Khí Thiếp Vương Gia

Chương 6: Lăng nhục tàn bạo




Ánh mắt băng hàn của Âu Dương Thanh Minh liếc qua Thiên Tình đang bị trói chặt. Tầm mắt lạnh như băng dừng lại trên người Y Lam. Hắn đưa ra một nụ cười làm kẻ khác như muốn run, cuồng bạo mà lãnh khốc, lộ ra một cỗ mơ hồ sát khí cùng huyết tinh.

“ Vương gia, thần thiếp cáo lui trước!” Y Lam lên tiếng.

“ Không, Y Lam, bổn vương là muốn ngươi cùng xem” Âu Dương Thanh Minh cười thâm hiểm.

Thiên Tình cắn chặt môi của mình, khóe miệng đã muốn rách chảy cả tơ máu. Cái miệng nhỏ nhắn bị cắn nát không chịu nổi, nàng cũng không lên tiếng, nhưng trong lòng lại đang là khẩn trương.

“ Ái phi của bổn vương, Thiên Tình công chúa cao quý, ngươi là không phải cũng thực thích Y Lam cô nương cùng chúng ta tận hưởng đêm động phòng hoa chúc nha?” Khóe miệng vừa nhếch lên, hắn phun ra một câu lạnh như băng, nụ cười thâm hiểm thêm vài phần, mang theo hơi thở âm lãnh tràn ngập không khí, làm cho người ta chân tay rụng rời, hận không thể ngay lập tức thoát khỏi đây.

“ Ngươi muốn làm cái gì?” Sau lưng tựa hồ phát lạnh, Thiên Tình rốt cục cảm thấy sợ hãi. Nhưng trời sinh tính cao ngạo, nàng vẫn cố gắng ngồi thật vững. Nam nhân này thật đáng sợ, hắn như quỷ câu hồn đến từ địa ngục vậy, trên người phủ đầy huyết tinh cùng cảm giác lạnh lẽo. Nàng thật sự không biết vì sao lúc trước lại cảm thấy hắn ôn nhu, dịu dàng!

“ Nhân sinh động phòng hoa chúc chính là hỉ, như vậy hiện tại liền phải bổ sung lại đêm động phòng ta đã bỏ qua nha, ngươi nói bổn vương là muốn làm gì?” Âu Dương Thanh Minh cười lạnh, trong mắt phát ra tia tàn nhẫn. Tay hắn kiềm chế cả người Thiên Tình, hắn dùng sức mà nắm, cơ hồ có thể nghe thấy tiếng xương cốt gãy. Sau đó, tay hắn lại hướng đến cái yếm của Thiên Tình.

“ A…” Thiên Tình thét một tiếng chói tai. “ Ngươi không cần chạm vào người ta, ngươi là kẻ điên, ta chán ghét ngươi!”

Y Lam ở một bên xem cảm thấy kinh hoảng lại vừa ghen tị, nàng rõ ràng hiểu được ngọn lửa trong mắt Âu Dương Thanh Minh là gì. Hắn để nàng ở lại, nhìn hắn lăng nhục công chúa, kỳ thực lòng của nàng cũng là rất đau. Ai có thể chịu nổi chính mắt nhìn thấy nam nhân mà mình thích lại ân ân ái ái cùng nữ nhân khác?

“ Chán ghét….!” Âu Dương Thanh Minh dứt khoát xé rách cái yếm của nàng, “ Ta sẽ làm cho ngươi thích!”

Ngươi điên rồi!” Thiên Tình lần đầu tiên ở trước mặt người khác quần áo không chỉnh tề, nhịn không được mà mặt nàng chuyển từ hồng sang trắng bệch, dùng hết sức hô to: “ Ngươi là một tên khốn!”

Âu Dương Thanh Minh cười âm lãnh, trong đáy mắt là tràn đầy hận ý, “ Không phải ngươi nghĩ muốn làm Vương phi sao? Có chủ tâm gả cho ta, không phải ngươi là chờ cùng bổn vương lên giường sao?”

Khí lực tay hắn tăng thêm một chút, nắm bả vai của nàng. Trên tay bỗng nhiên dùng sức, nháy mắt thân mình nàng đã bị ném tới trên mặt đất tựa như búp bê vậy.

Tay của Thiên Tình đang bị cột chặt sau ghế, mất đi cân bằng, trán nàng va mạnh vào chân tủ. Máu tươi từ trên trán nàng chảy xuống, nàng tức giận. “ Ngươi là kẻ điên…”

“ Kẻ điên?” Âu Dương Thanh Minh nhướng một bên lông mày lên. Âu Dương Thanh Minh đi tới bên người nàng, hơi lạnh từ người hắn tràn ra. “ Ta sẽ cho ngươi xem ta điên như thế nào!”

Âu Dương Thanh Minh điên cuồng cười ta, bỗng nhiên thanh âm của hắn ngừng lại, dùng sức ném nàng lên chiếc giường bên cạnh. Rất nhanh giường đã nhiêm đầy máu, dính cả trên chiếc áo ngủ bằng gấm màu trắng.

Thiên Tình quả thật chưa bao giờ phải chịu qua vũ nhục, bây giờ tâm nàng là thực kinh hoảng. Ông trời a, rốt cục nàng phải làm sao đây?

“ Thiên Tình công chúa, coi thử ngươi bị đùa bỡn sẽ như thế nào cao khiết đây! Bổn vương là chờ ngươi biến thành tàn hoa bại liễu nha!” Âu Dương Thanh Minh cười lạnh.

“ Cút ngay, cút…Ngươi không cần chạm vào ta, không cần…chạm vào ta” Thanh âm của nàng khản đặc lại, Thiên Tình cố gắng dùng sức đứng dậy, tay ở phía sau cũng không ngừng giãy dụa, cổ tay đều đã bị chảy máu ra. Nàng gắt gao cắn chặt môi, hận không thể đem nam nhân trước mặt cắn ra thành trâm ngàn mảnh nhỏ, từng chút cắn nuốt, làm cho hắn vĩnh viễn không thể siêu sinh!!!