Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2034: Bắt đầu sự tàn khốc




Đúng thế, lúc trong Thiên Thanh Hư Giới, Sở Mộ được một quan tài thủy tinh trong hang núi của Liệt Địa Chiến Hổ Vương. Quan Tài thủy tinh vốn nên ở trong không gian giới chỉ của thân thể Thiên Thanh Hư Giới nhưng bây giờ nó xuất hiện ở đây, làm Sở Mộ rối rắm.

Lúc trước Sở Mộ tu luyện xong hắn nổi hứng kiểm tra không gian giới chỉ một phen, mới phát hiện quan tài thủy tinh, người ngọc tựa tiên nga vẫn còn nằm bên trong.

Sở Mộ nhìn chăm chú người ngọc trong quan tài thủy tinh, liên tiếp hỏi mấy câu:

- Nàng rốt cuộc là ai? Có lai lịch gì? Tại sao ở trong Thiên Thanh Hư Giới? Vì sao xuất hiện tại đây?

Nhưng không được trả lời, Sở Mộ đã thói quen.

Sở Mộ cất quan tài thủy tinh, nhưng bỏ vào tiểu không gian tùy thân thì tốt hơn, hắn linh cảm quan tài thủy tinh không đơn giản, hoặc nên nói là người đẹp trong quan tài không đơn giản.

***

- Mỗi tinh hệ chỉ lấy một người.

- Cái... này khắc nghiệt qua vậy.

- Một ngàn so một, tỉ lệ này thật tàn nhẫn.

Các loại tin tức giai đoạn thứ hai được công bố dẫn đến sóng triều nghị luận mới.

Cuộc chiến giai đoạn thứ hai là cạnh tranh trong tinh hệ, một ngàn thiên tài xếp trên bảng thiên tài tinh hệ tham gia thi đấu ra hạng nhất rồi vào giai đoạn thứ ba. Chọn một trong ngàn người, tỉ lệ này quá tàn nhẫn đối với nhiều thiên tài.

Một ngàn thiên tài có tư cách tham gia đều xoa tay.

Giai đoạn thứ hai là cạnh tranh nội bộ thiên tài trong tinh hệ, diễn ra trong từng tinh hệ.

Các cường giả Kiếm Thần điện và thế lực cấp chúa tể, mười thế lực cấp bá chủ trong tinh hệ hợp tác mở ra một tiểu thế giới trong trời sao tinh hệ, mục đích là cho một ngàn thiên tài ở tinh hệ cạnh tranh, sau này vẫn sẽ tiếp tục sử dụng.

Tiểu thế giới này đặt tên là Tinh Thiên giới.

Khi tất cả quy tắc trong Tinh Thiên giới được hoàn thiện thì giai đoạn thứ hai bắt đầu.

Một ngàn thiên tài cưỡi tinh hạm đi tới bên ngoài Tinh Thiên giới.

Vô số tinh hạm rậm tạp, từng chiếc bao phủ Tinh Thiên giới.

Với năng lực của đám cường giả không khó mở ra không gian phạm vi lớn, khó ở chỗ giao cho không gian quy tắc tương đối hoàn thiện, để nó trở thành tiểu thế giới. Dù là thượng cổ có nhiều cường giả cũng phải mất rất nhiều thời gian mới làm được, huống chi bây giờ mới có nửa tháng.

Nên Tinh Thiên giới không quá lớn, quy tắc bên trong không hoàn thiện như thế giới thật nhưng đủ để so đấu.

Một ngàn thiên tài xuất hiện trong tinh hạm, đi qua cầu hạm vào Tinh Thiên giới.

Tinh Thiên giới được lực lượng bảng Thiên Thanh chấp nhận, nên những thiên tài xếp hạng trên bảng thiên tài tinh hệ có thể trực tiếp vào trong, người khác thì bị ngăn cách bên ngoài.

Một ngàn người thì Dạ Minh kiếm tông chiếm gần một trăm vị trí, mười thế lực cấp bá chủ trung bình có bốn mươi mấy người, cộng lại một thế lực cấp chúa tể, mười thế lực cấp bá chủ chiếm hơn năm trăm danh ngạch. Phân điện Kiếm Thần điện của Dạ Minh tinh hệ mới chiếm một trăm danh ngạch, còn lại hơn ba trăm thiên tài đến từ thế lực nhỏ hơn.

Tuy có câu nước cạn không nuôi ra chân long được nhưng mỗi người có kỳ ngộ của riêng mình. Tóm lại đa số thiên tài đều bị thế lực lớn thâu tóm, vì thế lực lớn có hoàn cảnh tốt, nhiều tài nguyên bồi dưỡng.

Một ngàn người vào Tinh Thiên giới không nhiều, mỗi người đều có thể trông thấy đối phương.

Tuy ký ức trong Thiên Thanh Hư Giới đa số bị xóa mất nhưng mọi người còn nhớ mình vào Thiên Thanh Hư Giới, biết mình xếp hạng trong bảng thiên tài tinh hệ, mơ hồ có ấn tượng tất cả xung đột mâu thuẫn.

Sở Mộ bắt mắt nhất, hắn vượt xa ở tít trên đầu bảng bảng thiên tài tinh hệ.

Một người đi tới chào hỏi:

- Sở Tôn, xin chào, người thật có khí chất còn hơn trong Hư giới.

Sở Mộ nhìn qua thấy quen mắt, là Bắc Thần Liệt.

Sở Mộ chắp tay mỉm cười nói:

- Bắc Thần huynh chê cười.

Một người dài giọng nói:

- Gì mà Sở Tôn, còn tưởng nơi này là trong Thiên Thanh Hư Giới sao?

- Đúng rồi, nơi đây không phải Thiên Thanh Hư Giới, nếu xếp hạng nhất có tác dụng thì tổ chức giai đoạn thứ hai làm gì, trực tiếp vào cạnh tranh cuối cùng cho rồi.

Thanh âm mỉa mai đến từ đệ tử Dạ Minh kiếm tông.

Chu Thiên Đồng, Trần Cương và những người khác đứng gần đó, họ nhìn Sở Mộ chằm chằm, ấn tượng về Sở Mộ sâu sắc. Đặc biệt là Trần Cương, trong lòng gã hận Sở Mộ khắc cốt minh tâm, thôi thúc gã rút kiếm ngay bây giờ giết hắn tại chỗ.

Lý trí kiềm chế xúc động, Trần Cương không vội ra tay.

Một đệ tử Dạ Minh kiếm tông vênh váo nói:

- Giả chỉ là giả, chân thật mới là vĩnh hằng.

Người này huênh hoang đắc ý như mới thốt ra triết lý gì lớn lao lắm.

Dương Hiên bước ra mấy bước đến gần Sở Mộ:

- Thiên Thanh Hư Giới chỉ là ảo, dù ngươi xuất sắc ở trong đó cũng không phải hiện thực!

Dương Hiên cười khẩy nói:

- Trong hiện thực ngươi chỉ là người có tu vi Niết Bàn nhất trọng thiên!

Đúng thế, tu vi của Sở Mộ bây giờ là Niết Bàn nhất trọng thiên, còn là mới đột phá mấy tháng trước.

So sánh thì tu vi của Dương Hiên đến sơ kỳ Niết Bàn tam trọng thiên, về tu vi đã bỏ xa Sở Mộ. Tu vi của Chu Thiên Đồng, Trần Cương cao hơn Dương Hiên.

Đơn thuần xem tu vi thì Sở Mộ kém cỏi hơn bọn họ gấp trăm lần, về mặt uy lực chênh lệch rất lớn.

Hơn nữa làm thiên tài thật sự, đám người Chu Thiên Đồng, Trần Cương về các mặt khác không hề thua kém, bọn họ bỏ xa đa số thiên tài, thực lực tổng hợp lại siêu mạnh.

Mắt Trần Cương lóe tia hung ác:

- Sở Mộ, ngươi ngoan ngoãn rút khỏi cuộc so tài đi, không thì...

Lâm Dịch bước ra đi tới bên cạnh Sở Mộ, lạnh lùng nói:

- Trong Thiên Thanh Hư Giới Sở sư đệ có thể đè các ngươi xuống được thì tại đây cũng có thể!

Các đệ tử Ngũ Hành kiếm tông bước nhanh ra đứng bên cạnh Sở Mộ, lấy hắn dẫn đầu.

Các thiên tài khác khoanh tay nhìn.

Một đệ tử Dạ Minh kiếm tông cười nắc nẻ chỉ vào Sở Mộ:

- Đây là câu buồn cười nhất ta đã nghe từ lúc chào đời tới nay, tu vi Niết Bàn nhất trọng thiên sơ kỳ bình thường mà...!

Sở Mộ không thèm nhìn đệ tử Dạ Minh kiếm tông đó, tựa như một tên hề biểu diễn cố thu hút chú ý.

Sở Mộ nhìn Trần Cương, lạnh nhạt nói:

- Có thủ đoạn gì cứ lấy ra đi.

Sở Mộ nhớ rõ Trần Cương này năm lần bảy lượt chết dưới kiếm của hắn.

Dù là ai gặp chuyện như vậy sẽ không bình tĩnh được, chắc chắn Trần Cương ôm mối hận. Dù Trần Cương không nhớ rõ quá trình nhưng vẫn để lại ấn tượng khắc sâu trong gã.

Nhưng tựa như Lâm Dịch nói, ở trong Thiên Thanh Hư Giới Sở Mộ có thể vượt xa đè đầu các thiên tài thì tại đây hắn vẫn làm được.