Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2425: Ta là người hữu duyên (Thượng)




- Ngăn lại hắn.

Đế Sa Ngọc giận dữ hét lớn.

Cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc liên tục ra tay, thi triển hải thuật, thủy triều khởi động, từng đạo đánh về phía Sở Mộ.

Nguyên thần ngưng tụ, lực lượng thần hồn làm cho cảm giác của Sở Mộ tăng lên một cấp độ hoàn toàn mới. Quỹ tích công kích của đối phương, mỗi một đạo Sở Mộ đều có thể cảm nhận được rõ ràng, do đó có thể né tránh được rất tốt.

Thân thể lập lòe, nhìn như rối loạn, nhưng mà lại tạo thành một đường vòng cung nhanh chóng tới gần thạch lâu.

Đế Sa Ngọc vung kiếm chém tới, tốc độ bộc phát, hung mãnh vô cùng cũng nhanh chóng phóng tới thạch lâu.

trong lòng lạnh lẽo, không có chút gợn sóng nào. Sở Mộ xuất kiếm, kiếm quang tạo thành một đường vòng cung bổ ra, như là một đạo trăng khuyết, kinh diễm mà sáng chói.

Một kiếm chém vào trên quang mang phòng hộ bên ngoài thạch lâu, làm cho quang mang kia run lên, kiếm quang nghiền nát.

- Các ngươi, giết hắn.

Đế Sa Ngọc thấy vậy đã biết rõ phòng hộ của thạch lâu không có dễ dàng bị phá vỡ. Hắn hạ lệnh cho đám thủ hạ, còn bản thân hắn thì toàn lực xuất kiếm công kích màn quang mang phòng hộ bên ngoài thạch lâu.

Bất kể nói như thế nào, bảo vật trong thạch lâu hắn phải nắm tới tay. Bất kể là thích hợp với bản thân hay không cũng vậy.

Trường kiếm răng cưa kia lại điên cuồng bổ ra mấy chục kiếm. Kiếm quang rậm rạp, hung lệ kinh người, tạo thành từng tầng gợn sóng trên vòng phòng hộ bên ngoài thạch lâu. Từng đạo kiếm quang bị nghiền nát, hóa thành quang mang bắn ra bốn phương tám hướng, rất là xinh đẹp.

Lực lượng phòng hộ của thạch lâu suy yếu từng chút một.

Hơn mười cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc phóng tới Sở Mộ, sát cơ lạnh lẽo, muốn chém giết Sở Mộ ngay tại chỗ.

Trong mắt bọn hắn, Sở Mộ dường như là gia hỏa đã gặp ở nơi nào đó. Chỉ là một Nhân tộc Niết Bàn cửu trọng thiên sơ kỳ mà thôi. Coi như là thiên tài tới đâu, nhiều lắm chỉ có thể so sánh với cường giả Thánh cấp nhất tinh tầm thường của Nhân tộc. Trong mắt bọn hắn chỉ là con sâu cái kiến.

Bọn hắn cũng không có đem yêu nghiệt Nhân tộc trước đó chém giết hơn vạn chiến sĩ Sa tộc liên hệ tới người này.

Nếu như bị hơn chục cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc cuốn vào, bản thân Sở Mộ không chết, nhưng mà lại bị kéo dài thời gian. Không có lợi đối với việc tranh đoạt bảo vật trong thạch lâu.

Triển khai thân pháp Kiếm khí lưu ảnh, thân ảnh trùng trùng điệp điệp xuất hiện, không có cách nào phân bietj thật giả, vây quanh thạch lâu. Trong lúc Sở Mộ chạy, không ngừng xuất kiếm, chém vào trên lực lượng phòng hộ bên ngoài thạch lâu.

Mỗi một kiếm đều làm suy yếu lực lượng phòng hộ của thạch lâu.

Hơn mười cường giả Thánh cấp của Đế Sa tộc phân thành hai đường, từ hai phương hướng vây quanh Sở Mộ.

Sở Mộ không ngừng né tránh, không ngừng thi triển Kiếm khí lưu ảnh, chạy thoát khỏi vây công của hơn mười cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc này.

Nguyên thần, lực lượng thần hồn cùng với lục giác ngày càng nhạy cảm, lại thêm kiếm ý... Toàn bộ đều là chỗ dựa của Sở Mộ. Khiến cho hắn ở trong vòng vây của hơn chục cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc rất là thành thạo, vô cùng thong dong. Đám Ngũ Linh tộc ở phía xa nhìn vào chấn động vô cùng, trợn mắt há hốc mồm.

- Nhân tộc này là ai?

- Đáng sợ thật. Chỉ có tu vi Niết Bàn cửu trọng thiên sơ kỳ mà lại có thể bình tĩnh né tránh dưới vây công của hơn mười cường giả Thánh cấp cấp thấp của Đế Sa tộc.

Giữa Niết Bàn cảnh và Thánh cấp có chênh lệch rất lớn. Khí lực của Nhân tộc so với Đế Sa tộc càng kém rất lớn. Dưới đủ loại chênh lệch, nhưng mà bọn hắn lại nhìn thấy một màn phản quy tắc, khiến cho bọn hắn không thể nào tin nổi.

Không chỉ nói tộc nhân Ngũ Linh tộc, trong lòng hơn chục cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc kia cũng vô cùng khiếp sợ.

Bọn hắn liên thủ đối phó với một Niết Bàn cảnh Nhân tộc đã là chuyện có chút mất mặt. Nhưng mà không ngờ lại không làm gì được đối phương. Còn có chuyện nào mất mặt hơn chuyện này chứ?

Đế Sa Ngọc không để ý tới, chuyên tâm xuất kiếm phá giải lực lượng phòng hộ bên ngoài thạch lâu.

Sở Mộ tâm phân nhị dụng, một mặt đối phó với vây công của hơn chục cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc, một mặt xuất kiếm công kích lực lượng phòng hộ của Thạch lâu, lặng lẽ tính toán trình độ suy yếu của lực lượng phòng hộ bên ngoài.

Hơn mười cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc công kích, vây quanh. Thường thường Sở Mộ có thể sớm nhìn ra, sau đó đưa ra lựa chọn né tránh hoàn mỹ nhất. Thậm chí hắn dưới sự dẫn dắt của hắn, còn làm cho đối phương tự kiềm chế lẫn nhau.

Chỉ là một Niết Bàn cửu trọng thiên Nhân tộc, không ngờ lại mạnh mẽ như vậy.

Kỳ thực bản thân Sở Mộ cũng đang buồn bực. Hiện tại hắn cỉ có thể sử dụng Thiên Trảm kiếm. Tuy rằng Vĩnh Hằng kiếm đã lột xác thành Vĩnh Hằng linh kiếm, nhưng mà linh tính đang tăng lên từng chút một. Còn chưa có triệt để vững chắc. Nếu như tùy ý vận dụng, chỉ sợ sẽ tổn thương tới linh tính của nó. Làm cho linh kiếm bị hao tổn, bị phế bỏ.

Linh kiếm mà hắn tốn bao sức mới lột xác thành công, sao hắn có thể can tâm làm vậy được chứ?

Bởi vậy hiện tại hắn chỉ có thể vận dụng Thiên Trảm kiếm.

Từng kiếm từng kiếm chém vào trên lực lượng phòng hộ bên ngoài thạch lâu. Sở Mộ cẩn thận nhìn vào biến hóa của lực lượng phòng hộ bên ngoài thạch lâu.

- Tới lúc rồi.

Thầm nghĩ một tiếng, Sở Mộ thả người nhảy lên, thân thể lên như diều gặp gió, vọt lên trên hơn chục thước, kiếm trong tay giơ lên, quang mang hội tụ.

Một kiếm lập tức chém ra.

Trảm Chi chân ý - Trảm Lưu kiếm thức.

Mỗi một kiếm trước đó đều là công kích bình thường, Sở Mộ đang đợi lúc này.

Một kiếm đánh ra, uy lực mạnh mẽ vô cùng, quang mang sáng chói kinh người chém xuống.

Lực lượng liên miên không dứt chém vào trên lực lượng phòng hộ bên ngoài, lập tức đối kháng với lực lượng phòng hộ. Song phương không ngừng làm suy yếu lẫn nhau.

Lực lượng của Trảm Lưu kiếm thức biến mất, Thiên Trảm kiếm chém một cái lên trên lực lượng phòng hộ, mở ra một vết rách.

Thân thể Sở Mộ khẽ động, thi triển Kiếm khí lưu ảnh, cả người chui vào trong vết rách vừa mới tạo ra kia. Cùng lúc đó Kiếm khí lưu ảnh của hắn cũng bị hơn mười cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc đánh nát.

Sở Mộ vừa mới xé rách lực lượng phòng hộ, tiến vào bên trong Thạch lâu thì Đế Sa Ngọc cũng nhìn thấy.

- Vỡ cho ta.

Đế Sa Ngọc nổi giận không thôi, toàn lực xuất kiếm. Sau lưng hiển hiện một mảnh biển lớn mênh mông. Lập tức có một đầu sa ngư màu đỏ đáng sợ từ trên biển lao ra, mang theo lực lượng không gì so bì nổi, tiến vào trong thân kiếm của hắn. Sau đó hắn mới chém xuống một kiếm.