Không Còn Tâm Trạng Để Yêu

Chương 20




Claire rót một tách café và nhìn ra sân quan màn chắn cửa sau. Sebastian đứng giữa bãi cỏ không mặc gì ngoài chiếc quần hộp màu be. Ánh nắng ban mai chiếu khắp ngực và mặt anh tao thành sắc vàng khi anh chỉ về phía bên kia vườn.

" Làm việc tốt của mày đi," anh nói với chú chó Terrier giống Yorkshire đang đứng trên đôi chân trần của anh. Chú chó Westley – được đặt theo tên nhân vật chính trong phim The Princess Bride đứng lên và bước đi bằng bốn chân nhỏ và ngắn để thả người xuống trên bàn chân khác của Sebastian.

Westley rất quý Sebastian. Nó đi theo anh khắp nơi và nghe lời anh. Để đáp lại sự tận tình của nó, anh thường gọi nó là Wusstley. Nhưng khi Sebastian nghĩ không có ai ở xung quanh, anh thường gãi gãi vào chiếc bụng nhỏ của nó và bảo với nó rằng nó là " ngựa giống nhỏ".

Sebastian đã chuyển đến nhà Clare cách đây hai tháng. Và trong vòng một tuần, các đồ cổ trong nhà cô đã được chuyển đi. Điều đó cũng không làm phiền Clare. Ghế sofa và những chiếc ghế của anh thoải mái hơn nhiều so với của cô, và cô không quyến luyến sâu sắc đối với cái gác chân của ông cố nội cô. Dù vậy, cái cột có hình tiểu thiên sứ vẫn ở lại.

" Nào nào, cố lên," Sebastian nói khi anh nhìn xuống Westley. " CHúng ta không thể đi vào bên trong cho đến khi mày bận rộn."

Vào tháng Năm họ đã cắm bảng hiệu Cần bán ở sân trước, và hy vọng căn nhà sẽ được bán đi vào thời điểm đám cưới của họ diễn ra vào tháng Chín. Việc tìm kiếm một ngôi nhà mới khó khăn hơn nhiều so với việc lên kế hoạch cho một đám cưới. Việc kết hợp cả hai sở thích của họ không hề dễ dàng, nhưng họ quyết đinh sẽ dàn xếp và thực hiện được điều đó.

Lucy, Maddie, và Adele đều vui sướng với chuyện của Clare. Họ nóng lòng muốn được làm phù dâu cho cô mặc dầu Adele và Maddie bắt cô hứa rằng lần này áo của phù dâu sẽ không được may bằng vải tuyn.

Sebastian bước một vài bước ngang qua bãi cỏ và Westley đi theo sát chân anh. Anh chỉ xuống đất. " Đây là một điểm thật tốt." Westley ngước nhìn anh và sủa lên như thể nó đồng ý, sau đó ngồi lên chân của Sebastian.

Clare mỉm cười và đưa tách café lên môi. Cô đã gặp và ăn trưa cùng với các bạn vào hôm trước. Lucy vẫn đang nghĩ về việc bắt đầu một gia đình. Dwayne vẫn tiếp tục để lại những vật ngẫu nhiên trên mái hiên nhà Adele, và Maddie vẫn đang lên kế hoạch cho kì nghỉ mùa hè ở căn nhà gỗ nhỏ của cô ở Truly. Nhưng khi họ rời khỏi nhà hàng, amddie đã lộ ra một dấu hiệu rằng có thể có một điều gì đó khác thường đã xảy ra. Ừm, khác thường đối với Maddie. Với một cái nhìn kỳ lạ trên mặt cô, cô ấy nói, " Đào bới quá khứ dơ dáy của người khác là một việc cực kỳ dễ dàng so với việc đào bới quá khứ của chính mình."

Có điều gì đó đã xảy ra trong cuộc sống của Maddie. Những bí mật buồn thảm mà cô ấy không bao giờ muốn chia sẻ. Nếu và khi cô ấy muốn làm điều đó, các bạn của cô sẽ ở đó và lắng nghe.

Clare mở cửa sau và bước ra ngoài trong ánh nắng lung linh của ban mai. " Em thấy anh vừa mới cải thiện chú chó của em," cô nói.

Sebastian đặt hai tay lên hông và ngước nhìn cô. " Con chó lai của em thật vô dụng,"

Cô cúi xuống và bế chú chó lên. " Không đâu. Nó rất giỏi trong việc sủa vào người đưa thư."

Sebastian cầm lấy tách café từ tay cô và choàng một tay qua vai cô. " và những con mèo tưởng tượng." Anh uống một ngụm café, sau đó nói tiếp, " Cha và anh sẽ đi câu cá vào thứ Bảy. Em có muốn đi cùng không?"

" Không, cám ơn." Cô đã đi câu cùng với hai người một lần. Một lần là đủ. GIun và ruột cá là thứ gì đó mà họ sẽ không bao giờ thỏa hiệp hay có kết quả tốt.

Một trong những ngạc nhiên lớn nhất về Sebastian, ngoài nỗ lực trở nên lãng mạn, là mối quan hệ của anh với mẹ cô. Anh không phải chịu đựng bản chất lạnh nhạt, độc tài ở con người của Joyce, và cũng không phải chịu bất cứ mọi chuyện tào lao từ bà, cả hai rất hòa thuận với nhau. Tốt hơn điều mà Claire sẽ không bao giờ có thể nghĩ đến.

" Một khi chú chó này làm xong phần việc của mình, chúng ta hãy đi tắm nhé." Sebastian trả lại cô tách café và nói thêm, " Anh đang muốn xoa xà phòng khắp người em."

Cô đặt Westley lên mặt đất và đứng lên. " Em cảm thấy mình hơi bẩn." Cô áp môi mình vào bờ vai trần của anh và mỉm cười. Anh luôn muốn cô, và điều đó luôn kết thúc một cách tốt đẹp vì cô luôn trong tâm trạng mong chờ anh