Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1759: Vô Kiếm Luyện Ngục (Hạ)




Kiếm ý, lực quy tắc, lực áo nghĩa và thần niệm cùng với kiếm nguyên, tất cả đều không có cách nào vận dụng. Một loại cảm giác suy yếu trước đó chưa từng có, dâng trào ra khắp toàn thân. Sở Mộ biết, thật ra không phải là mình thật sự suy yếu. Mà là bởi vì khí lực bị suy yếu nên xuất hiện cảm giác suy yếu.

Khí lực ban đầu của hắn giống như là một cái chén chứa đầy đủ nước, bây giờ bị suy yếu, cái chén không phát sinh biến hóa, chỉ là nước bên trong đã ít đi rất nhiều.

Đối với lần này, Sở Mộ không có bối rối chút nào. Bởi vì hắn biết, mỗi một người tiến vào Vô Kiếm Luyện Ngục, đều gặp phải loại tình huống này. Đến nơi này, tất cả lực lượng của bản thân đều sẽ bị áp chế, không có cách nào vận dụng được. Chỉ có khổ luyện kiếm thuật kiếm pháp mới có thể phát huy ra.

Vô Kiếm Luyện Ngục, luyện chính là kiếm thuật, là thuần túy kiếm pháp, cũng chính là không có những lực lượng khác gia tăng thêm vào kiếm pháp.

Ở bên ngoài, kiếm pháp không dung nhập kiếm ý, kiếm nguyên và lực lượng thiên địa, chỉ là cái thùng rỗng. Nhưng thật sự nắm giữ, luyện được ý nghĩa thâm nhập trong đó, mới hiểu được, đó chính là kiếm thuật thăng hoa. Khi thi triển ra, uy lực cũng mạnh mẽ hơn một cấp.

Bầu trời Vô Kiếm Luyện Ngục là màu đỏ sậm, đầy những đám mây màu xám, thoạt nhìn vô cùng nặng nề áp lực, khiến người ta khó chịu. Mặt đất cũng là màu đỏ sậm, khô ráo cứng rắn.

Khí tức có chút khô nóng cùng âm u lạnh lẽo đan xen vào nhau. Thoạt nhìn, quả thật giống như thượng tầng địa ngục... giống như luyện ngục.

Ba luyện ngục lớn rốt cuộc lớn tới mức nào? Sở Mộ không biết. Hắn chỉ hiểu rõ, Vô Kiếm Luyện Ngục tổng cộng chia làm chín tầng. Chỉ có sau khi xông qua tầng thứ chín, mới có thể nắm giữ kiếm lực.

Hiện tại Sở Mộ đang đứng ở tầng thứ nhất.

Vô Kiếm Luyện Ngục là không gian tuyệt mật do Kiếm Thần Điện mở ra, tự hình thành một giới, nắm giữ pháp tắc độc lập. Bất kỳ người nào tiến vào Vô Kiếm Luyện Ngục, đều có thể gặp nhau ở chỗ này.

Hít sâu một hơi, tay trái nắm chặt Ngũ Tương Kiếm, bàn chân Sở Mộ bước ra. Hắn bắt đầu tu luyện ở Vô Kiếm Luyện Ngục.

Ở chỗ này, chỉ dựa vào một mình kiếm pháp. Cường độ khí lực của mỗi người là giống nhau. Bất luận ngươi là kiếm giả Tạo Hóa Cảnh, hay là kiếm giả Niết Cảnh, hay hoặc là là kiếm giả Vạn Cổ Cảnh, hay kiếm giả chăm chú luyện thể, đến nơi này, tất cả đều không đối xử khác biệt.

Tất cả lực lượng đều bị áp chế, tất nhiên không có cách nào bay. Bàn chân đạp lên trên nền đất cứng rắn màu đỏ sậm, không bao lâu, Sở Mộ liền thấy phía trước có bóng người lắc lư. Thoạt nhìn dường như là nhân loại. Tới gần vừa nhìn, hóa ra không phải nhân loại, mà là cương thi.

Chậm rãi bước đi trên mặt đất, Sở Mộ tới gần. Mấy con cương thi hình như ngửi được hơi thở của người sống, thoáng cái trở nên sống động, liên tục phát ra những tiếng rống lớn.

Đám cương thi vốn chậm chạp đi qua đi lại, lúc này giơ hai tay, đi nhanh về phía Sở Mộ.

Cương thi như vậy nếu như đặt ở bên ngoài, hoàn toàn là tồn tại giống như cặn bã. Bất kỳ một Kiếm Vương nào chém xuống một kiếm, đều có thể chém giết hàng vạn hàng nghìn cương thi. Nhưng ở bên trong Vô Kiếm Luyện Ngục, tất cả lực lượng của kiếm giả đều bị áp chế. Thực lực không biết giảm xuống bao nhiêu. Khi đối mặt với những cương thi này, nếu như không cẩn thận, rất có khả năng sẽ bị giết chết.

Bị giết chết ở chỗ này, đó chính là chết thật sự.

Chính là cương thi, chẳng qua là bộ dạng có hơi xấu một chút. Nhưng Sở Mộ hoàn toàn không có chút khiếp sợ nào. Bàn chân hắn có chút dùng sức, đạp một cái. Cả người liền giống như một mũi tên rời cung bắn về phía trước. Ngũ Tương Kiếm được rút ra khỏi vỏ. Kiếm quang rét lạnh xẹt qua không khí u ám, lưu lại một tia quỹ tích mỏng manh.

Giết!

Mấy con cương thi này ở trong mắt Sở Mộ, căn bản cũng không đủ linh hoạt. Trong lúc đó, Sở Mộ dễ dàng xuyên qua bên cạnh bọn họ, Ngũ Tương Kiếm lần lượt chém qua cổ cương thi, một kiếm chặt đầu.

Ngũ Tương Kiếm cũng không có bị áp chế. Phong mang của nó vẫn kinh người.

Giết chết cương thi, bước chân Sở Mộ lại hoàn toàn không hề dừng lại. Hắn tiếp tục đi về phía trước. Ở đây là Vô Kiếm Luyện Ngục. Sử dụng hai chữ luyện ngục tới đặt tên, tất nhiên có dụng ý của nó, cũng phù hợp với thực tế.

Vô Kiếm Luyện Ngục, không có trăng, sao và mặt trời, không có ban ngày và đêm tối, không cảm giác được thời gian trôi qua.

Sở Mộ không ngừng đi tới phía trước, không ngừng gặp kẻ địch. Kẻ địch có rất nhiều, đủ loại màu sắc hình dạng. Có cương thi có bộ xương khô, cũng có các loại thú lớn hung bạo mạnh mẽ, tên là ma thú luyện ngục. Lần lượt hết kẻ địch này tới kẻ địch khác đều chết ở dưới kiếm của hắn.

- Giết!

Quát to một tiếng, Ngũ Tương Kiếm hóa thành một đạo kiếm quang vô cùng sắc bén, cắt phá trường không, giống như sấm sét nổ vang, chém vào trúng cổ của một con ma hổ luyện ngục, một kiếm chặt đầu.

Bốn phía xung quanh đầy thi thể của ma thú luyện ngục. Có chừng hơn mười con.

Sau khi giết chết một con ma thú luyện ngục cuối cùng, Sở Mộ cầm theo kiếm, thở dốc từng hơi. Bản nguyên tương mộc cũng bị tạm thời áp chế. Bằng không thể lực của hắn có thể khôi phục nhanh hơn.

Cường độ khí lực bị suy yếu ở trên diện rộng. Nhiều nhất, chỉ là tương đương với tiêu chuẩn Kiếm Vương nhất tinh bình thường, lại không có cách nào vận dụng kiếm ý, kiếm nguyên và lực quy tắc. Hắn chỉ dựa vào lực lượng sau khi khí lực bị suy yếu, điều khiển thanh kiếm trong tay, thi triển ra những kiếm pháp mình từng tu luyện qua.

Từ thấp đến cao, lần lượt là Cuồng Phong Khoái Kiếm, Kim Hành Kiếm Pháp, Mộc Hành Kiếm Pháp, Thủy Hành Kiếm Pháp, Hỏa Hành Kiếm Pháp và Thổ Hành Kiếm Pháp. Ngoài ra chính là kiếm pháp Kinh Đào cùng với Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm.

Các loại kiếm pháp này không có cách nào dung nhập kiếm ý, kiếm nguyên và lực quy tắc, cho Sở Mộ một loại cảm giác khác biệt. Ngay từ đầu khi thi triển ra, giống như động tác võ thuật đẹp. Nhưng thành tựu của Sở Mộ ở trên những kiếm pháp này lại không tầm thường. Hắn có ngộ tính hơn người, rất nhanh lĩnh ngộ được tinh túy trong đó. Mỗi một chiêu đều có đầy đủ uy lực kinh người.

Sở Mộ không ngừng chiến đấu, không ngừng giết chóc. Có đôi khi hắn sẽ bị ma thú luyện ngục cào cho trầy xước. May là thân thể của hắn từng được bản nguyên tương mộc rèn luyện qua một khoảng thời gian dài. Ngay cả lúc này, khi bản nguyên tương mộc bị áp chế, khí lực dẻo dai và năng lực tự lành vết thương cũng hơn gấp nhiều lần so với Kiếm Vương nhất tinh bình thường.