa đi-

- Xóa làm gì, trông rất đẹp.

-Anh có xóa đi không- ICE bắt đầu tức giận.

- Rồi...rồi...anh xoá...anh xóa rồi nè ...đừng giận nữa ha..

- Tha, cho anh đấy.

Nhưng cô đâu ngờ, Jun đã nhanh tay sao chép thành nhiều bản và lưu vào nơi khác.

-Bây giờ, chúng ta lên đường nhé-Sau khi thấy Ice ăn xong, Jun mỉm cười nói.

-Uhm,đi thôi-

JUN VÀ ICE lại bắt đầu lên đường đi về phía Nam nước Anh. Đường xa, gió lại mát làm cho Ice cũng chìm vào giấc ngủ. Thấy người bên mình đã ngủ say, Jun lấy điện thoại ra chụp[ Một tay cầm lái, tay kia cầm điện thoại) vài tấm, rồi lưu lại. Chú tâm vào lái xe, thấy bên vệ đường có quán cà phê di động nên Jun ghé lại mua để cho Ice khi tỉnh dậy sẽ uống.

-Ice à, dậy đi , chúng ta đến nơi rồi- Jun vỗ nhẹ vào vai Ice.

- Uhm...đến rồi sao, oáp~~Ice mơ màng mở mắt ra, đập vào mắt cô là một nơi đẹp, trải dài với đồng cỏ xanh mát, những đàn cừu , ngựa đang gặm cỏ.

- Woa, đây là đâu- Ice tỏ vẻ hiếu kì.

- Chúng ta đang ở Scotsworld- là một dãy các ngọn đồi thoai thoải nằm ở phía Nam miền trung nước Anh. Dãy đồi chính của nó có đỉnh cao nhất đạt 330 m. Khu vực này được biết đến bởi những ngôi làng được xây dựng bằng đá, một thị trấn lịch sử có những khu vườn đẹp. Nhiều người cho rằng Scotsworld đại diện cho cảnh đẹp của nước Anh.- Jun giải thích.

- Đẹp lắm phải không- Jun quay qua nhìn cô thấy cô đang chăm chú nhìn về phương xa.

- Đúng vậy- ice vuốt tóc mai qua một bên, bây giờ trong cô như là nữ thần của gió, nhẹ nhàng , thanh thoát.

- Em uống cái này đi, rồi chúng ta đi thăm quan.

- Cái gì đây.

-Cà phê đấy, em không thích sao .

- Thích chứ-

-Nào, chúng ta đi thăm quan làng nào

- Jun kéo Ice đi về phía có những ngôi làng bằng đá. Đến cổng làng, Hắn nói bằng tiếng anh với người bản địa, Ice không để ý đến những gì họ nói,chỉ nhìn chăm chú vào những ngôi nhà , khi quay lại nhìn đã thấy hai người đã trò chuyện xong và cười vui vẻ.

- Dân ở đây rất hiếu khách, nên khi hai người đến được đón tiếp rất nồng nhiệt.

Người làng, hướng dẫn hai người đi quanh làng, đi qua những ngôi nhà, qua chợ. Ice vô cùng cảm thấy thú vị khi nhìn thấy những món đồ được làm bằng tay, không biết hai người mua bao nhiêu đồ , ít nhất cũng gần hơn 5 bao.

- Jun, em muốn cưỡi ngựa- Ice nũng nịu với Jun

- Được thôi- Hiếm lắm mới thấy được những biểu hiện này của Ice nên Jun đồng ý ngay.

- -Nhanh nữa nào....Nhanh nào....- Ice vô cùng vui vẻ.

-ice, chậm thôi, đợi anh với- Jun cũng đuổi theo phía sau .

- Hai người, hai ngựa vui đùa cho đến chiều-

-Về thôi nào- sau khi chơi đã, cuối cùng Ice cũng thấm mệt, cũng đã 5 h chiều nên Jun nhanh chóng chở ice về không là muộn giờ mất.

Khi về trung tâm thành phố cũng đã 7h tối,Jun chở Ice đến một tiệm bán quần .

-Ice, em vào đây với anh- Jun kéo tay Ice vào, đưa cho Ice một chiếc váy màu trắng mà anh thấy đẹp nhất trong quán.

- Mua làm gì, nhà em có nhiều đồ rồi mà.

-Bảo em mua thì cứ mua đi

-Biết rồi.

Sau khi Ice thay đồ xong, ra quầy tính tiền, rồi Jun lại chở Ice đi về phía cung điện.

- Sao tối thế này- Không thấy một bóng đèn nào, cả sân cùng với cung điện tối om.

"Bụp...bụp...bụp..." Happy Birthday, mọi thứ đều sáng trưng, mọi người xuất hiện cùng một lúc mà chúc mừng.

- Chuyện gì thế này- Ice ngây ngô qua hỏi Jun.

-Ngốc à...hôm nay là sinh nhật của em đấy.

- Hôm nay , ngày mấy rồi-

- 9/11-

- Ice lại đây cắt bánh đi- Ông Thăng kêu Ice lại gần.

- Sao mọi người đến đông đủ vậy- Nó

- Tất nhiên là vì con rồi, sinh nhật của bảo bối chúng ta mà-Mẹ Kun đi tới vỗ vào vai Ice.

- Mẹ ơi, chúc mừng sinh nhật- Hai bảo bối chạy lại ôm lấy chân cô.

- Cảm ơn các con- Ice vui vẻ ôm các con vào lòng

- Mẹ, đây là quà của hai chúng con- Bảo bảo nhón chân lên đặt vòng hoa lên đầu cô.

- Bọn con tốn công lắm đấy, mẹ đừng vứt nhé- Bảo bối nói

- Mẹ biết rồi, mà loài hoa này chỉ có ở một nơi, sao con có thể lấy được- Ice nghi hoặc

- Ha...ha...Ice là tớ dẫn hai đứa đi đấy- Bin bước ra khỏi đám đông cùng với Zy.

- Chúc mừng sinh nhật- Hai người đến gần đặt hộp quà lên tay Ice.

- Cảm ơn. Hic....hic...- nước mắt Ice tràn ra, cô không chịu được nữa, cô quá hạnh phúc.

-Đừng khóc, hôm nay là ngày vui của em mà, cười lên đi chứ- Kin đi tới ôm lấy Ice.

- Đúng vậy, em không khóc nữa-

- Ice đây là quà của bọn anh-Kan

- Đây là quà của các ba ma- Ba Jun đi tới đặt trên tay cô một quà to.

- Cảm ơn mọi người, bây giờ nhập tiệc thôi- Ice nói to

- Yoh... .

Hôm đó, mọi người chơi vui vẻ suốt đêm, đến khi mệt mọi ngủ lại cung điện luôn .