Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2879: Ai giành trước? (1)




Chợt, lưu qang tản ra, một đạo thân ảnh mặc trường bào màu vàng xuất hiện trong mắt mọi người. Hai mắt người này sáng chói như sao, anh tuấn tiêu sái, phong lưu phóng khoáng.

- Phong Phi Sa, ngươi tới chậm hơn ta.

Thanh âm của Đồ Thiên Quân vang lên.

Người vừa mới tới chỉ liếc mắt nhìn hắn một cái, không thèm để ý tới hắn.

- Phong Phi Sa.

- Phong Phi Sa, Lưu Quang Kiếm tinh Phong Phi Sa.

- Ta nhìn thấy bản tôn Lưu Quang Kiếm tinh Phong Phi Sa.

Lại có người hết sức kích động nói. Xem ra hôm nay không những nhìn thấy được Bạch Ngân kiếm tinh Bạch Thần, còn ngoài ý muốn nhìn thấy Đồ Huyết Kiếm tinh Đồ Thiên Quân và Lưu Quang Kiếm tinh Phong Phi Sa.

Thất Vương, Lục tinh thần, Ngũ phủ.

Lưu Quang vương và Huyền Diệu Vương không có thành lập phủ gì, không phải là bọn hắn không có được thực lực kia, mà là bọn hắn không muốn.

Nhưng mà giữa hai người lại có chỗ khác biệt.

Huyền Diệu Vương là người cô độc, độc lai độc vãng. Mà Lưu Quang Vương không chỉ có người truyền thừa mà còn có một đám cường giả thần phục hắn, được một cường giả Thánh cấp cửu tinh cầm đầu. Người này gọi là Lưu Quang Quân, tổng số một trăm người, ở trong Lưu PHóng chi địa cũng là tồn tại vô cùng nổi danh.

Như vậy Lưu Quang kiếm tinh Phong Phi Sa tự nhiên được coi như là thiếu chủ của Lưu Quang Quân.

- Những tinh thần khác có phải cũng sẽ xuất hiện hay không?

Một câu nói vang lên khiến cho mọi người càng thêm chờ mong.

Một phi toa màu vàng, sáng chói cao một thước cách mặt đất, tốc độ cực nhanh.

Trong phi toa, Lâm Bích Nhược điều khiển, Sở Mộ và Tàn Nguyệt kiếm thánh, Bàn Nham kiếm thánh ngồi bên trong.

- Long Thủ sơn cũng có tên là Đồng Thủ Sơn, cả ngọn núi do Thanh đồng cấu thành, tồn tại đã rất nhiều năm.

Bàn Nham kiếm thánh giải thích.

- Chắc hẳn công tử cũng biết, trong Lưu Phóng chi địa, vết nứt không gian trên không trung rất nhiều. Ở đây, thực lực tu luyện giả cho dù có manh hơn nữa thường thường cũng không dám ngự không phi hành, sợ gặp phải vết nứt không gian. Cho dù là cường giả Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong cũng bị xé nứt.

Sở Mộ gật đầu.

- Long Thủ sơn lại là một nơi vô cùng kỳ dị. Không gian ở chỗ Long Thủ sơn vô cùng vững chắc, chưa bao giờ xuất hiện qua vết nứt không gian. Lần này quyết chiến trên Long Thủ sơn, sẽ không bị vết nứt không gian ảnh hưởng.

- Vì sao lại vậy?

Sở Mộ hiếu kỳ hỏi.

- Cụ thể thuộc hạ cũng không quá rõ. Bất quá nghe nói bởi vì kết cấu của Long Thủ sơn tương đối đặc thù, do đó mới tản mát ra một loại lực lượng đặc biệt, cố định không gian bốn phía vững chắc hơn.

Bàn Nham kiếm thánh nói.

- Công tử, theo thuộc hạ được biết. Kỳ thực Long Thủ sơn vốn cao ngàn trượng. Dưới ba trăm trượng là mỏ nguyên thạch Thanh Đồng. Vị trí ba trăm trượng là Thanh Đồng thạch. Trên ba trăm trượng là Thanh Đồng. Càng lên trên thì càng ngày càng tinh thuần. Trong vòng mười trượng đầu tiên từ trên xuống dưới nghe nói đã hóa thành Đồng Tinh.

Tàn Nguyệt kiếm thánh nói.

- Đồng tinh?

Sở Mộ kinh ngạc không thôi.

Đồng tinh là tinh hoa của Đồng, là tinh hoa thuần túy, vô cùng khó có được. Giá trị của nó xa xỉ hơn Thanh Đồng vô số lần.

- Đúng vậy a. Mười trượng trên cùng, mỗi một trượng đều là Đồng tinh thuần túy, cho dù là cường giả Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong dùng một kích toàn lực đánh vào cũng không tổn hao một chút nào.

Đồng tinh thuần túy, trình độ cứng rắn của nó còn hơn Bạch Ngân thạch.

Đáng tiếc là thứ như Đồng Tinh này vô cùng cứng rắn, cơ hồ khó có thể tìm được hỏa diễm nào có thể nung nó nóng chảy cho nên cũng khó có thể rèn được thành kiếm khí gì. Nhưng mà có một ít Chú Kiếm Đại Tông sư nghĩ ra biện pháp, để cho một ít bột phấn Đồng tinh vào trong Chú kiếm, tăng độ cứng của kiếm khí lên.

Bất quá coi như là cường giả Thánh cấp cửu tinh cũng khó có thể phá hỏng một chút Đồng tinh nào để đúc kiếm. Bởi vậy, mỗi một thanh kiếm khí có dung nhập bột phấn Đồng tinh đều có giá trị cực cao.

- Vì sao Long Thủ sơn kia lại biến thành chín trăm chín mươi chín trượng?

Sở Mộ hỏi.

- Tục truyền, rất nhiều năm trước đã từng có hai cường giả chiến một trận ở Long Thủ sơn. Đó là một hồi đại chiến vô cùng kịch liệt, từ dưới Long Thủ sơn kịch chiến lên trên cao, lên thẳng đỉnh Long Thủ sơn. Cuối cùng hai người phá hủy một trượng Đồng tinh tinh khiết kia, khiến cho Long Thủ sơn vốn ngàn trượng đột nhiên thiếu đi một trượng, biến thành chín trăm chín mươi chín trượng.

- Là dạng cường giả gì vậy?

Sở Mộ khiếp sợ.

- Chẳng lẽ là Thất vương?

- Không, không phải là Thất vương, mà là hai Kiếm Thánh Minh Nguyệt cấp.

Sở Mộ gật gật đầu.

Đồng tinh tinh khiết có thể chịu một kích toàn lực của Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong mà không tổn hại một chút nào. Nhưng mà lực công kích của Kiếm Thánh Minh Nguyệt cấp còn mạnh mẽ hơn Thánh cấp cửu tinh đỉnh phong rất nhiều. Trên thực tế lại là hai Kiếm Thánh Minh Nguyệt cấp toàn lực chiến đấu cho nên một trượng đồng tinh tinh khiết kia bị phá hủy cũng không có gì là kỳ quái.

- Tục truyền, một ít kiếm khí cường đại nổi danh trong hậu thế cũng là dung nhập một ít bột phấn đồng tinh bị đánh nát lúc ấy rèn luyện mà thành. Chỉ là nhiều năm trôi qua, những kiếm khí cường đại kia không biết đã chạy đi đâu.

Bàn Nham kiếm thánh nói, ngữ khí có chút hâm mộ, mơ ước.

Những kiếm khí kia tuy rằng không phải là Linh kiếm, nhưng mà so với linh kiếm tầm thường còn cứng hơn, sắc bén hơn.

Phi toa màu vàng dừng lại mấy ngàn thước trước Long Thủ sơn, không phải là không muốn tới gần hơn một chút nữa, mà là không thể. Bởi vì dưới Long Thủ sơn có vô số người tạo thành từng vòng vây quanh, không thể ních thêm được.

Khi bốn người Sở Mộ từ trên Phi toa đi xuống, nhìn thấy một màn trước mắt, bốn người có chút kinh ngạc.

Đây đâu phải là Long Thủ sơn hoang vu, rõ ràng giống như một phiên chợ a.

Không có biện pháp, người nghe được tin tức chạy tới càng ngày càng nhiều, mà chính chủ còn chưa có tới đủ. Dưới tình huống đông đúc như vậy, bắt đầu có người bày quầy bán hàng ở đây. Một mặt là giết thời gian, một mặt là cũng muốn nhìn xem có thể bán một ít đồ hay không. Cũng muốn kiếm một ít Tội dân chi tâm.

Có quầy hàng đầu tiên, tự nhiên sẽ xuất hiện quầy thứ hai, quầy thứ ba. Càng ngày càng nhiều, dần dà hình thành một cái chợ.

Nhưng mà người bầy quầy bán hàng trên cơ bản đều là những người tu vi yếu kém. Ví dụ như là một ít Thánh cấp trung giai và một số ít Thánh cấp cấp thấp, cũng có một ít Thánh cấp bát tinh.