Không Gian

Chương 5: Bán linh thạch




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Socola chấm nước mắm

1238893751055_yume_photo

Israel cùng quản gia Burney ngồi trên chiếc xe ngựa cũ nát duy nhất trong thành  đi đến nơi đấu giá lớn nhất ở trấn trên — khu đấu giá Absalom. Trấn này tên là Gavin, bởi vì gần rừng rậm ma thú nên người lui tới tương đối nhiều, không thiếu lính đánh thuê vào rừng tìm ma thú, ma pháp sư cùng chiến sĩ cũng thường xuyên đến đây để bán ra một ít tinh hạch, da lông ma thú săn được trong rừng, thế nên nơi này vô cùng phồn hoa. Mấy khu đấu giá lớn của Đế quốc đều có chi nhánh ở đây, kiếm được rất nhiều tiền.

Xe ngựa dừng lại, quản gia Burney xuống trước mở cửa xe, Israel mặc bộ quần áo chật muốn chết kia, từ trên xe ngựa bước xuống.

Người phục vụ trong tiệm nhìn thấy Israel thì mặt đầy tươi cười đón hắn vào, một chút cũng không vì quần áo cũ trên người hắn mà chậm trễ. Điều này làm cho Israel không khỏi cảm thán, không hổ là nơi đấu giá xếp hạng đầu trên toàn Đế quốc, tố chất của nhân viên phục vụ cũng khác.

Trong tiền sảnh có mười mấy khu đăng ký, phía sau tiền sảnh ngồi năm vị giám định sư. Lúc này đã có không ít người xếp hàng đăng ký, xem xét vật phẩm chính mình mang đến. Giám định sư sẽ phán đoán ra vật nào có giá trị để bán đấu giá, vật phẩm tương đối phổ thông sẽ do tiệm đấu giá trực tiếp ra giá thu mua, hoặc là chủ nhân của vật phẩm giao nộp một khoản phí nhất định để gửi bán trong tiệm.

Bởi vì Israel một thân quý tộc, người phục vụ dẫn hắn đến một nơi không có người ở tiền sảnh. Nơi này trang sức, bài trí rõ ràng so với mấy khu đăng ký khác tốt hơn không ít, tố chất phục vụ cũng không giống. Mà phụ trách tiếp đãi bọn họ là một thiếu nữ mười bảy mười tám tuổi, diện mạo cho người ta cảm giác thoải mái.

“Chào ngài! Xin hỏi ta có thể vì ngài làm những gì?” Thiếu nữ mỉm cười ngọt ngào, giọng nói cũng thoải mái như gương mặt của nàng, khiến người khác sinh hảo cảm.

Quản gia Burney một mực yên lặng đi theo sau Israel, mau chóng đem linh thạch đã bỏ vào hộp gấm đưa cho thiếu nữ, sau khi được nàng chỉ dẫn thì tiến hành đăng ký.

Đăng ký hoàn tất thiếu nữ đem hộp gấm giao cho giám định sư, vị giám định sư khi mở ra hộp gấm nhìn thấy viên đá màu trắng sữa tựa như tản ra lực lượng nào đó, mặt đầy vẻ kinh dị, sau đó nói nhỏ vài câu với nhân viên phục vụ, người đó lập tức vội vàng rời đi.

Israel thấy vậy trong lòng có chút lo sợ, nhận thức của hắn về ma pháp thạch là từ phần ký ức của nguyên chủ. Song đó cũng chỉ là khái niệm rất mơ hồ, nguyên chủ cũng chỉ tại lúc còn rất nhỏ gặp qua Delia có một viên ma pháp thạch cấp thấp. Về phần linh thạch đến cùng có phải ma pháp thạch hay không kỳ thật hắn không yên tâm, chỉ là trực giác cảm thấy linh thạch hẳn là thứ càng cao cấp hơn mới đúng. Đương nhiên điều này cũng không ngoại trừ việc hắn có một loại tự tin mù quáng đối với thiên tài địa bảo ở thế giới cũ.

Rất nhanh từ bên trong đi ra một lão giả, lão giả mặc áo pháp sư, từ huy chương của hiệp hội ma pháp sư trước ngực có thể thấy được đây là một ma pháp sư thủy hệ trung cấp. Giám định sư liền cung kính đem linh thạch đưa cho lão giả. Lão giả tiếp nhận chiếc hộp tinh tế đánh giá một phen, sau đó đem linh thạch cầm trong tay nhắm mắt lại tĩnh tọa một phút đồng hồ, sau đó kinh hỉ mở hai mắt.

Tiếp đó lão giả nhiệt tình đem chủ tớ Israel dẫn đến phòng khách quý, đợi hai bên đều ngồi xuống, lão giả mặt mang ý cười hỏi: “Faith Vaughn, phụ trách khu đấu giá trấn Gavin, xin hỏi vị thiếu gia này xưng hô như thế nào?”

Faith là một quý tộc, đồng thời cũng là một ma pháp sư, cho nên đối mặt với Israel vừa thấy liền biết là giai cấp quý tộc thái độ thực khách khí nhưng cũng không hề hèn mọn.

“Tử Tước Israel Salomon.” Nhìn thấy thái độ nóng bỏng của đối phương, Israel âm thầm thấy có hi vọng, liền yên lòng.

“Tử Tước Salomon, xin hỏi vật phẩm ngài muốn bán đấu giá này là vật gì? Lấy nhiều năm kinh nghiệm của ta đến xem, đây tuyệt đối không phải ma pháp thạch.”

Faith nhiệt tình nhìn Israel, vừa rồi ông nhìn thấy khối đá kia liền rõ ràng cảm nhận được ma pháp nguyên tố xung quanh phát triển một cách dị thường, ông dựa vào trực giác, lớn mật lợi dụng viên đá thần kỳ đó để minh tưởng một chút, cảm giác được tốc độ hấp thụ thủy nguyên tố của ông tăng nhanh gấp hai lần. Điều này làm cho ông vô cùng khiếp sợ, ông có thể khẳng định đây tuyệt đối không phải là ma pháp thạch như chủ tớ này đã ghi trên đăng ký.

Đại lục Osmond có ma pháp nguyên tố nồng đậm, sinh ra một loại đá thiên nhiên có ma pháp, ma pháp sư có thể thông qua hấp thu ma pháp nguyên tố trong ma pháp thạch để tăng nhanh tu luyện. Ma pháp nguyên tố sau khi tiêu hao hoàn toàn thì ma pháp thạch liền thành một viên đá chỉ xinh đẹp cứng rắn hơn đá bình thường một chút. Tựa như ngọc thạch giàu linh khí trên địa cầu, giữa hai loại đều có hiệu quả kỳ diệu như nhau.

“Pháp sư Vaughn đại nhân, tảng đá này là do gia tộc Salomon theo từng đời truyền xuống, cụ thể là cái gì ta cũng không rõ ràng. Chỉ biết căn cứ gia tộc truyền lại thì, đây là vật phẩm càng cao cấp hơn so với ma pháp thạch, hình như gọi là — Thần Thạch.” Vẻ mặt Israel đầy kiêu ngạo mà thần bí nói, hắn vốn dĩ muốn nói linh thạch, nhưng nghĩ đến thế giới này tôn trọng thần thánh, lại không hề biết đến linh khí, hơn nữa vì tăng giá trị linh thạch, hắn nửa đường liền sửa lời lại.

“Tử Tước Salomon, khối đá thần kỳ này của ngài có thể đề cao tốc độ tu luyện của ma pháp sư, nhưng cũng không hao tổn lực lượng bên trong khối đá.” Faith không bởi vì Israel là một đứa trẻ liền lừa gạt, mà là ăn ngay nói thật.

Israel nghe xong trong lòng chấn động, căn cứ vào tri thức hữu hạn của hắn cũng biết cái này hoàn toàn là nghịch thiên. Ma pháp thạch tuy rằng không thể tăng tốc độ hấp thu ma pháp nguyên tố, nhưng dù sao cũng là vật phẩm sang quý, lại không thể nào so được với linh thạch có thể trường kì sử dụng.

“Vậy khối Thần Thạch này cụ thể giá trị là bao nhiêu?” Đối với Israel hiện tại nghèo túng mà nói thì vấn đề hắn quan tâm nhất là giá cả.

Faith vừa nghe đây là Thần Thạch, có loại cảm giác quả nhiên là thế. Ông ở trong lòng tính toán một phen, nếu gia tộc có thể thu mua khối Thần Thạch này, vậy đối với gia tộc mà nói không thể nghi ngờ là một cơ hội tốt để tăng mạnh thực lực. Hơn nữa chuyện của gia tộc Salomon ông cũng có nghe thấy, nếu đưa ra đầy đủ điều kiện thì việc trực tiếp thu mua có lẽ không là vấn đề. Thực ra tên thật của Faith là Faith Absalom, thuộc về một chi nhánh của gia tộc Absalom.

“Ngài có thể cho ta thử lại hiệu quả của Thần Thạch không.” Trong lòng Faith có lợi thế đại khái, nhưng vì bảo đảm xứng với giá trị vẫn là muốn xin thí nghiệm lại hiệu quả linh thạch.

“Đương nhiên có thể.” Israel đối với Faith có ấn tượng không tồi, hào phóng gật đầu. Faith có chút buồn cười nhìn tiểu Tử Tước tướng mạo đoan chính trước mặt, rõ ràng là đứa trẻ lại bày ra một bộ dáng của người lớn. Nếu không phải bởi vì bề ngoài non nớt kia thì ông sẽ tưởng rằng hiện tại cùng mình trò chuyện là một người trưởng thành.

Được cho phép Faith lại tiến vào minh tưởng trong thời gian ngắn, sử dụng tinh thần lực tham nhập bên trong linh thạch. Mười phút sau, ông vô cùng kinh hỉ phát hiện trong linh thạch chứa lượng lớn nguyên tố tinh thuần, hơn nữa chỉ cần không đem nguyên tố một lần lấy ra hết, linh thạch sẽ tự động hấp thu nguyên tố bên ngoài, đây cũng là nguyên nhân vì sao ông cảm giác nguyên tố xung quanh linh thạch phát triển.

“Thần Thạch này nếu ở đế đô mà nói hẳn là một vạn ma tinh tệ, thế nhưng ở đây là tiểu trấn giá bán sẽ không quá tốt. Ta nghĩ ngài có thể cho tiệm đấu giá Absalom của chúng ta đến thu mua, chúng ta nguyện ý ra một vạn ma tinh tệ, gia chủ nhà chúng ta là Công Tước Absalom còn có thể cung cấp sự che chở cho ngài ở trấn Gavin. Đương nhiên chúng ta không có xem thường ý tứ của ngài, chủ yếu là Tử Tước hiện tại tuổi nhỏ, có một số việc khó tránh khỏi lòng có dư mà lực không đủ, chúng ta rất vui lòng giúp đỡ một vị Tử Tước tôn quý như ngài.”

Quản gia Burney nghe được 1 vạn ma tinh tệ rất là khiếp sợ, phải biết 100 ngân tệ tương đương 1 kim tệ, mà 100 kim tệ tương đương 1 ma tinh tệ, đổi tới số được nói đó chính là 100 vạn kim tệ. Lãnh địa của gia tộc Salomon hiện tại mỗi tháng chi ít nhất 5 kim tệ, ở thời của lão Tử Tước nhiều nhất cũng chỉ là 100 kim tệ, thuế thu trong lãnh địa hàng năm bởi vì đất đai cằn cỗi mà chỉ có 500 kim tệ. Quản gia Burney tính cũng có chút hôn mê, vừa nghĩ đến số tiền như vậy ông liền không kìm được tim đập gia tốc.