Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2805: Thanh Đồng Huyết Linh Căn (Thượng)




Vật này giá trị quá lớn, lớn đến bọn họ ai cũng không thể động, nhưng tuy ai cũng không nói, nhưng nội tâm có ý kiến gì, lại không ai rõ ràng.

Lối vào tầng thứ nhất không chỉ có một, vì lẽ đó sau khi tiến vào bọn họ đều có chút thu hoạch, chính là Hắc Thiết căn, nhưng lối vào tầng thứ hai chỉ có một, năm người Sở Mộ sớm hơn một bước tiến vào, một đường đi tới, quét sạch toàn bộ vật có giá trị trên đường, điều này sẽ đưa đến tám người tiến vào sau không có một chút thu hoạch, tình huống như thế để bọn họ vô cùng khó chịu.

Phải biết, một cây Thanh Đồng căn giá trị mười viên Thanh Đồng chi tâm, nếu như bọn họ là nhóm đầu tiên tiến vào, như vậy lúc này, mỗi người nên có mấy chục thậm chí mấy trăm Thanh Đồng chi tâm.

- Đáng chết, chúng ta nên cướp ở trước mặt bọn họ mới đúng.

Một Thánh cấp Thất Tinh cấp trung cả giận nói, đương nhiên là lấy phương thức truyền âm, không dám tùy ý lên tiếng.

- Yên tâm, bọn họ là đang thu thập của cải thay chúng ta.

La Trung Húc cũng vô cùng căm tức, cười lạnh nói.

Nghe được La Trung Húc nói, trên mặt mọi người nhất thời lộ ra ý cười, bọn họ đều rõ ràng trong đó là có ý gì.

Đây là dự định giết người cướp của a.

...

- Các ngươi có một loại cảm giác bất an hay không?

Sở Mộ bỗng nhiên truyền âm hỏi.

- Có, từ khi tiến vào tầng thứ hai, loại cảm giác không tốt này liền xuất hiện.

Long Vân Không nói.

- Không có gì kỳ quái, độ nguy hiểm ở tầng thứ hai hơn xa tầng thứ nhất, xuất hiện cảm giác này rất bình thường.

Mộc Cao Lực nói.

- Cẩn thận một ít, tổng sẽ không sai.

Nhạc Trấn nói.

Sở Mộ không nói gì nữa.

Hắn mơ hồ cảm giác, khởi nguồn loại cảm giác bất an này, tựa hồ không phải do tầng thứ hai mang đến, mà là do cái khác, chỉ là, mơ hồ không rõ, nên trong âm thầm chú ý một chút.

Tập tính của Tội Dân sẽ không vì đẳng cấp của chúng nó mà thay đổi, Tội Dân Thanh Đồng cấp ở tầng thứ hai, cũng ngủ say ở trong vách động, có điều đội ngũ tuần tra tựa hồ càng ít hơn tầng thứ nhất, mọi người tiến vào tầng thứ hai cũng qua một canh giờ, nhưng vẫn không có tao ngộ bất kỳ đội ngũ tuần tra, nhưng bọn họ không dám thả lỏng cảnh giác.

Một canh giờ sau, mọi người có thu hoạch không nhỏ, có điều tính ra, lấy Sở Mộ thu hoạch nhiều nhất.

Cho đến bây giờ, Sở Mộ tổng cộng được hơn 200 cây Thanh Đồng căn, giá trị hơn hai ngàn viên Thanh Đồng chi tâm, hơn nữa linh dược Thanh Đồng cấp khác, tổng giá trị vượt qua năm ngàn viên Thanh Đồng chi tâm, bốn cái khác, ít nhiều gì cũng có hơn ba ngàn Thanh Đồng chi tâm.

Cho tới nợ Từ Thanh Nhã 10 ngàn viên Thanh Đồng chi tâm, mọi người vẫn chưa bồi thường nàng. Chỉ chờ đến sau khi hành trình kết thúc, lại cùng nhau kết toán.

Mặc dù nói 10 ngàn viên Thanh Đồng chi tâm bằng một viên Bạch Ngân chi tâm, nhưng ở tình huống bình thường là không người nào nguyện ý hối đoái.

Trong tầng thứ nhất, mọi người phát hiện linh dược, lấy Sở Mộ chiếm đa số, sau khi tiến vào tầng thứ hai, tình huống cũng như thế, không có gì thay đổi, bao quát Long Vân Không ở bên trong, bốn người đều âm thầm dốc hết sức, nói cái gì cũng không thể bị Sở Mộ hạ thấp quá nhiều.

Dù Sở Mộ tuyệt nhiên không giống Thánh cấp Tứ Tinh khác.

Lúc này, Mộc Cao Lực thả người nhảy một cái, thân hình vô thanh vô tức lăng không, đưa tay bắt về phía một cây linh dược sinh trưởng ở biên giới tiểu huyệt động, không ngờ bên tai chợt truyền đến hai chữ:

- Dừng tay.

Hắn nghe được, đó là âm thanh của Sở Mộ, từ khi tiến vào tầng thứ nhất đến hiện tại, hắn đều nghe qua rất nhiều lần âm thanh của Sở Mộ. Mỗi một lần tất nhiên là có việc, nên hình thành một loại phản ứng theo bản năng, vì lẽ đó Mộc Cao Lực cấp tốc thu tay, cùng lúc đó, một cánh tay màu đồng xanh vừa vặn từ trên cây linh dược kia buông xuống, che linh dược lại.

Nếu như Mộc Cao Lực không thu tay, rất có thể sẽ đụng chạm đến cánh tay kia.

Lặng yên không một tiếng động hạ xuống, vẻ mặt của Mộc Cao Lực hơi đổi, chợt khôi phục bình thường.

Mấy cái khác cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, rất hiểm, chỉ kém một chút, khả năng sẽ thức tỉnh một con Tội Dân Thanh Đồng cấp, tiến tới, để những Tội Dân Thanh Đồng cấp khác tỉnh lại.

- Ta nợ ngươi một ân tình.

Tựa hồ Mộc Cao Lực hơi không tình nguyện, âm trầm nói với Sở Mộ.

Hắn đương nhiên cảm thấy rất phiền muộn, nguyên bản hắn phát hiện một cây linh dược, chỉ cần hái tới tay, hắn có thể phân đến sáu phần mười, phải biết kia là một cây linh dược Thanh Đồng thượng phẩm a, giá trị một ngàn viên Thanh Đồng chi tâm, hắn có thể phân đến sáu trăm viên, đây không tính là trọng điểm, trọng điểm là, sẽ không bị Sở Mộ hạ thấp quá nhiều.

Chỉ là, hắn làm sao cũng không nghĩ tới, Tội Dân Thanh Đồng cấp trong giấc ngủ say lại vươn mình, một cánh tay rủ xuống, vừa vặn ngay lúc tay hắn sắp chạm đến linh dược.

Nếu không tin Sở Mộ, lần này có sáu bảy phần mười sẽ thức tỉnh một con Tội Dân Thanh Đồng cấp.

Được rồi, không có thu hoạch, trái lại bởi vì Sở Mộ, giảm bớt một lần khả năng xuất hiện nguy cơ, tiến một bước lộ ra công lao của Sở Mộ, cái cảm giác này, thật giống như là mình hết sức chế tạo công lao cho Sở Mộ, hắn có thể không phiền muộn sao.

Có điều lại phiền muộn, chung quy cũng rõ ràng, nếu không có Sở Mộ lên tiếng, chỉ sợ mình đã gây tai họa.

- Lần này, may là Sở huynh đúng lúc phát hiện.

Long Vân Không nói:

- Vì lẽ đó ta cảm thấy, đây là một công lao trước tiên ghi nhớ, sau đó nếu hắn phát hiện bảo vật trước, Sở huynh có thể lợi dụng công lao này, phân đến tám phần mười, hai phần mười khác chúng ta chia.

- Đồng ý.

Nhạc Trấn gật đầu.

- Đồng ý.

Từ Thanh Nhã nói, nàng nhìn Sở Mộ vài lần, vẻ mặt tìm tòi nghiên cứu càng dày đặc.

Hết cách rồi, một Thánh cấp Tứ Tinh cấp thấp, nhưng biểu hiện vượt qua bọn họ, không thể không khiến bọn họ kinh ngạc, dù cho là Từ Thanh Nhã, cũng không cách nào tránh khỏi.

- Đồng ý.

Mộc Cao Lực gật đầu.

Có công lao, liền được ban thưởng, cái này cũng là quy củ trước đó bọn họ định ra, nhìn như Sở Mộ chiếm tiện nghi, kỳ thực nếu bọn họ có công lao, bọn họ cũng có thể thu được chỗ tốt như vậy.

Cũng may, thu được một lần công lao, chỉ có thể sử dụng một lần, nếu không mọi người sẽ không đồng ý.

Còn nữa, công lao cũng không phải lập tức dùng, mà là căn cứ mình cần, khá tự do, bằng không nếu quy định lần sau phải dùng, như vậy vạn nhất phát hiện vài cây Thanh Đồng căn thì sao.